XtGem Forum catalog
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện VOz
Tự Truyện: Đơn Phương Full Đọc Online

Tự Truyện: Đơn Phương Full Đọc Online



- Chuyên mục: Truyện VOz
- Lượt xem:
cười mà không nói gì, thầy đâu biết là bề ngoài bọn tôi tỏ ra vui vẻ như vậy để xua đi bao áp lực trong người nhưng trong thâm tâm bọn tôi có cũng một suy nghĩ là sau buổi liên hoan hôm nay chỉ còn mấy ngày nữa thôi bọn tôi đã trở thành sinh viên của các trường đại học,cao đẳng biết suy nghĩ về cuộc sống và tương lai của chính mình…
Cuộc vui đã dần lắng xuống,những khuôn mặt buồn bã đã xuất hiện với các bạn gái, bọn con trai chúng tôi thấy vậy nên không quậy phá nữa.Cả buổi liên hoan thầy không nói gì chỉ nhìn chúng tôi đùa giỡn với nhau nhưng đến cuối thầy mới lên tiếng căn dặn bọn tôi trước khi đi thi.
- Thầy có vài điều khuyên nhủ cả lớp trước khi thi là: Ai mà thi trên Hà Nội thì điều quan trọng nhất khi đi thuê nhà trọ là phải xem nhà tắm với nhà vệ sinh đầu tiên.
- Vì sao phải làm như vậy hả thầy?
- Các em ở nơi xa đến thuê trọ mà các em lại chọn nhà ở thôi cũng chưa đc vì nếu mà các em thuê phải nhà trọ có phòng ở tốt nhưng nhà WC kém thì sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của các em mà sức khỏe trong mấy ngày thi thì cực kỳ quan trọng, thầy đc biết là nhiều em lên đấy lạ nước nên rất dễ bị ốm…
- Còn nữa khi vào phòng thi phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, làm bài thì phải cẩn thận, bình tình, nhất là các bạn trai làm bài không lên nhanh nhanh ẩu đoảng dễ dẫn đến sai lầm và các em thấy phần nào dễ thì cứ làm trước…
- Vài vấn đề về thi cử đã xong bây giờ đến vấn đề đỗ và học xa nhà: Các bạn gái chú ý nếu ai học xa nhà chớ nên dính vào chuyện yêu đương làm gì vì các bạn gái xa nhà rất thiếu thốn tình cảm còn các bạn trai lại thừa tình cảm, lợi dụng cái thiếu thốn tình cảm ấy mà các bạn trai hay rót mật vào tai các bạn gái làm các bạn gái chết mê chết mệt, sáng rót một tí, chiều rót một tí, cứ thế các bạn gái rụng như sung ngay mà các em biết đây mối tình sinhh viên 10 đôi thì mới có 1 đôi đi tới hôn nhân và bao giờ các bạn gái cũng là người thiệt thòi hơn các bạn trai khi mối tình tan vỡ…và khi thất tình thì dẫn đến việc học giảm sút…
- Còn các bạn trai thì cứ yêu tệt bô nhưng kiếm bạn gái nào ngoan ngoan mà yêu chứ thể loại như tóc xanh mỏ đỏ hay: Anh ơi! A sang giặt quần áo cho em, A ơi! Anh sang rửa bát cho em…là không nên dính vào đâu nha!
- Một lời khuyên cuối cho cả bạn trai, bạn gái này: Đừng có ai đi 1 về 3.
- Đi 1 về 3 là sao hả thầy?
- Tức là dắt cả trâu lẫn nghé về nhà đấy! haha
Cả lớp “à” lên một tiếng sau lời giải thích của thầy.

……….

Gần đến ngày thi đại học gia đình tôi nháo nhác hết cả lên người bận bịu nhất đó là bố,mẹ tôi, mẹ đi chợ mua hoa quả sang thắp hương các cụ hai bên nội ngoại để các cụ phù hộ độ trì cho thằng cháu đít sắt này thi tốt(trước tôi còn có một anh trai con bác cả nữa vậy nên tôi chỉ đc chức danh đít sắt còn anh con bác cả đc chức danh đít nhôm…và điều tất nhiên là bao giờ đít nhôm cũng đc mọi người trong họ chiều chuộng hơn đít sắt…tủi thân quá!), bố thì làm tài xế chở mẹ tôi hết bên nội lại sang bên ngoại.Còn tôi thì bận bịu với công việc chuẩn bị quần áo và đồ dùng cá nhân trong mấy ngày lên HN thi.
Người hộ tống tôi đi thi đó là bố tôi, mẹ tôi cũng muốn đưa tôi đi nhưng mẹ tôi say xe quá trời mẹ mà đưa tôi đi lên HN chắc là tôi bỏ thi để chăm sóc mẹ tôi luôn mà thường thì con trai đi với bố hợp lý hơn là đi với mẹ, thế là bố tôi nhận trọng trách đưa cậu con trai quý tử như tôi đây đi thi.Hai bố con tôi đi lên HN trước ngày nhận phòng thi và làm thẻ dự thi một ngày,mặc dù biết đi vào ngày này đông và tìm phòng trọ sẽ rất khó nhưng gia đình tôi vẫn chọn đi ngày này vì đi sớm chả đc tích sự gì có khi lại tốn tiền thuê phòng trọ nữa, cơm thì chắc chắn ăn cơm bụi rồi.
Bố con tôi khởi hành vào lúc 6h sáng để đi cho mát mẻ không phải bố con tôi chọn vào giờ này để đi đâu mà là mẹ tôi sắp đặt hết rồi, trong thời gian tôi chuẩn bị đi thi mẹ tôi có tạt qua ông thầy bói mù để xem giờ tốt cho hai bố con tôi khởi hành cũng may ông thầy bói này còn có tính người chứ nếu ông ta mà phán đi vào 4h sáng là đẹp chắc hai bố con tôi cũng phải cắn răng chịu đựng để mà đi mất.Ra đến cổng hai bố con tôi bắt gặp các bà các ông lớn tuổi trong xóm, các ông bà ấy tuổi đã k còn trẻ nữa nên k ham ngủ như thanh niên chúng tôi và các bác dậy sớm để tập thể dục.
- Hai bố con mang hành lý đi đâu thế?
- Dạ! Cháu đưa thằng cu đi thi đại học! – bố tôi đáp lời các ông bà
- Thằng cu Sơn mới hồi nào nó còn bé thế mà bây giờ đã đi thi đại học rồi! Nhanh thật đấy! Vậy hai bố con đi đi kẻo muộn!
- Dạ! Các bác tập thể dục, hai bố con cháu đi đây!
- Cháu chào các ông,các bà! – tôi nhanh nhảu lên tiếng.
- Ngoan lắm! Thi tốt nha cháu!
- Vâng ạ!
……
Đúng là mùa thi có khác, bắt xe lên HN mà khó ghê vì xe nào cũng chật ních người,

20 phút trôi qua mà hai bố con tôi vẫn chưa bắt đc xe mặc dù bọn phụ xe có xuống kéo hai bố con tôi lên xa nhưng nhìn thấy xe đông quá hai bố con lắc đầu quầy quậy.Ngồi đợi xe mà tôi thầm rủa ông thầy bói mù là chọn giờ vớ va vớ vẩn mới xuất phát mà đã gặp đen đủi rồi, đợi xe mà sốt hết cả ruột.Có lẽ lời rủa của tôi có tác dụng hay sao ấy mà ngay sau đó con Hoàng Long to như cái thuyền phi tới thế là hai bố con tôi đc thể vẫy xe đến nỗi muốn gẫy cả tay.
- Hai bố con đi đâu vậy? – tiếng phụ xe hỏi bố con tôi.
- Bố con tôi lên HN, xe còn chỗ không anh?
- Anh nhìn đi, xe còn nhiều chỗ lắm!
Nhìn thấy xe cũng thưa khác nên hai bố con lên xe luôn cho kịp giờ, anh phụ xe giúp tôi sách hành lý cho vào cốp xe, khi nên xe tôi quan sát kĩ thì thấy toàn là các bậc phụ huynh đưa con đi thi,cứ một hàng ghế là một phụ huynh còn bên cạnh là con của họ. Trên xe có khá nhiều bạn bè mà tôi quen biết nhưng không thân chỉ quen sơ sơ thôi, bố tôi cũng thế trên xe có mấy ông bạn của bố cũng đưa con đi thi đại học. Cuộc nói chuyện rôm rả trên xe ô tô giữa các phụ huynh và các sĩ tử diễn ra rất sôi nổi ở lúc đầu nhưng khi xe ô tô đi được một đoạn đường khá dài lúc đó mọi người đã thấm mệt không còn ai nói chuyện nữa, những ai mệt quá thì chợp mắt một lúc còn những ai không ngủ đc vì dụ như tôi chẳng hạn thì chống cắm nhìn ra ngoài cửa sổ với bao nhiêu suy nghĩ vẩn vơ.
Cũng phải mất gần 3 tiếng xe khách đưa chúng tôi đi mới đến đc tới thủ đô HN,ngồi trên xe gần 3 tiếng, mùi điều hòa làm tôi có cảm giác nôn nao trong người muốn xuống xe thật nhanh để không còn ngửi thấy mùi đó nữa.Nhưng vừa bước chân xuống xe không khí nóng bỏng của mùa hè ùa vào trong tôi như thể muốn nói: Chào bạn! Rất vui khi bạn đã đặt chân tới mảnh đất nhộn nhịp và oi bức này.Hai bố con tôi nghỉ chân tại một quán nước ven đường cho đỡ nắng…
- Chị cho tôi hai chai Dr.Thanh!
- À! chị ơi! Chị có biết trường THCS xxx đi hướng nào không? – đây là địa điểm tôi thi đại học.
- THCS xxx hả! Hai bố con anh cứ đi khoảng 500m nữa ở đó có ngã 3 rồi rẽ phải và đi thẳng là đến!
- Cảm ơn chị! Cho em gửi tiền nước…
Theo như chỉ dẫn của bà hàng nước thì cuối cùng bố con tôi cũng đến địa điểm thi, thật là may là cổng trường mở thế là hai bố con tôi vào thăm quan địa điểm thi xem thế nào.Xem xét địa điểm thi đã xong, việc quan trọng nhất bây giờ là đi tìm thuê nhà trọ, những tưởng là bố con tôi lên gần sít ngày nhận phòng thi là kiếm phòng trọ sẽ khó nhưng khi hai bố con tôi vừa bước ra cổng trường đã có người hỏi thăm rồi.
- Anh đưa con đi thi đại học đấy à! Anh đã thuê đc nhà trọ chưa? – một phụ nữ tầm 30 tuổi sán lấy 2 bố con tôi hỏi ríu rít.
- À vâng! Bố con tôi cũng đang định đi tìm thuê đây!
- Thế thì hai bố con anh không phải đi đâu xa cả, dãy trọ của nhà em còn một phòng trống, phòng vừa to vừa mát mà giá cả lại phải chăng!
Trời đang nắng nên khi nghe thấy một người phụ nữ từ đâu đến gạ thuê phòng thế là bố con tôi đồng ý luôn, người phụ nữ dẫn chúng tôi đến dãy trọ của bà ta cách địa điểm thi 50m.Đến nơi thì thấy bà ta toàn ăn tục nói phét dãy trọ gì mà có hai phòng, phòng cũng không đc rộng lắm nhưng đc cái là rẻ và có nhà vệ sinh khép kín.Lúc đầu tôi hơi thất vọng khi bố tôi quyết định thuê trọ ở đây vì ở đây có mỗi hai phòng trọ tính cả phòng của tôi, tôi muốn đc ở dãy trọ có nhiều nhà trọ để giao lưu với sĩ tử khác và biết đâu tôi có thể quen đc cô bạn gái nào xinh xinh thì sao nhưng tôi nghĩ lại là muốn yên tĩnh trong mấy ngày thi nên tôi thấy ở đây cũng không vấn đề gì chỉ có điều là bố con tôi đến từ lâu rồi mà phòng bên cạnh vẫn khóa trái cửa ở bên trong…
Phòng trọ hai bố con tôi thuê là phòng của con gái vì tôi để ý trên tường toàn là ảnh các mỹ nam của Hàn Quốc như: pắc chim cu, chim sun xoăn, kim xâu chỉ…phòng không rộng lắm chỉ đủ cho một cái giường mét rưỡi và cái tủ quần áo còn đâu là lối đi rất hẹp. Cất hành lý với dọn phòng cho sạch sẽ thì cũng đã đến giữa trưa…
- Thôi! Dọn thế cũng hòm hòm rồi đấy! Bố con mình nghỉ tay đi ăn cơm đã!
- Ăn cơm ở đâu hả bố?
- Còn ở đâu nữa! tất nhiên là ăn cơm quán rồi!
….
Hai bố con tôi ra ngoài đường để tìm quán cơm bụi,đúng là Hà Nội có khác các quán cơm mọc như nấm không biết lúc trước có đông thế này không hay là những quán cơm này mọc lên chỉ để phục vụ các sĩ tử đi thi? Bố con tôi chọn một quán trông sạch sẽ và đông khách,kết hợp hai điều kiện trên có nghĩa là quán này cơm sẽ ngon.
- Bà chủ quán ơi! Cho 2 suất cơm! – Bố tôi lên tiếng khi tôi và bố đã chọn đc chỗ ngồi.
- Dạ! Có ngay đây!
Trong lúc ngồi chờ đợi cơm,tôi nhìn xung quanh quán cơm thì thấy đa số toàn là sĩ tử và người nhà của các sĩ tử đó ngồi với nhau vừa ăn vừa nói chuyện về việc chuẩn bị thi đại học.
- Cơm của 2 bố con đây! Chúc 2 bố con ăn ngon miệng!
Hai đĩa cơm vừa đưa ra để lên trên bàn, tôi không thể tin vào mắt mình đc nữa,đây đâu phải là cơm mà là một đống hỗn hợp nào là một vài miếng đậu phụ, khoảng chục hột lạc, vài ba miếng thịt mỡ thái mỏng như lá lúa và một chút rau, đặc biệt hơn nữa là cơm thì nở hết mức cho phép…quả thật là tôi chưa bao giờ ăn cơm bụi bao giờ…
- Bố…bố! liệu có ăn đc không bố?
- Không ăn thì biết làm sao! Bây giờ đã muộn rồi đi đâu nữa! Cố gắng ăn tạm rồi chiều tính sau con à!
….
Bữa cơm bụi kết thúc một cách nhanh chóng vì tôi không thể nào nuốt đc nữa, mà cũng phải thôi mỗi suất cơm có 15 ngàn thử hỏi xem có chất lượng đc không chứ, các cụ nhà ta nói cấm có sai: “ tiền nào của ấy”. Năm tôi thi đại học là một năm cực nóng, cái nóng đó giường như chỉ muốn chiếu vào cái phòng trọ nhỏ bé của bố con tôi vậy,cụ thể là cái phòng trọ như là cái lò bát quái,bật cái quạt treo tường để giảm nhiệt mà chả có tác dụng gì có khi còn nóng hơn lúc chưa bật ấy. Hai bố con đang vật vã với cái nóng thì gọi ngọt như mía lùi ở ngoài cửa
- Bác gì ơi! Bác có rảnh không? Cháu nhờ bác tí việc!
- Có việc gì thế cháu?
- Bác sang bên phòng cháu đóng hộ cháu cái đinh treo tường với ạ!
- Sơn! con sang giúp chị đi!
- Dạ…
Hóa ra là người ở phòng bên cạnh, cả buổi sáng k gặp bây giờ mới xuất đầu lộ diện.nghe theo lời chỉ bảo của bố tôi sang phòng của người bên cạnh giúp họ đóng đinh trên tường.
- Chị ơi! Đóng vào đâu ạ!
- Em đóng ở gần cửa sổ ấy! Cẩn thận không vào tay nhé!
- Dạ vâng!
….
- Xong rồi chị ơi!
- Em giỏi thật đấy! Chị đóng mấy lần mà k có đc! E uống cốc nước cho mát! – cốc nước mát lành trên tay chị đc chuyền sang cho tôi là lúc tôi đc nhìn thấy dung nhan của chị, bỗng dưng một cảm giác thân thương tràn về trong tôi làm tôi đứng sững người ra, chỉ khi lời nói của chị cất ra thì tôi mới trở về thực tại.
- Mặt chị có gì hay sao mà em nhìn ghê vậy!
- Dạ đâu có! Em thấy chị giống một người lắm…
- Giống ai vậy em! Hay là giống người yêu em…hi…hi.
- Không phải, chị rất giống chi…à không!
- Có gì mà giấu kinh thế! Mà em lên HN thi đại học à?
- Vâng em lên thi đại học!
- Em thi Mỏ Địa Chất đúng không?
- Ơ…sao chị biết em thi Mỏ ạ!
- Chị ở đây lâu rồi sao chị không biết! Trường Mỏ năm nào mà chả mượn mấy trường này để cho học sinh thi! Để chị đoán nha! Em quê ở Quảng Ninh.
- Đúng rồi! quê em ở Qn,sao chị đoán siêu thế!
- Chị đã bảo rồi! Chị ở đây lâu rồi nên biết! Đa số trường Mỏ là dân QN thi là nhiều! Mà em tên gì vậy mải miết quá quên hỏi tên luôn!
- Tên em là…à không! chị giải đc câu đố này thì đoán đc tên của em ngay thôi!
- Trời đất! Lại còn phải trả lời câu đố nữa cơ à! Em đọc đi để chị đoán coi!
- “Trong một khu rừng nhỏ có một cây lê nhỏ, trên cây lê đó có một quả lê, vặt quả lê đó xuống ăn thì ta thấy bên trong quả lê đó có một viên ngọc và nhìn sâu vào viên ngọc đó ta thấy một quả núi”…đó! chị đoán đi.
- Để xem nào…A!chị đoán ra rồi! tên em là Sơn phải không? – chị sung sướng reo lên.
- Chị tài ghê! Nhưng mà chưa đủ, vẫn còn thiếu!
- Thiếu cái gì!!!
- Tên em thì chị đoán đúng rồi nhưng em muốn chị đoán luôn cả tên đầy đủ của em tức là phun nêm(full name) ấy!
- Em lắm trò thật đấy! Chị đoán full name của em là: Lê Viên Sơn.
- Sai bét!!!
- Lê Vặt Sơn!
- Trời ơi! Sao chị đoán tên em như tên mấy bọn dân tộc thế!
- Thế tên đúng là gì?
- Em không biết! Em đang hỏi chị mà! sao chị lại hỏi lại em chứ!
- Lê Quả Sơn đúng k?
- Thôi! thôi! Chị k cần đoán nữa chị mà đoán nữa chắc em chết mất! Full name của em là Lê Ngọc Sơn!
- Thế mà k nói toẹt ra còn bầy đặt đố nữa! À chị tên là Thủy. full name là: Lê Thị Thủy!
Tiếng chị vừa dứt thì tôi sững người ra, chị trông rất giống chị gái của tôi và ngay cả cái tên cũng y sì nữa,không lẽ đây là chị tôi thật sao,lúc đó trong đầu tôi có ý nghĩ mà k thể nói ra đc đó là: “ chị ơi! Em đây! cu đỉn của chị đây, chị k nhận ra em sao”.
…..
Hai xuất cơm bụi bố con tôi ăn trưa hôm đấy có giá là 30 ngàn nhưng số tiền đó chả thấm vào đâu so với tiền thuốc giảm đau bụng cho hai bố con tôi cả,cũng may là có chị thì bố con tôi mới qua đc kiếp nạn này.Bố tôi thì có đau nữa cũng k sao nhưng còn tôi,chỉ còn 2 ngày nữa thôi là thi đại học rồi nên vấn đề về sức khỏe đc đặt lên hàng đầu.
- Em đã bớt đau bụng chưa? – chị đứng cạnh giường tôi ân cần hỏi.
- Cũng ổn ổn rồi chị à!
Rồi chị quay sang phía cửa sổ nơi mà bố tôi đang ngồi ở đấy bàn về chuyện ăn uống trong mấy ngày thi đại của tôi.
- Bác ơi! Cháu có ý kiến thế này: mấy ngày em nó thi đại học,bác và em cứ sang bên phòng cháu ăn cơm do cháu nấu cho đảm bảo vệ sinh chứ ăn cơm bụi thế này nguy hiểm lắm!
- Thôi cháu ạ! Bác biết cháu có lòng tốt nhưng làm như vậy bất tiện cho cháu lắm,người ta cũng ăn cơm bụi nhiều có sao đâu! Chắc bố con bác chưa quen thôi.
Tính tôi giống bố tôi là k muốn làm phiền mọi người, việc chị chăm sóc cho bố con tôi lúc đau bụng đã là quá lắm rồi, thấy thế tôi cũng lên tiếng:
- Bố em nói đúng đó chị! Làm như vậy nhọc cho chị lắm! Bố con em ở đây có 4 ngày thôi nên ăn cơm bụi cho thoải mái,đỡ phải rửa bát hehe.
- Em cứ nằm yên đấy!để chị nc với Bác…Bác ạ! Không có phiền gì đâu,nói thật là cháu ăn cơm một mình cũng buồn lắm và lâu rồi cháu không có một bữa cơm như gia đình bác à!
Nghe chị nói vậy tôi và bố đều

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Đọc Truyện Tạ Trùng Linh Hồi Ký Voz Full

Huyền thoại Phồng Tôm - Đứa nào cười tao đấm phát chết luôn

Truyện Biên Giới...Ngày...Tháng...Năm...

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Tác Giả BELoster

Truyên Yêu Gái Massage Và Kết Cục... Voz Full

1234»
Bài ngẫu nhiên

Trình chiếu video quảng cáo thứ 2 của anime Kantai Collection Kan Colle

Hot girl cực xinh và sành điệu

Đoạn phim mở đầu của visual novel Angel Beats! được đăng tải

Hot girl cực xinh và sành điệu

Anime Saenai Heroine no Sodate-kata sẽ có phần tiếp theo

Hot girl cực xinh và sành điệu

Anime Saenai Heroine no Sodate-kata sẽ có phần tiếp theo

TAG: