Old school Swatch Watches
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện VOz
Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Tác Giả BELoster

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Tác Giả BELoster



- Chuyên mục: Truyện VOz
- Lượt xem:
nước ra chứ gì- Anh chả tỉnh bơ


Hộc thì có hộc nhưng mà muốn hôc luôn lá phổi ra quá. Thằng này có ý định giết tui hơn là cứu tui. Quay lại cảm ơn thì nó cười nói không có gì. Nó còn đá đểu tui


- Không cứu thì chú mày cạp đất mà ăn à?


Ngọc Trinh là má nó chắc. Bé Trang ở dưới hồ bơi lên, bé hớt ha hớt hải chạy lại. Ôi, tướng chạy tình yêu đời tui dễ thương làm sao… hí hí. Vi em với thằng Qúi cũng tới.


- Ha ha, thằng này, chắc ông bà mày dưới đó nhớ mày lắm hả?- Thằng khốn nạn đâm tui.


Vi em quay qua lườm thằng Qúi làm cho nó nín cười ngay lập tức. Hờ hờ cho mày bỏ tật, dám đá đểu ông hả?


Hết giờ bơi, thằng bảo vệ thổi còi, mọi người lên bờ hết, còn mình thằng ku kia bì bõm dưới nước kiếm cái quần. Há há, nhìn thấy cảnh đó sao tui thấy mát dạ quá.


- Cái gì đây?- Trang nheo mắt hỏi tui


Nhìn xuống chân thì thấy cái quần của thằng cô hồn hồi nãy. Kì này móm thiệt rồi.


Run quá, tui đáp bừa:


- Cái quần…cái quần màu đen của… của anh.


- Sao anh mặc tới 2 cái lận?- Bé thắc mắc


- Cái này là quần tà lỏn, cái anh đang mặc là quần bơi. Nãy anh quên cởi ra.


- Huhm, anh lạ thiệt…thôi mình về đi…hì- bé cười tít mắt, bé hay cười lắm. Đây là điều tui thích nhất ở bé.


Đi về, tui đi chung với bé Trang. Đang đi thì cái xe đạp trở chứng, đứt xên. Thấy vậy bé Trang kêu tui lên xe, bé chở về. Hế hế, hên quá xá, tao iu mày quá xe cổ ơi. Chạy được một đoạn, tui lấy hết bình tĩnh hỏi Trang:


- À Trang nè, cho anh hỏi cái này nha…


- Ừ, gì dạ anh?- Bé nhỏ nhẹ


- Em…có bạn trai chưa?- Tui run như cầy sấy


- Chưa, em chưa thấy ai hợp với em hết…hì…- Bé cười dịu dàng


- À, em thích thằng hồi nãy hả? Anh thấy em nói chuyện cũng hợp với nó quá chứ.- Câu nói ngu nhất tui từng nói. Vì nó mà tui sống đau khổ trong ba tháng trời.


- Hì, cái anh hồi nãy đó hả? Em thấy ảnh nói chuyện cũng vui lắm. Em thích mấy người như vậy.- Bé Trang ngây thơ trả lời mà không biết tui đang sợ.



- Ừ…- Tui ậm ừ.


Bé ngây thơ, cứ vậy mà chạy xe thẳng về nhà tui. Chắc bé không biết gì tới tình cảm tui dành cho bé đâu. Về tới nhà, tui không quên xin sđt của bé. Đưa cho bé sđt của mình, tui dặn khi nào rãnh thì đt tui đi bơi. Bé nhìn tui cười nhe ra răng, mười cái răng trắng đều. Bé vẫy tay tạm biệt rồi chạy đi. Tui thề là không bao giờ quên được hình ảnh bé cười rồi vẫy tay chào tui. Tui vô nhà, lòng nặng trĩu. Buồn man mác, từ nhỏ tới giờ, tui chưa có cảm giác này với bất cứ ai, kể cả Vi. Khi bị Vi từ chối thì tui cũng chỉ tặc lưỡi cho qua.


Hôm nay ba về, ăn cơm xong tui lên nhà trước. ĐT trong túi reo, tui giật mình, mừng hủm, cứ tưởng bé gọi cho tui. Nhưng không, thằng bạn rủ tui đi chơi game. Ừ thì đi. Đang buồn, không có gì làm. Xin phép ba má xong, tui lên đường phi thẳng tới Net 148.


Thằng gọi tui tên Kì Lân. Trong lớp nó là thằng cao…à không…chỉ to, đen với hôi thôi. Nó không cao. Chỉ thuộc dạng trung.Tụi tui đặt biệt danh cho nó Kì Lờ, mỗi lần kêu nó vậy thì nó chửi um lên”Lờ con gái mẹ mày chứ Lờ!!!”. Tui hỏi chơi gì, nó nói là Fifa online 2. Chắc ai cũng biết trò này. Nó nổi tiếng đá banh hay nhưng vô trong game thì tui chấp cả dòng họ nó. Đá kiểu gì mà nó toàn thua 5, 6 trái không gỡ. Ngồi đó, kêu nó mấy chục lần không thấy trả lời, ngó qua máy nó thì hỡi ơi… Anh chả đang chăm chú coi phim con hợi…”!


Màn hình hiện lên cảnh một em chắc là Nhật, ẻm ngồi thổi vô cái ống nước màu da người cật lực. Thằng mất dạy này,…tui rón rén đi ra. Tui nói với bà chủ quán là thằng mập mập đen đen ngồi máy số 21 đang coi phim con lợn.


Bả: – Cái gì?!!!


Bả lại chỗ Kì huynh, bắt quả tang. Há há há…tui len lén đi về. Bùng luôn tiền net. Dắt xe ra tui còn nghe tiếng bà chủ văng vẳng.” Mày đưa sđt ba má mày cho tao, không có ổng bả bảo lãnh thì mày khỏi về nghen con!”


Hớ hớ…thấy vui vậy chư tui không cười nổi. Tui nặng nề đạp xe về nhà, cảm thấy chân mình nặng như đeo chì. Bất chợt tui lại nghĩ tới bé Trang…



Chap 10


Đạp xe về nhà, lòng đau như chó…không…như cắt. Tới nhà, dẫn xe vô, thảy cái rầm xuống đất, lê chân bhuước vô nhà. Thấy tui thất thểu đi vô, má hỏi bị làm sao vậy? Không trả lời tui đi thẳng lên lầu, vô phòng đóng cửa lại. Nằm xuống giường cái ịch. Suy nghĩ- Thằng cờ hó kia có gì mà bé Trang thích chứ, ừ thì nó đẹp trai thiệt nhưng nhìn tướng thấy ẻo lả như mấy má vậy. Đang vu vơ thì đt reo, chắc là Kì huynh báo oán đây mà. Ngồi bật dậy, móc đt ra nghe, tui nói chuyện như đàn anh của nó…


- Sao? Phê không ku?- Giọng thách thức


- Em, Trang nè…


Chuyển đổi thái độ


- Ủa Trang hả em? Có gì mà gọi anh vậy?


- À, bắt đầu từ mai là em bận đi học thêm rồi, hông dạy bơi cho anh được nữa ồy…


- ẶC!!! Sao kì vậy?


- Hì, tại má em bắt, với lại anh khỏi lo, em nhờ chị Vi dạy cho anh rồi…hì…


- Ừ, cám ơn em nha.


- Hông có gì anh, thôi giờ em học bài nha, pi pi…


Bé Trang cúp máy, sao mà hên quá vậy? Mới bơi được mấy bữa mà phải chuyển giáo viên là sao? Haizzz, bé Trang học bài rồi…học bài? học bài?!!! Chết tía, mai kiểm tra 15 phút Sinh, hẻo rồi. Tui đứng phắt dậy nhảy vô bàn ngồi học…


Sáng 6h, má réo. Quyến luyến từ biệt cái giường yêu quí, tui dậy, đánh răng rửa mặt. Đang đánh thì thấy con thằn lằn ở đâu chạy ra, láo, thấy ông ở đây mà dám nhảy ra à? Tui cung tay, dộng “Ầm!!!” 1 phát, chắc mẩm kì này nó tử ẹo nhưng không, nó né được. Thôi thì tha cho nó, rút tay lại, tui thấy nhói nhói, tay chảy máu rồi, chảy máu rồi. Ậu mợ nó, sao kì vậy, ngó lại thấy có cái móc sắt ngay đó…Chạy xuống băng bó, máu chảy từa lưa. Đau vãi đếu. Xong tui xách xe chạy tới trường, đang chạy thì “Bụp!!!”.Tiếng bụp ai oán. Tui cảm thấy có 1 luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng mình.Từ từ nhìn xuống…bẻ cmn cái bánh xe sau. Ệt…sao hên quá vậy…đúng là làm nhiều chuyện ác có khác, chắc bữa nay tu thôi…Đẩy một đoạn thì có tiệm sửa xe, tui gửi vô đó sửa rồi nhảy lên chiếc hăng cải chạy hết tốc lục tới trường. Đang chạy thì thấy Vi em, ôi trời còn thương mình…


- Chạy đi đâu mà gấp dữa vậy T?- Vi hỏi


- Đi…đi học…chứ…đâu, xe hư…- tui hổn hển


- Ừ, hình như Vi cũng đang định đi tới trường nè, có ai muốn quá giang hông?- Vi tinh nghịch


- He he, có người đẹp chở thì ngu sao không đi.


- Ừ, vịn chặt, Vi đi nhanh lắm á…


Nhanh con mợ gì mà nhanh chạy đạp điện gì mà còn thua tui đi xe đạp


Đang đi thì gặp thằng Qúi, oan gia ngõ cụt cmnr. Anh chả nhìn tui bằng 2 con mắt hình viên đạn rồi tăng ga, đạp xe đi thẳng, không thèm chào Vi em luôn. Ôi đệt… chuyến này tui mềm xương với nó. Vi em thì đơ luôn khi thấy thằng Qúi tỏ thái độ như vậy.


- Ủa, vậy từ nay Vi dạy bơi cho T à?


- Ừ, bé Trang nó bận học thêm nhiều quá nên nó nhờ Vi.


- Vậy là hết cơ hội gặp Trang rồi…


- Có gì đâu, muốn gặp thì hẹn nó đi chơi là được rồi


Tới trường, tui nhảy xuống xe, nói tiếng cảm ơn với ẻm. Vi cười hì hì, nói không có chi rồi dắt xe đi gửi.


Vô lớp, thấy thằng Qúi ngồi 1 đống mặt hầm hầm. Tui biết là nó giận chuyện hồi nãy. Bước tới định giải thích cho nó hiểu thì…”Mày biến đi, tao đéo cần giải thích!!!”. Tui giật mình, thụt lại mấy bước. Lát sau, Vi bước vô. Thấy thằng Qúi nằm úp mặt xuống bàn. Vi hỏi tui có chuyện gì vậy, xong, Vi tới vỗ vai Qúi. Chắc nó không biết là Vi nên nó đứng phắt dậy, trúng Vi. Vi té phịch xuống đất. Nó đứng đó nhìn, mặt mày nó xanh lét. Mấy nhỏ con gái ùa lại như bầy vịt, xúm lại đỡ Vi. Miệng thì liến thoắng chửi thằng Qúi vũ phu. Vi đứng dậy, môi em chảy máu. Hai mắt đỏ hoe ngấn lệ. Thằng Qúi thì thất thần nhìn Vi, không nói được 1 lời. Tùng…tùng. Tới giờ truy bài, Vi em ngồi 1 chỗ, với 2 hàng nước mắt chảy dài, nói thật thấy vậy tui thương em vô cùng. Suốt mấy tiết đầu, thằng Qúi không nói lấy 1 câu. Nó chỉ toàn úp mặt xuống bàn…



Chap 11


Giờ chơi, ngồi chém gió với mấy thằng chiến hữu lựu đạn. Nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, nào là bộ phim lẻ chiếu trên Tv hồi tối, rồi thì lát nữa kiểm tra phải hợp tác với nhau. Chuyện được bàn nhiều nhất là mần ăn gì với gấu chưa, thằng nào cũng luyên thuyên tao sờ được con A, tao hun được con B, con C mới cho tao mò, rồi thì cảm giác ra sao…toàn 18+. Ức chế vãi đái, tui dộng bàn cái rầm. Nguyên đám quay qua nhìn tui, mới vừa mở miệng “Ậu mợ…!” thì mười mấy con cờ hó nhào vô xé phay tui. Đứa thì Cena bẽ giò, thằng thì Under Taker bóp họng,…Tui gào thét trong tuyệt vọng “Khọt…khọt…mấy con cờ hó!!!Ngon thì tay đôi!!!Ông mà ra được là chết mẹ từng đứa với ông!!!”. Cả đám khiêng tui như khiêng heo chuẩn bị cắt tiết, thảy vô đống chổi của lớp 1 cái “RẦM!!!”. Đống chổi nát bấy, đít tui cũng nát theo…


Kết quả là đứt hết 3 cái nút áo, gọng kiếng vẹo càng, đôi giày được gửi trong thùng rác, mười mấy con cờ hó nhìn tui cười dâm đãng… Thù này không trả thề không làm người…Lết ra ngoài đi mua sting uống bồi dưỡng( nghe nói nó có nhân sâm), đứa nào cũng nhìn mình cười, kệ mợ, phạch ngực đang là mốt. Lững thững bước xuống, thấy ông giám thị tay lâm lâm cây đánh chó, bước tới phía tui. Teo…, canh hướng nhà vệ sinh tui dông thẳng.


- Em kia, đứng lại cho tui, á à, mày dám chạy à?!!


Chạy nửa đường xúc chiếc giày, ệt, thắng cái két, lượm hàng rồi chạy tiếp. Mém bị túm đầu, gần tới nhà vệ sinh tự dưng thằng chả dừng lại, không rượt theo nữa. – Há há..há..há, mệt rồi hả bố già, gì chứ chạy thì

tỉ năm nữa rồi bắt kịp tui nha!- Tui cười đắc chí.


Vô tới nhà vệ sinh, tui ngó ra coi coi ổng đi chưa. Thằng chả vẫn còn canh.


Ngon thì ông canh tới sáng đi ông già. Quay vô, tui mở phẹc- mơ- tuya định giải bày tâm sự thì…chết cmnr…nhà vệ sinh nữ…


Một em gái từ trong đi ra, tui đứng hình, “Á!!!”.


- Từ từ…bình tĩnh… nghe tui giải thích…- Teo tờ rym rồi


- Đồ biến thái, đồ bệnh hoạn!!!


Rồi ẻm vô tư hồn nhiên mà sút 2 trái banh(chắc các thím biết mà) thật mạnh. Ôí mẹ ơi, cái cảm giác đó tui không thể nào quên, bãi cmn dế… Đau thấu trời. Tui muốn sùi luôn bọt mép, quị tại chỗ, hai tay ôm thằng em trai, ngước mặt lên cầu khẩn:


- Xin em…đừng…


- Đi ra liền đồ biến thái!!!Đi!!!>”

- Chờ…hồi sức…cái- Tui thở hổn hển


Đoạn, con đó chạy ra ngoài nói gì đó với ông giám thị, chuyến này bỏ mợ rồi, về nhà họp gia đình chắc luôn…


Bị lôi xềnh xệt lên văn phòng, bà hiệu trưởng trừng mắt nhìn. Ông giám hiệu kể lại đầu đuôi với bả.


- Em ăn mặc vậy đó hả?- bả nhìn tui


- Dạ…dạ tại nãy…- tui lắp bắp


- Tại cái gì?!- bả lớn giọng


- Tại em bị mấy con…mấy thằng kia giỡn rồi làm đứt…


- Ai nói cái áo em đâu!!


Hết hồn, nhìn xuống, chưa kéo lên, thấy cái sịp. Vậy là trinh tiết mười mấy năm mất vô tay bà già này sao?!!!


- Đưa sđt ba má em cho tôi!- bả ra lệnh


- Dạ…cô tha cho em, mới vi phạm lần đầu…


- Đưa hay là hạ hạnh kiểm?!Chọn đi!


- Dạ…012345XXXX…- tui miễn cưỡng


- Đọc lại, chậm thôi!


What the f***, má này điếc chắc. Thôi kệ còn hơn bị hạ hạnh kiểm.


Cuối cùng cũng được về lớp, thất thểu đi vô. May mà cô Sinh Học chưa vô…


Tức tối vô chỗ…cái con điên trong nhà vệ sinh, nhờ mày mà ông ê chề vầy nè…chờ đó đi, ông sẽ thiến mày…



Chap 12


Hôm nay chưa ăn gì mà đã xui như cờ hó rồi…sáng bể bánh xe, trưa bị sút bóng, đúng 5p sau thì bị mời phụ huynh, ôi… Chung quy cũng tại con kia…



Bây giờ bỏ hết qua một bên, cầu trời cho con qua được bài này…



- Cả lớp đứng dậy…chào cô!!!- Con lớp trưởng dõng dạc



- Chúnggggg emmmmmm kínhhhhhh chàooooo côôôôôôôôôô ạạạạạạạ…!- Nhựa như tàu khựa.



- Các em ngồi xuống, lấy giấy ra. Như cô đã dặn…em kia, đứng dậy cho cô!- Bả chỉ thẳng mặt tui.



Ậu mợ…sao bữa nay hên dữ vậy trờiiiiiiiiii… Tui đứng dậy,



- Em ăn mặc kiểu gì vậy?Lớp trưởng, ghi vô sổ đầu bài.



Tui nhìn mười mấy con cờ hó bằng đôi mắt căm hận…



- Kiếm cái gì cho cột cái áo lại đi…- Thằng Năm nổ khều khều thằng bóng Biển, về thằng này thì sẽ được kể sau.



Nó lục trong cặp ra mấy cái kim tây, thảy cho tui.



- Em gài áo lại tôi mới bắt đầu cho làm kiểm tra, không thì ra ngoài hóng.



Bất đắt dĩ tui phải làm theo, gài xong nhìn bệnh bỏ mợ.Nguyên lớp cười rần rần, thằng Qúi với thằng Kì Lân cười lớn nhất.



Thằng da đen đó còn phán thêm: “Trời hại tiểu nhân!!” rồi cười như điên.



Ngồi phịch xuống, lườm con cờ hó da đen. Thằng đê tiện đó vẫn cười đắm đuối…, lấy cuốn tập, rứt đôi giấy. Cuốn tập đã ốm lại ngày càng ốm hơn.



Bà cô phát đề:



” Câu 1. So sánh cơ vân, cơ tim



Câu 2. Trình bày sự hoạt động của các van tim và chiều dịch chuyển của dòng máu qua tim trong một chu kỳ tim.”



Đọc đề xong, tui cười tét rúng…Thánh đãi…thánh đãi… đây mà, hôm qua học đúng 2 cái bảng này, thuộc như cháo.



Móc hàng họ ra, tui hí hoáy làm, năm phút sau ngồi ngửa mặt lên trời hận đời vô đối. Ngó nghiêng qua thì thấy Kì huynh cắn viết, mồ hôi đầm đìa, mắt đảo liên hồi, nó móc trong hộc bàn ra tờ giấy rồi xuống chép lia lịa. Thời cơ đã tới, mày chết với ông, da đen à…khữa khữa…



”Phao hả con chó?!Mày chết con à…”- Tui viết vô tờ giấy nháp rồi đưa qua cho nó.



Mặt con cờ hó đó chuyển từ đen thành xanh lét, ”M tha t, lát muốn ăn gì t mua cho…”.–Nó trả lời.



Tui nhìn nó cười đễu phát rồi úp mặt xuống bàn. “Hết giờ, tất cả nộp bài!”, bà cô lấy cây rước gõ bàn cái rầm làm tui giật mình tỉnh ngủ…Tùng…tùng…tùng. Tiếng trống báo hết tiết và cũng là giờ ra về. Tụi nó lập hội đá banh rồi đi mướn sân. Hên ghê còn được đúng 1 sân trống. Cứ tưởng lớp đá với nhau ai dè tụi nó nói là đá độ với băng trên khu phố 8. Trong lúc đợi băng kia tới thì tui sai thằng cờ hó da đen đủ thứ chuyện từ lấy giùm ông đôi giày,


Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Đọc Truyện Tạ Trùng Linh Hồi Ký Voz Full

Huyền thoại Phồng Tôm - Đứa nào cười tao đấm phát chết luôn

Truyện Biên Giới...Ngày...Tháng...Năm...

Truyên Yêu Gái Massage Và Kết Cục... Voz Full

Chuyện của tôi

1234»
Bài ngẫu nhiên

Gái xinh đi phượt

Hình nền anime Tokyo Ghoul

Mồt girl đến từ Hàn Quốc

Hình nền anime Tokyo Ghoul

Người đẹp và xế khủng

Hình nền anime Tokyo Ghoul

Người đẹp và xế khủng

TAG: