Disneyland 1972 Love the old s
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Truyện Buổi Chiều Windows Full

Truyện Buổi Chiều Windows Full



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
trước đĩa bánh cuốn còn bốc khói – Không phải là tụi này không bao nổi anh đâu, nhưng kẹt một nỗi là tình hình kinh tế thế giới lúc này biến động quá…


Nói đến chữ “tình hình kinh tế thế giới” mặt Cúc Hương lộ vẻ nghiêm trang. Trông nó lúc này chẳng khác gì các vị giáo sư trên bục giảng. Thiếu không biết Cúc Hương thật hay đùa, đành ngồi im giương mắt dòm.


Cúc Hương tiếp tục trịnh trọng:


- Anh cũng biết rồi đó! Mấy hôm nay đồng yen lên giá so với đồng dollar khiến Nhật Bản xính vính…


Thiếu không biết tại sao cô gái lém lỉnh thường ngày bỗng dưng lại nổi hứng bàn luận về đề tài cao xa, tầm cỡ thế giới như vậy, liền bất giác sửa lại tư thế ngồi cho ngay ngắn.


- Các thị trường chứng khoán New York, London, Tokyo …chao đảo . Những khoản nợ của các nước đang

phát triển đột ngột tăng vọt…


Thiếu nghe tai mình ù đi . Anh tưởng như mình đang dự hội nghị tài chánh quốc tế.


Bất chấp ánh mắt sửng sốt của Thiếu, Cúc Hương vẫn thản nhiên:


- Các nước Đông Nam Á trong đó có Việt Nam dĩ nhiên không khỏi bị ảnh hưởng. Đặc biệt, tôi và con Thục bị ảnh hưởng nặng nhất. Tụi tôi hết sạch tiền, do đó đành để cho anh trả bữa nay!


Nghe đến câu cuối cùng, Thiếu sém tí nữa té lăn xuống đất. Cúc Hương nói vòng vo một hồi hóa ra cũng chỉ để nhắc anh vụ trả tiền bánh cuốn. Đã vậy thì cứ nói thẳng ra, còn bày đặt “làm sang”, nào là đồng yen lên giá, thị trường chứng khoán London chao đảo, thật khổ cho hai lỗ tai hết sức! Anh nhìn Cúc Hương, nhăn nhó:


- Tôi có nói gì đâu mà Cúc Hương phải giải thích dông dài thế!


Cúc Hương tặc lưỡi:


- Tính tôi xưa nay nói cái gì cũng phải có đầu có đuôi! Nói không đầu không đuôi, anh hiểu lầm, lại nghĩ tụi tôi chuyên nghề “bóc lột”!


Cúc Hương “bóc lột” Thiếu thẳng tay nhưng mặt mày thì cứ tỉnh rụi, ra vẻ ta đây tử tế nhất thế giới . Thiếu biết vậy nhưng trước miệng lưỡi dẻo quẹo của Cúc Hương, anh chỉ còn cách nhe răng cười gượng gạo . Nếu chọc Cúc Hương nổi đóa lên, cô nàng đem chuyện bữa nay kể lại hết với Xuyến thì khổ.


Phụ nữ là sinh vật nhạy cảm và dễ xấu hổ. Nếu Xuyến biết được “hòm thư mật” chứa đựng những cuộc hẹn hò và những lời thân mật “quá trớn” giữa cô và anh đã bị Thục và Cúc Hương phát giác, có khi cô ngượng đến mức “nghỉ chơi” với anh luôn không chừng!


Thiếu nghĩ vậy nên anh cố gắng giữ mồm giữ miệng. Mặc cho Cúc Hương cà khịa và tán hươu tán vượn, anh cứ chịu lép một bề, bụng chỉ mong cho buổi chiêu đãi bất đắc dĩ này nhanh: Dng trôi qua .


Nhưng đúng như ông bà nói “mưu sự tại nhân thành sự tại thiên”, mặc dù đã tính toán kỹ lưỡng, đã nín nhịn mọi bề, Thiếu vẫn còn sơ suất một điều, lại là điều tối ư quan trọng: anh quên xóa câu trả lời giả mạo của Cúc Hương trong đĩa!


Sáng hôm sau, mở file “Letters” trong đĩa B ra, nhìn thấy những font chữ Wingdings quen thuộc, anh yên tâm viết tiếp những lời nhắn gửi cho Xuyến theo thói quen, quên khuấy đi mất trong những hình vẽ ngoằn ngoèo trước mặt kia có một câu do Cúc Hương “sáng tác”.


Sau khi viết thư cho “người yêu” bằng chữ Việt, anh chuyển tất cả qua font Wingdings rồi thoát ra khỏi Windows, tắt máy .


Đến trưa, như thường lệ, từ quán cơm trở về, Xuyến ngồi vào máy, mở “hòm thư mật” ra xem.


Khi những hình vẽ ngoằn ngoèo được chuyển trở lại thành font chữ VNI- Times, Xuyến tò mò dán mắt vào “lá thư” mới nhất ở gần đáy màn hình.


Nó mỉm cười khi đọc những lời Thiếu viết:


- Tôi vừa mua cho Xuyến một chiếc vòng đeo tay bằng bạc. Người ta bảo đeo chiếc vòng này sẽ không bao giờ bị trúng gió hay nhiễm lạnh. Tôi bỏ chiếc vòng trong ngăn bàn. Xuyến thò tay vào sẽ thấy .


Xuyến háo hức định cho tay vào ngăn bàn mò mẫm, bỗng nhiên nó khựng lại . Nụ cười trên môi nó cũng đột ngột tắt ngấm. Mắt nó vừa thoáng thấy hàng chữ nằm ngay phía trên câu Thiếu viết: “Tôi sẽ tới”.


Thoạt đầu, Xuyến tưởng mình hoa mắt. Nhưng sau khi đưa tay lên dụi mắt hai, ba cái và chồm người vào sát màn hình, nó biết mình không trông nhầm.


Xuyến sửng sốt nhìn trân trân vào hàng chữ lạ lẫm kia . Nó nhớ hôm qua khi Thiếu rủ nó đi xem vở kịch “Tình 281″ ở 5B Võ Văn Tần, nó đã trả lời là nó không đi được. Nó còn nhớ như in câu phúc đáp của mình: “Tối nay tôi không đi được. Hẹn lại tuần sau đi!”. Vậy mà không hiểu sao hôm nay mở file “Letters” ra, nó không nhìn thấy câu đó đâu . Thay vào đó là một câu trả lời kỳ quái, với nội dung hoàn toàn ngược lại .


Đang hoang mang, như sực nghĩ ra điều gì, Xuyến lật đật xô ghế đứng dậy và đi như chạy ra phòng khách, nơi Thiếu đang nằm nghỉ trưa trên chiếc ghế dài của bộ xa- lông tiếp khách.


- Anh Thiếu! Anh Thiếu!


Xuyến lay mạnh vai Thiếu, không cần biết anh đang thức hay ngủ.


Thiếu mở choàng mắt và ngồi bật ngay dậy:


- Có chuyện gì vậy Xuyến?


Không đợi Thiếu kịp hoàn hồn, Xuyến hỏi “độp” ngay:


- Tối hôm qua, anh có đến chỗ 5B Võ Văn Tần không?


Câu chất vấn bất thần của Xuyến khiến Thiếu lạnh toát cả người . Anh không hiểu tại sao Xuyến lại hỏi anh như vậy . Hôm qua Thục và Cúc Hương đã hứa với anh là sẽ không kể câu chuyện này lại với Xuyến kia mà. Hay là hai cô nàng lúc cao hứng đã không giữ lời .


Thấy Thiếu thừ người ra không đáp, Xuyến càng nóng nảy:


- Sao anh không nói gì hết vậy? Tối hôm qua anh có đến đó phải không?


Thiếu ấp úng:


- Đâu có! Tôi … đâu có đến!


Xuyến hừ mũi:


- Anh đừng nói dối! Anh có đến!


Thiếu chẳng biết chuyện gì đã xảy ra, đành tiếp tục phủ nhận:


- Tôi không đến thật mà!


Xuyến vặn lại:


- Anh hẹn tôi sao anh không đến?


Tới đây thì Thiếu đực mặt ra, không biết đáp thế nào .


- Sao, anh trả lời đi! Tại sao anh hẹn tôi đi xem kịch mà anh lại không đến? – Xuyến lại giục, giọng có vẻ sẵn sàng gây hấn.


Thiếu mơ hồ cảm thấy có một chiếc bẫy đang giăng trước mặt mình nhưng không biết phải tránh né như thế nào . Sau một hồi loay hoay, anh đành chép miệng trả lời đại:


- Tại vì Xuyến bảo tôi là… Xuyến không đến được kia mà!


Vẻ ngập ngừng của Thiếu không lọt khỏi mắt Xuyến. Nó nhìn chăm chăm vào mặt anh:


- Thế tôi có nói tại sao tôi không đến được không? Ngoài ra tôi còn nói thêm gì nữa?


Lần này thì Thiếu nghẹn họng. Anh không đọc được câu trả lời của Xuyến, câu đó đã bị Cúc Hương xóa mất. Vì vậy anh không biết Xuyến đã viết cho anh những gì.


- Sao? – Xuyến nhếch mép – Như vậy là anh không đọc được câu trả lời của tôi phải không?


Thiếu xuôi xị:


- Ừ.


- Và anh đã đọc được câu “Tôi sẽ tới” giả mạo kia?


Thiếu ngạc nhiên:


- Sao Xuyến biết?


- Sao lại không biết? – Xuyến nhún vai – Cái câu mắc toi đó còn sờ sờ trong đĩa chứ đã biến đi đâu!


Bây giờ, Thiếu mới vỡ lẽ mọi chuyện. Hóa ra tất cả là do sự lơ đễnh của anh. Vậy mà khi nãy anh lại nghi oan cho Thục và Cúc Hương. Nhưng Thiếu chỉ biết than thầm trong bụng chứ không dám lộ ra ngoài mặt.


- Vậy là tối hôm qua anh có đến 5B Võ Văn Tần phải không? – Xuyến lại hỏi .


Và Thiếu lại xụi lơ:


- Ừ.


Xuyến liếm môi:


- Anh gặp ai ở đó?


Thiếu chột dạ:


- Tôi đâu có gặp ai!


- Anh lại nói dối nữa rồi! – Xuyến gầm gừ – Anh gặp hai con quỷ con kia phải không?


- Hai con quỷ con nào? – Thiếu làm ra vẻ ngơ ngác.


- Anh đừng có giả bộ ngây thơ! – Xuyến khịt mũi – Thì con Thục với con Cúc Hương chứ hai con quỷ con nào! Tụi nó lừa anh ra đó để trêu chọc chứ gì?


Thiếu nhăn nhó:


- Ai bảo Xuyến vậy?


- Cần gì ai bảo? Tôi còn lạ gì hai đứa này! Nhất là con Cúc Hương quỷ sứ kia!


Rồi Xuyến nhìn Thiếu, nghiến răng:


- Tôi phải tìm hai đứa này hỏi tội mới được!


Nói xong Xuyến quày quả bỏ đi .


Thiếu hốt hoảng:


- Này, này …


Nhưng mặc cho Thiếu gọi, Xuyến vẫn phớt lờ. Nó xộc thẳng vào phòng ngủ phía sau .


Nghe tiếng chân Xuyến hùng hổ đi vào, Thục và Cúc Hương vội vàng nhắm tịt mắt lại .


Nhưng Xuyến đâu phải là người dễ bị lừa . Nó đứng chống nạnh ngay giữa phòng và rít qua kẽ răng:


- Thôi, giả vờ thế đủ rồi! Mở mắt ra đi hai cô nương!


Biết không thể “nằm vạ” được nữa, Cúc Hương liền chớp chớp mắt, vẻ ngơ ngác:


- Có chuyện gì vậy? Leo lên nằm ngủ đi!


- Khỏi ngủ! Xuyến hậm hực – Ngồi dậy nghe tao hỏi tội nè!


- Tội gì? Giọng Cúc Hương vẫn thật thà như đếm.


Xuyến hầm hè:


- Ai cho phép mày với con Thục mở file “Letters” của tao ra đọc?


- Thì tụi tao đâu có biết đó là “hòm thư mật” của mày! Mày chả bảo tụi tao rằng đó chỉ là những hình vẽ ngồ ngộ mày vừa khám phá ra là gì!


Lý lẽ của Cúc Hương làm Xuyến cứng họng. Quả là trước đây Xuyến có nói như thế thật. Nhưng Xuyến đâu dễ dàng chịu thua . Nó gằn giọng:


- Nhưng ai cho phép tụi mày viết bậy vô đó?


Cúc Hương nhăn mặt:


- Tụi tao có viết bậy gì đâu!


- Lại còn chối nữa hả? Cái câu chết tiệt của mày còn lưu lại nguyên xi trên đĩa kia kìa!


Vừa nói Xuyến vừa chồm tới như muốn ăn tươi nuốt sống hai “con quỷ con”.


Thục nãy giờ nằm im he hé mắt, thấy vậy hoảng hồn ngồi bật dậy la oai oái:


- Tụi tao giỡn chơi chút xíu mà!


Xuyến vẫn chưa nguôi ấm ức:


- Giỡn chơi như vậy mà la chút xíu?


- Mày ngốc quá! – Cúc Hương khịt mũi – Lẽ ra mày phải cám ơn tụi tao mới đúng! Chính nhờ tụi tao giỡn chơi như vậy, mày mới hiểu được lòng dạ anh chàng Thiếu của mày! Nếu tối hôm qua mày nhìn thấy anh chàng đứng bên gốc cây đợi mày cả tiếng đồng hồ và đốt gần hai gói thuốc, chắc mày cảm động đến khóc òa lên mất!


Xuyến “xì” một tiếng:


- Có mày khóc thì có!


Ngoài miệng nói vậy nhưng trong bụng Xuyến cảm thấy vui vui . Ừ nhỉ, những ngày gần đây Thiếu tỏ ra rất quan tâm đến mình. Anh chăm sóc cho mình từng ly từng tí. Tối hôm qua Thiếu đã phơi sương phơi gió dài cổ đợi mình. Vậy mà sáng nay anh lại đem chiếc vòng bạc đến tặng mình để mình khỏi nhiễm lạnh. Ngộ ghê!


- Sao, tao nói đúng không? – Cúc Hương cười cười .


- Đúng cái mốc xì!


Cúc Hương nheo mắt:


- Mốc xì mà mặt mày thẫn thờ cứ như người mất của!


Xuyến thu nắm đấm dứ dứ trước mặt:


- Thẫn thờ cái này này!


- Ôi, để yên! Cứ để yên như thế! Đừng hạ tay xuống! – Cúc Hương bỗng la lên.


Xuyến ngạc nhiên:


- Sao vậy?


Cặp mắt Cúc Hương tròn xoe:


- Lúc này trông mày giống diễn viên điện ảnh ác!


Xuyến khoái chí:


- Thật không?


Cúc Hương gật đầu:


- Tao nói dóc mày làm gì! – Nó nhíu mày – Để tao nhớ xem! Cái tư thế của mày lúc này giống hệt diễn viên đóng trong phim…


- Phim gì? – Xuyến háo hức.


- Phim “Hãy đợi đấy!”


Nói xong, Cúc Hương cười toe . Thục không nhịn được cũng ôm mặt cười rúc rích. Chỉ có Xuyến là nổi cáu . Nó nghiến răng trèo trẹo:


- Bộ mày nói tao giống con thỏ hả?


- Bậy! – Cúc Hương lắc đầu nguầy nguậy – Mày đâu có giống con thỏ! Tướng mày trông giống… con chó sói hơn!


Cúc Hương vừa nói xong, Xuyến đã phóng vụt lên đi- văng. Nhưng Cúc Hương đã đề phòng từ trước. Nó bắn vèo xuống đất như sao xẹt.


Cả hai rượt đuổi rần rần trong phòng, vừa rượt vừa la hét chí: De, lúc này trông mới thật giống hệt con chó sói rượt con thỏ trong bộ phim hoạt hình “Hãy đợi đấy”. Chỉ đến khi có tiếng đằng hắng của Vân từ phòng ngoài vọng vào, lúc đó con chó sói và con thỏ mới chịu ngưng đuổi bắt nhau và cùng ngồi xuống đi- văng ôm ngực thở dốc.



Chương 11



Khi một chàng trai và một cô gái để ý nhau và bắt đầu có những quan hệ “trên mức tình bạn”, không hiểu sao họ lại có khuynh hướng dấu giếm, che đậy mối quan hệ xét ra chẳng có gì sai trái này . Có thể vì họ ngượng. Cũng có thể họ muốn bảo vệ chiếc mầm tình cảm non tơ của mình tránh xa những bảo táp phũ phàng của dư luận.


Dù vậy, trong sâu xa, những trái tim chân thành bao giờ cũng muốn nhanh: Dng công khai hóa những cảm xúc ngày càng mạnh mẽ của mình. Xét cho cùng, đó là một nghịch lý đáng yêu .


Xuyến không phải là một ngoại lệ. Từ xưa đến nay, nó chưa bao giờ để bọn con trai vào mắt. Trong quan hệ với bạn trai, nó thích đùa giỡn hơn là nghĩ đến những chuyện nghiêm túc. Về mặt này, so với Cúc Hương, nó xứng đáng với biệt hiệu “cô gái hệ PAL” hơn.


Vậy mà không hiểu sao khi gặp Thiếu, Xuyến bỗng cảm thấy mình không còn là mình nữa . Dường như khi đối diê, n với một chàng trai ngổ ngáo, cái chất ngổ ngáo trong Xuyến lại bùng lên như một phản ứng tự nhiên. Còn khi tiếp xúc với một chàng trai hiền lành, rụt rè như Thiếu, trong Xuyến lại nảy sinh cảm giác muốn chở che, giúp đỡ. Tất nhiên đó chỉ là “cảm giác thôi, bởi trong thực tế công việc hàng ngày, chỉ có Thiếu giúp đỡ nó, còn nó đâu có giúp được gì cho anh. Nó chỉ nhờ vả và làm phiền anh thêm thôi!


Từ khi phát giác ra mình có một tình cảm đặc biệt với Thiếu, Xuyến vừa muốn giấu Thục và Cúc Hương lại vừa muốn thổ lộ tâm sự với hai bạn của mình. Thật ra Xuyến không sợ Cúc Hương trêu chọc nhưng không hiểu có một sức mạnh bí ẩn nào đó ngăn nó lại . Đã nhiều lần, vào những giờ nghỉ trưa trong căn phòng nhỏ phía sau hoặc vào những lúc cả ba thong thả rong ruổi trên đường về, Xuyến đã định chia sẻ nỗi lòng với hai bạn nhưng rồi rốt cuộc nó đã ngậm tăm.


Vừa che giấu vừa khổ sở vì sự che giấu đó, trong rất nhiều ngày Xuyến loay hoay tìm cách thoát ra khỏi tình huống trớ trêu này nhưng


Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Bao Công xử án Kan Nộ Nộ

Tiết lộ tựa phim và việc công chiếu tại rạp năm 2015 của bộ phim Little Witch Academia tiếp theo

1 em bikini cam bên hồ bơi

Tiết lộ tựa phim và việc công chiếu tại rạp năm 2015 của bộ phim Little Witch Academia tiếp theo

Học viện Nữ sinh Đại chiến mùa hè

Tiết lộ tựa phim và việc công chiếu tại rạp năm 2015 của bộ phim Little Witch Academia tiếp theo

Học viện Nữ sinh Đại chiến mùa hè

TAG: