-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Nếu như anh không là Thiên Thần

Nếu như anh không là Thiên Thần



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:

_ Ta mới có 35 tuổi , không phải người lớn tuổi ! Ranh con ~

_ Hahaha ~ – Tôi cười lớn, rồi đưa chân ra sau tường đất, đẩy vào đó một cái lấy đà, buông tay khỏi rễ cây nhảy xuống.

Độ cao 5m.

Và …

“ Rầm ! “ – Gã thủ lĩnh 35 tuổi kia ngã nhào xuống đất, và tôi ngồi trên người hắn.

Chưa kịp để hắn hoàn hồn, thì….

_ Ngủ ngon nha ông lão 35 tuổi – Tôi nói giọng ngọt ngào, đưa tay ra sau cổ hắn ấn huyệt.

Xỉu ~~~~~~

_ Sao, mấy người có muốn ngủ ngon đêm nay luôn không ? – Tôi phủi phủi tay, quay ra sau nhìn đám người còn lại.

_ Ngươi … ngươi dám … – Bọn chúng cũng tức rồi … Ô hô…

Khi tôi kip đứng lên chuẩn bị tư thế sẵn sàng đánh nhau thì ….

“ Bốp ! Bốp ! Bốp ! “ – Ba tiếng động thực lớn vang lên, cả 3 gã ngã rầm xuống.

Và sau khi 3 cái chướng ngại vật kia nằm yên vị dưới đất, trước mắt tôi là một thân hình cao gầy, mảnh dẻ thân thuộc…

Áo sơmi trắng phau giở đã đẫm máu tươi đầy đau thương…

Hơi thở hắn hồng hộc… dồn dập khiến người đối diện cũng cảm thấy bất an …

Trên tay, chiếc gậy gỗ của tôi ban nãy được hắn cầm bằng cả hai tay …

_ Thiên Du …! – Khi tôi vừa ngạc nhiên kêu lên, thì gậy gỗ đã bị buông ra, lăn lốc dưới đất. Cả thân người thảm hại kia ngã xuống.

Tôi thất thần bàng hoàng chạy lại bên cạnh hắn, đỡ hắn ôm vào trong lòng.

_ Tại sao anh lại … – Tim như bị ai đó giẫm đạp thật mạnh, dường như tôi cũng thổn thức cùng một nhịp hổn hển của hắn …

_ Cô…đến đây làm gì chứ ? a … – Hắn ôm bụng rướm máu rên rỉ kêu lên.

_ A… đừng nói nữa … nhiều máu quá … – Tôi đỡ lấy cái mái tóc nâu sẫm đã dính đầy máu…

Máu chảy trên gương mặt hoàn mĩ… nhiều như rượu vang đỏ …

Cơn ác mộng … ngày hôm đó đã thành sự thật …

_ A… – Tôi vô tình chạm vào vết thương trên đầu làm hắn rên lên.

_ A… xin lỗi …xin lỗi – Bị tiếng kêu làm cho giật mình thoát khỏi suy nghĩ miên man, tôi vội vã buông tay ra. _ Anh cố gắng chịu đau, tôi sẽ tìm cách để leo lên tìm Ryan cứu viện… trước hết phải cầm máu đã … – Tôi nhìn quanh xem có cái gì để buộc vết thương không…

Có gì đó kì lạ …

Đám đàn ông kia …đã biến mất !

_ Họ… họ biến đâu …hết rồi ? – Tôi run run, chỉ tay vào mặt đất trống không.

_ Chúng chạy thoát… rồi

Không thể nào, bị đánh như thế mà vẫn chạy thoát được ? Mà bọn họ là ai cơ chứ ?

Thật đáng ngờ …

Nhưng phải cứu người trước đã …

“ Roạt ! “ – Tôi cầm một góc áo sơmi của mình, xé toạc ra làm băng.

Tôi cúi người xuống gần hắn, cầm một miếng băng vải hướng đầu hắn quấn
lên.
_ Cố gắng chịu đau một chút … – Tôi nói, vừa mạnh tay buộc miếng băng lại cho thật chắc.

“ Phụt ! “ – Đột nhiên, tên Thiên Du ôm mặt quay sang chỗ khác. Những kẽ tay của hắn chảy ra những giọt máu.

_ A… anh bị làm sao vậy ? Ói ra máu hả ? – Tôi lo lắng tiến lại gần.

_ Tránh …ra xa một chút …. Áo lót của cô … – Hắn quay mặt sang né tránh tôi, dường như hai gò má đang ửng hồng.

_ Á ! – Tôi theo phản xạ liền cúi xuống.

Áo sơmi rách tươm, để lộ áo lót ren trắng dưới cổ đẫm mồ hôi. Tôi vội lấy hai tay ôm ngực.

Ngượng ngùng … chúng tôi để lại một mảng im lặng, không ai nói gì nữa.

_ X..xin lỗi …tôi chỉ … – Hắn ngập ngừng phân trần.

Không khí tiếp tục im lặng.

_ Anh/cô …

Chúng tôi đồng loạt mở miệng.

_ Được rồi cô nói trước đi

Tôi bắt đầu nhớ lại toàn bộ chuyện lúc nãy, máu tò mò dâng lên…

_ Tại sao anh lại ở đây ? – Tôi hỏi.

_ Thật trùng hợp, tôi cũng định hỏi cô câu đó – Hắn cười.

_ Trả lời đi …

_ Tôi muốn đi du lịch riêng vài ngày nên vào đây, không may bị đám giang hồ kia chặn đường

_ Anh nói dối, họ nói chuyện với anh rất tự nhiên, chẳng giống như là vừa mới gặp cả…

_ Cô không tin thì thôi.

_ Anh nghĩ là qua mắt được Thám tử Stella tôi sao ? – Tôi nhếch môi.

_ Nói nghe thử xem …

_ Thứ nhất, anh biến mất mấy ngày nay không lý do, bỗng dưng muốn vào rừng đi du lịch một mình, lại còn bị dánh đến thảm hại đến thế này… vết thương trên người cũng không mới ….nên tôi đi đến một kết luận …. – Tôi xoa cằm.

_ Kết luận ?

_ Anh đi vay nợ bọn ăn lời cắt cổ nên bị dằn mặt !

END CHAPTER 17

Stella đang bắt đầu nghi ngờ. Liệu bí mật của Thiên Du có bị cô vạch trần hay không ?

Anh hung cứu mĩ nhân là xưa rồi bây giờ là hiệp nữ cứu mĩ nam )))))

Chú thích :
[1"> Tôn Ngộ Không : Một nhân vật không có thật, trong bộ truyện Tây Du Ký nổi tiếng của Trung Quốc. Ngộ Không là một con khỉ thành tinh, còn

còn được mệnh danh là Tề Thiên Đại Thánh vì đã đại náo Thiên Cung, tính cách do quá kiêu ngạo và bạo ngược nên bị trừng phạt. Sau đó được Đường Tam Tạng là một nhà sư đi thỉnh kinh cứu ra, và bái ông làm sư phụ, cùng phò tá ông đi Tây Thiên thỉnh kinh, ngoài ra còn có Sa Tăng, Bát Giới.

Ngộ Không có một động tác quen thuộc là giơ bàn tay lên trước trán quay qua quay lại ( hình như là để nhìn ra xa ).

[2"> Hunters : Đây là một cụm từ chỉ những thợ săn, họ thường đại diện cho chính nghĩa, tiêu diệt kẻ ác. Vũ khí của Hunters thường là súng. Hunter cũng có thể coi như một đảng phái, được truyền nghề từ đời cha sang con. Họ có trực giác rất tốt, có lẽ là do di truyền, có thể nhận biết được nguy hiểm và rất nhanh nhẹn.

Hunters trong truyền thuyết thường đối lập với Vampire ( chú thích tập 4 ). Là những người tiêu diệt Vampire.

Nhưng ở đây, trong truyện này, mình muốn dùng từ Hunter để ám chỉ những kẻ săn Thiên Thần, những chap sau các bạn
sẽ biết rõ hơn. Và tự Hunter mình sử dụng theo nghĩa là ” thợ săn “.

Thực ra đây không phải lần đầu mà Hunters xuất hiện, trong chap 9, bốn người đàn ông mà Stella gặp trên đường cũng là Hunters do người cô phát ra thiên khí nên tưởng là Thiên Thần và đã định giết cô.

[3"> Tứ Thanh Thiên Thần : Trong những chapter sau bạn sẽ được biết về những nhân vật này rõ hơn. Họ đóng vai trò khá quan trọng cho những phần cuối của câu chuyện.

[4"> Kết giới : Từ này bạn nào hay đọc manga chắc sẽ biết, đây cũng là một loại phép thuật, khó mà cắt nghĩa hết được. Kết giới có thể lập ra để ngăn chặn ai đó xâm phạm vào khu vực mà người lập ra kết giới đang thi hành phép thuật, đây là một công dụng phổ biên của kết giới. Và kết giới cũng có thể bị phá hủy bởi những người có phép thuật mạnh hơn. Sức mạnh của kết giới còn tùy thuộc vào người lập ra nó mạnh hay yếu. Giới hạn thời gian duy trì kết giới cũng như vậy.

Kết giới còn có thể dùng để di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác, bảo vệ cho người thi hành phép thuật đi vào những nơi nguy hiểm mà không bị ảnh hưởng.

[5"> Parkour :
Parkour (tên gọi khác trong tiếng Anh là Free running – chạy tự do) gần như một môn thể thao nhưng lại không được coi là thể thao, gần như một điệu nhảy nhưng cũng không được xếp cùng nhóm với loại hình này, mang hơi hướng của võ thuật nhưng cũng không có “họ hàng” với võ thuật.

Hình ảnh về một người với những bước chân thoăn thoắt, những màn nhào lộn ngoạn mục… không ngừng di chuyển và sẵn sàng phi thân vượt qua các chướng ngại vật xuất hiện trong nhiều đoạn quảng cáo hay một số phim hành động chính là parkour.

Nếu Như Anh không Là Thiên Thần
Chapter 18 : Đồ ngốc !

“ Rốt cục thì tên Thiên Du này là ai ? “

Tôi tiếp tục băn khoăn về câu hỏi này một lần nữa. Lần đầu tiên gặp hắn tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về điều này.

Cái vụ “ đòi nợ dằn mặt” mà tôi nói cũng không đùa đâu đấy nhé ! Quả thực là tôi đã nghĩ như vậy.

Bạn biết đấy, tên Thiên Du chẳng có vẻ gì là người có tiền. Suốt ngày ăn mì gói, có 10 cái áo sơmi trắng thay đi thay lại và ở một căn nhà rách nát, đến trường bằng xe đạp có từ thời ông nội…Hầy…

Có lẽ tôi sẽ suy nghĩ về điều này sau, điều quan trọng bây giờ là phải leo lên trên mặt đất cái đã.

Tôi đã lọt xuống một cái hố, nói đúng hơn là một cái sào huyệt đầy thùng carton và ở cùng một mĩ nam đang rướm máu đầy mình. Nghe cũng khá thú vị đấy, ai biết được bạn và anh ta sẽ làm cái quái gì trong này chứ ?

Hơhơ, hắn mà làm gì tôi sẽ đạp chết hắn hoặc ấn huyệt sau cổ như “ lão già 35 tuổi “ lúc nãy.

Nhìn Thiên Du ngủ say sưa, tôi nhếch môi.

Không tài nào chợp mắt được, tôi muốn có người chơi cùng nên đưa hai tay nhắm vai hắn lay lay :

_ Dậy mau, cháy nhà rồi ! – Tôi làm giọng hoảng hốt.

_ Có nhà đâu mà cháy, đừng có gạt tôi – Hắn mở mắt một cách bình thường, không giống như vừa mới ngủ tỉnh dậy chút nào.

Cũng không vươn vai hay ngáp như Ryan, tôi nghĩ đàn ông ai cũng vậy mà đúng không nhỉ ?

_ Anh không ngủ hả ? – Tôi
ngạc nhiên hỏi.

_ Ừ, tôi không ngủ được – Hắn thản nhiên nói.

_ Tại sao ?

_ Có cô ở bên cạnh thì tôi làm sao mà ngủ được chứ ? Lỡ bọn chúng quay lại rồi làm gì cô thì sao ? – Đưa những ngón tay lên vết thương trên đầu xoa xoa một cái, hắn nói.

A … Tim của tôi, không hiểu sao lại rộn ràng thế này nhỉ ?

_ Tại sao lại … lo lắng cho tôi ? – Tôi cố gắng để bản thân không tỏ ra ngượng ngùng, quay mặt sang chỗ khác né tránh ánh mắt đầy chăm chú của hắn.

_ Vì tôi là bảo mẫu của cô – Hắn nói, đưa gương mặt lại gần, đặt đôi môi mỏng khêu gợi kia lên trán tôi.

_ … – Tôi câm lặng, ngoan ngoãn để cho hắn đặt môi ở đó khoảng 10 giây.

_ Tôi … tôi có chuyện muốn hỏi anh – Sau khi hắn rời ra, tôi băn khoăn mãi mới dám mở miệng.

_ Sao ?

_ Hãy nói cho tôi biết, thực sự anh là ai ?

_ Tôi là người ngoài hành tinh – Gương mặt hắn như nhịn cười.

_ Nói thật đi

_ Tôi là Superman

_ Nói thật đi !

_ Tôi là Trần Thiên Du, cô tin chưa ?

_ Cái tên đần này có chịu nói thật không hả ? – Tôi nổi khùng lên, giơ nắm đấm nên ép hắn sát vào tường ra thế chuẩn bị đánh.

Hắn không chút ngạc nhiên gì cả, cả người tựa vào tường đất, khiến vài hạt cát đất rơi xuống.

_ Nếu như tôi nói … tôi là …

“ Loạt xoạt “

Không hiểu từ đâu vang tới mấy tiếng động, hình như là tiếng cây cỏ bị ai đó nhổ bỏ ?

_ Stella ! – Tiếp theo là một tiếng gọi vang lên phía sau lưng, trầm ổn nhưng mang chút kích động.

Chúng tôi đều đồng loạt quay người lại.

Trời đã sáng từ lúc nào sao tôi không biết nhỉ ?

Chúng tôi tìm được đường về với đoàn du lịch của trường. “ Chúng tôi” ở đây bao gồm tôi, Ryan và tất nhiên là có cả Thiên Du.

Rất may là Ryan đã kịp nghĩ ra một lý do hay ho để giải thích với mọi người vì sao lại có thêm anh chàng hotboy này ở đây. Anh ta vào rừng và không may gặp nạn, tình cờ gặp bọn tôi và được cứu rỗi.

“ Về nhà anh sẽ hỏi tôi em “ – Cái này là Ryan nói.

Ryan lại trở về trạng thái 3 không : Không cười, không dễ thương và không nói chuyện.

Tại sao anh ấy lại giận chứ ?

Khi chúng tôi vừa trở về, cả đám con gái “ mắt chữ A mồm chữ O” vây lấy hai chàng đẹp trai. Tất nhiên là không quên lườm liếc tôi như muốn hỏi : “ Tối qua cô đã làm gì với hai anh ấy ? “

Và còn một điều mà tôi hoàn toàn quên lãng …

_ Bây giờ chúng ta sẽ trao giải cho cặp đôi chiến thắng !

Chính là cái này.

Người chiến thắng tất nhiên không phải tôi và Ryan, vì anh ấy quá yêu tấm bản đồ nên chúng tôi thua cuộc, nghe thật buồn cười.

Người chiến thắng hình như là lớp trưởng Thanh Nhân và cô nàng lạnh lùng cột tóc đuôi gà Thanh Tâm. Tôi tự hỏi sao họ có thể chơi chung với nhau được nhỉ ?

Hay là do tên có cùng chữ Thanh nên … ?

_ Và cặp đôi thua cuộc … sẽ diễn một màn tình cảm hay ho cho chúng ta ở đây … – Anh hướng dẫn viên với cái loa trên tay nháy mắt về phía tôi và Ryan.

Nụ hôn của kẻ thua cuộc.

Ryan nhìn tôi đầy ái muội, trong mắt mang một chút đắc ý hướng về Thiên Du.

Anh bước lại gần tôi, mắt
tôi hơi ngượng ngùng nhìn anh, không để ý một điều là …

_ Chụt !! – Một nụ hôn trên má, đúng phong cách ngây thơ luôn nha.

Ê ? Có gì đó không ổn ?

Tuy rằng tôi nhắm mắt, nhưng hai gò má lại cảm nhận được không chỉ một cái môi mềm mại, mà những hai… hai cái luôn nha !

Xúc giác của tôi không hề bệnh hoạn gì đâu, thực sự luôn đó !

Tôi mở mắt ra, nhìn hai bên.

Một gương mặt ở bên trái. Một gương mặt ở bên phải.

Ryan … và …và … và Thiên Du !

_ Hai …hai người làm cái quái gì vậy ? – Tôi ôm mặt đỏ bừng kêu lên trước sự hỗn loạn của bọn con gái.

_ Em làm gì vậy hả Thiên Du, đây là vị hôn thê của anh mà – Ryan nhíu mày, mặt có vẻ hơi không đồng tình nhưng cũng không hẳn là tức giận.

_ Anh ở với cô ấy nửa đêm, tôi ở với cô ấy nửa đêm. Chia như vậy là chuẩn rồi, mà cũng tại anh chừa môi không hôn lại đi hôn má, nên tôi mới có cơ hội ấy chứ – Thiên Du thản nhiên nói.

Tôi cá là đám con gái đang nghĩ : “ Sao người đó không phải là mình chứ ? “

Chỉ biết là ngày mai, chúng tôi sẽ lên báo tưởng của trường, với dòng tít : “ Cô nàng tóc vàng với nụ hôn của hai chàng hotboy “ Thế đấy, và tôi sẽ nổi tiếng.

Mặc kệ anh em nhà họ, tôi đi vòng quanh đám bạn đồng trang lứa đang lúi húi dọn lều, cũng khá là ồn ào …

Tôi đi qua khu vực ở giữa, là chỗ đặt một đống củi lớn, hình như là đám lửa ngày hôm qua họ đốt.

Cô gái trong trang phục trẻ trung, áo thun – quần jean cơ bản, trông rất năng động đáng yêu, mái tóc dài đã được cột lên gọn gàng – Phương Đan.

Hôm qua cậu ta không hề có mặt ở đây, tôi nhớ là vậy.

Cậu ấy đang nói chuyện với một vài người nữa, hình như trong club hoạt động ngoài trời.

Theo lời Ryan thì anh ấy không rành tổ chức mấy chuyện này nên đã cấp kinh phí cho club để giúp tổ chức…

Nghe cũng hơi lạ, tôi thấy đáng ra nên nhờ công ty du lịch tổ chức hộ mới đúng …

_ Hey … – Tôi quyết định tiến lại bắt chuyện với Phương Đan.

Cô ấy theo phản xa liền quay lại…

_ A … – Từ cái miệng nhỏ đỏ mọng như quả anh đào kia gần như thốt lên. Trong đôi mắt đỏ kia hình như có chút kinh ngạc đầy hoảng sợ, cô ấy làm sao vậy ?

_ Cậu … có sao không ? – Tôi lo lắng hỏi.

_ Không…không sao … Trùng hợp quá, cậu ở cũng ở đây luôn à ? – Nét mặt kinh sợ kia thoáng chốc đã biến mất, thay vào là nụ cười tươi mỗi ngày trên mặt cô bạn.

Thái độ đó là sao ? Làm như tôi là quỷ vậy ?

_ Mình cũng tham gia dã ngoại mà, sao hôm qua mình không thấy bạn ? – Tôi hỏi.

_ À … mình bận việc trong ban tổ chức nên hôm nay mới sang đây được …

_ Ban tổ chức ? Cậu cũng ở trong club hoạt động ngoài trời ?

_ Ừ … ừm

_ Hội trưởng, có chút chuyện cần nhờ cậu này ! – Đột nhiên, một anh chàng cao cao tiến lại vỗ vai Phương Đan.

_ Woa, cậu là hội trưởng luôn ! – Tôi kinh ngạc, không ngờ cậu ấy giỏi như vậy nha !

Đáp lại tôi, cô bạn chỉ mỉm cười, rồi quay đi tiếp tục công việc với anh chàng kia.
7h00 AM – Xe bus số 1 của học viện Thành Khiết.

Trên đường về nhà.

Tôi nhớ lại những sự kiện tối qua mà chẳng thể
nào hiểu nổi… Cuộc sống của tôi, đang trở nên… kì quái…

Bỏ qua điều đó một chút, mắt tôi liếc trái, rồi liếc phải.

Không khí sao mà nóng thế không biết, bây giờ mới chỉ là sáng sớm thôi mà ?

_ Hai anh … anh có thể xích ra một chút không ? Chật quá … – Tôi ngập ngừng nói.

Phải, tôi đang bị kẹt giữa hai mĩ nam ích kỉ này đây. Anh em nhà họ Ashley.



Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Em đi làm từ thiện

Android: LOCK BOOSTER -UNLOCK & BOOST-

MP4: Amagi Brilliant Park

Android: LOCK BOOSTER -UNLOCK & BOOST-

Thời điểm ra mắt season 2 của anime Shingeki no Kyojin được công bố

Android: LOCK BOOSTER -UNLOCK & BOOST-

Thời điểm ra mắt season 2 của anime Shingeki no Kyojin được công bố

TAG:

Duck hunt