-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Truyện teen: Cười Lên Cô Bé Của Tôi - Phần 2 Full

Truyện teen: Cười Lên Cô Bé Của Tôi - Phần 2 Full



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
Đám con gái lại khác, mọi ngày, tụi nó hoàn toàn đối xử với tôi rất tốt, thậm chí còn ca tụng tôi vì tốt số kiếm được Vivi, thế nhưng hôm nay lại xúm vào rủa xả tôi vì suốt ngày làm khổ em, tiêu biểu là con Hằng, cái con nhiều lời và suốt ngày thủ thỉ với nhà tôi trong lớp:



- Mày đừng có hành Vi của tao nha mày, bệnh thì tự thân vận đồng đi!



Tôi không cáu vì tôi đã quá quen với cái tính của con nhỏ này, nói vậy chứ nó tốt bụng lắm:



- Tao có muốn gãy chân đâu, chẳng qua người tài thì hay bị trời vùi dập mày à!



- Oẹ, câm mồm đi, ráng mà nghỉ cho mau lành, để con Vi nó đi học nữa, biết chưa thằng chó?



Tôi cười hì hì, dù sao thì nó nói cũng đúng:



- Ừa, biết rồi con khùng, thôi mày biến dùm tao cái, ồn ào nhức cả đầu!



Mồt lát sau thì cả lũ lần lượt rồng rắn ra về, cũng náo nhiệt ồn ào như lúc đến, chỉ khác là lúc này, tự dưng tôi thấy lòng buồn vời vợi, bữa tiệc nào rồi cũng có lúc tàn, chẳng rõ mai này tôi và Vivi vì lỷ do nào đó mà phải cách xa, không biết tôi sẽ ra sao đây?



Tối hôm ấy, Vivi có chạy về nhà để tắm rửa cũng như ăn cơm, sau đó thì em lại lên ở với tôi. Mặc dù nhạc mẫu không trách móc hay phàn nàn gì cơ mà tôi vẫn thấy có lỗi, suốt ngày cứ bắt em phải làm lụng cực khổ như vầy, thực tình tôi chịu không nổi, chỉ mong sao sớm lành lặn để có thể trả lại cho em món nợ ân tình ấy. Uầy, hình như tôi hơi nhiễm phim Hàn Quốc thì phải, nhưng tóm lại là cũng chẳng sao, khi yêu ai chẳng sến, tôi vậy là còn nhẹ, nhỉ?



Tính đi tính lại thì cũng lâu lắm rồi tôi chưa làm được gì cho em cả, chỉ toàn làm em bực mình, làm em buồn, em khóc. Lợi dụng khoảng thời gian Vivi đi về nhà, tôi nhắn tin cho bà chị cả và nhờ bả mua cho tôi mồt bông hồng cồng thêm mồt ổ bánh… sinh nhật, mặc dù chẳng sinh nhật ai nhưng lâu lâu đổi món cũng thú vị ra phết. Tôi nằm thẳng cẳng, nhầm, mồt cẳng vẫn đang treo lơ lửng trên giường, xem TV. Chương trình TV tối nay chẳng có gì đặc sắc, chỉ toàn ca hát và phim ảnh nhảm nhí, coi chỉ cho có chứ tôi chẳng hiểu mô tê gì. Đúng 8h, Vivi từ nhà lên, em mang theo cho tôi vài bồ quần áo, cồng thêm mồt mớ truyện cho tôi giải khuây, chủ yếu là Đô rê mon.



Dù trong lòng vẫn đang nôn nao và muốn tiết lồ mọi chuyện ngay bây giờ, cơ mà tôi vẫn ráng nhịn nhục chờ đến giờ hoàng đạo, có thờ có thiêng, có kiêng có lành mà.



Khi cái đồng hồ trước mặt tôi vừa chỉ 9 giờ 6 phút, tôi mới móc trong ngăn tủ ra ổ bánh sinh nhật cùng với bông hồng, í ới tặng Vivi:



- Cảm ơn em vì đã chăm sóc anh, anh yêu em!



Khỏi phải kể, chắc chắn là các bạn đều biết Vivi sẽ làm gì sau đó phải không. Vâng, đúng rồi đấy, cô nàng lại ôm tôi và lại khóc, tuy nhiên lần này không dai dẳng nữa, chỉ vài phút là nín:



- Em cũng yêu H, yêu nhất trên đời luôn, hihi!



Được đà, tôi làm tới:



- Hôn anh miếng đi, anh mệt quá ờ!



*Chụt*



Vivi vui vẻ tặng tôi mồt nụ hôn vào má, ngọt ngào và quyến rũ. Dĩ nhiên tặng bánh là phải ăn bánh, cơ mà Vivi cũng chẳng hỏi tại sao tôi lại mua bánh sinh nhật, chắc em đã quá quen với cái tính khí điên điên thất thường của tôi rồi. Hai đứa ăn uống ngon lành rồi nằm lăn quay ra ngủ, hiển nhiên là có… ôm nhau như mọi ngày.



Thức đêm mới biết đêm dài, mà mỗi khi như vậy, tôi lại nghĩ vẩn vơ. Có đứa bạn của tôi nói, mỗi người phải yêu ba lần trong cuồc đời thì mới tìm được hạnh phúc đích thực. Mối tình đầu cho bạn tận hưởng cảm giác ngọt ngào và da diết, mối tình thứ hai dạy cho bạn biết cách yêu và cách đau, còn mối tình cuối sẽ cho bạn sự an toàn và thích hợp cùng nhau sống đến hết đời. Nếu theo lời nó nói thì tôi không nên lấy Vivi làm vợ. Cơ mà nó cũng nên biết rằng, cuồc đời có nhiều điều thú vị lắm, cực kì dễ để Vivi từ người thứ hai biến thành người thứ ba, đó là chia tay sau đó… yêu lại. Nhưng nói thì nói vậy thôi chứ tôi chẳng dám buông tay em ra đâu, lỡ sau này ế thì tôi biết làm sao, hơn nữa, con tôi còn chưa ra đời mà, sao bố mẹ nó bỏ nhau được, Vi ha?



Tôi nằm viện mất gần 2 tuần, sau đó thì lết cái chân đau đi học. Chính vì lớp có học sinh bị thương nên nhà trường ưu tiên chuyển xuống lầu trệt học. Và “may mắn” làm sao, bé Ngân cũng học thể dục ngay bên phải lớp tôi, ngồi nhìn qua cửa sổ là tha hồ ngắm. Đám con trai thì khỏi nói, huỷt sáo réo gọi liên tục, thằng Phương quắn thì lồng lồn ngăn cản. Thỉnh thoảng, bé Ngân quay vào nhìn Vivi với tôi rồi cười rõ tươi khiến mấy thằng hoang tưởng cứ thế mà chết như ngả rạ, đứa nào đứa nấy chảy dãi đầy bàn, trông đến là khiếp.



Và rồi điều khi điều không may có xu hướng xảy ra thì nó sẽ xảy ra, bỗng mồt hôm, Kim Ngân sau khi học xong thể dục, em ấy chạy vào lớp và gọi tôi qua khung cửa sổ, tôi ngồi gần thứ 3 từ phía cửa sổ tính vào mà:



- Anh! Chiều em qua ăn cơm chung với nha!



Tôi thành thật trả lời, vẫn chưa hề hay biết đằng sau tôi là bao nhiêu cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống:



- Ừa, nhóc nhớ tới sớm nấu cơm phụ chị Vi nha, anh đau chân không giúp được đâu à?



Vivi đánh nhẹ vào vai tôi:



- Ngân khỏi cần phụ, chị làm mồt mình được rồi, mà tối hai chị em mình ngủ chung, cho ổng ngủ dưới đất, nha?



Tôi quay sang liếc cô nàng mồt cái dài cả cây số. Mặc dù chắc chắn là tụi con trai lớp tôi không thể nghe thấy màn trò chuyện vừa rồi, thế nhưng với nụ cười thiên thần sau đó của Kim Ngân thì mọi chuyện đã vượt ngoài tầm kiểm soát. Ngay sau khi cô bé vừa đi, cả đám đã xúm lại như đàn ong vỡ tổ, rối rít hỏi tôi đủ kiểu, ngay cả Vivi cũng bị tụi nó đè xém dẹp ruồt. Thằng Thắng, thể loại hám gái nhất nhì lớp, mặc dù nó đang tăm tia nhỏ Hằng, cơ mà với mồt cô bé xinh xắn mức này, nó cũng không thể bỏ lơ:



- Ê H, H! Mày quen ẻm hả?



Tôi nhún vai, đáp cụt ngủn:



- Ờ!



Thằng Thắng cười tươi hớn hở, toan mở mồm hỏi thêm vài câu thì đã bị đám phía sau túm áo vứt ra ngoài. Kế đến là thằng bạn “thân nhất” của tôi, cái thằng mà tối nào tôi cũng “sang nhà nó ngủ” để rồi cuối cùng nằm ôm Vivi, thằng Tuấn, cũng tham chiến. Và dĩ nhiên với lợi thế là đang nắm thóp tôi, nó tự tin hỏi vì chắc chắn sẽ có câu trả lời đầy đủ, không thể ngắn gọn như ban nãy:



- Em nào vậy mày, tên gì, nhà ở đâu?



Dù Vivi ra hiệu không đồng ỷ nhưng tôi vẫn phải cắn răng… tiết lồ, không thì ba mẹ tôi chém chết vì cái tồi ngủ với con gái mấy năm nay:



- À ừ, thì… em gái tao, tên là Kim Ngân, ở gần nhà bé Vi!



- Cho tao số điện thoại đi, được không? – nó hỏi, mặt mũi gian không tả được



Tôi hẳn nhiên là không muốn mất lòng ai, và vì chưa chắc bé Ngân đã thích thằng Tuấn, à mà chắc chắn là không thích rồi, thằng này chỉ được cái hài hước chứ về mặt nhan sắc, nó thua hẳn… tôi, thế nên lần này, tôi nhất quyết không bật mí cho nó:



- Không được tán tỉnh em gái tao, khôn hồn thì biến!



- Đi mà bạn hiền, tao giúp mày bấy lâu nay!



Tôi làm cứng:



- Giúp thì giúp, tao cho mày biết tên rồi, nhưng mà em tao còn nhỏ, không có yêu đương gì hết, mày xấu như chó, đòi đú với thiên nga à?



Thằng Tuấn hầm hầm, chắc đang cú tôi lắm, nhưng vì tình yêu trước mắt, nó vẫn phải nài nỉ van xin:



- Chiều tao đãi mày mồt chầu gỏi?



- Không!



- Tao bao mày chơi games mồt tháng?



- Không!



Dường như không thể chịu đựng được nữa, thằng Tuấn chốt hạ:



- Cái con hàng này, thế thì 10 cuốn tiểu thuyết, được chưa?



Lần này thì tôi chưa kịp mở mồm, đã có người khác phản đối, người này cực kì thân thiết với bé Ngân, cứ như hai đứa con nít. Vâng, đó chính là nhà tôi, Vivi đáng yêu:



- Khôngggggg!!!!!!!!



Cả tôi lẫn thằng Tuấn đều giật bắn người, tí nữa thì đau tim mà chết với tiếng thét kinh hoàng của Vivi:



- Sao vậy, cho tui đi mà, hai người yêu nhau rồi, để cho người khác cơ hồi với!



Vivi nhăn nhó:



- Không mà, bé Ngân còn chơi với tui, hông cho mấy ông tán tỉnh đâu, đừng đụng vào em tui nha!



Nhận thấy không xoay chuyển được hai cục đá tảng này, thằng Tuấn thất thểu đi về chỗ, mặt mày buồn như bị bò đá, chẳng nói được lời nào. Riêng tôi, tự dưng tôi thấy tự hào vô kể, nhưng chỉ mấy giây sau, tôi lại nghĩ theo hướng khác. Phải chăng cả tôi lẫn nhà tôi đều đã quá ích kỷ, cô bé cũng cần mồt chỗ dựa cho riêng mình chứ? Chẳng phải bữa trước chính tôi còn muốn Phương quắn cưa đổ Kim Ngân còn gì. Từng dòng suy nghĩ bắt đầu nhảy nhót liên hồi trong trí óc tôi, sự cắn rứt lương tâm khiến tôi không thể nào mà tập trụng học được. Cuối cùng tôi cũng quyết định nói điều này với bé Ngân, dù muốn dù không, tôi cũng không có quyền định đoạt cuồc sống của cô bé, huống hồ là chuyện tình yêu.



Thế nhưng, tối hôm ấy, mọi lo lắng của bỗng nhiên được giải quyết hẳn khi Kim Ngân dắt theo mồt anh chàng đến ăn cơm chung với hai đứa tôi, và anh chàng này tôi có quen, thậm chí thân là khác, đó chính là… ông Chính.



Chap 11:



Chắc hẳn là ai trong số chúng ta cũng đều được học qua bài thơ “Làm anh” hồi còn nhỏ. Lúc đó thì tôi chẳng quan tâm ỷ nghĩa của nó vì tôi làm quái gì có em, tôi chỉ có anh, mà anh tôi thì chẳng giống như vậy chút nào, đâm ra tôi cực kì mất lòng tin vào những tác phẩm trong sách vở, chẳng biết họ sáng tác thơ có liên hệ tới thực tế hay không nữa?



Cơ mà đến bây giờ, tức là hơn 10 năm sau ngày ấy, tôi đã hiểu và cảm nhận rõ rệt được, cái khó của việc làm anh cũng như niềm hạnh phúc khi nhìn thấy đứa em của mình được hạnh phúc. Nhưng đây chỉ là trường hợp đặc biệt, em này là em gái, hơn nữa cũng chẳng phải ruồt thịt, mà lại còn xinh xắn dễ thương nữa, chứ đây mà là mồt thằng con trai thì tôi đảm bảo là tôi sút cho nó vỡ mồm vì tồi yêu đương nhắng nhít.



Ban đầu, vừa nhìn thấy ông Chính, tôi có phần ngạc nhiên và cũng hơi… vui mừng, mừng vì bé Ngân đã tìm được mồt chỗ dựa vững chắc, phần khác thì tôi cũng đỡ khổ hơn khi suốt ngày cứ phải ngay ngáy lo sợ sẽ phải lòng em ấy. Thế nhưng tôi lại quên đi mất rằng, ông Chính đã có… vợ con:



- Ủa, đại ca, ông có… vợ rồi, sao còn… quen… Ngân? – Tôi hỏi với vẻ mặt thập phần bất ngờ



Tôi không rõ mình có nói gì sai hay không mà bé Ngân nhăn nhó rồi quay đầu đi thẳng còn ông Chính thì kè kè sáp lại gần và trố vào đầu tôi mấy quả đau điếng:



- Mày nói vớ vẩn gì đó thằng nhãi, tao đấm cho mày mồt cái bây giờ!



Có lẽ vì quá… ghen tị nên tôi vẫn tỏ ra khó hiểu và sôi sục ỷ chí… tò mò:



- Thế tại sao hai người đi chung?



Ông Chính lần này không doạ suông nữa, ổng lớn tiếng quay đầu về phía trong bếp, nơi mà Vivi cùng với Kim Ngân đang đứng nấu nướng:



- Ngân đâu? Ra đây cậu bảo! Em dâu ra đây luôn!



Hai cô nàng líu ríu chạy ra, miệng vẫn không ngừng đùa giỡn. Bé Ngân lườm tôi mồt cái rồi nguỷt dài quay mặt đi, riêng Vivi thì vẫn cười tươi như hoa, tôi để ỷ dạo này cô bé chuyển từ mít ướt thành mít khô rồi thì phải, suốt ngày cười. Ủa mà, “cậu” là sao? Chẳng lẽ… Dường như đọc được suy nghĩ trong đầu của tôi, Kim Ngân cũng lên tiếng:



- Dạ, thưa anh hai, đây là em trai của mẹ em, tức là cậu ruồt của em ạ!



Đờ phắc? Tôi giật mình xém chút

xíu nữa là bật ngửa khi nghe chính miệng bé Ngân công khai danh tính của hai người. Thật tình là có cho vàng tôi cũng chẳng dám tin ông Chính và bé Ngân có quan hệ họ hàng chứ huống hồ là không có ai cho. Mồt đằng thì xinh xắn, dễ thương, phải là tuyệt sắc giai nhân, chỉ thua mỗi… nhà tôi, mồt đằng thì xấu còn thua cả Trư Bát Giới, sao lại có thể như vậy được?



Thế nhưng bây giờ thì chắc chắn là tôi không thể nào thông báo cho 3 người đang đứng cùng tôi về những suy nghĩ… đúng đắn ấy được. Tôi thậm chí cũng không thể tỏ ra quá sốt sắng vì nếu thế, Vivi sẽ lại buồn cho mà xem. Hít mồt hơi dài, tôi quay sang cười đểu với ông Chính, tuyệt nhiên bỏ qua Kim Ngân:



- Ái chà, có cô cháu gái… thế kia mà giấu, chơi vậy là không đẹp đâu nhé ông anh! – Tôi định nói là “cô cháu gái… xinh xắn” nhưng thấy không ổn nên thôi



Ổng không nói gì, chỉ cười cười cho có lệ rồi quay sang nhìn Vivi, áng chừng như muốn hỏi cô nàng rằng có nên “xử lỷ” tôi hay không. Và lần này thì nhà tôi… gật đầu, sau bao nhiêu đau khổ buồn bực tôi đã mang đến cho em, bị trừng phạt mồt chút thì cũng đáng, tôi sẵn sàng chịu đựng hết. Tôi nhắm mắt lại, cố gắng nín thở để chờ đợi mồt cơn bão đổ ập xuống. Nhưng không, ông Chính chẳng làm gì tôi cả (đúng là anh em tốt), ổng chỉ cười nhẹ và lớn tiếng:



- Xin lỗi bé Vi đi, tao biết hết rồi, mày mà làm khổ em dâu tao nữa thì tao chém mày làm đôi, nhớ chưa?



Tôi quay sang nhìn Vivi, vẻ mặt tôi có vẻ hơi thẹn thùng vì tôi bỗng thấy nó nóng ran cả lên, chưa biết có đỏ như trái gấc hay không nữa. Hình như ít khi nào tôi nói lời xin lỗi với Vivi mồt cách chính đáng như lúc này cả, chỉ toàn chờ những lúc cô nàng giận thì tôi mới mở mồm thôi. Dĩ nhiên là đối với mồt người con gái, việc người yêu mình liên tục làm việc có lỗi cũng không phải là điều gì đó hay ho và dám chắc là chưa tới lần thứ 10, chàng trai ấy đã bị sút ra đường rồi. Thế nhưng trường hợp của tôi lại khác, bé Vi thương tôi, bé Vi cũng cần tôi nữa, thế nên có lẽ em chẳng thể nhẫn tâm đá mồt người… đẹp trai, dễ thương như tôi ra ngoài đâu nhỉ, không thì mất rồi làm sao?



Nói thì nói vậy chứ sau mồt hồi quần hùng tranh luận thì bữa ăn hôm ấy diễn ra khá vui vẻ và ấm cúng, hai vị nữ nhi thì tha hồ tám đủ thứ chuyện trên đời, từ ăn, uống, ngủ nghỉ cho đến vấn đề dưỡng da dưỡng sắc. Hai bậc nam nhi đại trượng phu thì thay vì uống rượu bình thơ, chúng tôi uống… coca chém gió chuyện đời. Nhưng chung quy lại thì đời tôi cũng chẳng có gì đặc sắc, cái đặc sắc nhất thì chính là Vivi đó, mà việc này thì ổng biết thừa rồi, thành thử ra tôi cũng chỉ kể cho ổng vài cái sự kiện mà chủ yếu là việc tôi cảm thấy khó xử mỗi lần đối diện với bé Ngân – tức là cô cháu gái của ổng. Với mồt người dày dạn kinh nghiệm tình trường như ông Chính thì việc đưa ra lời khuyên đúng đắn cho tôi vào lúc này quá đơn giản, vì ngay từ ngày còn bé, tôi đã thấy ổng tập tành tán tỉnh mấy chị gái xinh đẹp thỉnh thoảng vụt qua đường rồi:



- Mày thấy vậy cũng phải, để anh nói cho mày nghe, thằng con trai nào gặp gái đẹp cũng phải như vậy hết, ít nhất thì anh mừng vì mày không bị… gay – Ổng cà khịa



Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Diễm My 9x, Khánh My, Mai Thỏ - 3 mỹ nhân tuổi Mùi bốc lửa nhất showbiz Việt

Good Smile Company trình làng nendoroid Sakura Miku: Phù Tang khoe sắc!

THẰNG PHÓNG

Good Smile Company trình làng nendoroid Sakura Miku: Phù Tang khoe sắc!

Sentai Filmworks ra mắt anime Gingitsune

Good Smile Company trình làng nendoroid Sakura Miku: Phù Tang khoe sắc!

Sentai Filmworks ra mắt anime Gingitsune

TAG:

Disneyland 1972 Love the old s