Polaroid
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Truyện Buổi Chiều Windows Full

Truyện Buổi Chiều Windows Full



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
đó đối với Thục không quan trọng bằng việc khám phá ra “hộp thư mật” của Xuyến. Hóa ra những nghi ngờ của Thục hoàn toàn chính xác. Vậy mà trước nay nó với Cúc Hương cứ ngơ ngơ ngáo ngáo, tưởng buổi trưa Xuyến ngồi nán ngoài phòng để nhập tin thật. Lại còn những “hình vẽ ngồ ngộ ” nữa chứ! Sém tí nữa, nếu không cảnh giác, nó và Cúc Hương đã bị Xuyến cho vào xiếc nữa rồi! Nghĩ đến đó Thục bất giác bật cười thành tiếng.


- Cười gì mày? – Cúc Hương liếc Thục.


- Cười tụi mình!


- Tụi mình sao?


- Ngu ơi là ngu!


Cúc Hương thở dài:


- Ai ngờ con Xuyến lại tung hỏa mù như vậy!


Đang nói, Cúc Hương đột nhiên ưỡn người lên, giọng hăm hở:


- Nhưng bây giờ thì tụi mình khôn ra rồi! Tụi mình sẽ cho hai anh chị này vào tròng!


- Cho vào tròng? – Thục tròn mắt.


- Ừ. Tao nghĩ ra cách rồi!


- Cách sao?


Cúc Hương gõ gõ trán:


- Theo như những gì tụi mình nhìn thấy thì rõ ràng mỗi buổi trưa con Xuyến đều “viết thư” cho “người yêu của nó”, đúng không?


Thục nhanh nhẩu:


- Đúng.


Cúc Hương tiếp tục:


- Và đầu giờ mỗi sáng hôm sau, bao giờ anh chàng Thiếu cũng vào công ty thật sớm để “đọc thư” và “phúc đáp”, đúng không?


- Đúng.


Cúc Hương gật gù:


- Như vậy là sáng mai, anh chàng Thiếu sẽ trả lời cho con Xuyến biết anh ta sẽ rủ nó đi xem vở kịch gì, tại đâu, và đến trưa, sau khi ăn cơm xong, nó buộc phải ngồi vào máy để trả lời là mình có đi hay không, đúng không?


Trước những suy luận hợp lý của Cúc Hương, Thục chỉ biết gật đầu:


- Hoàn toàn chích xác! Mày quả là Khổng Minh tái thế!


Cúc Hương phổng mũi:


- Còn hơn cả Khổng Minh ấy chứ!


Rồi nó cười hì hì:


- Và bây giờ mình sẽ “Tương kế tựu kế” để phá bĩnh chơi!


Thục chớp mắt:


- Phá sao?


Cúc Hương bí mật:


- Trưa mai mày sẽ biết!


Nói xong, nó cẩn thận chuyển toàn bộ “những bức thư tình” trong đĩa B của Xuyến sang font chữẠWingdings như cũ, rồi tắt máy, rút đĩa ra bỏ vào ngăn kéo. Xong, nó đứng dậy kéo Thục ra về.


Xuyến dĩ nhiên chẳng hề hay biết bí mật của mình đã bị hai bạn phát hiện.


Cả Thiếu cũng vậy. Sáng vào cơ quan, anh thản nhiên lấy chiếc đĩa B màu xanh trong ngăn bàn Xuyến, bỏ vào máy mình, bật lên. Nhìn thấy font chữ Windings quen thuộc, anh nôn nóng chuyển sang font chữ Việt rồi ung dung ngồi đọc, chốc chốc lại mỉm cười và náo nức gõ những lời hò hẹn.


Thiếu và Vân vào một lát thì ba cô gái theo vào. Nhìn thấy Thiếu ngồi gõ lóc cóc trước máy, Cúc Hương ranh mãnh níu tay Thục và cả hai mỉm cười trao nhau một tia nhìn đầy ngụ ý.


Đến trưa, đúng như thường lệ, ăn cơm xong, Xuyến không vào phòng ngủ ngay mà nán lại bên ngoài.


Thục và Cúc Hương nằm trên đi- văng, mắt mở thao láo. Tiếng bàn phím lách cách từ ngoài phòng vi tính vọng vào khiến Thục bồn chồn. Nó khều Cúc Hương:


- Giờ sao mày?


- Cứ bình tĩnh! – Cúc Húóng thì thầm – Lát nó vào, tụi mình mới nhắm mắt lại. Đợi nó ngủ say, tao và mày chạy ra xem nó viết gì.


Thục chưa hết hồi hộp:


- Rồi sao nữa?


- Lúc đó sẽ tùy cơ ứng biến!


Cúc Hương nói vừa dứt câu, tiếng bàn phím bỗng ngưng bặt. Rồi có tiếng công- tắc tắt đánh “tách” một cái. Tiếp theo, tiếng xô ghế rồi tiếng chân Xuyến đủng đỉnh bước vào.


Thục và Cúc Hương lập tức nhắm tịt mắt, vẻ như đang ngủ mê mệt.


Xuyên chẳng nghi ngờ gì. Nó đặt lưng nằm cạnh hai bạn, thao thức một lát rồi từ từ thiếp đi.


Đợi một hồi, Cúc Hương khẽ he hé mắt liếc sang bên cạnh. Đến khi biết chắc Xuyến đã ngủ say, nó len lén khều Thục và thận trọng leo xuống khỏi đi- văng. Thục nín thở, rón rén đi theo.


Vân vẫn nằm trên dãy ghế kê sát tấm vách ngăn với phòng khách bên ngoài, mặt giấu dưới cuốn sách.


Thục nuốt nước bọt:


- Tao sợ quá mày?


- Sợ gì?


- Sợ anh Vân thấy.


- Không có đâu! – Cúc Hương hạ giọng trấn an – Ảnh ngủ tới hai giờ lận!


Rồi sợ Thục đột ngột đổi ý, Cúc Hương hăm hở bước lại chỗ chiếc máy của Xuyến, nhanh nhẹn lấy chiếc đĩa B đặc biệt trong ngăn bàn cho vào ổ đĩa và bật công- tắc máy.


File “Letters” được mở ra, và khi những hình vẽ bí hiểm của kiểu chữ Wingdings được giải mã, Thục và Cúc Hương vội vã và tò mò dán mắt vào câu đối đáp mới nhất vừa hiện ra trên màn hình:


- Vở “Tình 281″. Hay lắm. Tám giờ tối nay đợi Xuyến ở 5B Võ Văn Tần nhé!


- Tối nay tôi không đi được. Hẹn lại tuần sau đi!


Cúc Hương láu lỉnh nhìn Thục rồi không nói không rằng, nó xóa sạch câu trả lời của Xuyến và tinh quái gõ vào đó một câu trả lời với nội dung hoàn toàn khác:


- Tôi sẽ tới!


Xong nó chuyển tất cả trở về font Wingdings như cũ.


Thục run run:


- Họ phát giác ra thì chết!


- Làm sao phát giác được! – Cúc Hương khịt mũi – Từ giờ cho đến lúc ra về, con Xuyến sẽ không rớ tới chiếc đĩa này nữa đâu!


- Thế còn anh Thiếu?


- Chiều nay chắc chắn anh ta sẽ nấn ná lại đây để bật máy xem con Xuyến hồi âm như thế nào!


Thục tặc lưỡi:


- Mày chơi vậy ác quá! Bắt anh ta đứng đợi một mình suốt mấy tiếng đồng hồ!


- Sao lại một mình? – Cúc Hương nheo mắt – Còn tao với mày nữa chi!



Chương 10



Khúc đường Võ Văn Tần chỗ sân khấu nhỏ tọa lạc đèn đóm sáng choang. Trước căn nhà số 5B, những áp- phích quảng cáo kịch mục treo la liệt.


Mới bảy giờ rưỡi tối mà bãi giữ xe bên kia đường đã đông nghịt người . Tiếng thúc giục, tiếng cười nói và tiếng gọi nhau í ới làm huyên náo cả một quãng đường.


Thiếu vừa dẫn xe vào bãi vừa nhìn quanh quất. Chẳng thấy Xuyến đâu, anh lững thững băng ngang qua đường đến cạnh gốc cây cổ thụ kế cổng vào, đứng đợi .


Thiếu không hề hay biết cách đó không xa, có hai cô gái vừa nhâm nhi nước mía vừa láu lỉnh quan sát nhất cử nhất động của anh.


Đợi một lát, Thiếu đã thấy sốt ruột. Anh đốt ba điếu thuốc, vuốt tóc sáu lần, đổi chân năm lần và nhìn đồng hồ tám lần mà Xuyến thủy chung vẫn chưa thấy xuất hiện. Bất cứ cô gái nào ở hai đầu đường đi tới, anh cũng chăm chú nhìn. Nhìn người lẫn nhìn xe .


Từ nãy đến giờ, rất nhiều người hao hao Xuyến. Và rất nhiều xe hao hao xe Xuyến. Nhưng chẳng có ai là Xuyến cả. Tới tám giờ kém mười thì Thiếu đã thực sự quýnh quíu . Anh sợ vào trễ sẽ không có ghế ngồi, thậm chí có thể sẽ không vào được nếu chẳng may người ta cao hứng đóng cổng lại .


Những tốp khán giả đi muộn lũ lượt kéo ngang mặt Thiếu, vừa đi vừa cao giọng hối thúc nhau, càng khiến anh nhấp nhổm như đang đứng trên ổ kiến lửa . Anh không ngớt quay đầu nhìn ngang nhìn dọc, lo âu và bối rối .


Thục ngó Cúc Hương:


- Tội ảnh quá mày!


- Đáng đời! Ai biểu toa rập cùng con Xuyến đánh lừa tụi mình!


Thục vẫn xuýt xoa:


- Chắc ảnh lo lắng lắm!


Rồi thấy Cúc Hương không phản ứng gì, Thục dè dặt đưa ra ý kiến:


- Hay là tụi mình ra đi!


- Mày muốn ra thì ra! Tao ngồi đây! – Cúc Hương quắc mắt.


Giọng điệu gay gắt của Cúc Hương làm Thục xịu mặt:


- Chứ mày định ngồi đây đến bao giờ?


Cúc Hương nhún vai:


- Đến khi nào anh chàng chịu hết nổi định bỏ về, tụi mình hãy xuất hiện!


Thục gãi cổ:


- Nhỡ ảnh đợi đến khuya thì sao?


- Thì mình đợi đến khuya!


Giọng Cúc Hương chắc nịch như đinh đóng cột. Biết chẳng thuyết phục được bạn, Thục không kèo nài nữa . Nó thở dài nhìn qua chỗ Thiếu đứng.


Quanh gốc cây cổ thụ, bây giờ khói mù mịt. Chắc Thiếu đã đốt gần một gói thuốc! Thục áy náy nhủ bụng và lại đưa mắt ngó Cúc Hương:


- Coi bộ anh chàng muốn bỏ về lắm rồi!


Cúc Hương thản nhiên:


- Thì cứ đợi coi sao!


Thục lại nhìn về phía gốc cây trước cổng. Khán giả đã vào gần hết. Chỉ còn lác đác một vài người đi trễ. Đốm đỏ nơi đầu điếu thuốc trên môi Thiếu vẫn lập lòe, nửa kiên nhẫn nửa nôn nóng.


Thiếu lại nhìn đông hồ. Cây kim phút đã chỉ tới con số sáu . Như vậy có nghĩa là vở kic.h trong kia đã bắt đầu được nữa tiếng. Như vậy cũng có nghĩa là Xuyến sẽ không tới như đã hẹn. Mới vừa rồi đây, Thiếu đinh ninh là Xuyến sẽ tới, cô ta chỉ tới trễ thôi, nhưng sẽ tới . Nhưng rồi cứ mỗi phút trôi qua, ý nghĩ lạc quan đó dần dà rời bỏ anh.


Thiếu không hiểu vì sao Xuyến lỗi hẹn. Có thể cô hỏng xe dọc đường hoặc bận đột xuất một việc quan trọng nào đó mà không kịp báo cho anh hay . Thôi được, ngày mai mình sẽ hỏi Xuyến. Thiếu thẫn thờ nhủ bụng và tặc lưỡi bước xuống lòng đường.


Nhưng anh mới đi được hai, ba bước đã nghe có tiếng gọi giật phía sau:


- Anh Thiếu!


Thiếu nghe như có một luồng điện chạy ngang người . Anh quay phắt lạị khi nhận ra người gọi mình là Cúc Hương và Thục, ngọn lửa hy vọng vừa bùng lên trong anh vụt tắt ngấm. Thay vào đó là nỗi sửng sốt:


- Hai bạn đi đâu đây?


- Chứ còn anh đi đâu đây? – Cúc Hương không đáp, mà hỏi lại .


- Tôi đi xem kịch.


- Xem kịch sao không vô mà lại đi ra?


Thiếu giật thót. Anh cố lấp liếm:


- Tôi đến trễ quá, mua không được vé.


Cúc Hương tinh quái:


- Chứ không phải anh đợi ai hả?


- Tôi đâu có đợi ai! – Thiếu ấp úng đáp, cố giữ để giọng khỏi run lên.


- Tôi nghi lắm! – Giọng Cúc Hương lộ vẻ bỡn cợt.


Thiếu nuốt nước bọt:


- Thật mà! Tôi đâu có đợi ai!


Thiếu lập lại câu nói vừa rồi . Lúc này anh bỗng sợ Xuyến xuất hiện biết bao . Nhỡ cô ta hỏng xe dọc đường, bây giờ sửa xong, lọc cọc đạp tới thì nguy to .


Cúc Hương chợt mỉm cười:


- Nếu anh nói xạo, khi xuống địa ngục, quỷ sứ rút lưỡi ráng chịu à nghen!


Giọng nói của Cúc Hương vẫn bình thường nhưng Thiếu nghe tóc gáy mình cứ dựng đứng cả lên. Anh băn khoăn không rõ sự trùng hợp giữa câu nói của Cúc Hương với những lời lẽ Xuyến viết cho anh trong “hòm thư mật” là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay làCúc Hương biết tỏng hết mọi chuyện và đang tìm cách trêu anh. Thiếu khẽ liếc trộm Cúc Hương nhưng chẳng phát hiện ra điều gì khác lạ. Thái độ của cô vẫn tự nhiên, nhí nhảnh. Chỉ có Thục đứng bên là che miệng cười tủm tỉm. Điều đó khiến anh hơi lo lo . Anh hỏi lại, giọng cảnh giác:


- Các bạn cũng đi xem kịch hả?


- Ừ! – Cúc Hương gật đầu – Nhưng không phải đi xem vở “Tình 281″!


Thiếu ngạc nhiên:


- Chứ các bạn định xem vở gì?


Cúc Hương thản nhiên:


- Vở “Đến hẹn lại … không lên”!


Một lần nữa, Thiếu thót bụng lại . Anh thừa hiểu ẩn ý chế giễu trong câu nói của Cúc Hương nhưng chẳng biết cách nào đối đáp, đành cuời gượng:


- Cúc Hương nói gì đâu không!


Vẻ mặt sượng sùng của Thiếu khiến Thục thấy bất nhẫn. Nó dịu dàng lên tiếng:


- Con Cúc Hương nó nói đùa đó! Anh đừng có giận nó!


Thiếu liếm môi:


- Tôi có giận gì đâu!


Thục mỉm cười:


- Thật không?


- Thật.


Cúc Hương nheo nheo mắt:


- Bây giờ cũng vậy và mãi mãi sau này cũng vậy chứ?


Đòn bất ngờ của Cúc Hương làm Thiếu đứng chết trân như Từ Hải lúc sa cơ . Mặt đỏ tới mang tai, anh đờ ra có đến ba, bốn phút. Mãi một lúc, anh mới hoàn hồn và hoang mang hỏi:


- Cúc Hương và Thục biết hết rồi hả?


Cúc Hương tủm tỉm:


- Biết gì?


Thiếu ngượng ngập:


- Biết file “Letters”…


- À! – Cúc Hương gục gặc đầu – Nói chung là tụi này có xem sơ qua! Hay lắm!


Cái lối gật gù của Cúc Hương khiến Thiếu muốn chui ngay xuống đất. Không chui được, mặt anh mếu xệch:


- Thôi mà Cúc Hương…


Đang nói, sực nhớ ra điều gì, anh buột miệng kêu “a” một tiếng:


- Gì mà “a”? – Cúc Hương nhướn mày .


- Tôi hiểu rồi! Thiếu thở một hơi dài – Thì ra cuộc hẹn tối nay là do các bạn sắp đặt!


Cúc Hương nhún vai:


- Dĩ nhiên là vậy chứ “thì ra” với “thì vô” gì nữa! Chẳng lẽ chỉ có anh với con Xuyến biết “sắp đặt”, còn tôi với con Thục suốt đời bị người ta lừa?


Thiếu nhăn nhó:


- Lừa đâu mà lừa! Khổ ghê!


Cúc Hương nháy mắt:


- Giờ anh muốn hết khổ không?


- Muốn! – Thiếu đáp, vẻ ngần ngừ, cứ sợ bị Cúc Hương giăng bẫy .


- Vậy anh mua cho tôi với con Thục mỗi đứa một đĩa BC. Như vậy tụi tôi sẽ không tò mò khui “hộp thư mật” của anh nữa . Tụi tôi cũng không tiết lộ chuyện hôm nay với bất cứ ai, kể cả Xuyến!


Lời bảo đảm của Cúc Hương khiến Thiếu cảm thấy yên tâm. Nhưng anh không rõ vừa rồi Cúc Hương nói đĩa gì.


- Mua cho mỗi bạn một đĩa B phải không? – Thiếu hỏi lại .


- Không phải! Tụi tôi đang cần đĩa BC kìa!


Thiếu trố mắt:


- Đĩa BC là đĩa gì?


Thục cười khúc khích, chen lời:


- Tức là đĩa bánh cuốn đó!


- Trời đất!


- Khỏi “trời đất”! Sao, đồng ý không? Yes hay No? Yes, sir phải không? Vậy thì anh đi lấy xe đi! Tụi tôi đợi!


Cúc Hương tuôn một tràng, không cho Thiếu chen một tiếng nào . Anh chỉ biết lắc đầu và lật đật rảo cẳng chạy qua bãi giữ xe .


- Nói thật với anh Thiếu nghen! – Cúc Hương gật gù nói, khi đã ngồi


Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Vietsub: Sharing Your World - Hatsune Miku - David Letterman

Tựa manga Sore Ga Seiyuu! của tác giả Kenjiro Hata sẽ được chuyển thể thành anime

Đoạn video quảng cáo thứ 2 của Sword Art Online: Lost Song được hé lộ

Tựa manga Sore Ga Seiyuu! của tác giả Kenjiro Hata sẽ được chuyển thể thành anime

Teaser cho bộ phim sắp tới của Aoki Hagane no Arpeggio được công bố

Tựa manga Sore Ga Seiyuu! của tác giả Kenjiro Hata sẽ được chuyển thể thành anime

Teaser cho bộ phim sắp tới của Aoki Hagane no Arpeggio được công bố

TAG: