XtGem Forum catalog
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Lấp Đầy Khoảng Trống

Lấp Đầy Khoảng Trống



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
-Đúng! Cô ấy tưởng rằng cậu ta chưa hề chết, k thấy G.F ở bên cạnh cậu ta nữa, cũng chẳng còn Princess D hay King. Cô ấy lại 1 lần nữa hy vọng. Nhưng kết quả là 1 lần nữa cô ấy rơi vào tuyệt vọng.

Câu chuyện kết thúc cũng là lúc cả 2 bước ra khỏi căn nhà. Ánh sáng khiến Diana phải nheo mắt. Tâm trí cô vẫn còn vang vọng câu chuyện liên quan đến Ginny Clanne.

CHƯƠNG 8.2:

Eric và Diana bước bên nhau đi dạo trên con đường đầy người. Tâm trí của Diana vẫn mãi đuổi theo câu chuyện đã kết thúc từ rất lâu. Eric cũng chẳng quan tâm Diana đang nghĩ gì, anh cũng mải đuổi theo những kỷ niệm đang tái hiện trong suy nghĩ của mình như 1 thước phim đã bị lãng quên ở 1 góc tối nào đó sâu tận trong tiềm thức.

Secret bar! Cái tên này Diana biết rất rõ. Đó vốn dĩ là nơi thường đến của tất cả các thành viên của Blood. Secret có thể coi là tổng hành dinh thứ 2 của hội. Nhưng tại sao lại gặp Prince D ở Secret kia chứ? Chợt 1 hình ảnh khẽ lướt qua trong tâm trí cô. Chiếc mặt nạ màu trắng. Đúng rồi chiếc mặt nạ màu trắng!

Mái tóc dài vốn dĩ của cô đc thay thế bằng 1 mái tóc ngắn y chàng của Shin. Cô đã nhờ Herra hóa trang cho mình giống hệt thằng nhóc. Đeo chiếc mặt nạ trắng của thằng nhóc, cô đến Secret. K khí trong bar trở nên vô cùng im ắng. Cũng đúng thôi, ai cũng biết thằng nhóc ấy đã chết rồi cơ mà. Cái tên khốn đó, cô cũng đã tìm ra. Kêu chai Lasmoras, cô uống cạn ly đầu tiên. Nhạt nhẽo, thứ rượu này k phải sở thích của cô. Thằng nhóc đó, đúng là chỉ có nó mới thưởng thức cái thứ này. Cô ngồi đó, uống thứ rượu nhạt thếch mà thằng nhóc ấy vẫn uống. Người ta cứ ngỡ Prince D vẫn còn đó, vẫn như ngày nào chỉ khác chăng hôm nay k có G.F, k có Pincess D, k có King và Queen bên cạnh.

Chợt, ở quầy bar, 1 cô gái có mái tóc xoăn màu cam bước đến chiếc bàn cô đang ngồi. Cô ta trông rất quen, hình như là người hay bám theo thằng nhóc đó. Cô ta mỉm cười với cô: -Prince! Cậu vẫn còn sống sao? Cô nở nụ cười thiên thần có chút lạnh lẽo đáp: -Ừ! Ai nói cậu là mình chết nào? Cô ta ngồi xuống bên cạnh cô, giọt nước mắt rơi xuống. Cô ta mỉm cười, nghẹn ngào nói: -Mình cứ ngỡ là cậu chết rồi. Mình nghe tin Blood làm đám tang cho cậu. Mình đã rất đau khổ khi nghĩ cậu đã chết. Khi Richard thừa nhận là đã tông chết cậu, mình đã rất đau lòng. Cô giật mình, hỏi lại -Cậu biết Richard Franks? Cô ta gật đầu đáp: -Anh ta là bạn trai cũ của mình. Cô nhếch mép cười. Hóa ra là thế! Vậy là có liên quan đến tên ******** kia. Cô lại nói: -Vậy chắc cậu cũng biết là Blood giết chết anh ta chứ? Cô ta gật đầu. Cô lại hỏi: -Vậy cậu k ghét mình sao? Mình là người của Blood đấy. -Mình k ghét cậu. Anh ta rất xứng đáng phải chết. Vì đã tông cậu. Cô lại cười. -Cậu có biết vì sao anh ta tông mình k? Cô ta cúi gằm mặt. Mãi 1 lúc sau cô ta mới đáp: -Mình biết. -Tại sao? Cô ta ấp úng. Mãi 1 lúc sau cô ta mới trả lời: -Tại mình iu cậu. Mình đã rất tuyệt vọng khi nhìn cậu bên cạnh G.F. Anh ta hận cậu vì đã làm mình bị tổn thương. Cô chen ngang lời nói của cô ta, giọng nói lạnh lẽo k cảm xúc: -Vì vậy anh ta tông mình để trả thù cho cậu. Cô ta gật đầu, vội nói: -Nhưng mình k hề kêu anh ta làm hại cậu. Thật đấy! Tất cả là do anh ta tự làm mà thôi. Cô lại cười. thật k ngờ, chính cô ta lại là nguyên nhân dẫn đến cái chết của người mà cô iu thương. Khiến Violet rơi vào tuyệt vọng và đau khổ. Đc cô sẽ cho cô ta nếm trải cảm giác mất đi người iu, cho cô ta biết thế nào là tuyệt vọng. -Mình tin cậu. Chúng ta quen nhau đi. Cô ta giật mình hỏi lại: -Quen nhau? Thế còn G.F? Cô nắm lấy tay cô ta, hôn lên đấy, thì thầm: -Cậu k cần phải lo về G.F. Nó là em kết nghĩa của mình. Cô ta mỉm cười rạng rỡ nói: -Mình đồng ý! Hôn phớt lên má cô ta, cô mỉm cười.

Quen nhau, cô làm tất cả để cho cô ta rơi sâu vào tình iu mà cô ta mơ tưởng. Cô iu chiều cô ta, quan tâm, chăm sóc làm mọi thứ để cô trong lòng cô ta là 1 kẻ iu cô ta sâu đậm. Cô có thể đọc đc trong ánh mắt cô ta 1 niềm tin tuyệt đối, 1 tình iu sâu sắc đến vĩnh cửu. Thậm chí cô gỡ bỏ chiếc mặt nạ trắng, chỉnh sửa gương mặt thật của bản thân khiến cô ta lầm tưởng về cô. Ngoài những người thân, k ai đc quyền nhìn thấy gương mặt thật của Prince D.

Đến ngày giỗ đầu của thằng nhóc, cô nói lời chia tay. Trên cánh đồng hoa Chuông Xanh, dưới tán cây ngô đồng đang nở rộ, cô đã nói với cô ta: -Chúng ta chia tay nhé! Đến bây giờ, ngay cả lúc chia tay, cô vẫn k hề nhớ tên của cô ta là gì. Nhìn cô ta khóc cô chẳng để tâm. Những lời cô ta nói, cô cũng chẵng thèm nghe. Đưa tay, lau đi giọt nước mắt trên khóe mi của cô ta, cô lặng lẽ nói: -Hãy xem như tôi đã chết rồi. Chúng ta sẽ mãi là 2 đường thẳng song song k bao giờ cắt nhau. Vì thế đừng nhớ đến tôi nữa. Hãy đi tìm cho mình 1 hạnh phúc khác em nhé. Cô quay bước đi để mặc cô ta gục ngã dưới bóng cây ngô đồng cùng những giọt nước mắt đắng ngắt của 1 tình iu đã phai tàn.

Vốn dĩ kết cuộc ngày hôm nay trước sau gì cũng đến. Bởi cô đâu phải thằng nhóc ấy. Và cô ta mãi mãi k thể nào sánh bước cùng thằng nhóc này đc. Tình iu này sẽ mãi ãi chỉ là 1 bức tranh nhạt nhẽo mà thôi. Nếu như cô gái đó cứ giữ mãi hình bóng của thằng nhóc trong lòng thì cô ta sẽ chỉ có đau khổ mà thôi. CHƯƠNG 9.1: BONG BÓNG BAY CAO

Diana thật k ngờ trò đùa của cô năm đó lại khiến Eric hận Prince D như thế. Ngày đó, khi biết chị ta là nguyên nhân dẫn đến cái chết của thằng nhóc cô thật sự chỉ mún cho cô ta nếm trải cái cảm giác bị bỏ rơi. Muốn cho cô ta cảm nhận thấy nỗi tuyệt vọng xâm chiếm tâm hồn mà Violet đã chịu đựng. Đứng nhìn người bạn thân của mình đau khổ khi mất đi người mình iu, thử hỏi cô có thể tha thứ cho chị ta hay k chứ?

Giọng nói có phần ấm áp của Eric vang lên, kéo cô ra khỏi suy nghĩ. Anh hỏi: -Em mún đi đâu típ đây? Cô lại quay về với vẻ háo hứng ban đầu của mình, cười hật tươi, cô kéo tay anh nói: -Đi đu quay nhé! Anh cười nhẹ. Ở bên cạnh cô quả thật rất thoải mái. Tuy rằng anh lun có cảm giác cô ấy đang che giấu rất nhìu điều, thậm chí anh k thế biết đc cô ấy đang toan tính những gì đằng sau nụ cười kia. Nếu nói Ginny dùng nụ cười và giọng nói của mình để che giấu những toan tính thì Diana cũng vậy. Lúc thì cô tươi cười rạng rỡ, lúc thì cô thờ ơ, trầm lặng, lại có lúc cô băng lãnh, tàn nhẫn. Anh tự hỏi liệu đâu mới là con người thật của cô kia chứ?

Thế nhưng anh k thể k thừa nhận, bên cô, anh dường như đc sống thật với cảm xúc của mình hơn bao giờ hết. Bên cô, anh dễ dàng nói ra những quá khứ đã lâu rồi anh k mún nhắc đến. Liệu như thế có phải là sai lầm?

Lồng đu quay trong suốt bằng kính nhẹ đưa 2 người lên cao dần. Diana thích thú áp tay vào tấm kính, cô mỉm cười nhìn xuống phía dưới. -Eric anh nhìn này! Eric bước đến bên cô, anh nhìn xuống biển người tấp nập dưới kia. Giữa dòng người ấy điểm xuyết màu sắc của những chùm bong bóng lơ lững hay những tán dù, mái ngói rực rỡ đầy sắc màu. Thêm vào đấy, màu xanh mát của những tán cây cổ thụ to lớn khiến anh cảm thấy như mình đang đc nhìn thấy cả thế giới trong tầm tay. K phải xa hoa tráng lệ, k phải cầu kỳ kiểu cách mà là 1 thế giới đơn giản tràn ngập hạnh phúc và tình yêu. Diana kéo tay anh chỉ lên phía bầu trời, cô mỉm cười nói: -Anh nhìn xem, mây như đang trôi ấy nhỉ? Anh cũng mỉm cười đáp trả. Nụ cười này của anh rất thật. K phải là nụ cười nhẹ, dễ tàn, cũng k phải là nụ cười lạnh lẽo vô cảm, lại càng k phải cái nhếch môi khinh bỉ. Đó chính là nụ cười thật sự đúng nghĩa kể từ khi Richard ra đi.

Bầu trời là 1 khoảng k gian rộng lớn và xanh biếc. Nó như trải dài vô tận trước mắt, trong vắt. Từng gợn mây trắng muốt như những que kẹo bông gòn xốp ngọt hờ hững trôi đi 1 cách chậm rãi. -Đúng vậy! Mây… đang trôi. Anh k biết cảm giác khi chạm vào mây sẽ thế nào nhỉ? Chúng có mềm k? Có xốp và ngọt hay k? Anh muốn đc như áng mây kia trôi thật xa về tận nơi chân trời, nơi mà mãi mãi k có khổ đau. Chợt Diana nắm lấy tay anh khẽ nói: -Mây có thể tự do bay đi. Và anh cũng có thể tự do để cho mình đc trôi theo nó. Nhưng chân trời k có nghĩa là k có nỗi đau. Anh sẽ phải đối mặt với thực tại khi vòng đu quay ngừng lại. Eric k nói. Dường như Diana bao giờ cũng hiểu đc tâm trạng của anh. Phải vòng đu quay sắp kết thúc rồi. Như 1 giấc mơ đến lúc phải tỉnh giấc, k có khoảnh khắc bình yên nào mãi mãi cả. Đu quay ngừng lại tại nơi đó xuất phát, cũng như anh phải quay về nơi anh bắt đầu. Thực tại sẽ mãi là thực tại, k ai có thể trốn tránh. Mây có bay đi đâu cũng vẫn mãi mãi nằm trong bầu trời kia mà thôi.

Bàn tay lạnh của cô vẫn nắm chặt tay anh. 5 ngón tay thon mảnh đan vào bàn tay to lớn của anh, thật gần. Dường như anh và cô vốn dĩ k còn xa cách nữa thì phải. Chợt tay cô siết chặt, đôi chân ngừng lại. Anh ngước mắt lên nhìn cô. Và ……………….. CHƯƠNG 9.2:

Diana nhìn cô gái với mái tóc màu cam rực rỡ trước mặt, mỉm cười dịu dàng nói: -Chị Ginny! K ngờ lại gặp chị ở đây. Ginny Clanne nhìn 2 người trước mắt mình đang tay trong tay, cố kìm nỗi tức giận xuống, cô ta mỉm cười ngọt ngào đáp: -Chị cũng k ngờ chúng ta lại có duyên đến vậy. Diana liếc mắt nhìn anh chàng đứng cạnh Ginny. Cô khẽ cười, k ngờ lại gặp người quen. Chàng trai tính mở miệng chào ngay lập tức nhận ngay 1 ánh mắt đe dọa từ phía cô. Anh ta đành ngậm miệng. Diana lại nỏi: -Pà chị, giới thiệu đi chứ! Ginny bắt đầu cảm thấy khó chịu dưới ánh nhìn của cô. Kìm nén ý định mún lao đến tát thẳng vào cái gương mặt giả nai kia, cô ta lại nhẹ nhàng đáp trả: -À! Đây là bạn trai của chị. Diana khẽ nhếch môi, típ tục hỏi: -Ồ thế chẳng hay anh ấy tên gì vậy chị? Khó chịu với ánh mặt của Diana khi nhìn người cô ta gọi là bạn trai, Ginny đáp: -Anh ấy tên Harry Windancer. Diana cười tươi rói nhưng ánh mắt đầy sát khí chìa tay ra trước mặt Harry nói: -Chào anh Harry. Rất vui đc gặp anh. Tên em là Diana Vrolen. Harry bị ánh mắt kia dọa đến toàn thân nổi đầy gai ốc. Anh đưa tay nắm lấy bàn tay cô, cười tươi: -Rất vui đc gặp em. Liếc nhìn sang người im lặng bên cạnh Diana từ đầu đến giờ, anh cười cười hỏi: -Đây là bạn trai của em à? Diana khoác tay Eric, dựa đầu lên vai anh vui vẻ đáp: -Vâng! Đây là bạn trai em, Eric Franks. Chị Ginny đây cũng biết anh ấy đấy. Harry quay sang nhìn cô gái mình vừa quen đc ngày hôm qua, ngạc nhiên hỏi: -Ô thật sao? Nụ cười thường trực trên môi Ginny cuối cùng cũng tắt. Cô ta k đáp. Diana lại mỉm cười nói: -Thôi! Anh chị đi chơi vui vẻ, tụi em xin phép đi trước. Vẫy tay với Ginny đang cố kìm nén tức giận, cô thản nhiên kéo Eric im lặng bên cạnh mình đi.

Anh mặc kệ cô lôi mình đi đâu, trong đầu anh vẫn đang ngập hình ảnh của Ginny và tên con trai lúc nãy. Chợt Diana dừng lại khiến anh bừng tỉnh. Cô vui vẻ nói với người bán bong bóng trước mặt mình: -Cháu mún mua hết số bong bóng này. Người đàn ông bán bong bóng khẽ giật mình, nhưng cũng vui vẻ bán hết số bong bóng rực rỡ của mình cho cô gái xinh như thiên thần trước mặt mình. Chợt 1 cậu bé mặt lem nhem nước mắt nhìn những trái bóng trên tay Diana. Cô mỉm cười với thằng bé, gỡ 1 chiếc bong bóng màu đỏ đưa cho nó: -Tặng em đấy! Đừng khóc nhé! Thằng bé nhìn cô mỉm cười rạng rỡ rồi chạy đến chỗ ba mẹ. Cô nhìn gia đình thằng nhóc mỉm cười. Nó làm cô nhớ đến Shin của cô. Eric nhìn chỗ bong bóng to trong tay cô đều giọng hỏi: -Em mua thứ này làm gì? Cô nhìn anh mỉm cười nói: -Anh đang buồn đúng k? Vì nhìn thấy chị ta đi bên người khác? Eric k nói. Ánh mắt anh nhìn thẳng vào đôi mát hổ phách trong veo kia.

Chợt Diana buông tay. Vô vàn những chiếc bong bóng đủ màu bay vút lên k trung. Những người ở trong công viên đồng loạt ngước nhìn những chiếc bong bóng ấy bay lên cao. Cạnh tượng thật đẹp khi hàng loạt những quả bóng kia phủ đầy cả 1 khoảng trời rộng lớn. Diana đưa tay chụp lấy khung cảnh cả 2 người dưới những quả bong bóng. Cô nhìn anh cười tươi: -Nỗi buồn sẽ làm anh phiền não. Hãy để những nỗi bùn ấy theo những quả bóng kia bay đi thật xa anh nhé. Nụ cười của anh rất đẹp và em muốn đc nhìn thấy nụ cười ấy nhìu hơn nữa.

Trong dòng người chộn rộn ấy. Mọi âm thanh dường như tắt hẳn, chỉ còn lại 2 người với nhau. Eric nhìn xoáy vào đôi mắt kia. Anh cảm nhận đc 1 sự ấm áp trong tim mình. Chỉ đơn giản là 1 câu nói cũng đủ để anh thấy nhẹ nhàng đến thế sao? Đôi tay anh bất giác siết chặt những ngón tay đang nắm chặt tay mình. Anh khẽ nói: -Đã có 1 người từng nắm chặt tay anh như thế này em có biết k? Cô nhìn anh mỉm cười: -Em biết! Em sẽ k nói rằng mình có thể xoa dịu trái tim anh nhưng em sẽ nói rằng em sẽ là chỗ dựa cho anh mỗi khi anh cảm thấy cô đơn. Em k chắc mình có thể cầm tay anh thật chặt nhưng em có thể cho anh 1 vòng tay khi anh cần đến em. -Với anh thế là đủ!

Có những điều rất nhỏ nhưng có thể khiến người ta xích lại gần nhau hơn. Có những thứ, những người chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta, khiến ta nhung nhớ. Nhưng cũng có những người sẽ mãi mãi cùng ta bước đi hết quãng đời còn lại. Tất cả đều do ta có nhận thấy điều hay k!

CHƯƠNG 10.1: CUỘC SỐNG LÀ 1 VỞ DIỄN MÀ THÔI!

[Secret Bar">

Herra nhìn cô em gái mặt hằm hằm như mún ăn tươi nuốt sống người khác đang uống rượu, cô nheo mắt hỏi: -Em sao thế? Có chuyện gì à? Diana k nói, đôi mắt hổ phách nhìn chằm chằm vào người vừa đến. Harry vui vẻ ngồi xuống chiếc ghế nệm màu tím thẫm. Anh mỉm cười rạng rỡ nói: -Sao mọi người tập trung đông đủ thế này. Diana nhạt nhẽo lên tiếng, cắt ngang lời nói của Harry: -Ông anh iu dấu! Chị Ginny nhà anh đâu rồi? Harry cười tười như hoa, phẩy tay nói: -Cô ta đâu làm sao anh biết. Sao thế em? Diana đặt ly rượu xuống bàn. Âm thanh “canh” vang lên, giọng nói lạnh lẽo cất lên: -Chia tay con khốn đó đi! Cả 5 người cùng nhìn cô. Harry nheo mắt hỏi: -Tại sao thế? Đôi tay cầm ly rượu nhanh như cắt ném thẳng vào bức tường phía đối diện, cô đứng dậy nói: -Em k mún bất kỳ ai trong số mọi người dính dáng đến con nhỏ đó. 1 người chết là đủ rồi. Cô bỏ đi, để lại những ánh mắt ngơ ngẩn cùng 1 sự lặng ngắt trong quán. Herra cùng Ina vội vàng lôi mày tính điều tra thông tin về Ginny Clanne mặc cho 3 tên con trai còn lại truyền tai nhau về nhân vật Ginny kia. -Khỉ thật! Hóa ra là con nhỏ hay bám theo Prince sao? Harry giật mình nhìn Herra, bọn họ xúm nhau vào chiếc máy tính nhỏ. Những dòng chữ đên hiện tr

trên màn hình. 1 lúc sau, Taylor ngả lưng vào ghế uống cạn ly rượu rồi nói: -Hóa ra là bà chị bị Diana đá lần trước ấy à. Thảo nào cậu ấy lại điên lên như thế. Vỗ vai Harry đang ngơ ngơ, Mars thương cảm nói: -Mày bỏ con nhỏ đó đi là vừa. K con bé đó giết mày chết đấy. Chợt Ina mỉm cười gian xảo nói: -Bỏ dễ vậy sao? Ít nhất cũng phải đùa 1 chút cho vui chứ nhỉ.Thế mới đá đc chứ! …………………………………

Diana choàng tay qua cổ cô bạn thân, mỉm cười hỏi: -Thế nào, đi chơi vui chứ? 2 người đi những đâu? Violet bực tức nói: -Cậu thừa biết tớ k ưa anh ta mà. Sao cậu cứ để anh ta bám theo tớ vậy. Diana nháy mắt cười hối lỗi: -Tớ biết cậu k ưa anh ta. Nhưng anh ta thích cậu. Biết sao anh ta băng bó tay k? Tớ làm đấy. Violet trợn mắt nhìn cô bạn đang nói chuyện thản nhiên trước mặt mình, cau mày nói: -Vậy ra, cậu làm anh ta bị thương còn tớ là người chăm sóc anh ta để chuộc lỗi cho cậu à? Cô đột nhiên thôi cười, Diana nhìn thẳng vào mắt bạn, cô nhẹ nói: -Vi! Đã 3 năm rồi đấy. Cậu nên học cách quên nó đi. Cậu phải tìm cho mình 1 tình iu khác chứ. Violet đứng thẳng người đối diện với cô, cứng rắn đáp: -Tớ k mún quên. Tớ sẽ mãi mãi nhớ đến anh

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Người đẹp sexy vòng 1 to

Hôi bia

Hạ Vy nóng bỏng cùng sắc trắng

Hôi bia

Sumire Uesaka sẽ tham gia lồng tiếng cho season 3 của Dog Days

Hôi bia

Sumire Uesaka sẽ tham gia lồng tiếng cho season 3 của Dog Days

TAG: