Disneyland 1972 Love the old s
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Lấp Đầy Khoảng Trống

Lấp Đầy Khoảng Trống



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
là chiếc xe độc nhất vô nhị trên đường đua này thuộc về sở hữu của cô công chúa tàn nhẫn của Blood. K chần chừ, Princess D leo lên chiếc xe, khởi động nó 1 cách háo hức. Tiếng loa phát thanh vang vọng đường đua khi nêu tên người đc thách đấu.

-Princess D của Blood thách đấu với Shinee của Qualy.

Tất cả mọi người có mặt trên đường đua đều xôn xao. Tại sao lại là Shinee mà k phải là Lee. Có nhiều người cho rằng bởi vì Princess D đơn giản là sợ khí thế của Lee. Có nhìu người cho rằng tay lái của Princess đã giảm nên chỉ dám thách đấu với Shinee để k làm mất mặt Blood. Nhưng k 1 ai thấy đc nụ cười đầy bí ẩn của cô công chúa kia đằng sau chiếc mũ bảo hiểm che kính mặt. Càng k ai để ý đến nụ cười nguy hiểm của 5 con người ở vị trí cao nhất trên khán đài và vẻ mặt đầy nghi hoặc của bang chủ Qualy.

“Hừ! Cô ta mún gì cơ chứ? Rõ ràng thách đấu với Shinee xem như đã thắng chắc. K lẽ cô ta mún hạ thấp danh dự của Qualy hay sao?”

“Princess D quả k hổ danh. Cố ý mún thách đấu với người ta cơ đấy” “Princess cậu tính thế nào đây? Thua hay thắng?” “Cô nhóc em mở màn ấn tượng quá đấy!” “Princess D vẫn mãi là Princess D nhỉ?” “3 năm qua xem ra em chẳng thay đổi gì nhỉ? Phát hiện đc điều gì thú vị rồi sao?”

6 người, 6 khán giả với 6 suy nghĩ khác nhau chờ xem biểu hiện của cô gái hoàn toàn im lặng từ đầu đến giờ. 2 chiếc xe cùng chuẩn bị ở vạch xuất phát. Tiếng reo hò, cổ vũ vang lên rộn cả đường đua.

Đùng!

Phát súng vang vọng như mún nhấn chìm mọi âm thanh xung quanh, 2 chiếc xe bắt đầu phóng đi. Chiếc xe Ninja có phần chiếm ưu thế hơn về tốc độ nhưng k hiểu sao lại cứ từ từ đi ngang hàng với chiếc xe còn lại.Shinee nhích lên thì cô ta cũng nhích lên. 2 chiếc xe cứ ép sát vào nhau với 1 khoảng cách nhất định.

Đến đoạn cua đầu tiên, đột nhiên Princess D giảm ga để chiếc xe tụt lại sau xe của Shinee 1 chút. Cô bóp thắng, chiếc xe trượt sát mặt đường vừa khích với khúc cua. K đợi cho chiếc xe kịp đứng thẳng, cô lại tăng ga phóng vọt lên trước bỏ mặt Shinee đang bắt đầu tăng tốc trở lại. 2 chiếc xe lại tiếp tục duy trì khoảng cách của mình 1 cách nhàm chán. Chợt!

Princess kéo ga, chiếc xe lại lao lên, vọt đi như thể bị ai đó đi đuổi theo. Khán giả lại 1 lần nữa xôn xao khi thấy Shinee bắt đầu lao theo. Chỉ duy nhất có 5 người của Blood là mỉm cười bình tĩnh.

“Đồ ngốc!”

Bất chợt Princess bóp thắng, bẻ ngang tay lái. Tiếng bánh xe rít mạnh xuống mặt đường tạo nên 1 âm thanh hết sức chói tai. Cùng lúc đó người ta nhìn thấy Shinee đang trên đà lao tới chỉ kịp bóp thắng, đâm thẳng vào tấm lưới rào quanh đường đua. Chiếc xe của Princess lại 1 lần nữa đầy kiu hãnh phóng về đích trong khi người của Qualy nháo nhào lao tới chỗ bang phó.

Thắng xe trước mặt người trong hội, Princess gỡ nón bảo hiểm, khóe môi nở nụ cười tựa như k. Cô quay người, nhìn thẳng vào đôi mắt trợn trừng k cảm xúc của Lee. Cô biết anh ta đang rất tức giận vì cô khiến bạn anh ta bị thương. Đây chính là lời khiêu khích cô dành cho anh ta. Quẳng nón bảo hiểm cho Taylor, cô nói với cô gái tóc nâu dợn sóng dài ngang lưng: -Herra em muốn có mọi thông tin về Lee và Shinee.

Vẫy tay chào mọi người, Princess D lên xe, biến mất vào trong màn đêm.

“Princess D! Những gì cô gây ra, tôi sẽ trả đủ. Tôi sẽ cho cô thấy thế nào là đau đớn. Nhìn thấy người thân của mình đau đớn, cô sẽ hiểu những gì tôi phải chịu đựng suốt 3 năm qua.”

CHƯƠNG 4.1: NỮ HOÀNG VÀ HỒ LY

Mặt trời vẫn thế, vẫn tỏa sáng lung linh mang tới 1 k gian ấm áp cho con người. Ánh sáng vàng dịu như mật ong trải dài trên vạn vật soi chiếu 1 căn nhà nằm khuất trong những rặng cây. Ngôi nhà gỗ 1 tầng và 1 sân thượng nằm lọt giữa 1 khoảng thiên nhiên rộng mở với 4 bức tường phủ đầy những sợi dây leo xanh rì mát lạnh còn ướt hơi sương. Chiếc cổng sắt lạnh ngắt đc chạm khắc đầy tinh xảo từ chính bàn tay nghệ thuật của chủ nhân ngôi nhà.

Mọi thứ trong nhà đều đc chính tay chủ nhận của nó lựa chọn và sáng tạo nên. Lối đi rải sỏi dẫn xuyên qua bải cỏ xanh mượt đẫm nước. Ở góc trái ngôi nhà từ cổng vào là chiếc xích đu trắng muốt treo dưới 1 cây táo to với tán lá rộng đang nặng trĩu những quả đỏ bóng. Góc phải là 1 loại cây ở xứ nhiệt đới đã đc chủ nhân ngôi nhà điều chỉnh cho phù hợp với nhiệt độ nơi đây, nó mang tên Bằng Lăng. Đi đến cuối mảnh vườn ở 2 góc tường lại có 2 loài cây đc trồng ở 2 bên. Bên trái là những chùm hoa trắng muốt thơm nồng đc gọi là Hoa Sữa. Bên phải chính là loài hoa đặc trưng của Nhật Bản-hoa Anh Đào.

Phảng phất trong k gian k chỉ riêng mùi hoa sữa mà còn có mùi hương dịu nhẹ của những khóm Lily. Xen lẫn màu xanh của lá là sắc vàng, hồng và trắng của hoa, nhẹ nhàng mà tinh tế. Những vị khách viếng thăm ngôi nhà còn kinh ngạc hơn khi thấy nơi này còn có cả 1 vùng rộng ngập sắc tím của của hoa Lavender cùng hương thoang thoảng, dập dờn trong gió. Cả khu vườn như mang đến cho ngôi nhà 1 sự bình yên đến lạ kỳ. Ở đây, chủ nhân của nơi này như đc sống với chính cảm xúc của mình, k che giấu, k gượng gạo.

Trong ngôi nhà gỗ, những vật dụng đc sắp xếp và trang trí đơn giản mà sang trọng, làm k gian như rộng thêm với cách kết hợp cho các phòng thông với nhau. Tầng trệt có rất nhiều cửa thông ra vườn đc mở rộng với những tấm rèm che mỏng manh. Cầu thang gỗ dẫn lên tầng mở ra 1 khoảng k lộng gió với hành lang dài đón nắng với những thanh lan can bằng gỗ. Ở mỗi đầu của ban công là 2 chậu Violet tím rực đang đẫm nắng. Lầu 1 có 4 phòng, trên mỗi cánh cửa là tên chủ nhân của căn phòng đc chạm khắc cầu kỳ theo thứ tự. Đầu tiên là chữ B màu đen kế đến là chữ D màu bạc và chữ D màu trắng. Căn phòng cuối cùng k đề tên là phòng ngủ phụ. Cả 3 phòng ngủ đều trống chỉ duy 1 căn phòng có 1 bức tường làm bằng kính có 1cô gái đang ngồi.

Mái tóc đen buông dài trên đôi vai thon gầy, cô ngồi im lặng trên chiếc ghế đệm dài đặt trc bức tường kính. Hơi lạnh tỏa ra từ máy điều hòa khiến bàn tay trắng của cô buốt lạnh. Tròng mắt hổ phách vô hồn nhìn về phía vườn Lanvender buồn. Đã 3 năm rồi sao? Đã 3 năm trôi qua nhưng cái ký ức đó vẫn mãi đuổi theo cô trong từng giấc mơ. Đã 3 năm cô sống trong giằng vặt để rồi mỗi lúc mở mắt cô lại thấy mình cô đơn ở trong chính căn nhà của mình.

Đôi tay cô miết lên tấm kính trong suốt. Cô cứ ngỡ sẽ k lâu nữa có 1 tiếng cười và 1 vòng tay choàng qua cổ cô với lời chào buổi sáng. Cô cứ ngỡ có 1 người sẽ đánh thức cô mỗi buổi sáng, vỗ về cô trong giấc ngủ. Nhưng tất cả xa quá rồi, k còn những khoảng khắc yên bình ấy nữa. Cô tự thức giấc sau những cơn mơ rồi lại lặng ngắm mặt trời mọc cùng ký ức. Cô lại tự ru bản thân mình ngủ sâu trong những điệu nhạc thân quen với ảo tưởng họ vẫn còn bên cạnh cô.

Cuộc sống như thế có đc xem là thú vị k nhỉ? Có lẽ là k! Đã lâu lắm rồi cô k đc nghe tiếng gọi thân quen: “Snow”. Đã lâu lắm rồi k có bàn tay ấm áp vuốt mái tóc cô hay k còn nụ cười thân thuộc mỗi lúc lau đi giọt nước mắt lăn xuống từ khóe mắt cô. Đứng dậy, cô bước vào phòng vệ sinh thay đồ. Khoác trên người bộ đồng phục, cô bước xuống nhà. Căn nhà thiếu họ trở nên vắng lặng và lạnh lẽo hơn rất nhiếu. Nơi đây có rất nhiều kỳ niệm giữa cô với họ. Tất cả những vật dụng, những bông hoa đều do cô và họ làm nên. Mở cánh cửa gara, những chiếc xe hơi sang trọng hiện lên trước mắt cô. Mở cửa chiếc Porsche vàng chóe, mắt cô khẽ liếc vào góc của gara nơi có 1 chiếc xe đang đc phủ kín dưới lớp khăn bạc.

“Snow! Em…. có lẽ phải xa chị rồi nhỉ?……. Công chúa của em giao lại cho chị……. Nhất định phải làm cô ấy hạnh….. phúc. Chị hứa nhé!”

Lời nói ấy vọng lại trong tâm trí cô, khóe môi khẽ nói: -Chị hứa! CHƯƠNG 4.2:

Chiếc xe hơi màu vàng rực dừng lại tại cánh cổng sắt dẫn vào 1 thung lũng hoa mặt trời. Snow bước xuống, tay cô nắm chặt bó hoa màu tím loài hoa mà Shin thích nhất: hoa Foget me not (Xin đừng quên tôi). Chân cô bước chậm rãi băng qua đồng hoa mặt trời. Tại sao lại là đồng hoa mặt trời ư? Shin và anh ấy chính là mặt trời của cô. Anh là mặt trời đầy mạnh mẽ, luôn bảo vệ và chăm sóc cho cô từng chút một. Còn Shin, Shin là 1 mặt trời ấm áp luôn mang đến cho cô 1 sự an ủi, nụ cười vô tư. 2 người họ chính là 2 mặt trời k bao giờ mất trong tim cô.

Dười bóng cây Ngô Đồng to lớn, xanh mát nằm trên đỉnh đồi là 1 ngôi mộ cẩm thạch trắng. Snow quỳ xuống trước ngôi mộ, cô đặt bó hoa xuống bải cỏ. Đưa tay vuốt tấm hình trên bia, cô mỉm cười khẽ nói: -Shin chị đến thăm em đây! Snow ngồi đó, tay lướt nhẹ trên hàng chữ dát vàng khắc trên tấm bia, tim cô thắt lại. Giá như cái dòng chữ kia mang tên cô thì hay biết mấy. Có gì đau đớn hơn khi thấy người em trai mà mình iu quí nằm đó, đau đớn và chết trên đôi tay của mình. Khi ấy, cô chỉ còn lại sự bất lực mà thôi. Cần quái gì danh hiệu, cần quái gì sự tôn trọng khi nhìn thấy người mình iu thương đau đớn mà bản thân mình hoàn toàn k thể gánh chịu nỗi đau ấy thay họ. Suốt 3 năm trôi qua, cô cũng đã trưởng thành hơn cái ngày ấy rất nhìu nhưng cô vẫn chưa bao giờ ngừng ước thời gian sẽ quay trở lại. Chưa bao giờ ngưng ước mình sẽ là người chết thay cho Shin. ………………………………………………………..

-Violet!-1 tiếng gọi vang lên khiến Violet ngẩng đầu khỏi trang sách. Cô hỏi: -Anh làm gì ở đây? Ryan ngồi vào cạnh cô, anh mỉm cười: -Anh đến gặp em. Diana đâu? Violet mắt chăm chú nhìn vào quyển sách cô hờ hững đáp: -Chưa vào! -Chưa vào á? khẽ gật đầu, k khí giữa 2 người lại rơi vào im lặng. Violet đọc sách còn Ryan nhìn cô. Trong lúc đó, giữa sân trường vắng, 1 chiếc xe phóng vào, thắng lại đúng vị trí của mình. Bước ra khỏi xe, đôi mắt dưới cặp kính mát màu nâu che kín nửa mặt khẽ nheo lại đầy khó chịu khi nhìn thấy 1 chiếc BMW màu đỏ chói đang nằm cách đó k xa.

Đôi chân thoăn thoắt bước vào hết sức bình thản, mọi người lại tự nhiên dạt ra 2 bên dưới khí thế của cô. Chợt có 1 hình ảnh hết sức thú vị đập vào mắt cô. Gần cửa lớp cô, Eric đang đứng cùng 1 cô gái tóc cam rất đáng iu. Nhưng Diana cảm thấy cô ta có chút gì đó rất quen, hình như đã gặp ở đâu rồi. Và quan trọng hơn hết là cô ta đang nắm lấy cánh tay của Eric. Khóe môi khẽ nhếch cô bước đến gần.

-Anh! Chúng ta quay lại đi mà! Eric lạnh lùng nhìn cô gái trước mắt đáp: -K! Gin anh nghĩ em nên tự tìm cho mình 1 người khác. Anh đã có bạn gái rồi. Ginny mắt long lanh nước nghẹn ngào nói: -Anh nói dối! Anh lừa em. Anh đã hứa sẽ mãi iu em cơ mà! Eric bối rối khi thấy những giọt nước mắt lăn ra từ đôi mắt trong veo kia. 1 giọng nói vang lên khiến cả 2 giật mình: -Anh iu! Anh cũng hứa mãi iu người con gái khác sao? Diana bước đến bên Eric, khoác tay anh, k gỡ cặp kính mát xuống, cô nhìn Ginny mỉm cười dịu dàng nói: -Chào chị! Em là Diana Vrolen bạn gái của anh Eric. Ginny ngưng ngay việc khóc lóc trợn mắt nhìn cô gái trước mặt. Cô ta run run chỉ vào Diana hỏi: -Eric cô ta…. cô ta nói thật chứ? Lấy lại thái độ lạnh lùng ban đầu, Eric đáp: -Đúng! Gin giới thiệu với em đây là bạn gái của anh. Ginny Clanne tức giận nói lớn: -Em k tin! Anh k thể nào quen với con nhỏ này đc. Diana ghét nhất bị người khác chỉ tay vào mặt. Đè nén việc muốn bẻ gãy cái bàn tay đang chỉ vào mặt mình, cô lãnh đạm đáp: -Tin hay k là tùy chị. Việc chúng tôi iu nhau chị nên chấp nhận đi là vừa. Đứng có ở đây mơ mộng Eric mãi mãi thuộc về chị. Ginny nghênh mặt nói: -K đợi cô nói. Eric mãi mãi chỉ đc thuộc về tôi. Diana lại nhếch môi nở nụ cười: -Chị tự tin quá đấy. Chị nghĩ nhan sắc này sẽ đủ để giữ chân anh ấy sao, Gumiho? Những học sinh có mặt ở đó đột nhiên im lặng. Vốn dĩ k mún xen vào việc của những kẻ “máu mặt” này nhưng từ Gumiho khiến họ phải lặng im. Nếu Diana là Nữ hoàng tàn nhẫn thì Ginny Clanne 1 đàn chị năm 6 rất xứng đáng với danh hiệu Hồ Ly của trường.

Ở đây rất nhìu người từng chứng kiến cảnh Ginny quen bạn trai. Biết bao chàng trai đến tỏ tình là bấy nhìu chàng bị đá sau khi đc cô ta đùa giỡn. Ai cũng biết, Ginny Clanne nổi tiếng với mức độ thay bồ như thay áo. Iu là 1 cách để cô ta vui chơi, bạn trai là 1 kiểu iu để cho có cảm giác. Chưa 1 ai quen cô ta lâu cả, tất cả nhiều nhất cũng chỉ 5 ngày. Duy nhất chỉ có 1 người ở bên cạnh Ginny lâu nhất là 2 năm. Đó chính là đại ca của trường Eric Franks.

Nếu có 1 loài hoa dùng để miêu tả tình iu của Ginny Clanne, người ta sẽ nghĩ ngay đến những cánh bồ công anh luôn tự do bay đi khắp muôn nơi. 1 sắc đẹp dịu dàng nhưg lại mãi mãi k thể dừng lại tại bất kỳ bến bờ nào. CHƯƠNG 5.1: FAREWELL

-Xin lỗi!-Diana bình thản nói khi cả 2 cùng bước về phía lớp của cô. -Về chuyện gì? -Về việc nói bạn gái cũ của anh là Gumiho. Eric dừng bước. Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt ngập đầy sự ngạc nhiên. Nhìn anh, cô mỉm cười, chân bước thẳng vào lớp. Vừa vào tới nơi cảnh tượng Ryan tay băng bó trắng muốt đang chống cằm nhìn Violet đã đập vào mắt cô. Nhếch mép cười nhạt, cô bước đến: -Ông anh! Làm gì chống cằm suy tư thế này? Ryan mỉm cười nói: -Đang suy tư xem có cách nào để mời cô bạn đáng iu của em ngồi chung với tụi anh vào h ăn trưa hay k đây! Nhét chiếc túi xách vào ngăn bàn, cô tựa người vào chiếc bàn bên cạnh đáp trả: -Ô chuyện đó quá đơn giản. Em đây rất sẵn lòng giúp anh. Violet ngẩng đầu, ánh mắt lạnh pha chút chán ghét nhìn Diana hỏi: -Cậu đi đâu mà giờ mới vào thế? Diana trầm ngâm 1 chút rồi nói: -Tớ… đi thăm bạn. Violet nhìn Eric đang đứng nhìn ra ngoài cửa sổ, cô hỏi: -Vậy sao anh ta lại ở đây? Eric k đáp, ánh mắt màu lục thẫn thờ nhìn ra ngoài bầu trời kia. Diana chỉ khẽ cười, k đáp. Tiếng chuông vào lớp khiến 4 người giật mình. Mỉm cười nói: -Vi tớ cúp tiết này nhé! Đừng báo với thầy hiệu trưởng. K đợi Violet phản ứng, Diana cầm tay Eric lôi đi để lại Ryan với ánh mắt sững sờ và Violet với ánh nhìn khó hiểu. ……………………………………………………

Cánh cửa phòng nhạc cũ đc đẩy ra, Diana đẩy anh tới gần cây piano. Ngồi xuống mở nắp bàn phím, cô hỏi anh: -Anh biết chơi thứ này chứ? Eric nhìn cô khẽ gật đầu. Mỉm cười dịu dàng, ngón tay thon dài của Diana lướt nhẹ qua những phím đàn. Cô khẽ hỏi: -Anh iu Ginny Clanne lắm đúng k? Eric giật mình hỏi: -Làm sao em biết? K quay lại nhìn anh, cô khẽ cười: -Ánh mắt của anh bộc lộ rõ nhất điều đó. -Em…. có thể nhìn thấy đc sao? Diana vẫn cười nhưng đó lại là 1 nụ cười buồn. Cô ngước mắt nhìn sắc trời đang chuyển màu, báo hiệu 1 cơn mưa chuẩn bị đến. -Em đã từng thấy ánh mắt giống như anh rất nhìu lần rồi. Nhưng ánh mắt của nó k buồn như anh mà lúc nào cũng ngập đầy niềm vui. Eric bật cười, trong tiếng cười của anh đầy chua xót. Anh ngồi xuống kế Diana, bàn tay anh đặt lên phím đàn. -Em là người duy nhất nhìn thấy rõ tâm trạng của anh. Anh cứ ngỡ mình đã che giấu rất kỹ k ngờ lại bị em nhìn thấy. Ấn 1 nốt trên phím đàn, Diana khẽ nói: -Em biết, anh đang cảm thấy như thế nào. Có lẽ em sẽ k thể cảm nhận hết nỗi đau trong anh, nhưng em cũng có thể hiểu đc phần nào tình cảm của anh dành cho chị ta. Eric im lặng. Gió đã bắt đầu nổi lên, tiếng lá xào xạc đập vào nhau. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng nói đượm buồn vang lên: -Em…. có lẽ sẽ k thể hiều hết đc đâu. Chưa từng có 1 ai thấu hiểu anh cả. Bàn tay lạnh của Diana nẳm lấy đôi tay ấm áp của anh, cô mỉm cười nói: -Em đúng là sẽ k thể hiều đc hết. Nhưng em tin, em có thể chia sẽ câu chuyện đó với

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Season 2 của anime Toukyou Kushu sẽ được lên sóng truyền hình vào ngày 8 tháng 1 năm 2015

Thời điểm ra mắt của series anime TheIdolmaster Cinderella Girls được công bố

Truyện Bao Lâu...Em Sẽ Quên? Full - Dreamy

Thời điểm ra mắt của series anime TheIdolmaster Cinderella Girls được công bố

Seirei Tsukai no World Break ấn định lịch chiếu vào ngày 11 tháng 1 năm 2015

Thời điểm ra mắt của series anime TheIdolmaster Cinderella Girls được công bố

Seirei Tsukai no World Break ấn định lịch chiếu vào ngày 11 tháng 1 năm 2015

TAG: