-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Truyện Buổi Chiều Windows Full

Truyện Buổi Chiều Windows Full



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
/>

- Vậy anh Vân không còn ở đây nữa hả?


- Thì vẫn ở đây chứ ở đâu! – Thiếu nheo mắt cười cười đầy ngụ ý.


- Làm gì mà mày cuống lên thế!


Xuyến nguýt Cúc Hương. Nó định mở miệng trêu thêm một câu nữa nhưng sực nhớ Cúc Hương có thể phản công lại nó bất cứ lúc nào nên rốt cuộc nó đành nén lòng ngồi im


Thực ra lúc đó Cúc Hương chẳng còn bụng dạ nào để ý đến những lời chọc ghẹo của Xuyến. Khi nãy, tưởng Vân sắp chuyển khỏi phòng vi tính, nó nghe tim mình như bị ai bóp mạnh. Đến khi Thiếu lên tiếng cải chính, nó mới hoàn hồn. Chỉ trong một thoáng, lòng nó thoắt buồn thoắt vui, trồi lên hụp xuống hệt như xe tải đi qua ổ gà, lạ ghê!


Lắng nghe tiếng đập của trái tim vẫn còn “bình bịch” trong ngực mình, Cúc Hương vừa ngỡ ngàng lại vừa bẽn lẽn. Nó chẳng rõ tại sao dạo này nó thay đổi quá xá. Tự nhiên nó bỗng hóa thành một đứa đa cảm hệt như nhỏ Thục “mít ướt”, chẳng còn đâu vẻ oai phong kiêu hãnh của cô gái hệ PAL ngày nào.


Mà Vân, người nhỏ a- xít vào trái tim bằng sắt của nó, lúc nào cũng giữ bộ mặt phớt tỉnh Ăng- lê trông phát ghét! Với anh, bao giờ Cúc Hương cũng cảm thấy xa cách. Thật chả bù với sự thân mật quá đáng giữa Thiếu và Xuyến. Hai người này không biết “tâm sự” với nhau những gì mà lần nào nhìn qua, Cúc Hương cũng thấy họ thủ thỉ rù rì.


Vân lại khác. Anh ngồi tít đằng góc phòng, chẳng khác nào ngồi trên … sao Hỏa, Cúc Hương không biết làm sao bắt chuyện. Anh lại giữ ý giữ tứ chẳng buồn bén mảng lại chỗ Cúc Hương ngồi, trừ khi có “yêu cầu đặc biệt”.


Thấy vậy, Cúc Hương càng muốn “hành hạ” anh cho bõ tức. Nó cứ “Anh Vân ới ời” luôn miệng, dù chỉ để nhờ anh một chuyện nhỏ xíu. Buổi học Windows đầu tiên cũng vậy.


Hôm đó Thiếu trực tiếp hướng dẫn cho ba cô gái. Còn Vân vẫn ngồi cặm cụi đằng góp phòng trước chiếc máy của mình.


Thiếu vừa gõ lệnh Win vừa giảng giải:


- Windows là một môi trường hay là một hệ điều hành do hãng Microsoft sản xuất …


Thiếu càng cắt nghĩa, Cúc Hương càng rối mù. Nó rối rít:


- Thôi, thôi nói chừng đó là dư hiểu rồi! Bây giờ anh nói cho tụi này nghe tại sao người ta gọi cái chương trình này là Windows đi!


Đúng lúc đó, cửa sổ Program manager xuất hiện trên màn hình. Thiếu chỉ tay lên khung chữ nhật mầu trắng:


- Cái khung này gọi là cửa sổ!


Xuyến ngồi cạnh Thiếu lâu nay, đã từng hiếu kỳ liếc xem anh dàn trang nên chẳng lạ gì cái “cửa sổ” đó . Chỉ có Thục và Cúc Hương là ngạc nhiên.


Cúc Hương trợn mắt:


- Trời đất cái khung này to đùng như cái cổng chợ Bến Thành mà dám gọi là “cửa sổ” hả?


- Ta có thể làm cho nó nhỏ lại!


Vừa nói Thiếu vừa cầm lấy con chuột. Anh rê con trỏ tới góc cửa sổ, bấm nhẹ một cái. Khung cửa sổ lập tức thu nhỏ lại còn phân nửa. Anh bấm thêm một cái nữa, khung cửa sổ đóng hẳn lại và biến thành một hình tượng nhỏ bằng con tem nằm ở đáy màn hình.


Trong khi các cô gái đang còn ngạc nhiên, Thiếu bấm đúp hai cái lên hình tượng. Cửa sổ Program Manager lại mở ra.


- Hay quá hén! – Thục buột miệng khen.


Thiếu mỉm cười:


- Windows đại khái là vậy. Đó là một hệ thống phần mềm tổng hợp được điều hành thông qua các cửa sổ.


Rồi anh chỉ tay vào hình tượng có chữ Aldus trên màn hình:


- Đây là cửa sổ để vào chương trình dàn trang Page Maker. Nhưng trước khi học tới phần này, các bạn cần phải học cách điều khiển thành thạo con chuột đã!


Theo lệnh của Thiếu, ba cô gái ai về chỗ nấy. Sau đó, Thiếu đi tới từng máy hướng dẫn các cô gái cách sử dụng thứ thiết bị lạ lẫm này.


Trong khi Xuyến và Thục ngồi chăm chỉ dượt tới dượt lui các thao tác thì Cúc Hương sau khi kéo con chuột chạy lòng vòng trên màn hình, bỗng ngoác miệng kêu lớn:


- Anh Vân ới ời!


- Gì vậy Cúc Hương? – Vân quay sang.


- Anh lại đây tôi nhờ cái này chút!


Vân rời bàn bước lại:


- Gì?


Cúc Hương gãi đầu:


- Anh chỉ tôi cách thoát khỏi cửa sổ này đi!


- Nhấn ESC! Bộ Cúc Hương không nhìn thấy hàng chữ dưới đáy màn hình sao?


Vân nói, chân dợm quay lại chỗ ngồi. Nhưng Cúc Hương đã gọi giật:


- Khoan đã!


- Gì nữa?


Cúc Hương nhõng nhẽo:


- Anh làm sao cho máy của tôi khác với máy của hai đứa kia đi!


Vân hừ mũi:


- 386 thì máy nào cũng giống máy nào cũng giống máy nào, làm sao “làm cho khác” được! Chẳng lẽ đổi lại cho cô chiếc 286 bữa trước?


Thấy Vân có vẻ bực bội, Cúc Hương liền xuống nước:


- Ý tôi không phải vậy! Tôi muốn nói cái màn hình kìa!


- Cô thì lúc nào cũng màn hình! – Đang làu bàu, chợt nhận ra mình quá nghiêm khắc, Vân liền dịu giọng – Màn hình sao?


Cúc Hương chớp mắt:


- Sao cái màn hình Windows nào cũng trắng nhờ nhờ hết vậy? Bộ không có màu nào tươi tắn hơn sao?


- Cô muốn đổi màu thì vào đây cô tha hồ đổi!


Vừa nói Vân vừa cầm lấy con chuột trên tay Cúc Hương. Vừa chạm vào tay anh, Cúc Hương giật bắn người, vội rụt phắt tay lại nhưng rồi thấy anh chẳng để ý gì, nó tự xấu hổ thầm và nghe mặt mình nóng lên .


Vân mở hộp Color trong cửa sổ Control Panel, dịu dàng bảo:


- Trong này người ta đã cài đặt sẵn trên hai mươi mẫu màu, Cúc Hương muốn chọn màu nào cũng được. Đây là mẫu Bordeaux. Còn đây là mẫu Pastel…


Nói đến đâu, Vân nhấn phím mũi tên cho mẫu màu hiện ra đến đó.


Cúc Hương dán mắt vào màn hình, luôn miệng xuýt xoa:


- Trời ơi, đẹp quá!


Vân mỉm cười:


- Nếu không thích những mẫu màu có sẵn, Cúc Hương có thể tạo ra những mẫu màu như ý muốn.


Nghe vậy, mắt Cúc Hương sáng trưng. Nó láu táu:


- Đâu? Cách nào đâu?


Sau khi học được cách pha màu, Cúc Hương chúi mũi vào màn hình say sưa “thiết kế” hết mẫu này đến mẫu khác . Nó mê mẩn trò này đến nỗi Vân bỏ đi lúc nào, nó cũng chẳng hay.


Nó tạo một mẫu toàn màu xanh ngọc và đỏ cánh sen, đặt tên là mẫu “hy vọng”. Mẫu “nhớ nhung” thì pha trộn giữa tím, vàng nhạt và xanh nước biển. Mẫu “cáu kỉnh” gồm màu nâu và màu đỏ sậm. Mẫu “u buồn” có vàng và xanh lá cây …


Xong xuôi đâu đó, nó quay sang khều Thục:


- Xem này!


- Gì vậy?


- Tao vừa chế ra các mẫu màu lạ lắm!


Vừa nói Cúc Hương vừa hí hửng giới thiệu các mẫu màu trên máy.


Thục nhăn mặt:


- Mày đặt tên thấy mà ghê! Cái gì mà “u buồn” với lại “cáu kỉnh”?


Miệng tuy nói vậy nhưng trong bụng Thục vẫn khoái cái trò “tạo mẫu” của bạn mình mê tơi. Vì vậy, khi Cúc Hương sừng sộ:


- Tao đặt tên gì kệ tao! Mày có muốn học không?


Thục liền rối rít:


- Học học! Mày chỉ tao đi!


Thục bắt chước Cúc Hương, tạo một số mẫu màu cho riêng mình. Nhưng nó chỉ thay đổi mẫu màu trên màn hình Windows một thời gian rồi lại quay trở về với màu xanh trắng ban đầu. Cúc Hương thắc mắc, nó bảo:


- Những mẫu màu kia đẹp thì đẹp thật nhưng khó nhìn thấy chữ quá!


Cúc Hương “xì” một tiếng:


- Chứ sao tao đọc được?


Nghe Cúc Hương hỏi vặn, Thục há hốc mồm, chẳng biết trả lời sao đành nhe răng cười trừ.


Cúc Hương không chỉ sử dụng các màu nền đa sắc, mà nó còn thay đổi mẫu mã liên tục. Bữa nào vui vui, nó cài mẫu “hy vọng”. Hôm nào chán chán, nó chọn mẫu “u buồn”.


Một bữa Vân đi ngang qua, thấy màn hình trước mặt Cúc Hương toàn nâu với đỏ, anh ngạc nhiên ngừng lại hỏi:


- Sao cô chọn màu gì trông nhức mắt quá vậy?


Cúc Hương lạnh lẽo:


- Tôi thích vậy! Đây là mẫu “cáu kỉnh”!


Vân bật cười:


- Mẫu “cáu kỉnh” tên gì ngộ quá vậy?


- Chẳng có gì là ngộ hết! – Giọng Cúc Hương vẫn lạnh băng – Hôm nào cáu kỉnh thì tôi chọn mẫu này!


Lời giải thích của Cúc Hương khiến Vân không nén được tò mò:


- Vậy bữa nay cô cáu lắm hả?


- Chứ còn gì nữa!


Vân tủm tỉm:


- Ai làm gì cô mà cô cáu thế?


- Anh chứ ai!


- Tôi? – Vân chưng hửng.


Cúc Hương mím môi:


- Chứ còn ai vô đây!


Vân bắt đầu bối rối. Anh dè dặt hỏi lại:


- Tôi có làm gì đâu mà cô cáu?


Cúc Hương vùng vằng:


- Ai bảo hồi sáng anh la tôi!


Vân trố mắt:


- Tôi la cô hồi nào?


- Hồi tôi chơi games đó!


- Trời đất, cái cô này! – Vân lắc đầu – Tôi chỉ sợ cô mải chơi quên nhập dữ liệu, tôi nhắc thế thôi chứ tôi la cô hồi nào!


- Nhắc thì cũng như la! – Giọng Cúc Hương bướng bỉnh .


Biết không thể “đối thoại” với cô gái “cáu kỉnh” này được, Vân chỉ biết thở một hơi dài và lặng lẽ bỏ đi.


Nhưng cũng từ bữa đó, Vân bắt đầu chú ý đến màn hình Windows của Cúc Hương. Và chẳng bao lâu anh đã biết hết các màu sắc Cúc Hương thường sử dụng cũng như những ý nghĩa ẩn sau mẫu màu kỳ lạ đó.


Và cũng từ đó, anh trở nên thận trọng hơn trong cách ứng xử của mình với cô gái đa cảm này. Hễ hôm nào thấy trên màn hình của Cúc Hương Xuất hiện màu nâu và đỏ sậm hoặc vàng và xanh lá cây thì hôm đó dẫu cô quấy phá, vòi vĩnh hoặc mê mải chơi games đến mấy, anh cũng bấm bụng tươi cười ra vẻ ta đây là một người dễ tính lắm lắm. Anh không nỡ làm phật lòng cô một khi cô đã lặng lẽ báo cho cả thế giới biết rằng cô đang “cáu kỉnh” hoặc đang rất đỗi “u buồn”…



Chương 8



Người đàn ông tên Bông lại tới.


Chào hỏi xong, ông rút ra từ trong túi xách ba tờ báo Tuổi Hoa còn thơm mùi mực in.


- Quà tặng cho các cô đây! Ông nói và đặt ba tờ báo xuống bàn.


- Ôi cám ơn chú! – Xuyến xuýt xoa – chú tốt quá!


Cúc Hương và Thục cũng lập tức xúm lại Cúc Hương hỏi:


- Làm sao tờ báo của chú có thể in nhanh thế? Tụi này mới giao bản nhũ cho chú cách đây năm, sáu ngày kia mà!


- Ồ, tưởng gì chứ in thì nhanh thôi! Máy in chỉ chạy vèo một cái là xong cả vạn tờ! Chỉ có khâu đóng xén là lâu. Hiện nay chỉ mới xong được vài trăm tờ.


- Ồ! – Thục reo lên – Hóa ra đây là những tờ báo đầu tiên!


Người đàn ông mỉm cười:


- Thì phải ưu tiên cho các cô chứ!


- Nhưng còn chuyện kia thì sao? – Thục chợt hỏi.


- Chuyện gì?


Cúc Hương nháy mắt:


- Con Thục mà hỏi thì chỉ có chuyện nhà thơ Tóc Mây thôi chứ chuyện gì!


- Nhà thơ Tóc Mây hả – Người đàn ông lộ vẻ bối rối – Đến bữa nay tôi cũng chưa gặp ổng!


Cúc Hương khịt mũi:


- Ổng đi công tác gì mà lâu dữ vậy?


Người đàn ông gãi trán:


- Ổng đi họp cộng tác viên tuốt ngoài miền Trung lận! Nhưng các cô cứ yên tâm. Tôi đã hứa rồi, hễ ổng về là tôi nhắn ngay!


- Thôi, được rồi! – Cúc Hương chép miệng.


- Chuyện đó save lại đi. Từ từ tính sau!


Rồi nhìn cái túi xách căng phồng của người khách, nó tinh quái hỏi:


- Còn bây giờ chú nói thật đi! Chú bỏ bánh trái gì trong túi xách mà ngó nặng ì vậy?


Thấy Cúc Hương “trục lợi” một cách trắng trợn, Thục hoảng hồn thúc khuỷu tay vô hông bạn. Nhưng Cúc Hương vẫn tảng lờ. Nó nhìn người đàn ông, cười cười:


- Sao chú còn chưa lấy ra?


- Bánh trái gì đâu! – Người đàn ông lúng túng – Đây là xấp bản thảo của cuốn Tuổi Hoa số tới, tôi đem đến cho các cô đánh!


- Trời đất! – Cúc Hương kêu lên, giọng tỉnh rụi – Nếu là bản thảo thì lấy ra ngay từ đầu cho rồi! Chú để trong đó làm chi cho tụi này … hiểu lầm.


Người đàn ông không biết đối đáp làm sao, đành nhăn nhó rút xấp bản thảo ra đặt lên bàn.


Thục vói tay cầm xấp bảnn thảo. Nó lật lật hai ba tờ, mỉm cười hỏi:


- Số báo này hay không chú?


Người đàn ông tặc lưỡi:


- Cái đó là tùy người đọc, chứ tôi làm sao trả lời được!


Thục không hỏi nữa. Nó cúi xuống xấp giấp, tò mò đo.c lướt vài trang.


Ngay lúc đó, nó không ngờ trong xấp bản thảo nó đang cầm trên tay có mộtbài thơ mới của thi sĩ Tóc Mây và vì bài thơ đó mà nó bị Xuyến và Cúc Hương trêu tối mày tối mặt.


Người phát hiện ra bài thơ đó cũng là Xuyến.


Chiều hôm sau, đang ngồi nhập tin, Xuyến bỗng la lên:


- Có cái này lạ lắm tụi mày ơi!


- Gì nữa vậy? – Cúc Hương ngó qua.


- Thơ.


- Lại “con mắt đỏ, con mắt vàng” nữa hả?


- Không! Bài này khác! Bài này liên quan tới con Thục nhà mình!


- Lại bịa chuyện nữa đi!


- Tao bịa mày làm gì! – Xuyến chỉ tay vào bài thơ trong xấp bản thảo – Thi sĩ Tóc Mây làm thơ tặng mày đàng hoàng đây nè!


Thục nhìn lướt qua bài thơ Xuyến chỉ. Bài thơ có tên là “Gặp nhau làm chi vội”. Ngay dưới đề bài, có lời đề tặng Th.


Thục “xí” một tiếng:


- Vậy mà dám nói là tặng tao!


Xuyến cãi:


- Th. là mày chứ còn ai!


Thục

chun mũi:


- Thiếu gì người tên Th. Thanh nè, Thủy nè, Thu nè, Thúy nè…


- Thôi, thôi, mày tốp giùm đi! – Xuyến xua tay – Để tao đọc bài thơ lên, mày xem có phải là nhà thơ Tóc Mây tặng mày hay không!


Rồi không đợi Thục có ý kiến, Xuyến hắng giọng đọc:



Xin đừng buồn em nhé


Mùa xuân xanh qua rồi


Xin em đừng tựa cửa


Lá vàng nào không rơi


Mùa thu nào không vắng


Bóng chiều nào không trôi


Gặp nhau làm chi vội


Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Đoạn PV đầu tiên của anime Non Non Biyori Repeat được trình làng

3 công ty cùng hợp tác cho ra mắt những món đồ về đám Cưới Oreimo

Season 3 của Senki Zesshou Symphogear sẽ được ra mắt vào tháng 7 này

3 công ty cùng hợp tác cho ra mắt những món đồ về đám Cưới Oreimo

MP4: Kiss x Sis

3 công ty cùng hợp tác cho ra mắt những món đồ về đám Cưới Oreimo

MP4: Kiss x Sis

TAG:

Ring ring