-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện VOz
Tự Truyện: Đơn Phương Full Đọc Online

Tự Truyện: Đơn Phương Full Đọc Online



- Chuyên mục: Truyện VOz
- Lượt xem:
Hạ Long Bay, khi xe bắt đầu lăn bánh thì chúng tôi cũng bắt đầu hò hét, lớp trưởng của lớp tôi bây giờ kiêm cả chức quản ca.Khi lớp trưởng đứng ở đầu xe hát bài nào thì cả lớp tôi lại cùng đồng thanh hát to theo, không biết lớp trưởng hồi bé có thi Đồ Rê Mí không nữa mà những bài lớp trưởng hát toàn là nhạc thiếu nhi như: Một con vịt, con cào cào, hai con thằn lằn con…Cái xe 40 chỗ chứa đến 45 người như muốn nổ tung thành trăm mảnh vì tiếng hò hét của chúng tôi.Tôi tin rằng nếu lớp chúng tôi không bỏ ra một số tiền lớn để thuê hẳn một chiếc xe thì đảm bảo bác tài xế đuổi hết chúng tôi xuống mất.Cuộc vui đã chóng tàn khi xe đã đi đc một đoạn đường dài, chúng tôi cũng đã khá mệt vì vừa hò hét hết sức và cộng thêm sự mệt mỏi khi đi xe ô- tô nữa có ai đi xe mà không mệt đâu.Bây giờ nhìn bao quát trên xe chỉ còn những cái đầu đã gục vào vai nhau, đâu có có nhóm thì thủ thỉ tâm sự với nhau về kỳ thi tốt nghiệp sắp đến.Tôi biết là trong thâm tâm ai cũng lo lắng,sốt ruột cho kì thì sắp đến nhưng bọn nó không nói ra thôi…
Mải nô đùa với lũ con trai trên xe mà tôi quên bẫng là em vẫn còn tồn tại, sau cái lần chúng tôi đi chơi với nhau ở trong Lựng Xanh tôi và em có sự cách biệt rõ rệt,em không còn nói chuyện với tôi nữa và tôi cũng vậy vì đơn giản hai chúng tôi đều rất ngại nhau.Đảo mắt nhìn một hồi quanh xe để tìm em,phía trước xe không thấy em đâu,đằng sau cũng không có,một

nỗi sợ hãi trong tôi dâng lên bất giác làm tôi đứng dậy, hóa ra em ở ngay bên phía tay trái của tôi.Em đang ngủ ngon lành như một thiên thần trong sáng và thuần khiết,nhìn em như vậy thì ai có thể biết đc em đã trở thành đàn bà rồi cơ chứ…Nói thật với các bạn là đến bây giờ khi ngồi gõ những dòng chữ này trong đầu tôi vẫn còn ý nghĩ là em hư hỏng thời học cấp 3…
Tôi cứ ngồi ngắm nhìn em ngủ ngon lành chỉ đến khi tiếng phanh “ kít…kít” phát ra từ chiếc ô- tô chở chúng tôi và tiếng bác tài xế thông báo là đã đến nơi thì lúc đó em mới tỉnh dậy và thôi cũng thôi không nhìn em nữa. Cả lớp chúng tôi nhìn thấy bở biển như là đc uống Bò Húc vậy ai cũng tỉnh táo hẳn ra không còn cảnh mệt mỏi khi ở trên xe nữa.
Cô giáo bắt cả lớp xếp thành hàng để đi cho đỡ lạc nhau vì ở bãi biển rất đông người nhưng cô làm sao có thể quản đc bọn con trai chúng tôi đc cơ chứ, bọn con trai chúng tôi chả chịu nghe lời cô giáo,cứ thế từng đứa chạy thật nhanh ra bờ biển để thỏa sức nô đùa.Thật kỳ lạ là cô chẳng những không cáu gắt như khi bọn tôi không nghe lời như ở trên lớp học nữa mà cô chỉ cười và lắc đầu.Tôi thì chả đc tự do tung hoành như bọn nó mà tôi bị bọn con gái bắt làm nô lệ để xách những đồ ăn thức uống mà lớp tôi đã mua từ ở nhà,tôi cũng muốn phi ra bãi biển như bọn con trai lớp tôi lắm chứ nhưng tính tình tôi hiền nên con gái lớp tôi biết vậy nên bắt nạt tôi và vì một phần nữa là lúc phân công người xách đồ em cũng có lên tiếng bảo tôi làm nên tôi không thể không đồng ý đc (Mẹ ơi mẹ tha lỗi cho thằng con dại gái này).
Cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh nô lệ,tôi thay quần áo và chạy ra bãi biển nơi mà bọn lớp tôi đang nô đùa ngoài đấy.Bọn con gái lớp tôi đúng là bọn nhà quê đi dép lê,đi bơi gì mặc cả quần áo dài xuống biển chả mặc bikini cho bọn con trai chúng tôi đc rửa mắt gì cả, 3 năm học với nhau chút ít gì thì cũng có tình cảm thân thiết với nhau vậy mà bọn nó làm bọn con trai chúng tôi thất vọng quá.Ngay đây cả cái Vân nó cũng vận cả quần dài xuống biển.
- Ê!Vân mày mặc thế sao bơi đc?
- Có gì mà không đc?
- Thì…mặc vậy nó bó bơi sao đc! ít ra thì phải mặc bikini như mấy bà gia kia thì mới bơi đc chứ!
- Úi! Mặc thế ngại chết! tôi mặc vậy để ông nhìn thấy hết à…ko đc đâu sói ạ!
- Xời! Ai thèm nhìn cái đồ Quạ biến thành Cò như mày!
Bực bội vì cái kiểu nói của cái Vân tôi đành lên bờ ngồi để ngắm nhìn các bà, cô, chị mặc bikini cho đã cái mắt.Đảo mắt nhìn 1 vòng mà chỉ thấy các bà có khi là có cả các cụ nữa cơ chả có các em xinh tươi gì cả! Đã bực nay còn bực hơn tôi ngồi nghĩ ngợi lan man đến em, không biết em đang ở đâu mà từ này tới giờ không thấy mặt em đâu cả.Không biết có phải là nghĩ tới em lên tôi thông minh ra hay không mà trên đầu tôi hiện lên cái bóng đèn đó là lúc trên xe tôi có nghe thấy nhóm ăn chơi của em có trao đổi về vấn đề quần áo khi đi bơi và tôi đoán chắc rằng kiểu gì em cũng mang bikini đi để mặc lúc đi bơi.Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một,nghĩ là làm tôi bật dậy chạy ra bờ biển để tìm em…ra đến bờ biển tìm em nhưng tìm mãi chả thấy em đâu tôi lại lủi thủi trở về chỗ cô giáo và các bạn ở lại trông quần áo của cả lớp.Trong lúc quay về tôi thấy em đang ngồi lau tóc, hóa ra em tắm xong từ lâu rồi…hix.hix…
…….
- Sơn xì! Bơi xong chưa mà không thay quần áo đi ngồi đây làm gì!
- Ờ! Mà thay ở đâu thế, tao tìm không thấy ở đâu cả?
- Ở gần mấy cây dừa ngoài kia kìa!
Lại chỗ cô giáo lấy đồ để thay, tôi chán nản tiến tới nơi thay đồ với tâm trạng không đc vui.
- Thằng kia! Quay lại – tiếng bác trông nơi thay đồ gọi tôi khi tôi vừa bước chân vào đó.
- Bác gọi gì cháu ạ?
- Vào đấy làm gì?
- Bác hỏi lạ thật! cháu vào thay đồ mà!
- Thế hả! 5 ngàn một lần vào!
- Vào thay đồ cũng phải mất tiền ạ!
- Chứ sao nữa! Chả nhẽ chúng tao xây cái phòng thay đồ này để làm từ thiện sao?
Đúng là khu du lịch có khác cái gì cũng tiền tiền và tiền, tôi lục hết 4 túi mới đc 4 ngàn lẻ còn rách nữa chứ, thực ra tiền tôi để ở túi khác trong balo có ai ngờ đâu là vào đây cũng phải trả tiền đâu.
- Dạ! Cháu còn đúng 4 ngàn lẻ bác cầm tạm!
- 5 ngàn là 5 ngàn! không mặc cả!
- Cháu còn mỗi từng này thôi! bác giúp cháu đi, lớp cháu sắp đi rồi!
- Thôi đc rồi! Nể tình mày còn là học sinh nên tao giảm giá cho 1 ngàn nhưng mà vào nhanh rồi ra đấy, tao mà thấy lâu là tao vào lôi cổ mày ra đấy!
Đúng là ông già lắm chuyện người ta vào thay một phát xong luôn chứ ai còn ở trong đấy là gì, tôi cắm cổ cắm đầu phi vào phòng nhưng ai ngờ rằng ở đây lại phân ra 2 khu, một khu dành cho nam, một khu dành cho nữ,tôi lại đâm đầu vào khu dành cho nữ mới chết chứ.
Vừa bước chân vào khu thay đồ nữ người tôi như chết lặng, quần áo để thay trên tay rơi xuống, mắt thì mở to hết cỡ vì tôi đang lạc vào chốn thần tiên mà các thần tiên đang thay quần áo nữa chứ. Có thần tiên lấy tay che ngực, có thần tiên lấy áo che một phần thân thể của họ còn lại đa số thần tiên đều kêu lên…
- Á…á…á…
Chả hiểu sao khi nghe thấy những tiếng hét đó tôi k những k chạy đi mà còn đứng chôn chân ở đó,hay là vì tôi quá háo sắc nên muốn đứng lại đó tiếp tục nhiên nhưng điều đó chưa hẳn đã đúng vì trong người tôi vẫn còn một chút gọi là liêm sỉ.Chỉ khi có một bà cô hắt chậu nước vào mặt tôi và ông già hắc ám thu vé chạy vào thì tôi mới trở về hiện tại.
- Có chuyện gì mà ồn ào thế?
- Á…à…lại là mày à? Mày có mù hay không mà không nhìn thấy đây là khu thay đồ của con gái hả?
- Cháu…cháu…không để ý!
- Mắt mày để lên trán à cái biểu tượng lù lù thế này! Thôi k nói nhiều theo tao lên phòng quản lý bãi biển!
- Bác…ơi.cháu xin bác…bác tha cho cháu!
- Thôi anh à! Tha cho cháu nó đi! chắc nó k cố ý đâu! – tiếng một ng` phụ nữ trung tuổi lên tiếng bảo vệ tôi.
- Thôi đc rồi! tha cho mày đó! Giờ thì biến ngay ra khỏi chỗ này…
Tôi cuốn gói quần áo mà chưa kịp thay chạy mất hút, cũng thật là may là lớp tôi tụ tập cách chỗ hiện trường mà tôi gây án khá xa nên k ai biết cả.Nếu mà trong lớp có ai biết chắc tôi bắt xe mà về một mình quá!
….
Thời gian trôi thật nhanh, thấm thoát cuộc chơi đã sắp tàn đó là lúc chúng tôi chuẩn bị hành lý để về nhà sau một ngày đi chơi vui vẻ.Đáng nhẽ ra là lớp tôi dự tính thuê nhà nghỉ để ở qua đêm sáng mai về vì buổi tối ở đây rất đẹp và con nhiểu trò chơi nữa.Nhưng các bậc phụ huynh là một bộ máy làm việc không ngừng nghỉ họ nghĩ ra các tình huống nguy hiểm như là sau một đêm, một số người trong lớp chúng tôi có khả năng lên chức…các bậc phụ huynh cứ yên tâm là trong lớp ngoài Ngọc Hiếu của tôi ra là xinh thôi còn lại toàn Lacoste thôi, giả sử cứ cho ngủ lại một đêm đi khi mà tối đến bọn con trai chúng tôi mò sang có khi gặp phải đàn cá sấu bò ra cắn bọn tôi chết tươi ngay.

Một ngày nữa thôi là đến ngày quan trọng nhất của cuộc đời tôi nói riêng và tất cả học sinh lớp 12 trên toàn quốc nói chung, đây chính là kỳ thi kết thúc 12 năm ngồi trên ghế nhà trường và cũng chính kỳ thi này nếu ta qua đc mới bước chân vào cánh cổng trường đại học. Trước ngày thi tôi chả học gì cả chỉ lo cắt phao không chỉ mình tôi k học mà đa số học sinh trường tôi đều không học vì ai cũng đã nộp 200 ngàn tiền chống trượt nên mặt ai cũng vui vẻ vì k bị sợ trượt tốt nghiệp.
Điện thoại của tôi tiếng chuông tin nhắn phát ra liên tục, toàn là tin nhắn chúc thi tốt của bạn bè, thực ra đó là tin nhắn spam tôi biết là mọi người quan có thành ý nhưng thật sự tôi rất ghét tin nhắn theo một mẫu nhất định như vậy!nên tôi hạn chế rep lại những tin nhắn đó.Nhưng trong những tin nhắn spam đó có một tin nhắn cực kỳ quan trọng đối với tôi,đó là tin nhắn của em,tôi khá bất ngờ với tin nhắn này vì từ lúc tôi dùng điện thoại tôi với em chưa bao giờ nhắn tin với nhau mặc dù trong danh bạ của tôi đã lưu số của em từ lâu rồi.
“ Sơn xì! Thi tốt nha!”
“ Ai vậy?” – mặc dù biết là em nhưng tôi vẫn hỏi
“ Trời ạ! Sơn không biết số Hiếu sao, lớp trưởng phát cho mỗi ng` một tờ danh sách sđt mà!”
“Hì…tớ k để ý! thế Ngọc Hiếu ôn đc nhiều chưa?”
“ Ui! Tớ đang cắt phao mỏi cả tay đây! Ôn làm gì cho mệt”
“Vậy hả! Tớ cũng đang cắt phao nè! vậy tớ cũng chúc Ngọc Hiếu thi tốt nha!”
“ Cảm ơn sơn xì! ^^!”

Hồi 21: Chị…! Chị đã về…!!!

Thi xong tốt nghiệp là tôi lao ngay vào ôn thi đại học vì chỉ còn một tháng nữa là kì thi đại học sẽ đến, những ngày đi ôn đi đại học thật là vất vả thời gian cả ngày của tôi đều dành cho việc đi học thêm,sáng từ 8h đến 11 h chiều từ 2h đến 5h có khi đến 7h,trong cái tháng đấy tôi như là ca sĩ chạy xô hết ca học thêm này đến ca học thêm khác có khi cả thầy và trò học hăng say quá tới mức mà tôi về nhà lụi cụi hâm cơm lại rồi ăn một mình,ăn cơm xong tắm rửa rồi lại vào bàn học làm những đề thi đại học của những năm trước.Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi, chán trường và muốn bỏ cuộc nhưng khi tôi nhìn thấy những giọt mồ hôi thấm đẫm áo của bố,mẹ lúc đi làm về mà bao nhiêu ý nghĩ chán trường tan biến đâu hết và thay vào đó là ý chí quyết tâm bước chân vào cổng trường đại học.
Điểm thi tốt nghiệp có vào giữa tháng ôn thi đại học, mặc dù biết kiểu gì thì tôi cũng qua nhưng khi gửi tin nhắn xem kết quả 6 môn trong lòng tôi cũng hơi lo lo,nếu mà trượt thì đời tôi coi như xuống dốc bố mẹ tôi chắc tống cổ tôi ra khỏi nhà mất.Tin nhắn gửi về làm tôi thở phào nhẹ nhòm, tôi k trượt nhưng kết quả không đc tốt cho lắm ở những môn học thuộc,chí ít thì cũng có một niềm an ủi nho nhỏ dành cho tôi đó là điểm văn của tôi đc 5,5 điểm.Tôi khá bất ngờ với số điểm này vì lúc đi thi tôi mang phải phao đểu nên toàn bịa là chính, cao hơn hẳn so với 3 năm học cấp 3 tôi thi học kỳ toàn đc 4 điểm .Theo thông báo của lớp trưởng trên blog của lớp thì lớp tôi không trượt một ai cả, tôi vui lắm vì em cũng đỗ.
……….
Năm tôi thi đại học là một trong những năm nóng nhất vì hiện tượng biến đổi khí hậu toàn cầu, đã nóng còn chớ lại hay cắt điện nữa chứ vì thế mà những lò luyện thi càng ngày càng nóng, cái nóng ở đây bao gồm nóng về kì thi sắp đến và nóng vì thời tiết.Lò luyện thi của tôi cũng thuộc loại khá giả những lúc mất điện là bật máy phát điện, tiếng máy phát điện chạy ro ro hòa quyện vào tiếng giảng bài của thầy giáo tạo nên một không khí ôn thi khẩn trương và đầy quyết tâm.
Một tháng nay tôi không có tin tức gì về em nói chính xác hơn là thời gian tôi dành cho việc ôn thi đã chiếm mất thời gian tôi nghĩ về em, nhưn những lúc mệt mỏi và nằm xoài ra giường khi làm xong một đề thi thử đại học bao nhiêu kí ức của em lại ùa về trong tôi,những câu hỏi về em bắt đầu xuất hiện trong đầu tôi: giờ này em đang làm gì? em có vất vả ôn thi không? e có biết là vẫn còn có người dành chút ít thời gian nhớ về em không?…câu hỏi đặt ra mà không có ai trả lời mặc dù trong danh bạ của tôi có lưu số điện thoại của em nhưng tôi chưa bao giờ nhắn tin với em…cứ thế tôi ngủ thiếp lúc nào không hay…
Kỳ thi đại học sắp đến, ở lò luyện thi chỉ còn một buổi học nữa là kết thúc những tháng ngày vất vả ôn thi nhưng thầy không dạy nữa mà tổ chức liên hoan chia tay và dặn dò bọn tôi trước khi đi thi đại học.Ở lớp có khá nhiều các bạn nữ và tất nhiên việc chuẩn bị bánh kẹo, nước ngọt, hoa quả…là nhiệm vụ của các bạn ấy rồi,buổi liên hoan nho nhỏ ấy đc tổ chức ngay tại phòng học nhỏ bé chưa đầy 15m2.Các bạn nữ đến tuổi lấy chồng rồi có khác ai cũng đảm đang hết trơn những miếng dưa hấu, ổi,cóc…đc các bạn ấy tỉa tót sao cho thật đẹp để bọn tôi không chịu nổi mà phải ăn trộm mấy miếng trước khi bắt đầu liên hoan.
- Huyền ơi! Tớ thấy miếng dưa nó không đc đỏ cho lắm!
- Vẽ chuyện! Đỏ hay không thì liên quan gì tới cậu!
- Có chứ! Sao lại k liên quan! Cậu k biết là nhà tớ là chủ tiệm bán dưa à, tớ có thể phát hiện ra quả nào không đạt tiêu chuẩn!
- Kinh quá ha!
- Chứ sao nữa…cậu đưa miếng dưa đây tớ ăn thử xem có thuốc sâu không?
- Thôi đi! nếu mà có thuốc sâu thật thì cậu lăn quay ra đây tớ k chịu trách nhiệm đâu!
- Thì cứ coi như tớ làm chuột bạch cũng đc! cho tớ xin miếng ăn thử đi!
- Không…!
- Đi mà! tớ chưa có gì vào bụng!
- Không là không!
- Tớ hỏi một lần nữa! Cậu có cho tớ 1 miếng không thì bảo đây!
- Không…
- Không cho thì thôi! Tớ cóc cần! À Huyền này sáng cậu chưa rửa mặt à!
- Mặt tớ có vết dơ à hix.!
- Ờ! Nhìn như con mèo ấy!
- Thế hả! Chỉ cho tớ chỗ dơ để tớ lau!
- Ở gần mũi ấy! Cậu đi lau đi không tí nữa bọn nó đến lại trêu cậu bây giờ!
- Cậu thật tốt! Tớ đi lau một tí rồi quay lại! Cậu đừng ăn trộm miếng dưa nào đấy! Tớ về mà thấy mất miếng nào tớ sẽ giết cậu.
- Cậu yên tâm đi! mặt tớ vẫn còn tem bảo hành mà!
- Ôi! Dưa…(nước nuốt bọt…ực…ực…)
Ở lò luyện thi k phải là các bạn trong lớp của tôi mà là hỗn hợp học sinh của các trường cấp 3,lúc đầu đến học bọn nó chả ai nói chuyện với ai đến thì lầm lũi và về cũng vậy nhưng dần dần bọn tôi đã bỏ qua rào cản mà sít lại với nhau hơn để hợp sức làm bài tập thầy giáo ra.Những ai hiểu rồi thì giảng cho những ai chưa hiểu cứ thế bọn tôi thân nhau lúc nào không hay lúc đầu là thân với con trai trước sau đó mới sang ve vãn la liếm bọn con gái.
Bữa liên hoan nho nhỏ đã bắt đầu khi mọi người đến đông đủ không thiếu một ai, nhóm trưởng của lò luyện thi là con gái,mẹ ta cho con mấy đệ tử của mẹ kèm cặp chúng tôi tức là mẹ ta cho con gái ngồi kèm với con trai để dập tắt hành động thiếu suy nghĩ khi những cặp mắt hau háu của chúng tôi dán vào những đồ ăn trên bàn.
Phòng học ồn ào hẳn lên khi trưởng nhóm hô: bắt đầu,những vỏ dưa ăn xong đc chúng tôi sử dụng để tấn công bọn con gái, hai bên chả ai nhường ai.Thầy giáo nhìn thấy chúng tôi làm như vậy chỉ

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Đọc Truyện Tạ Trùng Linh Hồi Ký Voz Full

Huyền thoại Phồng Tôm - Đứa nào cười tao đấm phát chết luôn

Truyện Biên Giới...Ngày...Tháng...Năm...

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Tác Giả BELoster

Truyên Yêu Gái Massage Và Kết Cục... Voz Full

1234»
Bài ngẫu nhiên

Ai phôn đà phật

Cái loa phát thanh

Manga Himoto! Umaru-chan sẽ có anime

Cái loa phát thanh

Truyện cười bựa: Kiếp trung tình

Cái loa phát thanh

Truyện cười bựa: Kiếp trung tình

TAG:

XtGem Forum catalog