Polly po-cket
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Truyện Anh hận anh yêu em

Truyện Anh hận anh yêu em



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây

Edit : antran520, Juki Sb, anphuc_smile

Beta: antran520

Convert: ngocquynh520

Nguồn: diendanlequydon

Tình trạng edit: đang tiến hành

【 văn án 】

17 tuổi thì anh trịnh trọng nói cho cô biết, cô là người phụ nữ của anh suốt đời;

Cô cầm tay anh cúi gập người, cười đến nội thương..

Năm 27 tuổi, anh dứt khoát nói,có thích lấy chồng hay không thì phải sinh trước con đã.

Cô tỏ vẻ đồng ý, lại chẳng để trong lòng.

30 tuổi lúc anh rốt cuộc nổi giận. . . . . .

"TM, anh chỉ hận bản thân mình lại một mực yêu em!!"

Trên đây là câu chuyện tình yêu của một cô dâu nuôi từ bé “tra tấn” phó cục trưởng Bộ ngoại giao.

Nhắc nhở:

1. Ban đầu đặt tên là: “Con dâu nuôi từ bé của Hình gia” nhưng rồi lại…

2. Lần đầu tiên thử nghiệm đề tài xu hướng tả thực, có vẻ mang khuynh hướng kỳ dị

3. Kỳ thật đây là một truyện hài hước, tất nhiên là HE.

Thể loại: đô thị tình duyên hào môn thế gia

Nhân vật chính: Hình Dục, Hình Khải

Vai phụ: Đặng Dương Minh, An Dao, giao gia hào, Trần Nhã Tĩnh, Phùng Thiên Thiên…

Lời người edit:

truyện này là cậu chuyện đầu tiên mà mình và cả nhóm cùng edit, tuy trong quá trình edit chắc có thể có sai sót, rất mong nhận được sự ủng hộ từ phía các bạn….

Truyện edit với mục đích phi lợi nhuận, rất mong nhận được comment có “thiện ý” từ các bạn.
Chương 1: ngày 20 tháng 3 năm 1995



Một vị phu nhân dẫn theo cô con gái đang mang thai đi tới trước mặt Thượng tướng Lục quân Hình Phục Quốc thì ông liền hiểu rõ, ông biết rằng không thể quản được đứa con trai ngang bướng của mình.



Sinh ra trong gia đình quân nhân, vả lại mồ côi mẹ từ nhỏ, lại rất là phản nghịch đến không ai nói nổi.



Thời điểm lúc hắn 11 tuổi: đùa giỡn cố ý tháo váy bạn học nữ, dẫn đến người nhà của đứa bé gái làm náo động lên tổng viện Lục quân.



Lúc hắn 12 tuổi: thì trong lúc Hình Phục Quốc thay xong quân trang chuẩn bị lúc ra cửa, lại phát hiện lá cờ trên xe bị dao gọt bút chì chà xát được thê thảm không nỡ nhìn.



Năm 13 tuổi: hắn kéo bè kéo cánh cả lũ đánh nhau, đem mấy người trung niên 30 mấy tuổi đánh ngã người ta, khiến mấy gả người thì gãy xương chấn thương sọ não.





Năm14 tuổi: thì hắn ở nhà hút thuốc uống rượu, dẫn tới nhà bị hỏa hoạn, khiến cho bộ đội chữa cháy và người dân xung quanh phải hoảng hồn.



Năm 15 tuổi: thì hắn bắt đầu tò mò về thân thể người khác phái, trong phòng ngủ của hắn thì ở dưới giường thì giấu 1 thùng giấy toàn là đĩa phim AV(tự hiểu nha), tạp chí người lớn thì chồng chất bên gối…(anh này tư tưởng BT từ hồi nhỏ, không biết lớn lên sẽ sao đây)



Mà giờ đây, khi hắn 16 tuổi lại làm cho con gái người ta 18 tuổi có thai!!!!



Là tướng chỉ huy cao nhất, thế nhưng Hình Phục Quốc lại không quản nổi được thằng con trai duy nhất của ông



Tiền có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, nhưng không cách nào làm cho thằng con trai này hiểu tâm lý vấn đề này.



Vì vậy, sau khi đã suy tính, Hình Phục Quốc dẫn 1 cô gái ốm yếu bé nhỏ từ bên ngoài về. Giới thiệu cô bé cho Hình Khải biết. Cô là cô nhi, cha me đều là quân nhân nhưng đã qua đời khi làm nhiệm vụ. Cô bé năm nay 15 tuổi, Hình Phục Quốc đã đặt tên mới cho cô là Hình Dục. Hình Dục chính thức vào ở Hình Gia và cũng là vợ tương lai của Hình Khải.



Trong nhà đều có nhiều cô giúp việc chăm sóc, Hình Phục Quốc cũng yên tâm mà làm việc hơn.



Đừng xem Hình dục số tuổi không lớn, từ nhỏ cô đã chịu sự giáo dục trong quân đội, cuộc sống rất có quy luật, thành tích học học tập thì rất giỏi, mọi việc gì đều cũng không làm khó cô.



Hình Phục Quốc tin tưởng năng lực của cô có thể trị được Hình Khải dẫn dắt hắn về con đường tốt. Ông cũng không hiểu vì sao có lòng tin nhất định cô bé sẽ làm được. Chắc có lẽ là câu nói của cô, khi chứng kiến thấy thi thể của cha me cô, thì có lẽ trên giới này sẽ không có chuyện nào sẽ làm cô thấy sợ hãi nữa.



. . . . . .



Hình Khải không có can đảm để chống đối mệnh lệnh của ông, chỉ có thể lựa cách trầm mặc mà thôi.



Kể từ ngày hôm đó, Hình Phục Quốc an bài cho Hình Dục và Hình Khải học cùng một trường. Đối với danh phận vị hôn thê này,thì Hình Phục Quốc nói gì cô đều nghe lời. Thậm chí, Hình Phục Quốc còn đem việc quản lý kinh tế trong nhà giao cho cô. Hình Dục không nói nhiều, công việc hằng ngày chính của cô là giám sát việc học hành của Hình Khải, chăm sóc việc ăn uống hằng ngày của hắn, theo hắn suốt ngày như hình với bóng.



Rồi cũng có một ngày, Hình Khải thường ngày vung tay quá trán, giờ trên người một xu dính túi cũng không có. (đáng đời HK)



Cũng không thể nói, Hình Dục là mộ cô gái rất xinh đẹp, có khuôn mặt rất thanh tú và đôi mắt to long lanh. Nhưng trong đôi mắt lộ ra nát ưu sầu, cô rất ít cười, có đôi môi rất đẹp nhưng hay khép lại thành một đường thẳng, cô rất là trầm lặng như sớm đã mất đi vẽ hoạt bát của một thiếu nữ. Cô luôn mang đôi giày trắng đã cũ kỷ để chơi bóng, mặc những bộ đồ màu xanh lá quê mùa, luôn trầm lặng đi theo sau Hình Khải, vô luận Hình Khải nói có bao nhiêu từ khó nghe, nhục mạ cô, cô cũng chỉ biết cúi đầu, nhắm mắt mà theo sau.



Hình Khải rất ghét Hình Dục, nói chính xác, cực kỳ ghét.







Ngày nào cũng vậy, dau khi tan học, Hình Khải cùng bạn thân cùng lớp là Đặng Dương Minh, đứng ở ngõ vừa hút thuốc nói chuyện luyên thuyên.



Hình Dục ôm cặp sách ba người bọn họ, đứng ở ngõ chờ đợi.



"Cút!"



"Bảy giờ rưỡi trước phải về nhà."



"Nghe không hiểu tiếng người? Tôi kêu cô cút a!"



“ Bác Hình hôm nay sẽ về nhà ăn cơm. Nếu như anh không muốn phải bị đánh, thì lập tức về nhà”. Hình Dục trước sau vẫn giữ thái độ bình tĩnh.



Hình Khải phiền nhất Hình Dục dùng ông để áp chế hắn, hắn ném cái bật lửa trong tay về phía Hình Dục. Hình Dục nhanh nhẹn đem cặp sách lên chống đỡ, dường như đã doán trước hành động của hắn.



"Hình Khải, cùng nhau trở về đi thôi, ba ngươi nổi giận cũng không phải là chuyện đùa." Đặng Dương Minh đạp tắt tàn thuốc, đi về phía Hình Dục lấy cặp, hướng về khu đại viện quân đội mà đi .



Đặng Dương Minh có cha đang là Bộ trưởng bộ binh hậu cần, cấp bậc cùng Thượng tướng chênh lệch kém ba cấp.Hình Phục Quốc kiêm là ủy viên Quốc hội, còn cha Dương Minh là Phó thư ký cấp tỉnh ủy. Hai vị đều có chức vị cao, được mọi gọi là “ cán bộ cấp cao”.



Đặng Dương Minh so Hình Khải ra đời sớm mấy ngày, hai người từ nhỏ sống cùng khu đại viện. Trong khu đại viện toàn là những căn biệt thự riêng biệt, mặt ngoài thì cổ kính, nhưng bên trong thì nội thất rất là hiện đại. Có sân bóng rỗ, phòng hồ bơi, phòng tập Gym, không thiếu thứ gì… Có thể ví Bắc Kinh xa hoa với khu biệt thự này. Binh lính thì tuần tra 24h. Con cái Con cái cán bộ cấp cao từ khi ra đời, cũng biết mình cùng bình thường đứa bé có khác nhau. Bọn họ ở trên cao tiểu học trước, căn bản không thể rời đi trụ sở quân đội. Kể từ lên tiểu học, con cái cán bộ do quân nhân hộ tống, trừ lên đại học, học lên không cần điền bảng nguyện vọng, trực tiếp tiến vào bộ binh bộ lệ thuộc trường học. Một ngày ba bữa cũng từ quân đội ban cấp dưỡng xử lý. Nếu như muốn gặp ba mẹ, còn phải được bí thư trưởng cho phép.



Hình Khải thường xuyên gây chuyện thị phi, chính là kìm nén đến quá khó chịu.



Chỉ là, phải nói Hình Khải rất không nghe lời, Hình Phục Quốc tính khí lại rất nóng, một câu không hợp giơ tay lên liền đánh, mấy năm nay thỉnh thoảng đánh cho Hình Khải chạy trối chết. Lại nói Hình Khải từ khi ba tuổi thì trở thành đề tài nói chuyện trong đại viện.



Nếu như nhà ai con cái không nghe lời, các gia trưởng cũng sẽ lôi chuyện Hình Khải ra mà nói, biết Hình Khải tại sao ngày ngày bị cũng bị ba hắn đuổi theo đánh ra sao không? Cũng là bởi vì hắn không hảo hảo ăn cơm; cũng là bởi vì hắn cuộc thi rớt; cũng là bởi vì hắn bài tập không có làm xong. . . . . . Nếu như các con cũng không nghe lời nói,chú Hình lãnh đạo tối cao mà biết thì cũng chấp hành hình phạt giống tên tiểu tử ấy , dạy dỗ không thương tiếc!



Cho nên, trong viện bọn nhỏ nhìn thấy Hình Phục Quốc như là gặp sói xám lớn. Cũng không nguyện cùng Hình Khải cùng nhau chơi đùa, chỉ sợ chú Hình sẽ giáng cho một cái tát.



Đặng Dương Minh là người duy nhất chịu làm bạn với Hình Khải làm bằng, có lẽ là tính khí giống nhau đi, điều không tốt. Hai nhà trưởng bối thường đi ra ngoài công tác, mặc dù ban cấp dưỡng sẽ đưa cơm và đúng giờ quét dọn vệ sinh, nhưng hai thiếu gia của hai nhà này nhìn thấy tờ giấy lịch trình của một ngày đến thấy chán, cũng không đúng giờ rời giường, cũng không đúng giờ ăn cơm, đánh điện tử đánh cho đến khuya thì mới đi nằm ngủ, cũng không phân nhà ngươi nhà ta, hai người giống như hai anh em không sai biệt lắm.



Chỉ là, kể từ Hình Dục vào ở Hình gia, Đặng Dương Minh cùng Hình Khải đi học ít lại trễ đến. Hình Dục đánh thức Hình Khải đồng thời, cũng sẽ thuận tiện đánh thức Đặng Dương Minh, khi hắn hai rửa mặt xong rồi, bánh tiêu cháo đã sớm đặt ở trên bàn ăn. Rất nhiều người ngộ nhận là có cuộc sống như là Hoang Thái Tử thời xưa, nói như vậy thôi, chứ tiền tiêu vặt của bọn họ cũng chỉ nhiều hơn người ta một chút. Nhưng so với con của những gia đình bình, bọn họ cơ hồ không chiếm được tình thương của cha mẹ, thiếu hụt sự quan tâm.



Đặng Dương Minh đại khái biết rõ thân phận của Hình Dục, anh có lúc cũng rất đồng tình với cô bé này, ở cùng lứa cô gái đi dạo shopping, thì Hình dục lại muốn chui vào ban cấp dưỡng trong chọn món ăn chọn cho họ,chuẩn bị thực đơn ba bữa cơm cho Hình Khải. Không chỉ có như thế, còn phải giúp Hình Khải giặt quần áo xếp chăn, tóm lại, tất cả các việc một vai cô ôm hết. Phụ trách chăm sóc Hình Khải là những người giúp việc cửa ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm.



Lúc này, Hình Khải một choàng vai Đặng Dương Minh ôm cổ của anh, cắt đứt Đặng Dương Minh ý nghĩ.



"Cậu đang suy nghĩ cái gì đấy?" Hình Khải hướng anh huýt sáo.



"Đối với cô vợ nhỏ tốt một chút." Đặng Dương Minh ít phớt tỉnh nói.



Hình Khải một hồi lạnh đến buồn nôn: "Cậu thật là ghê tởm, người khác không biết chẳng lẽ cậu còn không biết? Cô ấy nhiều nhất cũng chỉ là bảo mẫu của tớ."



"Vậy cậu dám làm trái với ba cậu là không lấy cô ấy sao?" Đặng Dương Minh hếch lên mày đắc y nói.



"Này. . . . . ." Hình Khải xoay người trợn mắt nhìn Hình Dục một cái, hướng về Hình Dục nói cho cô có thể nghe thấy, nói: "Tớ điều tra rồi, pháp luật quy định kết hôn số là khi được 20 tuổi, tớ ít nhất còn có thời gian sáu năm để ép cô ấy đi!"



Hình Khải lại quay đầu lại bổ túc một câu: "Này! Cách chúng ta xa một chút, nhìn cô giống tên nhà quê chết đi được!"



Hình Dục đi chậm vài bước, vuốt vuốt tóc rũ xuống vai trước bím tóc.



Đặng Dương Minh than thở một tiếng, càng ngày càng đồng tình cô bé này.



Chương 2: ngày 26 tháng 9 năm 1995



Hình Phục Quốc mỗi lần về nhà đều rất náo nhiệt, có quân đội đi trước sau hộ tống, vào viện sau, bọn lính đứng hai bên hành lễ, đồng loạt chào quân lễ, giống như chào đón những người lãnh đạo quốc gia.



Hình Khải nằm ở hai lầu ban công trước hút thuốc lá, kinh thấy ông đã đi vào cửa chính, lập tức dập tắt tàn thuốc nhét vào chậu hoa.



Quan hệ của hai người bọn họ, giống như chuột với mèo.



Hình Dục đứng ở trước cửa nghênh đón Hình Phục Quốc, nhận lấy áo khoác của Hình Phục Quốc , khom người lấy dép đưa cho ông.



Hình Phục Quốc mỉn cười với Hình Dục, ông từ trong đáy lòng rất thích đứa nhỏ này, con bé thật hiểu chuyện.



"Hình Khải đâu?"



Vừa dứt lời, Hình Khải hùng hùng hổ hổ chạy phía hướng lầu, tiếng hô"Ba" , một cái tay mất tự nhiên bảo vệ lỗ tai.



"Để tay xuống." Hình Phục Quốc vừa thấy Hình Khải bị thương.



Hình Dục biết Hình Khải lén xỏ lỗ tai, nên cô không nhìn Hình Khải.



Hình Khải theo bản năng lui về phía Hình Dục sau, khẽ đá gót chân cô.



" Chú Hình, ăn cơm trước đi." Hình Dục chỉ hướng phòng bếp, đối với Hình Khải nói: "Còn có một tô canh, anh tự đi bưng ra."



Hình Khải đáp một tiếng, nhanh chạy đi, lần này coi là cô thông minh, nếu như dám tố cáo anh, thì anh sẽ để con chuột trong túi sách của cô!



Hình Phục Quốc lên tiếng, đối với Hình Dục ân cần dạy bảo nói: "Chú hi vọng con không nên dung túng nó."



Hình Dục khom người tạ lỗi: "Tuần sau có cuộc thi, chú khoan hãy đánh anh ấy."



Hình Phục Quốc ngớ ngẩn, vỗ vai Hình Dục, thấy buồn cười: "Bộ chú đáng sợ như vậy sao?"



Hình Dục chậm rãi nói: "Không đáng sợ, là con không biết ăn nói."



. . . . . .



Trước bàn cơm, Hình Phục Quốc ngồi ngay trước Hình Khải và trước mặt Hình Dục nói: "Con là ta nuôi dưỡng, cũng là con dâu tương lai của Hình gia , con không phải người giúp việc của Hình Khải, không cần chuyện gì cũng nuông chiều hắn, việc nên dạy thì dạy."



Hình Dục gật đầu một cái, không nhìn nhìn mặt Hình Khải một cái, cô đứng dậy bới cơm cho Hình Phục Quốc . Hình Khải thầm oán khinh thường, ba thật là khôi hài, nghĩ sao mà một cô gái mới có mười lăm tuổi mà có thể quản được mình?



"Hình Khải, chờ cơm nước xong, đem các bảng điểm của con đến thư phòng cho ba."



". . . . . ." Hình Khải cúi đầu ăn cơm, anh hoài nghi nếu ba không đánh mình thì một phần khẳng định là ngủ không ngon giấc.



Quả nhiên, Hình Khải cuối cùng không thể tránh được một kiếp, trong thư phòng truyền đến tiếng thét thất thanh, Hình dục đứng ở phòng bếp, vừa rửa bát vừa nghe lầu hai bên trong thư phòng, tiếp theo là truyền đến tiếng dây lưng quật vang lên.



Hình Phục Quốc đang "dạy đỗ" thì nhận điện thoại của thư ký gọi tới, bởi vì là một cú điện thoại, Hình Phục Quốc chỉ đành phải trở về phòng làm việc xử lý công vụ, Hình Khải rất may mắn, chỉ bị có mấy lần bị đánh.



Mà Hình Khải cơ hồ là trở lại phòng ngủ, cảm thấy phần lưng đau rát, chỉ là, anh phát hiện mình năng lực kháng đòn càng ngày càng mạnh, cư nhiên

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Gái đẹp vãi đờ ạ

Cuộc Chiến Chống Đội Quân Xác Ướp 3D vh bởi HaiGiang

Hé lộ poster của movie Attack on Titan - Jiyu no Tsubasa

Cuộc Chiến Chống Đội Quân Xác Ướp 3D vh bởi HaiGiang

Hé lộ dàn nhân vật mới trong tựa game Sword Art Online: Lost Song

Cuộc Chiến Chống Đội Quân Xác Ướp 3D vh bởi HaiGiang

Hé lộ dàn nhân vật mới trong tựa game Sword Art Online: Lost Song

TAG: