Anh mày lại đây coi có chuyện gấp nè
- j, j zụ zì mà gấp__Máu nhìu chuyện nổi lên nó “phi” đến chỗ thằng Thơ trong dòng 1 nốt nhạc
- Mày coi đi thằng tó Kiên chơi ăn gian nè, tao đi có một nước hà mà nó dám đi hai nước lun__Anh Thơ nhà ta đang tủi thân kể lễ thỳ…
Nguyên quyển sách anh văn vào đầu Hùng Thơ ngay tích tắt mà người đánh ko ai khác chính là nó-Vy Anh
- Tào lao, quởn quá há? Gấp
quá há? Mày sắp chết lun rồi há? Dám phá đám bà à? Này thỳ phá đám__Nói rồi nó rượt Thơ chạy vòng vòng khiến cho cả lớp bật cười ha hả
Tuy cũng rất mắc cười những sao Bảo lại ko cười nổi? Đáng lý người bị Vy Anh ăn hiếp, rượt đuổi là Bảo chứ? Tại sao? Kỷ niệm ùa về, thật sự bên cạnh Vy Anh rất vui vẻ nhưng tại sao mình lại chọn Vân? Mình đã ko còn yêu Vân nữa rồi mà…Vy Anh à cậu đừng lạnh nhạt như thế nữa có được ko hãy để cho tôi giải thích đi mà? Tôi ko mún mất cậu và càng ko mún cậu lạnh nhạt chỉ mình tôi như vậy đâu, xin cậu…
Đang rượt đuổi ngon lành thỳ Thiên Thư chạy qua lớp nó ngoắc ngoắc tay kêu nó lại. Nó đi lại cười tươi hỏi:
- Chuyện j thế Thiên Thư?
- Ưm…hông có j tại Thư bùn quá nên qua đây chơi thui mà hjhj__Nhỏ đỏ mặt nói
- Rảnh hén, thôi vào lớp tui chơi đi
- Như vậy có được ko?
- Được mà__Nói rồi nó dắt tay nhỏ kéo vào giữa bục nói hét lên:
- IM LẶNGGGGGGG giới thiệu với mọi người đâu là Thiên Thư chấm hết__Nó vừa nói xong thỳ bị phản đối kịch liệt
- Ê mày giới thiệu j mà có tên ko zậy?
- Giới thiệu j kì zậy ba?
- Ê em họ tao mà mày giới thiệu cụt ngụn là sao mạy?
“-…”
- Hề hề zậy tao nói lại e hèm : đây là Thiên Thư, học lớp 10a2, em họ của Mai Khỉ nhà ta, học rất giỏi môn tiếng anh, dễ thương cực, chưa có bạn trai, ch…__Nó chưa nói xong thỳ Mai đứng zậy hét:
- Ê thằng quỷ í nhầm con quỷ mày nói ai là “Mai khỉ” hở__Nói rồi chuỵ Mai xăn tay áo lên rượt Vy Anh vòng vòng trong lớp khiến cho “ai kia” đỏ mặt đỏ mài vì ghen.
Thấy Thái Bảo lạ lạ cứ nhìn Vy Anh và Thiên Thư đang cười giỡn mà mặt mài đỏ lên cau có lại làm cho Vân cũng phãi sợ vì trước giờ Thái Bảo chưa bao giờ như vậy còn Thiên thì ngồi phía sau nhếch mép cười “sắp có kịch rồi đây”, Vân giả vờ nũng nịu:
- Bảo Bảo à sao anh cau có mặt mài dạ? Bộ có chuyện j hả
- Im đi, ko liên quan đến cô__Nói rồi cậu quay qua Vân__Nếu cô mún về đây để được tôi yêu lại tỳ làm ơn dẹp đi, tôi đã ko còn yêu cô nữa rồi
- Ơ nhưng bửa trước anh nói là chọn em mà__Vân ươn ướt nước mắt nhìn Bảo
- Tôi ko biết tại sao lúc đó lại nói như vậy nữa nhưng bây giờ tôi có thể chắc chắn rằng người tôi yêu là Vy Anh chứ ko phãi CÔ__cậu gằng từng chữ
Quá thất vọng Kiều Vân ôm mặt chạy ra ngoài, thấy vậy Vy Anh ko nói j nhưng thấy con gái khóc là nó ko chịu nổi đành lon ton đi theo. Đến sân sau của trường…
Chương 19
Ads Đến sân sau của trường nó thấy Vân đang ôm mặt khóc, nó từ từ lại gần hỏi:
- Vân, cậu ko sao chứ?
- Ko liên quan tới cậu hic__Vân vừa khóc vừa nói
- Tôi biết cậu thích Thái Bảo…tôi cũng vậy nhưng tôi nghĩ tôi chỉ đơn phương thôi vì thế nên tôi mới lùi lại để cho cậu ấy hạnh phúc đấy…đơn phương thôi mà…__Nó nhìn về phía bầu trời xa kia giọng nói đều đều còn ánh mắ thỳ buồn thấy rõ
- Ko…ko đơn phương đâu, Bảo thích cậu__Vân ngẹn ngào nói
- Nhưng…__Nó hơi ngạc nhiên
- 5 năm trước đúng là tôi đã bỏ Bảo đi theo một người con trai tôi vừa quen được, tôi biết Bảo sẽ rất đau khổ nhưng tôi vẫn mặc. Hôm kia tôi nghe Ngọc Hà và Thiên kể lại thỳ mới biết được trong thời gian đó cậu đã thay tôi chăm sóc cho Bảo và Bảo đã vui vẻ hơn trước. Bây giờ tôi về đây là mún biết Bảo còn yêu tôi hay ko nhưng… Haiz~ Bảo yêu cậu, thật đấy, cậu quả thật may mắn__Rồi cô cười và bước đi để lại nó với mớ suy nghĩ hỗn độn trong lòng.
Bước lên lớp cô ko nói j đi thẳng lên bục nhìn cả lớp nói:
- Xin lỗi mọi người vì những ngày qua có thể khoeens mọi người ghét tôi nhưng tôi ko mún mọi người ghét tôi đâu…tôi…xin…lỗi__Cô gặp đầy xin lỗi khiến cho cả lớp phãi ngạc nhiên rồi cô nhìn về phía Bảo nói:
- Bảo à, em biết anh đã ko còn yêu em nữa…anh yêu Vy Anh đúng chứ?__Cô cười tươi rồi nói__Vy Anh cũng vậy, cô ấy đã biết tất cả. Em mong sau này gặp lại, chúng ta sẽ mãi là bạn của nhau Bảo nhé hjhj
- Ơ vậy cậu định đi đâu à?_Trân im lặng nãy giờ mới lên tiếng
- Ừ tớ về Mỹ. Tạm biệt các cậu nhé mong các cậu đừng ghét tớ nữa bye bye i love 10A1__Nói xong cô vẫy tay chào, cả lớp tươi cười tạm biệt làm cho lòng cô nhẹ tênh vội cata bước đi.
Lúc này Vy Anh đã vào lớp, Thái Bảo đi tới nắm tay nó lại nói:
- Vy Anh à, đừng giận tui nữa, tui xin lỗi mà, tui ko có j với Vân nữa đâu, cô ấy đi rồi__Cậu làm mặt cún con trông rất tức cười lắc lắc tay nó nói
- Biết__Nó giả vờ lạnh lùng đáp lại
- Thôi màaaaaaa~ đừng giận mà~ tui yêu bà mà~ Đừng giận nha tui cho kẹo__Bảo vừa nói vừa làm mặt đau khổ mếu máo khiến nó bật cười ha hả còn cả lớp thỳ đang trố mắt nhìn. Thiên thỳ thầm với Hà rằng:
- Hà ngố nè, thằng Bảo làm cho Vy Anh buồn từ bửa đó tới giờ mình phãi phạt nó đi há__Thiên đang dụ dỗ con nít “ngây thơ” đoá mờ
- Đúng òi đúng òi phãi phạt nặng lun__Hà vừa mút kẹo vừa nói
- Ừ zậy lát Thiên nói gì thỳ Hà cứ đồng tình lun đi nha hehe__Anh vừa nói vừa nhăn răng ra cười “đê tiện” hết sức
- Ok hjhj
Lúc này Thiên nhà ta “giả vờ” lấy lại phong độ đập bàn cái làm cả lớp giật mình vội quay xuống. Anh đứng lên mặt “hình sự” nói:
- E hèm, bổn toà xin phán: vì mấy hôm nay Trần Thái Bảo đã làm cho Lê Hoàng Vy Anh buồn phiền quá nhìu, suy nghĩ linh tinh. Nên bổn toà tuyên bố mức án “chung tiền” bao cả lớp một chầu kem của Thái Bảo. Bãi toà~__Anh vừa nói xong đã được sự ủng hộ nhiệt huyết của cả lớp:
- CHUNG TIỀN CHUNG TIỀN CHUNG TIỀN
Còn Thái Bảo thỳ đơ như cây cơ, zậy là tháng này tiên của cậu lại ko cánh mà bay ròi huhu. Như nhớ ra điều j đó nó vội lấy cặp về chỗ cũ (kế cậu) rồi “phi” lên bục la lên:
- Ê tiết này của ai dạy?
- Của thầy Chánh á__Mai ngây ngô trả lời, như nhận ra điều j đó Mai la lên__CHẾT BÀ NÃY GIỜ QUÊN CHƯA XUỐNG HỌC TRỂ 15′ RỒI CÒN ĐÂU HUHU KỲ NÀY CHẾT CHẮC
Vừa nghe Mai nói xong cả lớp mới kịp nhận ra ba chân bốn cẳng chạy xuống sân vừa chạy vừa nghĩ “Thôi rồi kỳ này đi lun rồi huhu” Xuống dưới sân tụi nó đã bắt gặp được khuôn mặt “thân iu” của thầy Chánh:
- CÁC EM LÀM J MÀ XUỐNG TRỂ THẾ HẢ? MAU CHIA CẶP RA GẬP BỤNG 50 CÁI CHO TÔI NGAY__Tiếng hét “oanh vàng” của thầy làm cho tụi nó “ngậm đắng nuốt cay” mà chia cặp ra gập bụng, tụi nó chia một nam và một nữ thành một cặp để cho những bạn nữ “đáng iu” dễ gập bụng vì sức của tụi con trai mạnh hơn nên giữ chân tụi nó chắc hơn mà, chia thế này đây: (tiêu biểu vài cặp thôi nhé)
Quốc Thiên – Ngọc Hà
Thái Bảo – Vy Anh
Hồng Mai – Mạnh Hải
Hùng Thơ – Huyền Trân
Yến Phương – Khánh Duy
Vũ Hùng – Yến Nhi
Hoàng Nhựt – Ngọc Giàu
Hoàng Duy – Minh Thư
“…..”
Thế là tụi con gái “nhường” cho con trai tập trước. Tụi nó thỳ phai. Giữ chân bọn con trai lại, nói giữ châ
chân cho oai thế thôi chứ tụi chon gái có giữ nổi đâu, tụi nó bảo tụi nó “sức đề khác có hạn” nên giữ ko nỗi mấy đứa “khoẻ như voi” kia được nên bọn con trai phãi xin thầy tự hít đất lấy. Xong, tới lượt tụi con gái thỳ…
- Thôi tui hông gập đâu, mệt lắm huhu__Hồng Mai mếu máo nói làm cho Mạnh Hải nhà ta bối rối ko biết làm j nên im lun
- Thôi zk hông gập đâu, zk sợ mệt lắm__Zâng ko ai khác đó chính là chị Trân nhà ta đấy ạ
- Ko sao đâu, zk cứ gập đi để ck giữ chân cho ko mệt đâu mà__Hùng Thơ vừa nói vừa cười làm cho chị ấy đành ngậm ngùi mà gập
- 21, 22, 23,…__Khánh Duy vừa đêms vừa nhìn Phương cười làm cô đỏ mặt ko nói j hết. Hai người có vẻ nhưu đang rất hạnh phúc thỳ phãi… Còn về phần Thái Bảo và Vy Anh thỳ…
- Ê bà thấy con Phương hơi lạ lạ ko, bình thường nó đâu có thích tập thể dục sao hum nay siêng thế nhở__Cậu vừa vuốt cằm vừa nói
- Sao ông ngốc thế? Thỳ con Phương thích thằng Duy chớ sao nữa “ngu mà cố tỏ ra nguy hiểm”__Nó nói móc làm cho cậu tức xì khói, định cãi lại thỳ…
Nguyên quyển sách thể dục vô đầu
- HAI EM KO LO CHỊU PHẠT MÀ Ở ĐÓ TÀO LAO HẢ CÓ TIN TÔI “THƯỞNG” CHO MỖI ĐỨA THÊM 50 CÁI KO?
- Dạ dạ dạ__Thế là tụi nó nhanh chóng gập người lia lia sợ ông thầy Chánh phạt nữa thỳ chết…
- Hà ngố cố lên Hà ngố cố lên__Anh vừa giữ chân cho cô vừa cổ vũ
- 30, 31, 32,…__Còn cô thỳ vừa gập người vừa khổ sở đếm từng tiếng một
Sau 30′ “vật vả” thỳ tụi nó cũng đã hoàn thành, thấy tụi nó lf xong thầy Chánh ngán ngẩm nghĩ: “còn 15′ nữa học hành j được nữa chứ haiz~ thiệt khổ với cái lớp này” thế là thầy cho tụi nó ngồi chơi hết 15′ cuối lun. Chương 20
Ads Tụi nó đã bàn luận với nhau rằng sẽ đến quá Chibi của bà năm mập ăn kem mà người chi tiền tất nhiên vẫn là Thái Bảo. Thế là tụi nó 46 “thiên thần” lon ton chạy đến quán Chibi ngồi vào bàn, bà Năm đi lại hỏi:
- Thế nào các “siêu quậy” hôm nay ăn kem j đây__Bà Năm cười ranh mãnh hỏi (xì teen ghê)
- Dạ cho tụi con 50 ly kem socola nha bà Năm hì hì__Nó cười tươi nói
- Cái j có 46 đứa mà ăn tới 50 ly zữ zậy?__Bảo hết hồn gằng từng chữ
- Thỳ tui hai ly, Hà hai ly, con Trân hai ly với con Mai hai ly lun hè hè__Nó “giải đáp” thắt mắc của Bảo làm cậu đổ mồ hôi vì sức ăn “kinh khủng của 4 con heo này
Thiên cau mài quay qua Hà nói:
- Hà ăn một ly thôi ăn nhìu ko tốt đâu!
- Ưm…tại Hà mún ăn mà…__Cô lúng túng nói
- Ko!! Một ly thôi ko cãi nếu ko Thiên giận đấy__Anh giả bộ nghiêm giọng nói làm cô tưởng thiệt vội lắc lắc tay Thiên mếu máo nói:
- Huhu Thiên đừng giận mà… Hà ăn một ly thôi, Thiên đừng giận nha huhu__Câu nói của Hà làm cho anh phãi phỳ cười vò vò đầu cô nói:
- Hà ngố!!
Còn bọn tiểu quỷ đang ăn thỳ nhìn thấy cảnh phim hàn quốc miễn phí kia thỳ bịt miệng cười khúc khích. Nó còn “đóng” lai cảnh phim ấy nữa chớ: Nó giả bộ kéo tay áo Bảo lắc qua lắc lại làm cái mặt mếu máo nhìn như con cáo kia:
- Huhu Bảo đừng giận màaaaaaa~ Anh Anh ăn một ly thôiiiiiiii~ Bảo đừng giận nhaaaaaa~__Vy Anh “mếu máo” nói làm cho cả lớp đỏ bừng mặt vì nhịn cười, cứ tưởng bộ phim thành công mỹ mản để cho hai anh chị kia đỏ mặt thỳ Vy Anh lại bị Bảo chơi cho một câu đơ lun:
- Ừ anh hông giận đâu, em ăn SẬP cái tiệm này cũng hông ai dám nói j đâu hehe__Cậu cố tình nhấn mạnh chữ SẬP làm nó đỏ bừng mặt vì tức còn bọn quỷ kia thỳ ko chịu nổi nữa nật cười ha hả khiến cho cả tiệm vui bừng hẳn lên, bà Năm thấy thế cũng mỉm cười vì độ trẻ con, hồn nhiên của đám quỷ này…
Đang ăn ngon lành thỳ nó như nhớ ra điều j đó quay mặt sang hỏi Yến Phương:
- Ê Phương lát bà đi bộ zìa hở?
- Ừ, chi zậy?
- Trời mưa thế này mà đi bộ về cho cảm lạnh à?
- Hông sao đâu tui quen òi hì hì
- Thôi kêu Khán Duy đưa về đi, nó có ô kìa__Nói rồi nó hất mặt sang cái ô của Duy
- Thôi tao sợ làm phiền Duy__Cô ngại quá nói bừa
- Ko có đâu lát tui đưa bạn về__Duy nãy giờ mới lên tiếng vì biết rằng Vy Anh đã tao cơ hội cho mình và anh sẽ ko đánh mất nó lần thứ hai đâu!
- Ơ…ừm…__Cô đỏ mặt vội cầm tìa lên ăn típ
Thấy Phương như vậy, nó chỉ cười vì biết rằng Phương sẽ hạnh phúc khi bên cạnh Duy, Phương cũng biết cách chọn người quá nhỉ hehe , Bảo ngồi kế bên liếc mắt nhìn nó đang ăn ngon lành ly kem thứ 3 (ly kem mà Hà “nhường” cho vì Thiên ko cho ăn ly thứ hai TT – TT) thỳ cậu “ngậm ngùi” mà trả tiền. Tổng cộng là 750k -> 1 ly là 15k. Ra về, ai nấy “lưu luyến” tạm biệt nhau. Còn về Phương và Duy thỳ…
- Phương?__Duy kêu
- Hửm__Cô cúi mặt xuống trả lời
- T…tôi…yêu bạn!__Cuối cùng anh cũng đã nói được những suy nghĩ đó, trong lòng anh cảm thấy nhẹ tênh đến lạ, ngừng một chút anh nói típ__Làm bạn gái tui nha?
Phương im lặng ko nói lời nào, cứ như thế đi cô vẫn đi làm anh có phần hơi hụt hẫng… Bất chợt cô ngước lên hỏi anh:
- Tại sao…lại thích tui?
- Thỳ…tại…ko biết nữa…chắc là tiếng sét ái tình từ khi gặp Phương hì hì… Mà yêu thỳ cần phãi có lý do à?__Anh hướng mặt về phía mưa nói
- Ko…ko cần lý do, chỉ là tui mún biết Duy thích tui vì cái k thôi, tui sợ…
- Sợ j?
- Sợ sẽ “đau”, nên mới mún biết Duy vì sao thích tui, nếu Duy nói thích tôi vì tôi học giỏi, xinh, hay j đó thỳ tôi sẽ ko chấp nhận đâu, nó ko thật tẹo nào…
- Vậy tui nói tui ko biết tại sao thích bạn thỳ sao?
Cô chỉ mỉm cười rồi gật nhẹ đầu:
- Thỳ tôi đồng ý
Sao câu nói của Phương, Duy thật sự thật sự rất vui. Ko hỉu sao anh cảm thấy hồi hộp khi hỏi Phương điều đó nhưng giờ thỳ ổn cả rồi anh thích cô, cô thích anh -> có lẽ đây là duyên phận nhỉ? Thế là thêm một cặp lại được hàn gắn với nhau rồi!! ——————————————————–
Các bạn đang đọc truyện tại http://blog24.wapseo.mobi – website đọc truyện hàng đầu tại việt nam với nhiều thể loại, cập nhật liên tục… chúc bạn online vui vẻ!
——————————————————– Chương 21
Ads Sáng thứ năm hôm sau 4 đứa quỷ tụi nó, mồ hôi mồ kê ướt đẫm áo, chạy xe “căng hải” với vận tốc ánh sáng, trèo qua bức tường cao 5, 6 mét chứ chả chơi. Chắc các bạn mún biết tụi nó đang làm j nhỉ?! Zâng ko sai mí anh chị ý đang leo tường để “lết” vào trường học. Sau khi Thiên, Bảo, Hà đều leo qua rồi thỳ chị Vy Anh vẫn còn mò trên trển chưa xuống (chị ấy trèo cuối cùng mà) bất giác có một bàn tay đỡ nó trèo xuống mà chỉ cứ tưởng là Thái Bảo định quay qua cám ơn thỳ…
- Cá….Á THẦY TÂN!!__Thỳ ra là ông thầy hoá của tụi nó. Thấy thầy nó hết hồn toát cả mồ hôi hột
- Hay quá nhỉ đã đi học trể còn trèo tường, đáng tội j đây?!!__Ổng quát làm nó giật mình
Đến trang: