anh. K phải với tư cách là 1 cô gái xa lạ mà với tư cách là 1 người bạn. Có đc k?
Eric bật cười. Anh k nói!
Diana cũng k ép. Cô hiểu, khi nào sẵn sàng, anh sẽ kể câu chuyện của chính anh cho cô. Mỗi người đều muốn giữ cho riêng mình những nỗi buồn, những cảm xúc dâng lên trong tim. Và cũng chính những điều đó sẽ trở thành những sợi chỉ, buộc chặt trái tim của họ. Khi ấy, k phải là lời nói đc dùng để sẻ chia mà sẽ là 1 cái nắm chặt tay, 1 cái ôm nhẹ nhàng hay 1 bản nhạc êm dịu.
Diana sẽ k nắm chặt tay anh, cũng sẽ k ôm anh vì cô hoàn toàn k phải là người có thể làm đc điều đó khi chính cô cũng cần 1 sự chia sẻ. Anh ấy từng nói với cô hãy để những nốt nhạc thay cho những lời mà ta muốn nói. Ngón tay dài của Diana nhẹ lướt trên bàn phím. 1 chuỗi những âm thanh trầm buồn, thanh thoát vang lên.
Bản nhạc Farewell bắt đầu cho 1 buổi chiều mưa! CHƯƠNG 5.1: FAREWELL
-Xin lỗi!-Diana bình thản nói khi cả 2 cùng bước về phía lớp của cô. -Về chuyện gì? -Về việc nói bạn gái cũ của anh là Gumiho. Eric dừng bước. Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt ngập đầy sự ngạc nhiên. Nhìn anh, cô mỉm cười, chân bước thẳng vào lớp. Vừa vào tới nơi cảnh tượng Ryan tay băng bó trắng muốt đang chống cằm nhìn Violet đã đập vào mắt cô. Nhếch mép cười nhạt, cô bước đến: -Ông anh! Làm gì chống cằm suy tư thế này? Ryan mỉm cười nói: -Đang suy tư xem có cách nào để mời cô bạn đáng iu của em ngồi chung với tụi anh vào h ăn trưa hay k đây! Nhét chiếc túi xách vào ngăn bàn, cô tựa người vào chiếc bàn bên cạnh đáp trả: -Ô chuyện đó quá đơn giản. Em đây rất sẵn lòng giúp anh. Violet ngẩng đầu, ánh mắt lạnh pha chút chán ghét nhìn Diana hỏi: -Cậu đi đâu mà giờ mới vào thế? Diana trầm ngâm 1 chút rồi nói: -Tớ… đi thăm bạn. Violet nhìn Eric đang đứng nhìn ra ngoài cửa sổ, cô hỏi: -Vậy sao anh ta lại ở đây? Eric k đáp, ánh mắt màu lục thẫn thờ nhìn ra ngoài bầu trời kia. Diana chỉ khẽ cười, k đáp. Tiếng chuông vào lớp khiến 4 người giật mình. Mỉm cười nói: -Vi tớ cúp tiết này nhé! Đừng báo với thầy hiệu trưởng. K đợi Violet phản ứng, Diana cầm tay Eric lôi đi để lại Ryan với ánh mắt sững sờ và Violet với ánh nhìn khó hiểu. ……………………………………………………
Cánh cửa phòng nhạc cũ đc đẩy ra, Diana đẩy anh tới gần cây piano. Ngồi xuống mở nắp bàn phím, cô hỏi anh: -Anh biết chơi thứ này chứ? Eric nhìn cô khẽ gật đầu. Mỉm cười dịu dàng, ngón tay thon dài của Diana lướt nhẹ qua những phím đàn. Cô khẽ hỏi: -Anh iu Ginny Clanne lắm đúng k? Eric giật mình hỏi: -Làm sao em biết? K quay lại nhìn anh, cô khẽ cười: -Ánh mắt của anh bộc lộ rõ nhất điều đó. -Em…. có thể nhìn thấy đc sao? Diana vẫn cười nhưng đó lại là 1 nụ cười buồn. Cô ngước mắt nhìn sắc trời đang chuyển màu, báo hiệu 1 cơn mưa chuẩn bị đến. -Em đã từng thấy ánh mắt giống như anh rất nhìu lần rồi. Nhưng ánh mắt của nó k buồn như anh mà lúc nào cũng ngập đầy niềm vui. Eric bật cười, trong tiếng cười của anh đầy chua xót. Anh ngồi xuống kế Diana, bàn tay anh đặt lên phím đàn. -Em là người duy nhất nhìn thấy rõ tâm trạng của anh. Anh cứ ngỡ mình đã che giấu rất kỹ k ngờ lại bị em nhìn thấy. Ấn 1 nốt trên phím đàn, Diana khẽ nói: -Em biết, anh đang cảm thấy như thế nào. Có lẽ em sẽ k thể cảm nhận hết nỗi đau trong anh, nhưng em cũng có thể hiểu đc phần nào tình cảm của anh dành cho chị ta. Eric im lặng. Gió đã bắt đầu nổi lên, tiếng lá xào xạc đập vào nhau. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng nói đượm buồn vang lên: -Em…. có lẽ sẽ k thể hiều hết đc đâu. Chưa từng có 1 ai thấu hiểu anh cả. Bàn tay lạnh của Diana nẳm lấy đôi tay ấm áp của anh, cô mỉm cười nói: -Em đúng là sẽ k thể hiều đc hết. Nhưng em tin, em có thể chia sẽ câu chuyện đó với anh. K phải với tư cách là 1 cô gái xa lạ mà với tư cách là 1 người bạn. Có đc k?
Eric bật cười. Anh k nói!
Diana cũng k ép. Cô hiểu, khi nào sẵn sàng, anh sẽ kể câu chuyện của chính anh cho cô. Mỗi người đều muốn giữ cho riêng mình những nỗi buồn, những cảm xúc dâng lên trong tim. Và cũng chính những điều đó sẽ trở thành những sợi chỉ, buộc chặt trái tim của họ. Khi ấy, k phải là lời nói đc dùng để sẻ chia mà sẽ là 1 cái nắm chặt tay, 1 cái ôm nhẹ nhàng hay 1 bản nhạc êm dịu.
Diana sẽ k nắm chặt tay anh, cũng sẽ k ôm anh vì cô hoàn toàn k phải là người có thể làm đc điều đó khi chính cô cũng cần 1 sự chia sẻ. Anh ấy từng nói với cô hãy để những nốt nhạc thay cho những lời mà ta muốn nói. Ngón tay dài của Diana nhẹ lướt trên bàn phím. 1 chuỗi những âm thanh trầm buồn, thanh thoát vang lên.
Bản nhạc Farewell bắt đầu cho 1 buổi chiều mưa! CHƯƠNG 6.1: TIN NHẮN BẤT NGỜ
Tiếng nhạc đã ngưng lại từ rất lâu. Câu chuyện của Eric cũng đã dừng lại. Chỉ còn lại tiếng mưa rả rít hòa vào k gian lặng im giữa 2 con người. Eric vẫn còn mãi chìm đắm trong kí ức mà k hề để ý thấy ánh mắt sắc lạnh của Diana đang nhìn xoáy vào mình. Sự bình tĩnh, vẻ ngoài vui vẻ của cô đã thoáng chốc theo lời kể của anh mà bay đi mất. Chỉ còn lại ánh mắt trống rỗng và luồng khí lạnh toát ra từ cô.
Diana k ngờ tên ******** đó lại có 1 người em trai. Cô cũng k ngờ chính mình lại đang tham gia trò chơi tình ái với em trai của hắn. Và càng k ngờ hơn khi chính em trai của hắn tại lại kể cho mình nghe câu chuyện này. Đôi môi anh đào khẽ nhếch tạo thành nụ cười nửa miệng nhạt nhẽo, cô đứng dậy. Đôi chân bước đến bên khung cửa sổ đang mở rộng. Đưa tay ra, Diana hứng lấy những giọt mưa đang rơi ấy.
Lạnh nhỉ!
Eric nhìn cô nhưng k nói. Chính bản thân anh cũng k biết phải nói gì bây giờ. Đây là lần đầu tiên anh kể chuyện này cho người khác nghe. Ngay cả Ryan cũng k hề biết. Anh k hiểu đc cô đang suy nghĩ gì. Gương mặt của cô hoàn toàn k biểu lộ bất cứ cảm xúc nào. K thương hại, k cảm thông thậm chí k hề khinh bỉ. Chỉ có 1 sự trầm lạnh tuyệt đối.
Tiếng chuông điện thoại réo rắt vang lên kéo cả 2 người ra khỏi suy nghĩ riêng của mình. Diana liếc nhìn tên người gọi, cô xoay người mỉm cười nhẹ nhàng với Eric: -Xin lỗi anh em có điện thoại! Anh chỉ gật đầu k nói. Cô xoay người bước nhanh ra khỏi cửa. Đi xa khỏi phòng nhạc, Diana mới bắt máy: -Em nghe đây! Phía bên kia, giọng của 1 người con gái có phần khó chịu vang lên: -Sao lâu thế? -Gặp chút rắc rối. Sao rồi? Cô gái bên kia trả lời, âm thanh nhỏ nhưng nghiêm túc: -Thông tin về Lee và Shinee đã gửi qua máy tính cho em. Có 1 nhóm mới nổi đang muốn khu vực phía tây của chúng ta. Em tính thế nào? Diana khẽ nhếch mép, giọng nói lạnh lùng đanh thép: -Tìm người đứng đầu trước đã. Chúng nó chiếm đc bao nhiêu? -Quận 13. -Hừ! Nhãi nhép mà giám tranh giành khu vực của chúng ta ư. -Thế nào? -30′ nữa gặp em ở tổng hành dinh. Em vừa phát hiện ra 1 điều rất thú vị. Kiu mọi người nữa. Đừng báo với Taylor. -Ok! Cúp máy, Diana quay về với vẻ mặt vui vẻ thường ngày nhanh chân bước về phòng nhạc. Cô đẩy cửa ló đầu vào trong nhìn anh nói: -Xin lỗi anh! Nhà em có chút chuyện cần em về giải quyết. Giờ ăn trưa anh và Ryan cứ đến lớp em đi chung với Violet nhé. Nó có hỏi thì anh cứ nói em về nhà là đc. Thanks anh nhiều. Tối em sẽ liên lạc với anh sau. K đợi anh trả lời, cô đóng cửa bước đi. Diana tự tin rằng anh ta sẽ k hề nghi ngờ thái độ của mình nhưng Violet thì thế nào cũng đoán đc cho mà xem. ………………………………………………
Tổng hành dinh của Blood nằm khuất sau 1 cánh rừng. Sẽ rất khó phát hiện ra lối rẽ vào nơi này nếu người lái k nắm rõ. Trên con đường nhựa thẳng dọc mé rừng đột nhiên Diana bẻ lái quẹo vào 1 lối đi nhỏ nằm khuất giữa những tán lá xanh rì. Con đường đất nhỏ kéo dài tận sâu bên trong. Đi khoảng 5m, khoảng rừng kết thúc, hiện ra trước mắt cô là 1 khoảnh đất rất rộng. Chính giữ khu đất là 1 ngôi nhà gỗ rộng đc nâng lên cao với những bậc thang dẫn lên. Trước nhà là 1 ao sen to trong veo với những tấm lá xanh rêu trôi lền bền. 1 vài bông sen còn xót lại khi thu đến tô điểm thêm cho mặt hồ phẳng lặng
Đậu xe gần đấy, Diana mỉm cười khi thấy có 4 chiếc xe hơi quen thuộc đã đậu sẵn. Cô bước lên những bậc thang, kéo cánh cửa gỗ theo phong cách Nhật Bản, cô bước vào nhà. Ngôi nhà rất đơn giản với 1 chiếc bàn gỗ hình chữ nhật nằm chính giữa. Có tất cả 11 cái đệm để ngồi đc xếp ngay ngắn quanh bàn. Ở 4 góc nhà là 4 bình hoa: Forget me not, Lily, Lavender và hoa Chuông Xanh. Căn nhà hoàn toàn vang lặng và u tối. Bước đến giữa nhà, chợt cánh cửa sau lưng đóng lại, 1 tiếng cách vang lên. Cô cười vang: -Ông anh! Vậy là chơi xấu đấy nhé. CHƯƠNG 6.2:
1 giọng nói cười cợt vang lên sau lưng cô: -Em gái như thế này gọi là chơi đẹp có nghệ thuật em à. Diana lại cười, nhanh như cắt cô xoáy người chụp lấy nòng súng đang kê gần đầu mình đạp thẳng vào người đằng sau khiến anh ta phải lùi lại. Đôi tay nhanh chóng tháo rời khẩu súng lục xoay người tung 1 cú đá nữa vào cái bóng xẹt tới.
Ngay lập tức có 4 chiếc bóng của 4 con người đã có mặt tại đây từ trước lao thẳng vào Diana. Từng cú đá, những nắm đấm đầy uy lực nhắm tới Diana mà lao xuống. K nhanh k chậm, cô né họ và trả đũa bằng những chiêu thức cực kỳ chuẩn xác của bản thân. Khác với việc đánh với những con bé trong trường, cô hoàn toàn nghiêm túc. Trận đấu diễn ra trong vòng 15′ thì tạm dừng. Đến lúc này Diana mới mỉm cười nói: -Mọi người chào đón em nồng nhiệt ghê. 1 giọng nói dịu dàng vang lên gần bên Diana: -Có như thế mới kiểm tra đc xem đây có đúng là Princess D hay k chứ. Diana ôm lấy cô gái tóc nâu gợn sóng vừa nói vui vẻ đáp: -Em gái chị đây ai giả đc cơ chứ. 1 cô gái khác có tóc màu bạch kim phẩy tay nói: -Vâng biết em như thế nào rồi. Bắt đầu việc chính đi. Cả 5 người ngồi xuống chiếc bàn gỗ. 1 anh chàng tóc nâu hỏi: -Việc gì mà tụ tập đến đây vậy công chúa? Diana nhìn anh mỉm cười: -Nhớ mọi người nên tụ tập k đc à? Chàng trai cầm súng khi nãy uể oải lên tiếng: -Em mà nhớ tụi anh thì anh đi đầu xuống đất cho em xem. Cô gái tóc bạch kim lên tiếng: -Harry cậu là đồ ngốc nhất mà tớ từng thấy. Harry giãy nảy lên: -Ê sao lại nói tớ ngốc. Chàng trai tóc nâu-Mars lên tiếng: -Ôi trời k phải quá rõ sao? Lát nữa thế nào Diana chẳng bắt cậu đi đầu xuống đất. Bị nó dụ nói câu này mấy lần rồi k nhớ à. Harry gãi đầu cười: -Ừ nhỉ! Diana mỉm cười nhìn cô gái có mái tóc bạch kim bảo: -Ina chị làm chứng đấy nhá. Mars ôm vai cô gái tóc nâu nói: -Cả Herra nữa em cứ yên tâm đi. Herra lúc này mới hỏi: -Có việc gì à? Tất cả trở về dáng vẻ nghiêm túc, Diana bắt đầu nói: -Em muốn biết cái nhóm nhãi nhép nào muốn chiếm khu vực phía tây? Ina đẩy chiếc laptop về phía Diana nói: -Tên nhóm là Red, cầm đầu là 1 thằng nhóc bằng tuổi em thường đc gọi là Andy. Harry bật cười: -Andy! Nghe tên nhu mì thật. Diana im lặng, tay khẽ di chuột máy tính mà đọc những dòng thông tin đang hiển thị trên màn hình. Căn nhà rơi vào im lặng. 1 lúc sau, cô mỉm cười nói: -Đơn giản là k đáng để chúng ta phải ra mặt. Thậm chí k cần phải để người của Blood tham gia việc này. Mars nhìn cô nheo mắt hỏi: -Ý em là sao? Diana xoay xoay chiếc điện thoại màu bạc nói: -Haizz! chẳng phải ở khu vực phía tây có 1 nhóm gì đó chống đối ta sao? Cử 1 người đến gặp thủ lĩnh của cái nhóm đó đưa ra điều kiện nếu chúng nó thắng đám người của Red thì khu vực phía tây thuộc về quyền quản lí của chúng nó. Với Red cũng thế. Herra tiếp lời cô nói: -Vậy ý em là để 2 nhóm đó tự đánh nhau ư? Ina nheo mắt nói: -Dễ gì chúng nó chấp nhận. Diana vẫn bình tĩnh nói: -Có gì đâu mà k dễ. Đám người đó trước sau gì cũng sẽ đánh chúng ta. Làm như vậy giúp chúng tiêu diệt lẫn nhau, khi đó chúng ta cho người dẹp sạch tụi nó vậy có phải đỡ tốn công, đỡ tốn thời gian hay k? Harry nhìn cô hỏi: -Em chắc chứ? Cô mỉm cười gật đầu. Tài dự đoán của Princess D chưa bao giờ là sai. Và cô tự tin về điều đó.
-Thế nào? Cả 4 người cùng nói: -Ok! Chợt Mars hỏi: -Sao k gọi Taylor đến? Diana thản nhiên nói: -Nó đang ở trong lớp, gọi Taylor chẳng khác gì khiến nó nghi ngờ em lại tham gia vào những việc này. Ina nhìn cô hỏi: -Con bé ấy k muốn em quản lý hội à? -K hẳn. Violet k muốn em tham gia vào việc thanh toán các băng nhóm khác hay đua xe. Cậu ấy sợ em giống thằng nhóc đó bỏ cậu ấy mà đi. Cả 4 người lại im lặng. Chợt Diana nói: -Thằng khốn năm đó chúng ta xử lý mọi người còn nhớ chứ? Tất cả gật đầu, Diana lại nói tiếp: -Nó có 1 đứa em trai hơn em 3 tuổi. Herra ngạc nhiên hỏi: -Em trai? Mars cũng trố mắt nói: -Sao em biết thằng đó hơn em 3 tuổi? Ina cũng tiếp lời: -Quan trọng là sao em biết em trai thằng đó? Diana im lặng. Cô khẽ nở nụ cười lạnh, bình thản đáp: -Chính em trai của thằng chó đó kể cho em nghe. Em trai của Richard chính là bang chủ của Qualy, Eric Franks. Cả 4 người trợn mắt nhìn Diana rồi lại đồng thanh hỏi: -Em chắc chứ? Cô gật đầu, mỉm cười nói: -Cứ từ từ xem nào. Tìm địa điểm mà thủ lĩnh của Red với cái nhóm gì đấy hay đến đi. 7h tối nay chúng ta sẽ đến đó ra mắt chúng. Vậy nhé! K đợi mọi người nói tiếng nào khác, Diana đứng dậy bước ra khỏi căn nhà. Lên xe, cô chạy thẳng xe nhà, chỉ kịp nhắn cho Violet 1 tin: -Đem cặp về giùm tớ. ……………………………………………
Đêm buông xuống, huyền ảo và đầy bí ẩn. Khoác chiếc áo dài tận gối thắt eo với sợi dây có mặt hình 1 con bướm màu bạc, Diana cầm chiếc điện thoại màu đen gửi đi 1 tin nhắn.
“Tin nhắn đã gửi.”
Dòng chữ thông báo hiện lên, cô cầm chiếc mặt nạ bạc bước ra khỏi nhà. Lộ trình đến Paradise bắt đầu.
Nhân vật mới: +Ina Lucifer: 1 trong 6 Tử thần của Blood. Là 1 người con gái dễ nổi nóng, tính tình bạo lực, cộc cằn. K thích lằng nhằng day dưa, giải quyết nhanh gọn lẹ là tiêu chí hàng đầu của cô.
+Herra Mariage: 1 trong 6 Tử Thần. Là 1 cô gái dịu dàng, nữ tính, rất iu thương Princess D, lun coi cô là em gái. Người iu Mars Catcher. Tiêu chí hàng đầu là k bị vấy bẩn bởi máu của những kẻ đáng chết.
+Mars Catcher: cũng là 1 trong 6 Tử Thần. Anh là người tàn nhẫn k kém, lạnh lùng k thừa nhưng thân thiện cũng k ít. Đối với những người thân thiết vô cùng thoải mái nhưng đối mặt với những kẻ chống đối Blood, giết k tha.
+Harry Windancer: cũng là 1 trong 6 Tử Thần. Luôn vui vẻ, cười nói k ngừng nghỉ, lạc quan nên nhìn đời theo lăng kính chủ quan. K quan tâm tới những thứ gì khác ngoài bộ 4 đứng đầu Blood và 4 Tử Thần còn lại. Ra tay luôn dứt khoát, nhân từ chỉ dành cho những kẻ yếu đuối là chân lí của anh.
+Taylor Lamber: người nhỏ tuối nhất trong 6 tử thần, bằng tuổi với Princess D. Hòa đồng thân thiện cùng nụ cười rạng rỡ. Lun muốn đc ở bên cạnh Princess để bảo vệ cho cô. Cũng như Diana, phương châm của cậu là 1 mạng trả 1 mạng.
*Ở Blood, chia làm 3 cấp (tạm gọi thế nhé). Cao nhất là bộ tứ quyền lực gồm King, Queen, Princess và Prince. G.F k đc tính trong bộ tứ này vì cô k tham g
gia vào hoạt động của hội. Tiếp đến là 6 Tử Thần, những người thân cận với bộ 4 quyền lực nhất và cũng là những người duy nhất thấy đc gương mặt thật của 4 người đứng đầu. Cuối cùng là những thành viên của Blood.*
CHƯƠNG 7.1: KÝ ỨC VỀ NGÀY ĐẦU TIÊN
[ Bar Paradise">
Trong ánh đèn chập choạng mờ mờ ảo ảo, Paradise hệ thống bar lớn nhất thành phố tụ hợp tất cả những dân chơi có tiếng trong thế giới đêm. Sàn nhảy rộng nâng cao ở giữa là trung tâm của quán. Vô số những công tử, tiểu thư của các tập đoàn lớn đang điên cuồng nhảy nhót. Nhưng cô gái ăn mặc hở hang uống ** trên những thanh cột kim loại nằm ở phía màng hình lớn. Quầy bar
Đến trang: