Disneyland 1972 Love the old s
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Tình Thù

Tình Thù



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
thì có một vị khách từ Đài Loan sang, Lãnh Phong phải đi cùng Hàn Dương đi tiếp khách.

Đối tác là một khách hàng trong thời gian Phương Đạt còn làm việc đã đưa phong bì khá nhiều lần để ông ta làm ngơ việc cung cấp vật liệu kém. Đến khi Hàn Dương lên thay, kiên quyết bắt công ty đó phải bồi thường hợp đồng lên tới hàng triệu tệ. Giám đốc cũng khá ma mãnh, mang theo cô gái yêu của mình, ý muốn dùng một đêm xuân mà đánh đổi.

Thương trường….

Ly rượu có chứa thuốc kích thích. Hàn Dương  còn quá ngây thơ với những thủ đoạn kiểu này.

Lãnh Phong uống.

Đáy lòng của anh từ lâu đã biến thành tượng đá. Không có gì không khống chế được, trừ khi là không muốn mà thôi.

Nước không xối được cái đầu đang bốc hỏa thì đau…Tay Hàn Lãnh Phong lại thêm những vết cắt mới. Anh phải tỉnh táo để đưa Hàn Dương về nhà…

-Mặt anh xanh lắm…Có sao không?

-Không sao…Em lấy giùm anh một ly nước…

Loại thuốc này là loại cực mạnh…Đối tượng trong phòng chỉ có Doanh Doanh…Một lần nữa, có lẽ cô sẽ không thể nào chịu nổi.

-Nước đây anh!

Trên tay Lãnh Phong là hai viên thuốc. Anh cầm lấy ly nước, một lần nuốt trọn cả hai viên:

-Anh…anh uống thuốc gì vậy?

-Thuốc an thần…Anh sẽ ngủ hơi lâu…Sáng 7 giờ mà anh chưa dậy thì em gọi anh nhé, Doanh Doanh!

Vất vả lắm, Hà Doanh mới đưa được Lãnh Phong vào giường ngủ.

Mồ hôi đang rịn trên trán, mày nhíu lại…Lãnh Phong ngủ, nhưng là giấc ngủ không yên bình.

Cô định cở bớt mấy cái cúc áo sơ mi cho anh dễ chịu hơn.

Dưới ống tay áo dài, Hà Doanh hoảng hốt nhận ra, nó cộm lên những vết thương vẫn còn đang rỉ máu, được băng bó lại bằng lớp vải gạc trắng.

Hà Doanh cuống cuồng mở lớp vải, đến tủ thuốc gia đình, tìm dụng cụ để cầm máu cho Phong.

Băng bó xong…Cô cởi 2 chiếc cúc trên áo sơ mi…

Và…

Hà Doanh không tin vào mắt mình.

Trên ngực Lãnh Phong dày đặc sẹo.

Những vết sẹo kín miệng, không dài không ngắn…Đa số đều là những vết giống nhau.

Cô run run chạm tay lên nó.

Một giọt nước mắt rơi xuống. Lặng lẽ…

Chỉ một lần đạp xe té ngã, cô đã khóc ngon lành vì nó rất đau…Hàng chục vết dày đặc thế, Lãnh Phong từng trải qua những chuyện gì?

Hà Doanh đau lòng….

Không khí trong phòng chợt trở nên tĩnh lặng. Chỉ còn lại một người đàn ông đang khó nhọc ru giấc ngủ và một người phụ nữ đang khóc vì anh.

Chợt tiếng trẻ con khóc…

Hà Doanh lau vội nước mắt, chạy vội đến bên nôi:

-Nín đi con!!!

Con thèm sữa…

Ba con đã từng trải qua những chuyện gì…

—————————–

Mới tờ mờ sáng, Hà Doanh đã nghe tiếng gõ cửa:

-Anh hai!

Hàn Dương gật đầu lách vào trong, gương mặt còn có vẻ rất mệt mỏi:

-Lãnh Phong sao rồi em?

-Anh ấy còn ngủ ạ!

-Đêm qua…anh say quá…Sáng ra mới nhớ…

-Anh Phong…uống thuốc an thần để ngủ ạ! Chuyện đêm qua….Đêm qua có xảy ra chuyện gì không anh?

Đêm qua…

Hàn Dương cũng bị mời nhiều rượu nhưng những ly do giám đốc Tạ mời, đều là do Lãnh Phong uống đỡ cho anh.

Ban đầu Hàn Dương cũng thấy ngại, sợ mình thất thố.

Nhưng khi tỉnh táo lại, sau đó nghe ba mình nói về những thủ đoạn giám đốc Tạ từng làm, Hàn Dương mới giật mình, mơ hồ hiểu.

Lãnh Phong muốn gánh cho anh.

-Đêm qua…đêm qua Phong…Phong có làm gì em không Doanh?

-Dạ…?

Hà Doanh lắc đầu.

Cô nhớ tới những vết cắt:

-Anh hai ơi! Anh Phong…Hình như anh Phong bị thương…Sau đó anh ấy uống thuốc an thần đến 2 viên. Là sao vậy anh?

Lãnh Phong đến sống ở Hàn gia từ khi hơn 10 tuổi…

Đa số người trong Hàn gia đều không thích hai mẹ con họ. Nhưng không ai đối xử tệ với họ, vì Vũ Lâm là người phụ nữ Hàn Gia Thiết đã yêu…Tính ông lại rộng lượng, ôn hòa.Dĩ nhiên, ông cũng đối xử với Lãnh Phong không tệ…Tuy 10 tuổi mới được đi học nhưng anh cũng là người tiếp thu khá tốt. Thi đại học 1 lần là đậu…Ra trường sau Hàn Dương 2 năm…

Những vết sẹo đó…

Hà Doanh cứ bần thần…Có lẽ nó có trước khi anh bước vào Hàn gia…

-Mẹ ơi!

-Gì đấy Doanh Doanh?

-Con…con muốn hỏi mẹ…- Hà Doanh quyết định hỏi thẳng Vũ Lâm- Hồi nhỏ, anh Phong có từng trải qua tai nạn gì không ạ?

-Sao con hỏi vậy?

-Tại vì….người anh Phong có rất nhiều sẹo- Hà Doanh nhớ lại, trong ký ức mịt mờ đêm đó, khi anh đi vào cô, cơn đau khiến tay Doanh bấu chặt lưng Phong…Hình như sau lưng anh cũng có những vết hằn…

-Sẹo à?

Vũ Lâm đi vội qua phòng của Lãnh Phong…Bà cũng không biết lý do…Mười mấy năm nay, đây là lần đầu bà nghe điều đó:

Lãnh Phong đang ngồi trên giường, dáng điệu có vẻ mệt mỏi…

-Phong…Để mẹ xem!

Hai chiếc cúc áo của Lãnh Phong vẫn chưa cài…Những vết sẹo hiện rõ hơn dưới ánh mặt trời…

-Tại sao…Tại sao lại như vậy? – Còn có những vết phỏng tròn tròn khiến bà Vũ Lâm càng lớn giọng hơn- Ai…ai đã làm cho con đến nông nổi này hả Phong?

-Rồi mẹ sẽ làm gì người đó sao? -Lãnh Phong nhẹ nhàng gỡ tay bà- Chuyện qua cũng lâu rồi…Không cần phải quan tâm đâu mẹ…

-Tại sao lại không quan tâm chứ- Vũ Lâm cũng thấy mình vô lý khi cơn giận dâng trào trong lòng mình không có chỗ thoát ra. Bà quát Hà Doanh đang đứng đó- Còn con…Là vợ…tại sao chồng say rượu đến thế mà không lau nổi người và thay quần áo cho nó? Mẹ nhớ đêm qua khi đi Phong cũng mặc áo này.

-Thưa mẹ…con…

Lãnh Phong nhìn đôi mắt sưng húp của Hà Doanh. Cô khóc sao? Khóc vì anh…Như thế đã là quá đủ…

-Không sao đâu mẹ…Con bảo Doanh Doanh để con yên mà.

-Mẹ về phòng đây.

Bà đi như chạy.

Tim nhói đau…

Nhất định là những ngày tháng mờ mịt đó…Khi bà triền miên trong nỗi tuyệt vọng, thậm chí không nhớ mình từng có một đứa con.

Lãnh Phong hồi bé rất ngoan…Cái ký ức mờ mịt của bà hiện lên gương mặt của nó, giọng nói dịu dàng:

-Mẹ ăn cơm đi!

-Nước nè mẹ!

Bà thích uống rượu, không có rượu sẽ nôn mửa, không uống rượu sẽ không ăn được cơm.

Lãnh Phong…hình như nó cũng là người mang rượu về cho bà…

Bao lâu bà không nhớ…

Chỉ không quên được một buổi chiều, Lãnh Phong quay về với chiếc xe đồ chơi và một giỏ quần áo cũ…Nó lau mặt, chải tóc cho bà, mặc quần áo mới cho bà.

-Mẹ đẹp quá!

-Những thứ này ở…ở đâu ra?

-Của một cô tốt bụng lắm đưa cho con mang về cho mẹ…Cô nói đây không phải là đồ cũ đâu. Là cô nghe con nói về mẹ nên mua cho…

Lúc đó thực sự bà đã cảm kích họ lắm…Còn bảo Lãnh Phong nhân khi mẹ đang tỉnh táo, dẫn mẹ đến cám ơn người  ta…Cám ơn…

Và…

Người đó là người đã đưa bà vào tận cùng địa ngục…

Đêm đó…nhìn thấy người đàn bà đó từ xa…trong ngôi nhà ấm áp…Vũ Lâm đã bỏ chạy…Chạy như điên…Để rồi trước một tấm gương, bà hoảng hốt nhận ra mình…Mình tàn tạ như thế này sao? Mình đã làm gì trong ngần ấy thời gian? Sao mình lại trở thành một kẻ điên tình…để giờ đây thân tàn ma dại…

Sau đó…lại là một cơn say nữa…

Khi tỉnh lại, quyết tâm phải làm lại từ đầu.

Thù hận..Nợ tình quyết tâm đòi lại…

Số quần áo kia là của cô ta bố thí cho bà…Vũ Lâm sẽ dùng nó…Nỗ lực thoát khỏi tăm tối, lấy lại vẻ thanh xuân của cái tuổi mới hơn 30, với nhan sắc từ lâu bị bỏ quên…

Con trai bà…đã không còn cười với bà nữa.

Không quan trọng…Dù sao bà cũng vốn không cần…

Hôm nay, những vết sẹo ngang dọc trên người nó. Chắc chắn là do những ngày tháng xa xưa…

Tất cả đều do anh ban cho đó Lâm Vỹ Tường…Tôi hận anh…Trả bao nhiêu vẫn còn chưa đủ…

Việc thiếu kinh nghiệm của Hàn Dương đã gây ra không ít khó khăn cho việc kinh doanh của tập đoàn trong thời gian gần đây.

Tuy Hàn thị được thực hiện dưới hình thức ” gia đình trị” song khoảng 10 năm trước đây, do cần vốn đầu tư vào những hạng mục công trình lớn, tập đoàn này đã bắt đầu mở cửa, cho những cổ đông góp vốn vào. Tuy nhiên với ưu thế hơn 60% cổ phần , bao giờ quyền lực cũng được tập trung vào tay người nhà họ Hàn.

Đến bây giờ, Hàn lão gia thực sự mệt mỏi….Cậu con trai duy nhất Hàn Gia Thiết không giỏi kinh doanh, tất cả chỉ dừng ở mức tạm được…Con rể thì khá thông minh, nhanh nhạy trong buôn bán nhưng bản tính tham lam tư lợi. Đứa cháu trai ruột thịt không thích thú công việc của gia đình…Mà có lẽ do phải mặc lên mình một chiếc áo không thích hợp, nó rất vất vả thích nghi…Thời gian qua, lúc thì do dự không quyết, lúc lại không nhận ra nguy cơ, Hàn Dương đã phạm khá nhiều sai lầm, chọn sai vùng quy hoạch đất mua, khiến công ty lâm vào tình trạng thua lỗ…

Mọi gánh nặng đều chuyển sang vai Hàn Lãnh Phong…

Ông không thể phủ nhận, nó có khả năng đặc biệt trong việc kinh doanh…Những khu đất Hàn Lãnh Phong nhắm tới đều nhanh chóng tăng giá vùn vụt…Nó còn dự đoán khá chính xác tình hình đầu tư tài chính trên thị trường, kịp thời rút vốn đầu tư của Hàn gia ra khỏi 2 công ty có nguy cơ phá sản…

Nhưng ông sợ, ông sợ cái tài năng đó…

Hàn Lãnh Phong bây giờ ví như một ngôi sao vậy…Bao lâu im lặng bỗng dưng một ngày tỏa ra một ánh sáng mê người….Đằng sau đó có thể ẩn chứa nguy cơ bị hủy diệt…

Đó là lý do ông không dám chọn nó…Dù biết ngay lúc chọn Hàn Dương, ông đã bắt đầu một canh bạc lớn…

Bây giờ đang là lúc trả giá cho ván bài đó:

-Chủ tịch…lợi nhuận của quý 2 này gần như không có…Thời gian qua, chúng ta cũng đã tổn thất khá lớn khi ký hợp đồng mua khu đất ở Hoa Lâm…Tiền đền bù thì đã chi xong, nhưng dự án xây dựng khu dân cư cao cấp hoàn toàn không thể thực hiện được…Cố đấm ăn xôi chi bằng bỏ, chính phủ cũng đã công bố sẽ không nâng cấp nơi này…Xây lên, chúng ta sẽ bán cho ai?

Một khu đất trị giá hàng trăm triệu tệ, đột ngột vỡ tan như bong bóng xà phòng….Thiệt hại không phải nhỏ…Chỉ là do Hàn Dương không điều nghiên kỹ, tin vào lời bạn thân của nó, vốn khăng khăng chính phủ sẽ nhanh chóng đầu tư vào đây, vài năm nữa Hoa Lâm sẽ càng cực thịnh…

-Giá cổ phiếu xuống khá nhiều…

Hàn Dương ái ngại nhìn ông nội….Anh biết đó là sai lầm của mình.

-Các vị…-Hàn Dương lên tiếng- Những thiệt hại thời gian qua của công ty là do lỗi của tôi…Tôi thành thật xin lỗi…

-Vấn đề không phải là ai có lỗi mà là làm sao để giải quyết vấn đề. Chủ tịch, tôi biết giám đốc Hàn là cháu của ông, nhưng ông cũng nên vì lợi ích toàn cuộc của công ty…Ta nên chọn một người khác thay vào…Mà người lý tưởng nhất chính là cậu Hàn Lãnh Phong…Mọi người thấy sao?

Phong làm việc thế nào….

-Tôi đồng ý- Hàn Dương vui vẻ- Lãnh Phong…

-Cuộc họp tạm dừng ở đây…Chúng ta sẽ thảo luận kỹ hơn ở phần sau vậy…

Hàn lão gia đột ngột đứng lên. Cuộc họp đành phải tạm thời chấm dứt.

Phó Đào nhếch môi…Dù có thế nào đi nữa, sớm muộn gì Hàn lão gia cũng không thể tiếp tục chống chọi. Bây giờ quan trọng là đưa thằng nhóc đó lên vị trí kia…Với bản lĩnh của mình, ông ta không tin không biến Hàn thị thành Phó thị trong thời gian sắp tới…

Thường mỗi sáng Hà Doanh dậy rất sớm, cho con bú, sau

sau đó chuẩn bị ăn sáng cho Lãnh Phong đi làm.

Hôm nay trong bữa ăn sáng, bà Vũ Lâm có phần khó chịu hơn thường ngày…Hôm qua ông Vỹ Tường và vợ đến thăm,nhìn gia đình ba người họ thân thân thiết thiết với nhau, bà cảm thấy vô cùng bực bội:

-Cháo này là con nấu à?

-Dạ..

-Nấu cá mà không biết lựa kỹ xương à? -Bà trừng mắt- Nội sức khỏe không tốt, nếu không cẩn thận ăn phải thứ này thì sao?

-Dạ…thưa mẹ….Con!

-Không sao đâu- Hàn lão gia khoát tay- Chuyện cũng không có gì.Ăn sáng đi!

Hà Doanh vừa đưa muỗng cháo lên miệng thì Vũ Lâm chợt nói:

-Hà Doanh này..

-Dạ?

-Con bây giờ là con dâu của Hàn gia…Sắp tới là tiệc thượng thọ 80 của ông nội….Mẹ giao cho con tổ chức nhé!

-Dạ?

Hà Doanh thực sự lúng túng. Những chuyện như vậy, cô thật không biết nên làm thế nào?…Cười ngọt ngào, bà quay sang Hàn lão gia:

-Ba thấy như vậy được không ạ?

-Ừ. Cũng nên cho Hà Doanh tập cho quen những nề nếp ở nhà- Ông Hàn vốn không quan tâm tới những việc này- Con là mẹ chồng của cháu, cứ chỉ dạy cháu nhé!

-Dạ…

-Thật ra chỉ cần gọi cho công ty tổ chức tiệc mừng là xong. Doanh Doanh mới sinh con, vả lại chuyện này….

-Anh à…Phụ nữ thì phải công dung ngôn hạnh vẹn toàn. Em cũng chỉ muốn tập tành cho con bé thôi. Sau này nó còn phải cùng vợ của Hàn Dương chủ trì nhiều buổi tiệc nữa. Không làm là không quen được đâu.

-Dạ!

Hà Doanh ngoan ngoãn vâng lời. Cô cũng không muốn bà Vũ Lâm không hài lòng. Ở giữa Lãnh Phong sẽ khó xử  giữa cô và mẹ.

-Làm tiệc gia đình à? Tiệc gì?

-Là tiệc thượng thọ của ông nội anh Phong.

Bên kia điện thoại, giọng Tiếu Anh có vẻ phân vân:

-Thế thì bạn phải lên danh sách khách mời…Lễ thượng thọ người già đa số là người có số tuổi trung niên, thức ăn nhất định phải hợp khẩu vị họ. Còn rượu và trang trí nữa, hơi mệt đó.

-Mình biết…Mình sẽ để ý, sau khi cân nhắc sẽ gọi lại cho bạn.

Hà Doanh thực sự lo lắng…Đây là một việc chưa hề làm, nếu không khéo sẽ làm cho cả buổi tiệc mất vui.

Tỉ mẩn cả buổi chiều lên danh sách, cuối cùng cô quyết định gọi điện lại cho Tiếu Anh:

-Mình gửi mail cho bạn nhé, xem hộ mình những thứ dự định trong đó đã được chưa?

Thật ra buổi tiệc thượng thọ đó cũng chỉ là một cái cớ…Đầu Vũ Lâm đã có một kế hoạch mới. Nghiệt ngã thay, Hà Doanh lại là nạn nhân của bà. Ai bảo hiện giờ nó là con dâu của Phan Vũ Lâm cơ chứ!

Chưa hẳn là hoàn hảo nhưng buổi tiệc Hà Doanh tổ chức cũng tương đối thành công. Những món ăn và loại rượu cô chọn đều khá phù hợp.

Trong góc vườn, giữa những lời chúc tụng, Hà Doanh lặng lẽ một mình trên chiếc ghế đá.

Gương mặt xinh đẹp thoáng hiện lên nét mệt mỏi và buồn bã…

Cô nhìn thấy Thiên Bảo nhưng không đến chào anh.

Từ ngày Lãnh Phong có tiếng nói trong Hàn gia, người ta đột ngột lôi đề tài gia đình ra đàm tiếu. Một tờ báo chợt có chuyên trang ” Bí sử danh môn”. Trong đó nhắc tới trường hợp một cô gái đã đính hôn cùng người này bỗng dưng sau đó làm vợ người kia, vốn là anh em họ trong một gia đình. Họ còn đối chiếu thời điểm con trai của họ ra đời, chỉ vài tháng sau đám cưới, qua đó kết luận cặp đôi này ăn cơm trước kẻng, lén lút quan hệ sau lưng vị hôn phu. Bài báo còn đăng tin hai người không

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Làm dâu phố cổ

Tôi yêu sự công bằng

Vietsub: Black bullet - Hắc Đạn

Tôi yêu sự công bằng

App Android: Anime vietsub online

Tôi yêu sự công bằng

App Android: Anime vietsub online

TAG: