lớp nó
hai tiết đầu một món quà “bất ngờ” nữa cơ chứ…
Bàn xong tụi R4 đi về chuẩn bị đồ nghề cho ngày mai “tặng” cô giám thị. Còn về phần Hồng Mai sau khi ra khỏi lớp đã bị Thiên Thư chặn lại kéo đi qua quán nước đối diện trường, rồi mở trong balô ra một món quà được gói cẩn thận trong chiếc hộp màu hồng nhìn rất dễ thương
- Ủa quà của ai đây? Em tặng chị hả? Trời ơi tốt quá đi__Nói rồi Mai định mở hộp quà ra thỳ bị nhỏ chặn lại nói:
- Ai nói quà này cho chị chớ. Quà này là của…của Vy Anh__Nhỏ ấp úng nói mặt đã ửng hồng lên
- Ơ làm cho chị mày mừng hụt hứ__Mai từ trên chín tầng mây rớt xuống cái “Bịch” làm bộ giận rồi nói típ__Mà sao lại tặng quà cho Anh Anh, bộ em…thích nó hả?
- …k…kệ em… Thôi về đi trể rồi__Nhỏ đánh trống lãng rồi kéo tay Mai đi, suốt dọc đường cứ nhắc là nhớ đưa cho Vy Anh, nghe mà nhứt cái đầu, mún quên cũng khó.
- Pama của hai đứa giờ phãi đi dự tiệc nên tối nay về trể một chút, hai đứa ở nhà mà quậy phá j thỳ coi chừng đó__papa Thái Bảo dặn dò hai đứa nó, rồi cả 4 người leo lên chiếc xe hơi sang trọng đi tới buổi tiệc. Vy Anh nhìn đồng hồ nói:
- Haiz~ mới có 8h tối hà hay tụi mình coi phim….
- Kinh dị?!__Thái Bảo típ lời
- Đát rai, hehehe để tui lấy bánh zới nước ra đây ăn, ông mở đĩa phim lên đi, nhớ tắt đèn nha cho nó rùng rợn hjhj__Vy Anh nói rồi phóng ra sau bếp lôi một đốn thức ăn, nước uống ra. Còn Thái Bảo thỳ mở đỉa phim “Báo Oán” lên đóng cửa, tắt đèn rồi hai đứa leo lên giường (của Thái Bảo) trùm mền ngang cổ, ngồi tựa vào nhau, bật máy lạnh và bắt đầu xem phim…
Tới khúc một người phụ nữ mặt mài máu me từ đâu bay tới đứng trước màn hình hai đứa nó hết hồn la lên, Vy Anh sợ quá níu tay Thái Bảo ôm cậu cứng ngắt, ko buông ra còn Thái Bảo một tay bấu vào cái mền, một tay ôm lấy Vy Anh cứng ngắt run như cầy sấy. Người ngoài mà nhìn vô sẽ tưởng tụi nó là vk ck thật cũng ko chừng. Cứ như thế tới tận 1h khuya tụi nó thiếp đi lúc nào cũng ko biết. Khi pama tụi nó dự tiệc về ko thấy mở đèn tưởng tụi nó ngủ rồi, 4 người đi ngang qua phòng Thái Bảo thỳ nghe giọng cười khúc khích của một người phụ nữ mà ko khỏi rùng mình, vội rón rén bước vào thỳ thấy một cảnh tượng hết sức “kinh hoàng” đó là: tivi đang chíu bộ phim ma mà tụi nó đang coi dang dở, đồ ăn, nước uống thỳ bày tùm lum dưới đất, chưa hết mama của Vy Anh còn chụp cảnh tụi nó đang ôm nhau ngủ trên giường mà đăng lên facebook với trạng thái “cảm thấy hạnh phúc” nữa chớ (pama hai người này cũng xì teen ghê), để em miu tả về dáng ngủ của anh chị ấy một lát coi: e hèm… Thái Bảo một tay kê cho Vy Anh nằm, còn một tay thỳ ôm ngang eo của nó, Vy Anh thỳ áp mặt sát vào ngực Thái Bảo, hai tay ôm ngang eo cậu, chân của tụi nó thỳ quấn lấy nhau nhìn hai đứa như vậy trông cực đáng yêu, pama hai đứa nó nhìn nhau cười gian rồi thỳ thầm:
- Chúng ta sắp được làm sui gia rồi kìa zui quá__papa Thái Bảo nói
- Đúng rồi đúng rồi phãi chọn ngày lành tháng tốt mới được__Papa Vy Anh đồng tình
- Hay à nghen, mà để tui post lên facebook mấy bức ảnh đó ngay mới được__mama Vy Anh cầm điện thoại đăng lên face với Quốc Thiên, Ngọc Hà, Hồng Mai,Yến Phương,….nói chung là cả lớp nó. Sáng hôm sau cả lớp nó thấy được mấy bức ảnh thỳ ko khỏi ngạc nhiên, rồi nhìn mặt đứa nào đứa nấy gian chưa từng thấy lun. Còn về phần của nó với Thái Bảo thỳ….
- Heooooo~ thức mau đi học nữa__Thái Bảo vừa nói vừa khìu khìu nó dậy
- Ưm….ông thức trước đi tui ngủ tý nữaaaa~__Vy Anh quay qua ôm chặt một ng` có cơ bắp rắn chắc, dụi dụi đầu vào như làm nũng, làm cho ai kia đỏ mặt
- Bà ôm tui như zậy rùi làm sao tui đi được__Thái Bảo nhìn Vy Anh nói, lúc này như nhận ra điều j đó Vy Anh chợt bật zậy, nhìn Thái Bảo mà mặt nó đỏ như quả cà chua nói:
- ơ thỳ tui thức rồi nè, tui làm vệ sinh trước àh Chương 14
Ads Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong hai đứa nó chạy đến trường. Vào lớp, mọi người đều nhìn tụi nó bằng cặp mắt rất chi là…gian. Cứ cười khúc khích mãi, nó ko hỉu mô tê j cả, máu nhìu chuyện bẩm sinh của nó càng tăng thêm khi thấy Ngọc Hà cũng nhìn nó cười khúc khích, bực quá nó hét:
- TỤI BÂY ĂN CÁI GIỐNG J MÀ CƯỜI SUỐT THẾ HẢ KHAI MAU KO TA CHO MỖI ĐỨA ĂN ĐẤM GIỜ__zâng sức công phá của nó ko nhẹ tý nào vừa nghe hăm doạ xong bọn yêu tinh trong lớp im hẳn đi, Khánh Duy móc trong túi ra cái iphone ngoắc ngoắc nó lại gần rồi cho nó xem tấm hình “hồi tối” thỳ…
1s
2s
3s
4s
5s
Zâng nó đơ như cây cơ lun mặt Bảo với nó còn đỏ hơn “đ*t khỉ” lúc này như nhớ ra điều j đó Bảo đánh trống lãng nói:
- Ê Hà cậu có đem theo mắt mèo ko?
- Có chứ hum qua Hà với Thiên
Thiên đi hái mà, zui lắm hjhj Hà với Thiên còn bị mắt mèo quẹt vào tay, rồi bị chó dí nữa ó pãi hem Thiên?__Hà nói rồi cười nhìn Thiên, cậu chỉ biết đỏ mặt rồi ừ ừ cho có lệ, quả đúng lá hôm qua hai đứa nó đi hái mắt mèo, hái xong còn gặp “hoạ” nữa là…. Mà các bạn biết tụi nó gặp j ko? Zâng lúc tụi nó hái xong trên đường về Hà gặp một “bạn” chó rất ư là…bự, cứ nhìn Hà grừ grừ mãi làm Hà nhà ta sợ quá la toáng lên núp sau lưng anh Thiên, mà Thiên đại ca nhà ta cũng có hơn j Ngọc Hà đâu, tay chân run lẫy bẫy, mặt tái ngắt (nhục quớ anh ui~) rồi 1–2–3 tụi nó tốc chạy với vận tốc ánh sáng mà “bạn” chó vẫn ko tha dí theo miết kết quả là tụi nó phãi trèo lên cây mận mà trốn (=_____=!)
Sau khi nghe Hà nói 3 đứa tụi nó đeo găng tay vào lên bàn giáo viên chà chà khắp nơi
- Ê mày, bà cô giám thị mắt bả tinh lắm làm trò này liệu có ổn hông?__Mai nghi hoặc hỏi
- Yên tâm yên tâm trò này tuy cũ nhưng còn rất hịu quả hehe__Thiên trả lời mặt gian kinh
Nói rồi từ ngoài cửa thằng Thơ “bay” zô la lên:
- CÔ ZÔ, CÔ ZÔ, GIẢI TÁN~
Thế là tụi nó ba chân bốn cẳng chạy về chỗ “trang bị” lại tư thế hết sức vô (số) tội.
- NGIÊM__Ái Phương nghiêm giọng, cô giám thị nhìn một lúc rồi lên tiếng:
- Hôm nay các em có bày trò j ko?__quả là rất tinh mắt
- Dạ hông, đâu có đâu cô, tụi em là học sinh “gương mẫu” nhất trường mà cô hì hì__Yến Phương cười hì hì tự tin nói
- Đúng ròi, đúng ròi đó cô__Huyền Trân đứng lên quả quyết
- Hừm, ừ “ngoan” lắm__Bà cô giám thị nhấn mạnh từ ngoan khiến cho bọn trong lớp khá là…mất mặt__Được rồi hôm nay tôi sẽ thay thầy Phong cho các e làm kiểm tra môn toán 1 tiết, lấy giấy ra mau
- Cô ơi cho con hỏi, kiểm tra có được quay tay í nhầm quay cóp hông cô hì hì__Cẩm Tiên đứng lên nói khiến cho cả bọn ôm mặt cười khúc khích
- Hừ, KO, em nào dám quay cóp tôi cho lên văn phòng “uống trà”__Cô nhấn mạnh từ ko còn thêm một câu đe doạ nữa khiến cho bọn trông lớp lạnh cả sống lưng.
- Ê Bảo mày nghĩ coi khi bả ngồi xuống rồi thỳ sau mạy hehe__Thiên quay qua Bảo hỏi rồi cười đểu
- Thỳ gãi phê lun chứ sao hahaha__Ko biết ma sui quỷ khiến thế nào mà lúc bà cô định ngồi xuống thỳ nghe Thái Bảo cười vội đứng lên:
- TRẦN THÁI BẢO, em cười j thế? Mau lên bàn giáo viên ngồi cho tôi, ngay!!!
- HẢ!!!__Thái Bảo nghe mà cứ như có tiếng sét qua tai vội nói__Thưa cô…nhưng…nhưng…
- KO NHƯNG NHỊ J HẾT LÊN NGAY CHO TÔI__bà cô ra lệnh cho Bảo làm cậu sợ mà ko dám khóc, đương nhiên ko pãi sợ cô giám thị mà là sợ ngồi đấy nó…ngứa. Thế là cả lớp có một tràng cười vang vọng vì độ “ngu” của Thái Bảo và độ “nguy hiểm” của bà cô.
- TRẬT TỰ__nói rồi cô ngoắc Thái Bảo ý nói là lên đây. Mặt mài cậu nhăn như khỉ ăn ớt, lon ton đi lên bàn giáo viên, cậu thầm cầu nguyện “Huhu chúa ơi, làm ơn có ngứa thỳ ít ít thôi nha huhu chết mất” nói rồi cậu bất chấp “nguy hiểm” ngồi xuống, cả lớp nhìn cậu mà thầm mong cậu sẽ bình an vô sự…hehe…
Zâng tiếng chuông ra chơi đã giúp cho những “sinh linh bé nhỏ” của lớp 10A1 như được giải thoát trước cơn nguy hiểm (em chém xíu) Như nhớ được điều j đó Mai móc trong cặp ra một hộp quà màu hồng được gói cẩn thận trông rất dễ thương, đi đến chỗ Vy Anh đang…ngủ. Mai lấy tay lay lay nó dậy nhưng vô ích nó ngủ như chết (_ _!) tức quá Mai dồn hết năng lượng hét lên:
- VY ANH ƠI CÓ ĐÁNH NHAU Ở NGOÀI SÂN KÌAAAAAAAAAAAAAA
Hết hồn trước câu nói của Hồng Mai, Vy Anh bật dậy nói:
- Đâu đâu đánh nhau đâu? Đâu có thấy j đâu hà?!!!!
- Haiz~ bà suốt ngày chỉ có đấm với chả đá ko nữ tính tý nào__Thái Bảo nãy giờ ngồi kế bên thấy thế nên chọc nó cho xã…stress
- Kệ tui đấm phát chết giờ hứ__Vy Anh hứ một cái rõ to
- Kệ nó đi Bảo ơi nó có pãi là con gái đâu mà lại… Hehe pãi hông Hà?!__Thiên đá đểu nó rồi quay sang hỏi Hà
- Hihi, hổng dám đâu Vy Anh dễ thương mà__Ngọc Hà như một vị thần long lanh trong mắt Vy Anh vậy khiến nó zui hết sức
- Thôi thôi dẹp cái zụ này đi, tui có cái này cho bà nè__Hồng Mai nói rồi lấy hộp quà đưa cho Vy Anh
- Ui chao bà tặng tui hả, sao tự nhiên tốt zữ bây, bình thường keo lúm mà__Mắt Vy Anh cứ dáng chặt vào hộp quà bât giác nói mà ko biết Mai đang lườm Vy Anh mém cháy áo
- Hứ, đừng có tưởng bở nhe ku, cái này là quà do con THIÊN THƯ tặng mày đoá__Mai nhấn mạnh từ “Thiên Thư” khiến cho “ai kia” khó chịu vô cùng
- Ồ zậy hở đâu để tao xem coi trong này có j__Nói tồi Vy Anh mở gói quà ra cẩn thận thỳ thấy một sợi dây chuyền hình đầu lâu bằng bạc cực kỳ kute__waaaaaa dễ thương quá hà__Vy Anh nhìn hộp quà ko chớp mắt rồi tự tay đưo nó vào cổ làm cho Thái Bảo phãi nói là rất rất rất bực bội mà ko làm được j chỉ đành im lặng mặt mài đen chưa từng thấy. Thấy Thái Bảo như thế Thiên cũng ko ngu đến nổi mà ko biết rằng Bảo đang…ghen. Thiên nhếch mép cười rồi quay qua Ngọc Hà nói nhỏ j đó “…” Xong Hà nhảy lên bàn của Vy Anh nói:
- Thôi tụi mình xuống dưới đi, tiết sau học thể dục mà nhỉ__Hà nói rồi kéo tay Vy Anh đi, thấy vậy Hồng Mai, Thái Bảo cùng Quốc Thiên cũng đi theo. Đi ngang qua lớp 10A2 thấy Thư đang ngồi kế cửa sổ, Vy Anh bước tới khìu nhỏ rôi nói:
- Cám ơn cậu vì món quà nhé, nó đẹp lắm__Nó cười tươi làm cho nhỏ pãi đỏ mặt
- Ơ…ừm…hông có j…__nhỏ cuối mặt xuống nói lý nhí
Vy Anh cười rồi bước đi để lại sau lưng cái nhìn đầy tiết nuối của nhỏ và cái nhìn đầy bực bội của cậu.
Tiếng chuông vào tiết 3 reo lên, tụi nó cũng đã đi xuống dưới sân để chuẩn bị học thể dục, đang nói chuyện rôm rả thỳ Hà lên tiếng chỉ vào cặp nam nữ đang ngồi bên ghế đá:
- Mí bạn ơi, hình như đó là Huyền Trân với Hùng Thơ phãi hông zạ???
- Ờh đúng rầu, tụi nó đang làm j zậy cà???__Vy Anh nhìn về phía Thơ với Trân đang ngồi rồi hỏi
- Ngu quá, nó đang “tâm tình” đó mờ__Thái Bảo đá đểu Vy Anh làm cho nó tức xì khói
- Thôi thôi khoan hãy cãi nhau lại đó xem tụi nó làm j đi hehehe__Nói rồi cả 4 đứa lén lén lúc lúc đi qua chỗ bụi cây phía sau băng ghế đá “rình” hai anh chị kia
- Thơ, uống nước đi tui mới mua nè__Trân nói rồi chìa ra chai nước suối
- Ơ…ừ…cám ơn bà nhìu nha__Thơ ngại ngùng nhìn Trân
- Hông có j hì hì__Cô nói rồ cười tươi làm cho chàng phãi đỏ mặt tim đập thình thịch
- Xí, đồ dạy trai hùi đoá nó có bao giờ mua cho tui chai nước nào đâu chớ, cục kẹo còn hông có nữa là…hic dúng là đồ trọng sắc khinh bạn mà hic__Vy Anh làm bộ tủi thân kể lễ
- Thôi đi má ơi, ng` ta mà khao má chắc tiền bốc hơi hết lun quá__Thái Bảo nhìn Vy Anh cười đểu
- Ông…ông…hứ__Vy Anh hứ một cái rõ to roiif típ tục sự nghiệp…rình trộm của mình
- Ưm…Trân__Thơ kêu
- Hửm???
- Bà…bà làm…làm bạn…bạn gái tui…nha?!__Thơ lúng túng nói
- Ơ…tui…ừm__Trân đỏ mặt vội quay sang hướng khác gật đầu
- Thật ko?__Hùng Thơ như vớ được vàng vội xoay người Huyền Trân lại__Zậy từ hôm nay bà sẽ làm bạn gái tui nhé?
- Ừ__Trân ngại ngùng mặt đỏ lên nhìn trông rất ư là dễ thương
- ỒHHHHHHHH__Phía sau lưng tụi nó bỗng xuất hiện tiếng “ồ” khá lớn làm cho tụi nó pãi giật mình, zâng tiếng “ồ” này ko phãi của R4 mà là của cả lớp đang ngồi phía sau tụi nó rình nãy giờ (trời zậy mà ko ai biết hết là sao?)
- Mí người…mí người ngồi đây hồi nào zậy?__Huyền Trân lúng túng hỏi
- Hì hì thỳ ngồi đây từ lúc thằng Thơ ngõ lời yêu tới khi mày bắt gặp đấy hì hì__Phưong gãi gãi đầu giãi thích nhưng hành động này của Phương phãi nói là rất đáng yêu làm cho tim ai kia chệt một nhịp (là Khánh Duy ó bà con) Chương 15
Ads Tụi trong lớp đang chọc Huyền Trân với Hùng Thơ thỳ bất chợt Thiên thấy Khánh Duy đang đỏ mặt nhìn Yến Phương, cũng ko khó hỉu khi Duy thích Phương. Thiên chỉ cười nhẹ như mún Duy nói với Phương điều đó….
- TẤT CẢ VỀ LẠI HÀNG NGŨ CHO TÔI__Thầy Chánh giáo viên thể dục lớp nó lên tiếng khi thấy tụi nó đang giỡn với nhau.
- Dạ dạ dạ__Cả lớp nó vội chạy về hàng, ai mà ko biết thầy Chánh mà giận lên thỳ phạt kinh khủng như thế nào, có bửa thỳ chạy 10 vòng quanh sân trường, mà cái sân nhỏ thì ko nói đằng này sân bự “tổ chảng” chạy 5 vòng là thấy đuối rồi huống chi là 10, có lần thỳ bắt nhảy cóc 5 vòng quanh sân nữa mới khổ chớ,…
Thế là tiết học trôi qua trong tiếng cười đùa vui vẻ của 46 thiên thần 10A1 và sự vô tư, hồm nhiên ấy lại làm ko ít lớp khác ghen tị… Thời gian trôi qua nhanh quá, mới đây thôi mà đã hết……5 tiết rồi (=___=!!) Tụi nó vẫn về như cũ Thiên chở Hà, Bảo chở Anh. Trên sân trường bỗng chóc đã vắng hơn chỉ còn lại vài cơn gió nhẹ miên man lướt qua và còn một cô gái với mái tóc đen, dài được cột cao lên và đeo một chiếc kính trông cô toát lên vẻ thông minh đến lạ lùng, cô gái ấy là Phương, Nguyễn Hải Yến Phương. Bước đi trên sân cô cảm thấy lòng có chút j đó buồn buồn, cũng phãi…người bạn thân nhất của cô Huyền Trân cũng đã có người yêu rồi…ko phãi là cô ko có chỉ là cô ko mún có, tại vì sao à? Đơn giản lắm ~> Cô ko mún phãi đau… Thú thật cô cũng có cảm giác thinh thích Khánh Duy một chàng trai mạnh mẽ, hài hước, đẹp trai,…nhưng cô ko mún thừa nhận rằng mình đã thích cậu vì xung quanh cậu có rất nhìu cô gái cũng mún làm quen và…cô nghĩ cảm giác đó chỉ là thoáng qua thôi ko thật tẹo nào…
Bất chợt cơn mưa phùn kéo tới, mọi người vội chạy đi trú mưa nhưng cô thỳ ko. Cô thích, rất thích mưa vì nó đem lại cảm giác ấm áp và xua đi những bùn phiền trong cô đến lạ thường. Kì lạ? Tại sao cô lại ko còn cảm thấy ướt nữa? Ko lẽ mưa đã ngừng? Ko phãi, mưa vẫn đang rơi ở ngoài đường kia mà? Tại sao??? Rồi cô bất giác nhìn lên trời, quả thật có
Đến trang: