à! Nó chả bao giờ về nhà cả” – mẹ nó than vãn.
“Thím cứ nói oan cho nó nhỡ nó đi chơi ở đâu,chưa muốn về nhà thì sao?”
“Chơi gì mà lâu thế! bao năm rồi nó có về nhà đâu! Nó mà về thể nào em cũng chửi một trận cho bõ tức! Em đối xử đâu có tệ với nó mà nó đối xử với em như thế!”
*Ngày thứ 3650chị không về…
Nó bây giờ đã trưởng thành biết yêu thương bố mẹ và đặc biệt là nó đã biết yêu nhưng đó lại là tình yêu đơn phương chỉ mình nó biết và mình nó đau.Hằng đêm trong những giấc mơ nó vẫn mong mỏi chờ chị về để tâm sự với chị kể cho chị những điều thú vị về tình yêu của nó mà cần một lời khuyên của chị nhưng vẫn là những giấc mơ không có hình bóng của chị.Nó vẫn còn chị hai nhưng nó chả bao giờ tâm sự với chị nói cách khác là 2 chị em nó tuy là ruột thịt nhưng nói chuyện với nhau rất ít,chị hai nó đã đi làm và kiếm ra tiền nhưng nó chả bao giờ ngửa tay ra xin tiền tiêu vặt cả vì nó cảm giác ngại ngại làm sao ấy còn nếu chị cả nó còn sống và đi làm kiếm ra tiền đảm bảo nó sẽ vòi vĩnh xin tiền cho bằng đc! Mọi người trong họ hàng thường nói nó giống chị cả của nó cả về tính cách lẫn gương mặt! đúng thế nhiều lúc nó ngắn nhìn ảnh chị trên bàn thờ nó cũng thấy chị nhang nhác giống nó!
*Mãi mãi chị không về…
Cuộc sống bộn bề đầy lo toan có những lúc nó quên chị! nói thật là ký ức về chị trong thâm tâm nó rất ít vì lúc chị ra đi nó vẫn còn bé tí chả ghi nhớ đc gì nhiều, riêng một khoảnh khắc nó vẫn nhớ suốt đời đó là lúc nó đòi tắm chúng với chị nó và bị chị nó trêu là lớn rồi còn đòi tắm chung với con gái.Có lẽ ông thầy bói nói đúng chị đúng là con trời,chị ra đi lặng lẽ không để cho mọi người lưu luyến! Đúng vậy có lần sinh nhật chị cả nhà chả ai nhớ cả ngay cả nó cũng không nhớ!
13 năm chờ đợi chị nó quay về nhưng tất cả đều là hư vô, 13 năm chị nó đã không về thì những năm còn lại trong cuộc đời nó chắc gì chị đã về!
Nếu biết trước chị là con ông trời…
Thì xin đừng đầu thai vào nhà em…
Chị ở với gia đình em 14 năm…
14 năm chị là bông hoa đẹp nhất…
Hiền lành và tốt bụng đc mọi người yêu quý…
Và rồi chị ra đi một cách lặng lẽ…
Nhưng làm cả gia đình em đau đớn…
Cảm giác mất đi người thân có ai chịu đc…
Bao nhiêu năm rời khỏi nhà…
Chị vẫn mải viết vui chơi…
Không một lần về thăm nhà…
Dù chỉ là đứng ngoài cửa cũng không…
Chị đâu biết…
Từng đêm…
Mẹ…
Bố…
Chị hai…
Em…
Vẫn mong mỏi đợi chị về nhà…
Có những lần con bướm, con chuồn chuồn lạc vào nhà mình…
Bố,mẹ,chị hai, em đều nghĩ đó là chị…
Và những lúc như vậy mẹ đều nói: “chắc con T nó về đấy”…
Suốt bao nhiêu năm qua tôi chưa từng kể chuyện này với ai kể cả cái Vân đứa ngồi cùng bàn với tôi suốt 3 năm mà tôi cũng không bao giờ kể cho nó nghe vậy mà tôi lại thổ lộ hết với chị.Vì sao tôi lại làm như vậy ngay cả bản thân tôi cũng không thể trả lời đc,nếu ai mà bắt tôi phải trả lời bằng đc thì chỉ có một điều là chị quá giống chị gái tôi nhất là đôi mắt.Ông trời không bao giờ đối xử tệ bác với con người mà, ông không cho tôi gặp chị trong giấc mơ nhưng ông cho tôi gặp chị ở ngoài đời thực…
- Thế là từng đấy năm em chưa mơ thấy chị em hay sao?
- Dạ…
- Chị xin lỗi đã khơi lại nỗi buồn của em!
- Không sao đâu chị! Em tự nguyện kể mà! em cũng muốn nói hết ra cho nhẹ nhõm chị à!
Nhìn vào mắt chị, tôi thấy mắt chị đã ngân ngấn nước mắt và tôi cũng vậy, hai chị em chả ai nói với ai câu nào chỉ cắm đầu vào làm công việc chuẩn bị bữa trưa.Nhìn vào ánh mắt chị tôi biết chị cũng có một nỗi niềm nào đó nhưng chị không kể cho tôi biết vì sao tôi có cảm nhận như vậy vì tôi là người sống nội tâm nên hay nhìn vào cử chỉ hành động để suy diễn tâm lý của mọi người…
…..
Chỉ còn chưa đầy nửa ngày nữa thôi là kì thi đại học sẽ tới,tối hôm đó tôi có đọc qua những kiến thức của 3 môn thi đại học,trong hành lý lên HN tôi có mang theo sách và một số tài liệu quan trọng, chỉ đọc thôi chứ không làm bài tập và tôi có nghe qua mấy anh chị đậu thủ khoa có chia sẻ kinh nghiệm trước khi thi đại học không nên học chỉ nên đọc qua những công thức đã đc học thôi và nên tạo cảm giác thư giãn thoải mái trước ngày thi như đi du lịch, dã ngoại…
Ôn xong các kiến thức cần nhớ,tôi ngó qua đồng hồ thì cũng đã 9h,định nằm chợp mắt một tí thì tôi mới nhớ ra là giờ này trên tivi đang tuyền hình trực tiếp WordCup có đội bóng mà tôi thích nhất đó là đội Bờ- ra- xin.Nhìn quanh không thấy bố tôi đâu, chắc là ông muốn tôi yên tĩnh lên đã lẻn ra mấy quán nước đầu đường xem bóng đá rồi cũng nên.Tôi vội chạy sang bên phòng chị, vì phòng chị có ti vi.
- May quá…chị chưa ngủ, chị ơi! Chị có xem gì không cho em xem nhờ trận bóng đá nhé!
- Ừ! Chị k xem gì cả! Mà em không ôn bài đi sao lại xem bóng đá hả?
- Em ôn từ ở nhà rồi! Lên đây em chỉ đọc qua thôi lên rất nhanh!
Nghe tôi nói vậy lên chị không vặn vẹo tôi nữa, đc vậy tôi xà tới cái ti vi để bật cầu mong là trận đấu chưa bắt đầu.Thật là trận đấu mới diễn ra đc vài phút thôi chứ chưa tôi đoạn gay cấn, còn chị hôm nay chị ăn mặc thật lạ mà tôi chưa nhìn thấy từ lúc lên đây ở cũng dãy trọ với chị đó là chị mặc cái quần ngắn cũn cái quần ngắn đó k thể che đc cái đùi trắng nõn với cái chân dài miên man của chị đc.Còn nữa chị còn mặc cả áo hai dây nữa những lúc chị vô tình cúi xuống thì tôi có thể nhìn thấy khe ngực của chị,cái tivi đặt ở cuối giường còn chị ngồi ở trên giường và tôi cũng vậy cũng ngồi trên giường cùng chị.Con quỷ trong người tôi bắt đầu xuất hiện khi nhìn những cảnh đó, thử hỏi xem một thanh niên 18 tuổi tràn trề sức sống như tôi đây khi nhìn những cảnh đó thì sao có thể chịu đc.Tôi cố gắng chăm chú xem trận bóng có đội bóng tôi yêu thích và trong đầu thầm nói: “ đừng nhìn nữa! Đó là chị mày mà”…cuối cùng tôi đã làm đc, tôi đã chiến thắng đc con quỷ đang xâm chiếm thể xác của tôi.Tôi đã thôi không nhìn trộm chị nữa mà chăm chú nhìn vào tivi hơn nhưng đúng lúc đó thì có một người đàn ông có cái tướng dữ tợn người thì xăm sổ đầy mình bước vào phòng của chị…
- Con điếm này!!! Sao mấy ngày mày không đi làm hả?? điện thoại thì tắt! – người đàn ông có tướng dự tợn đó gắt lên.
- Mấy ngày hôm nay tôi mệt!! và có đứa em tôi lên HN thi đại học nên tôi nghỉ mấy ngày! – chị nhìn tôi nói và ánh mắt chị có vẻ ái ngại.
- Ha.ha…làm gái mà cũng có ngày nghỉ sao??
- Ông im đi!!tôi mệt tôi có quyền nghỉ?
- Không nói nhiều! Tối nay mày phải đi làm vì có khách Vip nói chỉ cần mày!!! – ông ta tiến tới kéo chị đi.
- Buông tôi ra!! Buông ra…!!!!! – tiếng hét của chị vang lên khi người đàn ông ấy kéo chị đi, còn tôi thì như bức tượng k nói đc câu nào vì bất ngờ quá…chị làm gái ư…không thể nào…không thể nào…a…a…a…
- Câm ngay!! Mày im đi không hay là muốn mọi người chú ý tới cái ổ điếm này hả??
- Buông ra!! Khốn nạn!! – chị vẫn phản kháng mạnh mẽ
- Bốp… – ông ta tát chị quá mạnh làm chị ngã xoài ra nền nhà.
Nhìn cảnh tượng thế này máu điên trong người tôi sôi lên, ngay lập tức tôi xông tới dùng hết sức đạp cho ông ta làm ông ta cũng ngã xoài xuống đất…
- Á! Thằng chó! mày ăn gan hùm mà dám cắn trộm tao! Đc rồi! hôm nay tao sẽ cho 2 chị em mày về đoàn tụ với ông bà…
Vừa dứt lời ông ta bật dậy tát tôi đến nỗi nổ cả đom đóm mắt, với cái thân hình dài như cây sào của tôi nhưng tôi lại hay ốm yếu còi còi nên chả có sức mà đánh trả nữa đành đứng yên cho ông ta đánh, thấy tôi bị đánh chị ra sức van xin ông ta tha cho tôi…
- Đừng…đừng…đánh em tôi nữa! Tôi hứa với ông là ngày mai tôi sẽ đi làm là đc chứ gì!
Nghe thấy chị nói vậy ông ta thôi không đánh tôi nữa…
- Mày cũng biết điều đấy con điếm! Nhưng khách đang cần mày ngay đêm nay cơ!
- Tối nay tôi k thể đi đc vì hôm nay tôi…tới…“ngày”…
- Mẹ kiếp! Sao mày k nói sớm! gặp gái điếm đến ngày đen vl! Chắc cả tuần nay tao tạch “Lô” rồi! Đù má nó.
Chửi rủa xong ông ta quay sang phía tôi và nói:
- Xin lỗi chú em nhé! Tại bà chị điếm của mày k nói sớm! Nếu mà nói sớm thì chú em đâu có bị ăn đòn oan! Còn con điếm kia khi nào hết…nhớ đi làm đấy không thì tao san bằng cái ổ điếm này!!!
Ông ta đi rồi nhưng tôi vẫn không tin đó là sự thật, những gì vừa mới xảy ra nó như là một giấc mơ vậy, sao chị có thể là loại người ấy đc cơ chứ! Tại sao? Tại sao???
- Em khinh chị lắm đúng không?? – chị lên tiếng sau một hồi tôi và chị đều im lặng.
- Em…em…!! – tôi lắp bắp chả nói lên lời.
- Cuộc sống ngoài xã hội không đơn giản như em nghĩ đâu vì một hoàn cảnh nào đó mà đẩy con người ta vào hố đen của tội lỗi! Đúng như lời người đàn ông vừa nãy nói! Chị…chị…đi…làm “gái”! Một nghề dơ bẩn của xã hội.
Trên đời này loại người tôi khinh rẻ nhất là người làm gái, tôi chẳng cần biết vì hoàn cảnh nào mà họ có thể làm công việc đó chỉ cần nói tới người làm gái là tôi đã ghét rồi, các cụ nói cấm có sai “ ghét của nào trời trao của ấy” giờ đây ghét và khinh bọn họ mà tôi đã dãi bày hết tâm sự mà tôi ấp ủ bao năm nay với một người làm gái…mà người làm gái đó chẳng phải là ai mà chính là chị người mà tôi nghĩ rằng đó là chị gái của tôi sao bao năm tôi không đc mơ về chị…
- Sao…sao! chị làm nghề này.!
- Chuyện kể ra thì dài lắm! Nếu bây giờ mà kể ra thì không hết đc đâu em!
- Không!!! Em cần chị kể ngay cho em, nếu chị không kể thì coi như em với chị chưa quen nhau và em sẽ bảo bố chuyển chỗ trọ ngay lập tức!
- Thôi…đc…rồi! Chị sẽ kể! Chị cũng muốn có người để dãi bày tâm sự này!
- À! Trước khi chị kể thì chị tìm bộ quần áo nào kín đáo mà mặc đi! đừng ăn mặc như thế trước mặt em!
- Chị…chị…!!! xin lỗi…
…..
Chị kể với tôi là quê chị ở Thái Bình nhưng nhà chị không phải ở trung tâm thành phố nhộn nhịp và tấp nập mà nhà chị thuộc vùng biển, nhà chị có 4 người và dưới chị có một cậu em trai.Nhà chị nghèo lắm, cả 4 miệng ăn,sinh hoạt trong gia đình, việc học tập của chị và cậu em trai đều dựa vào việc đánh bắt cá trên biển của bố mẹ chị.
“Cái Thủy với thằng Thành đâu! Ra phụ giúp bố mẹ mày mang cá về” – tiếng của mấy bác đi đánh cả cùng bố mẹ chị.
“Dạ! hôm nay nước lên có đc nhiều cá không bác” – chị nhanh nhảu hỏi.
“Mày nhìn coi! Đc có mấy con đủ để kiếm cốc bia cốc rượu thôi! Cá to vào hết nhà mày rồi!thôi hai chị em ra nhanh lên kẻo bố mẹ đợi!”
Nói đến nghề đánh bắt cá ở biển thì có không ít những kiểu đánh bắt cá khác nhau như là đánh bắt cá ven bờ người dân ở đó hay gọi là đi “te” tức là chỉ đi một đêm để đánh bắt cá ven bờ biển nếu hôm nào đi gặp phải đàn cá lớn thì còn đc ăn chứ hôm nào không gặp đc đàn cá to thì đành tay trắng mà trở về nhà.Lúc đầu bố mẹ chị cũng làm theo cách đó nhưng làm nhiều mà không thấy có hiệu quả nên bố mẹ chị quyết định vay tiền ngân hàng đóng thuyền để đi đánh bắt cá với hiệu quả cao hơn, việc đóng thuyền to đi đánh bắt cá đồng nghĩ với việc phải đi xa bờ, đi xa bờ thì không thể về ngày một ngày hai đc mà có khi cả tháng bố mẹ chị với về nhà một lần cùng với một khoang thuyền đầy cá và mỗi lần như vậy chị cùng với cậu em trai của mình cùng nhau ra đón cá, đón bố mẹ sau một tháng trời xa cách.
Bờ biển thật nhộn nhịp,nào là những ngư dân từ biển cả trở về sau những ngày dài lênh đênh trên biển,những người thân của họ đang chờ đón họ trở về và còn có cả các hàng buôn đến đây mua cất cá về bán cho các nơi khác.Cuộc mua bán có thể xuất hiện ở khắp mọi nơi trên bờ biển…
“Thủy! Thành! Bố mẹ ở đây!”
“Bố! Mẹ! sao đợt này bố mẹ đi lâu vậy!” – chị hỏi.
“À! Đợt này cá về nhiều quá lên phải lán lại trên biển hơi lâu chứ để đợt sau đi thì đc ít lắm” – bố chị lên tiếng.
“Thế sau đợt này bố mẹ không đi nữa ạ?” – cậu em trai của chị lên tiếng
“Không đâu con trai! Không đi nữa thì lấy gì nuôi các con và trả nợ ngân hàng chứ!”
“Thôi nào 3 bố con! Nhanh mang cá từ trong khoang thuyền ra đi kẻo ươn hết bây giờ”
“Đợt này đc nhiều nhỉ mẹ nhỉ?”
“Ừ! May mà đợt này đc nhiều chứ không thì chết! Sắp đến ngày trả nợ hàng tháng ngân hàng và đầu năm học rồi còn gì! Thế thằng Thành ở nhà có ngoan không! Nó có nghe lời con không”
“Em nó ngoan lắm mẹ à!Nó học
chiều thì nó nấu cơm sáng còn con học sáng thì nấu cơm chiều! Còn việc học hành thì nó vẫn đứng top10 trong lớp!”
“Thế thì tốt! Thật ra bố mẹ đi làm xa thế này bố mẹ lo cho các con lắm! Nhưng chỉ vì miếng cơm manh áo mà phải khổ thế này đây! Vậy 2 đứa cố gắng mà học vào rồi kiếm cái nghề mà làm chứ đừng làm nghề của bố mẹ! Vất vả lắm”
Không cần bố mẹ phải nhắc nhở việc học hành gì nhiều, 2 chị em chị đã sớm nhận thức đc hoàn cảnh gia đình và sự vất vả của bố mẹ đã phải đi làm xa để kiếm miếng cơm manh áo nuôi 2 chị em khôn lớn lên chị và cậu em trai rất ngoan,những lúc bố mẹ không có nhà thì chị như là người mẹ người cha chăm sóc dạy bảo cậu em trai khôn lớn.Không những ngoan mà hai chị em chị học rất giỏi, quanh cái góc bàn học của 2 chị em chị toàn là giấy khen của mỗi một năm học…
…..
Thời gian thấm thoát thoi đưa, bỗng chốc chị đã là học sinh lớp 12 với bao ấp ủ và hi vọng cho tương lai thoát khỏi cái cuộc sống đầy vất vả này.Lớp 12, một lượng kiến thức rất lớn, lượng kiến thức lớn đó không thể với 45’ có thể tiếp thu hết đc mà phải đi học thêm ở ngoài để bổ xung những kiến thức và cách giải nhanh với một số bài tập trắc nghiệm, bạn cùng lớp với chị cứ học xong là chạy xô hết đi học thêm học nếm, nhưng nhà chị đâu có điều kiện để chị đi học thêm đâu, nên chị chỉ biết về nhà chăm chỉ làm các bài tập ở các quyển bài tập nâng cao mà không có sự giúp đỡ của thầy cô giáo. Lúc tôi viết tới đoạn này là lúc tôi đang là sinh viên năm hai của một trường đại học và trong năm thứ hai đó tôi đc học 1 môn, môn đó có tên là môn “xã hội học” Trong đó có một nội dung liên quan đến cuộc sống của chị đó là “Nếu cha mẹ có địa vị xã hội càng cao thì con cái càng có nhiều cơ hội để thăng tiến,ngược lại địa vị xã hội của cha mẹ càng thấp thì con cái có xuất phát điểm thấp và phải vật lộn để sống.Tuy nhiên sự thay đổi theo chiều hướng tích cực, có sự phấn đấu vượt trội…thì có thể thay đổi đc vị trí xã hội của mình”
Đúng như trong sách đã nói, nhờ sự cố gắng trong học tập mà chị đã đc đền đáp xứng đáng…
“Thủy ơi! Mau ra nhận bưu phẩm này!”
“Bác Tư! cháu có bưu phẩm gì đấy ạ!”
“Là một tờ giấy!”
“Giấy gì đó bác!”
“Chúc mừng cháu! Cháu đỗ đại học rồi! cả cái xóm này là có mình cháu đỗ đại học thôi đấy!”
“Thật không bác! Bác không đùa cháu chứ!”
“Không tin xem tờ giấy báo nhập học này đi!”
Chị cầm tờ giấy báo nhập học từ tay bác giao bưu phẩm, chị không tin vào mắt mình đc nữa! Thế là bao nhiêu mơ ước của chị đã trở thành hiện thực, chị vui quá,chị chạy thật nhanh vào nhà để thông báo tin này cho bố mẹ chị nhưng chạy đc một đoạn thì
Đến trang: