Polaroid
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Tình Thù

Tình Thù



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
nhìn mặt nhau, xem nhau như kẻ thù mỗi lần gặp mặt trong các dịp chiêu đãi thương mại.

Ai biết đằng sau đó là một bi kịch.

Hà Doanh thở dài…

Sau lưng cô chợt có tiếng xào xạt và tiếng bước chân:

-Doanh Doanh!

Là Thiên Bảo….Anh đang đăm đắm nhìn cô, ánh mắt mênh mông.

Doanh của anh sau hơn 1 năm hình như càng đẹp hơn. Sóng mắt làn môi thanh tú được nhuộm thêm một chút thành thục, chút đàn bà. Trong chiếc váy đơn giản, cô thanh thoát kiều diễm lạ!

-Anh Bảo!

Anh muốn đến thật gần…Ôm Doanh Doanh vào lòng…

Nhưng cô lánh người khẽ tránh:

-Em phải vào…Xin lỗi…

Cô đang lướt qua anh. Thiên Bảo bàng hoàng đưa tay kéo lại…

Doanh Doanh mất thăng bằng, ngã chúi vào lòng anh…

Hương tóc…

Nhưng cô đã đẩy anh ra, cương quyết:

-Em xin lỗi…Em phải vào trong…

Xin lỗi…Cô như trốn chạy…Trốn chạy một đoạn tình…Mặc cho người bị trốn chạy đau lòng không tả xiết.

Nếu anh về sớm hơn một chút…Hôm nay có lẽ sẽ không có chuyện em nhìn anh và em quay mặt tránh anh.

Ở một góc tối xa hơn…

Lãnh Phong lặng lẽ nhắm mắt lại….

Tưởng là không đau….nhưng thực tế lại rất đau!

Trên tay Phan Vũ Lâm là một tờ báo…Bà quăng mạnh trước mặt Hà Doanh:

-Con đọc đi!

Tiêu đề ” Danh môn- tình rủ cũng tới” đăng tấm ảnh chụp rất rõ Hà Doanh và Thiên Bảo đang ôm nhau. Biểu hiện của Hà Doanh đầy bi thương và thống khổ:

-Cô đọc đi! Chuyện ra nông nổi này…cô bảo chúng ta làm sao mà nhìn mặt ai được hả? Thà rằng với ai xa lạ, đằng này Thiên Bảo lại là em họ của Lãnh Phong…Cô…

Hà Doanh thảng thốt nhìn dòng chữ đó….Nó như lưỡi dao khía mạnh vào lòng cô…Thực sự là Doanh không cố ý…

Hàn lão gia khuôn mặt thâm trầm, Hàn Gia Thiết cũng không biết nói gì để bênh vực con dâu nữa.

Lúc đó, Lãnh Phong từ trên lầu đi xuống:

-Thưa nội…Thưa ba mẹ…Con mới xuống!

-Con xuống đúng lúc lắm- Vũ Lâm nhếch môi- Chuyện ra nông nổi đó, con tính sao?

Lãnh Phong cầm tờ báo, liếc qua tiêu đề.

Gương mặt vẫn không hề biến sắc…

- Chuyện này con sẽ có cách giải quyết…Con khóc trên phòng đó Doanh! Em lên dỗ con đi!

-Nhưng chuyện này…

-Chuyện bọn trẻ cứ để nó giải quyết- Hàn lão gia khoát tay- Con cũng đi làm đi Gia Thiết…Hôm nay chúng ta có buổi họp với đối tác lúc 9 giờ.

-Dạ….

Trên phòng, Hà Doanh ôm lấy con….Bé vẫn rất ngoan, nằm yên trong nôi. Cô chợt hiểu ra:

-Cám ơn anh….

-Có gì đâu…Lúc nãy con có khóc mà.

-Anh Phong à….Em muốn giải thích….Thật ra em và Thiên Bảo không có gì. Chúng em chỉ tình cờ gặp nhau thôi.

-Anh hiểu mà…Không sao đâu!

Lãnh Phong đưa tay gạt những sợi tóc cùng với giọt nước mắt vẫn còn vương trên má Hà Doanh….Lúc nãy cô đã khóc….

-Anh sẽ nói là em mang con đi chích ngừa. Em sang nhà mẹ đi nhé! Chiều anh ghé đón…

Ngay trong buổi trưa hôm ấy, Hà Doanh bỗng dưng nhận được điện thoại của Thanh Liên:

-Doanh Doanh…Bạn lên mạng xem đi! Có tin về chồng bạn kìa.

Hà Doanh vội vã đến bên máy vi tính…Trên phần thông tin là tít lớn ” Nữ minh tinh Lục An Nhiên có bạn trai mới”….Cạnh đó là tấm ảnh Lãnh Phong đang thân mật quàng vai cô cùng đi vào trong một nhà hàng.

Đa số các bài báo đều khai thác thông tin này, có nơi còn giật tít ” Ông ăn chả, bà ăn nem” đăng hai tấm ảnh vợ chồng Lãnh Phong, người ôm ấp Lục An Nhiên, người gục vào vòng tay Thiên Bảo.

Có bài báo viết rằng, Hà Doanh không hạnh phúc trong cuộc hôn nhân này, sỡ dĩ tìm đến tình cũ là vì muốn an ủi khi biết chồng ra ngoài lăng nhăng…Các comment trên mạng đa số đều tỏ ra thông cảm cho cô, chỉ trích Lãnh Phong không thương tiếc.

Tim Hà Doanh chợt nhói đau.

Hai dòng nước mắt rơi xuống…

Cô hiểu, anh đang che chở cho mình…Bất chấp tới việc làm tổn thương chính mình…Tấm ảnh đêm qua…những phút nao lòng…Hà Doanh không cần khống chế lòng mình…Cô khóc ngon lành, mặc cho những dòng chữ nhòe đi vì nước mắt!

Trong văn phòng, Hàn lão gia nghiêm khắc nhìn Lãnh Phong:

-Con giải thích thế nào về những hình ảnh này?

-Con không có giải thích gì cả.

-Hai đứa thật là…hai vợ chồng…đứa ăn chả,đứa ăn nem…Không ra làm sao cả!

-Đàn ông chơi bời là chuyện thường mà- Lãnh Phong nhặt tờ báo lên, trầm tĩnh- Có bài báo viết là cô vợ không  chịu nổi sự phản bội của chồng, người yêu cũ chỉ là an ủi cô thôi…Chia tay đâu phải là chấm hết…Vẫn còn là bạn mà…

Hàn Dương sững lại…

Lãnh Phong cố tình làm vậy. Gánh hết mọi chuyện, chỉ để gỡ rắc rối cho Hàn gia, cho Thiên Bảo và Hà Doanh không phải đối mặt với rừng chỉ trích.

Hàn lão gia cũng nhanh chóng hiểu ra…Đứa trẻ này…

-Con rất thông minh…nhưng cũng không cần phải làm vậy đâu Phong…Dù sao con cũng là người của nhà ta…Không thể không để ý tới danh tiếng của mình được.

-Dạ…Nếu không còn gì, con xin phép ra ngoài làm việc…

Lãnh Phong bước ra ngoài, đã có nhiều phóng viên chờ anh ngoài sảnh:

-Ông Hàn…Làm ơn cho biết chút thông tin…Ông và cô Lục…quan hệ thế nào?

-Ông Hàn..nghe nói ông và cô Lục đã có định ước…Sau khi ông và người vợ hiện tại ly dị sẽ công khai. Ông có cải chính gì không?

-Ông Hàn….

Lãnh Phong không nói không rằng, chỉ đi theo sự mở đường của toán bảo vệ, mất hút vào thang máy.

Ngay lúc đó điện thoại của anh reo.

Giọng Vũ Lâm:

- Con về nhà ngay…Mẹ có chuyện muốn hỏi…

- Thưa mẹ…Con mới về!

Trên tay Vũ Lâm là một tờ báo vừa xuất bản:

-Đây là cách giải quyết của con sao? Minh tinh Lục An Nhiên, con cũng tài giỏi lắm, tìm được minh tinh đóng kịch chung…

Lãnh Phong không trả lời. Minh tinh thì cần tiền lẫn những tin đồn cho thiên hạ không phải lãng quên…Anh có mục đích của riêng mình. Hai bên cộng tác với nhau, cùng có lợi:

-Vất vả lắm mới lấy được lòng tin của ông nội…Con muốn hủy hoại tất cả à?

-Không đâu…Ông nội cũng biết chuyện rồi mà…Con nghĩ không có vấn đề gì…Đàn ông mà mẹ…Chỉ có phụ nữ là khổ thôi!

Ánh mắt lạnh như băng đó hướng về bà trách móc:

-Con trách mẹ đã lôi chuyện vợ yêu của con ra làm khó con à? Mẹ cũng chỉ nói sự thật thôi…

-Lần sau mẹ có thể đặt máy ảnh vào góc tối hơn. May là Doanh Doanh không để ý…người chơi cô ấy một đòn đau lại là mẹ chồng cô ấy…

Vũ Lâm khựng lại…

Bà cười gằn:

-Con biết hết rồi à?

-Con không phải đã nói với mẹ rồi sao? Đừng động tới Doanh Doanh. Cô ấy là vô tội…

-Có tội chứ! Tội là con gái của hai người đó…Tội là…

-Tội là có một gia đình quá hạnh phúc. Đúng không?

-Phải…Đó cũng là một cái tội…

Dĩ vãng từng chút một, hiện về…

Trong công viên ngày đó, nhà bốn người hạnh phúc…Đứa trẻ lớn thì tung tăng trên nền đất, chạy đùa với ba. Đứa bé nhỏ trong nôi, đang cùng mẹ nhìn cha và anh vui đùa trong nụ cười rạng rỡ.

Còn bà…đứng đó…Thân tàn ma dại…không ra một con người…

-Tội rất lớn….

-Mẹ nhất định sẽ trả được mối hận đó…Một ly rượu có thuốc kích thích, một đứa con bất đắc dĩ, một mối tình dang dở, thiết nghĩ Doanh Doanh đã chịu nhiều rồi…

Lãnh Phong lẳng lặng nhìn mẹ…

-Tha cho cô ấy đi mẹ…

-…………

-Những người gây ra những tổn thương của mẹ, con sẽ giúp mẹ trả hết cho xong…Con chỉ yêu cầu mẹ, đừng động tới Doanh Doanh…Nếu không, con cũng sẽ ngăn lại bằng mọi giá…Lúc đó mẹ con mình sẽ càng xa lạ…Mẹ ơi!

Giọng nói chứa đầy thê lương, trách móc…

-Con dọa mẹ đó à?

-Hơn 20 năm đợi được…không lẽ chỉ có vài tháng là không chịu đựng nổi sao? Con hứa rồi, nhất định sẽ làm được mà…

Lãnh Phong bước ra cửa…

Anh đã từng luyến tiếc hạnh phúc…Đã từng cố níu kéo…Đã trong những đêm lặng lẽ nhìn cô ngủ….Đã ôm con vào lòng, hít thật sâu mùi hương thơm mịn trẻ thơ…

Nhưng anh chỉ có thể đứng lặng nhìn cô…như những ngày cũ….Trên lầu cao thấy cô cười rạng rỡ mà lòng ấm áp vô cùng.

Người ta có thể cười Phong, tại sao là yêu mà không dám nhận, tại sao không mạnh mẽ giữ lấy cô chặt bên mình.

Vì Phong là đứa trẻ sinh ra từ thủ đoạn…Anh không xứng làm người. Bản thân chỉ là một công cụ giật giành hạnh phúc…Để khi không được, bị ném vào một xó ven đường.

Phong rất yêu mẹ…

Nhưng mẹ không yêu anh!

Không sao cả…Dù thế nào Phong vẫn sống, vẫn lớn lên và vẫn được học hành…

Lá bài ngửa…Phong là kẻ được chính số phận lựa chọn, là người đóng vai trò xóa đi nỗi ám ảnh của Vũ Lâm.

Mẹ sinh ra con…Mẹ mất nụ cười…mẹ mất đi kiêu hãnh…Con sẽ tìm cách trả lại cho-mẹ một lần thôi cũng được, nụ cười hạnh phúc ngày nào.

Người ta có lỗi gì khi muốn giữ gìn hạnh phúc?Người ta cũng không có lỗi khi vì quá yêu mà níu kéo, mà dùng thủ đoạn. Chỉ có những thứ sinh ra từ thủ đoạn ấy, bị khinh khi, bị vứt bỏ mới là thứ không nên tồn tại mà thôi…

Đúng không mẹ?… Mẹ của con!

Cuộc họp bất thường hôm nay diễn ra căng thẳng hơn thường lệ…

Đó là một buổi kiểm điểm trách nhiệm của Hàn Dương…Hợp đồng lớn nhất của công ty hiện tại là việc xây dựng một loạt cao ốc thương mại lớn, bất ngờ bị đình trệ, nguyên nhân là nhà cung cấp vật tư của Hàn thị- Vĩnh Tường không thực hiện đúng hợp đồng, khiến trước mắt phải đối diện với một loạt vấn đề, nổi bật nhất là bồi thường theo thỏa thuận của khách hàng.

Phó Đào là người đầu tiên lên tiếng:

-Giám đốc Hàn…Tôi chỉ yêu cầu cậu trả lời cho chúng tôi biết, tại sao khi phát hiện phía Vĩnh Tường đang gặp khó khăn về tài chính lại không báo cáo mà lại để họ tiếp tục làm nhà cung cấp nguyên vật liệu? Hiện nay theo thông tin nhận được, phía Vĩnh Tường mang nợ rất lớn, khó có khả năng khôi phục. Bên đó phá sản đã đành, còn làm hại chúng ta mất uy tín và bồi thường hợp đồng. Thiệt hại này ai sẽ là người chi trả?

Hàn lão gia khẽ thở dài. Có trách chỉ trách Hàn Dương là con người mềm yếu về tình cảm. Huống hồ Vĩnh Tường lại là công ty nhà Hà Doanh, khó trách nó mềm lòng.

-Chuyện thiệt hại của công ty…tôi sẽ gánh chịu hết- Hàn Dương hít một hơi dài- Đây cũng là tờ đơn xin bãi nhiệm. Tôi hoàn toàn không đủ năng lực để gánh vác cty…Mong mọi người tha lỗi.

Hàn lão gia cũng không làm gì khác được. Sai lầm là do ông…Hàn Dương vốn không hợp với vai trò đó. Ông quá chủ quan, đáng lẽ phải cho nó thời gian thích ứng  thì lại bất ngờ trao vào tay một trách nhiệm quá nặng nề.

-Chủ tịch…Các cổ đông đều đồng lòng…Chúng tôi đề xuất cậu Hàn Lãnh Phong lên thay thế vị trí tổng giám đốc điều hành. Không biết chủ tịch có ý kiến gì không?

Không làm khác được…Đáng lẽ phải là thế rồi.

-Nếu mọi người đã quyết định thì tôi cũng không phản đối…Từ hôm nay Lãnh Phong sẽ là tổng giám đốc mới của Hàn thị…Mong mọi người giúp đỡ cháu….

Lãnh Phong vừa nhận chức, ngày hôm sau đã ra công văn chính thức yêu cầu phía Vĩnh Tường bồi thường theo hợp đồng. Con số là hàng trăm triệu tệ.

Ông Vỹ Tường trầm mặc sau khi luật sư của Hàn thị vừa trình bày xong:

-Thưa ông Lâm…Mọi chuyện đã xong, mong ông đừng làm chúng tôi khó xử. Yêu cầu trong vòng nửa tháng, ông phải bồi thường theo đúng thỏa thuận…

-Tôi hiểu…Tôi sẽ cố gắng thu xếp.

Thông tin vừa đưa ra, cổ phiếu của Vĩnh Tường đã xuống dốc thảm hại. Ngân hàng cũng phong tỏa tài khoản, không cho ông vay thêm tiền.

Mọi chuyện đều bắt đầu từ một bản hợp đồng béo bở mà một người từng lăn lộn thương trường như ông, dù điều nghiên kỹ cũng không khỏi sa vào.

Thất bại của nó, hậu quả không lường trước được…Cty xuống dốc phong phanh, dù Vỹ Tường đã cố hết sức tháo gỡ. Hàn Dương vì thông cảm cho ông nên cũng bị lôi vào rắc rối. Vì thế cũng không trách được Lãnh Phong…Việc đòi bồi thường này cũng là do nó thân bất vô kỷ.

Điện thoại reo…Ông bắt máy:

-Alo…Cháu là Thiên Bảo đây…Cháu biết hết mọi chuyện rồi. Cháu sẽ cố gắng hết sức để giúp bác…

Hà Doanh quyết định về nhà. Biết được chuyện của ba, cô vô cùng lo lắng…

-Cô ba…

Vú Phan mắt vẫn còn đỏ….Hà Doanh không khỏi hoảng hốt:

-Vú Phan…có chuyện gì à?

-Ông chủ….Cô vào trong đi!

Ba cô đang ngồi trên ghế. Cạnh đó là mẹ…

-Ba mẹ…

-Doanh Doanh!

-Con nghe tin trên báo….Ba ơi!

-Không sao đâu! Chỉ là chút khó khăn thôi- Ông Vỹ Tường thoáng mỉm cười- Ba của con đâu phải là chưa gặp khó khăn bao giờ chứ.

-Nhưng khó khăn đến nỗi bây giờ thì chưa- Thiên Bảo bỗng nhiên xuất hiện- Em chưa biết gì sao? Mọi chuyện ra nông nổi này là do chồng của em gây ra đấy. Doanh Doanh!

-Thiên Bảo!

-Anh Phong? – Hà Doanh sững sờ rồi vội vàng nói- Không phải đâu…Anh Phong chỉ là làm theo việc ở cty thôi. Anh ấy…

-Không phải chuyện ấy…Anh muốn nói tới chuyện khác kìa.

Chuyện khác đó là khi nghe tin, Thiên Bảo đã quyết định cho phía ông Vĩnh Tường vay tiền để giải quyết mọi chuyện. Việc tưởng sắp xong thì ba anh biết chuyện, nổi giận đùng đùng:

-Con có não không hả? Bây giờ tất cả các nơi đều không ai dám cho phía Vĩnh Tường vay tiền…Họ sắp phá sản rồi…Tiền…là tiền đó…500triệu tệ, con xem là giấy sao? Nếu họ không còn khả năng thanh toán, ta lấy gì để trả lời với các cổ đông.

-Ba à! Nhưng bác Tường và ba…

-Là bạn bè tốt đúng không? Bạn bè thôi con à! Hơn nữa con rể ông ta cũng muốn ép chết ông ta…Con chỉ là con rể hụt thôi, đừng có nhầm lẫn vai trò như vậy chứ!

-Ý ba là…là Lãnh Phong!

-Phải…Cậu ta nói cho ba biết…Dù sao cậu ta cũng đỡ hơn con, nghĩ tới chút tình nghĩa với mẹ con…Không như con, tiền của nhà mà định mang ra ném ngoài cửa sổ.

Hà Doanh không tin vào tai mình:

-Anh Phong…anh Phong không có tàn nhẫn như vậy đâu. Em không tin…Không tin…

Lòng cô trống rỗng….như tan nát…

Nhìn theo dáng con, ông bà Vỹ Tường khẽ thở dài…Thiên Bảo lại nghe lòng chua chát…Phản ứng cô mạnh vậy…Không lẽ Hà Doanh cũng đã yêu?

Hà Doanh chạy về nhà…Cô muốn tìm Lãnh Phong hỏi cho rõ….

-Kế hoạch sắp tới của con là gì?Mẹ không thể biết sao?

Là giọng của bà Vũ Lâm…Tay Hà Doanh run run…Cô không đủ can đảm chạm vào khóa cửa:

-Chỉ cần ông ấy phá sản là được rồi đúng không? Ông ấy không còn gì nữa…Là được rồi!

Thật sao?

Hà Doanh muốn hét lên…Anh là người đã thêm một đòn nữa, dồn ba cô vào con

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Spinoff manga Hidan No Aria AA sẽ được chuyển thể thành anime

Good Smile Company trình làng figure Awoken Hera-Ur

Vietsub: A Symphony of Justice - Bản Giao Hưởng Công Lý

Good Smile Company trình làng figure Awoken Hera-Ur

Triển lãm mô hình Miyazawa: Xuân 2015 (Phần 1)

Good Smile Company trình làng figure Awoken Hera-Ur

Triển lãm mô hình Miyazawa: Xuân 2015 (Phần 1)

TAG: