cô dàn dụa. Lăng Khiên thấy vậy đau lòng liền ngước lên dịu dàng hôn lấy nước mắt của cô \"Ngoan, đừng khóc. Chốc nữa sẽ hết đau thôi\". Tối hôm nay anh muốn cô phải thuộc về anh . Cơn đau đã thực sự quá đi chỉ trong vài dây, 1 cơn khoái cảm ùa tới. Nhược Vi bám chặt vào tấm vai trần Lăng Khiên nức nở, ko ngừng rên rỉ \"A... Lăng... Khiên...\". Anh bắt đầu luân động trong cơ thể cô. Nhược Vi là lần đầu tiên làm sao chịu đc 1 sự cuồng dã to lớn như vậy chứ. Dưới ánh trăng qua khe cữa sổ, có 2 thân hình trần trụi quấn lấy nhau trên giường......................................................................................................................... Nhược Vi bừng tỉnh giấc vào nửa đêm. Cô mệt mỏi cố mở mắt ra. Nhược Vi cố ngồi dậy nhưng 1 cơn đau ùa đến phía dưới , xương cốt cô gần như rã rời. Đáng chết tên Lăng Khiên lúc nãy đã ăn cô, đã vậy còn hành hạ cô tới mấy lần. Hại cô mệt mỏi như sắp chết thế này. Nhược Vi quay đầu qua tìm kiếm bóng dáng quen thuộc nhưng bên cạnh trống trơn ko 1 bóng người. Cô thấy khó hiểu , liền cố gắng đứng dậy khoác vào người cái áo choàng ngủ rồi ra khỏi phòng. Vừa bước xuống cầu thang, Nhược Vi đã nghe tiếng la thất thanh của 1 cô gái \"Trần tiên sinh, xin hãy tha cho tôi !!! Làm ơn!!! Đau quá!!!\". Là tiếng của Minh Tuệ, sao cô ta lại ở đây? Cô trừng mắt nhìn , Minh Tuệ đang bị trói chặt tay và bị mấy tên vệ sĩ cầm roi da quất vào người. Cô ta đang sợ hãi, đau đớn , gào khóc thảm thiết vs người đang ngồi ở ghế sopha. Người đó ko ai khác chính là Lăng Khiên. Nhược Vi nhìn xuống đầy lo lắng, tuy cô đã quá quen vs mấy cảnh giết người trong xã hội đen rồi nhưng ko nên làm thế vs 1 cô gái. Người đàn ông này đúng là nhẫn tâm mà. Nhược Vi khẽ lắc đầu , đúng là vừa nhẫn tâm vừa bá đạo mà. Cô lập tức bước xuống cầu thang \"Các anh mau dừng tay lại cho tôi!\" cô ra lệnh. Mấy tên vệ sĩ nghe thấy liền dừng tay quất roi cúi đầu chào cô \"Tiểu thư\". Nhược Vi bước tới chỗ ghế sopha nhìn bọn họ. \"Nhược Vi , làm em thức giấc à?\" Lăng Khiên dịu dàng kéo cô vào lòng. Cô ngồi lên đùi, trừng mắt nhìn anh \"Sao anh lại đánh cô ấy?\". Lăng Khiên quàng tay qua eo cô \"Cô ta đáng bị như thế vì dám chạm vào anh lại làm em hiểu lầm anh\". Minh Tuệ đang ôm mình đau đớn giữa sàn, những vết thương trên da đã rỉ máu ra. Cô ta ngước mắt lên nhìn Nhược Vi , thoáng lên vẻ kinh ngạc \"Cô...cô...là...?\". Đây chẳng phải là con nhỏ nữ sinh hôm bữa to gan vs cô hay sao? Nhược Vi ngước mắt nhìn Minh Tuệ \"Tôi là Nhược Vi. Hôm bữa chúng ta đã gặp nhau ở trường rồi \". Lăng Khiên nhíu mày nhìn cô \"Em quen cô ta?\". Cô liền gật đầu \"Bọn em học chung trường\". Minh Tuệ thấy vẻ thân mật của cô và Lăng Khiên liền bò người lại năn nỉ cô \"Nhược Vi, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi về việc hôm bữa. Xin cô hãy tha cho tôi, làm ơn!!!\" cô ta vừa khóc vừa nói. Nhược Vi thấy ko đành lòng, quay sang lay tay anh. Lăng Khiên nheo mắt \"Em muốn tha cho cô ta?\". Cô gật đầu quàng tay qua cổ anh, mắt long lanh. Thấy bộ dạng đáng yêu của cô, anh nhếch khóe môi lên \"Đc rồi, nếu em muốn thì anh sẽ tha cho cô ta\". Nhược Vi nở nụ cười để lộ 2 lúm đồng tiền. Lăng Khiên liếc nhìn qua mấy tên vệ sĩ \"Đừng đánh nữa, giao trả cô ta về cho cha cô ta đi\". \"Vâng thưa chủ nhân\" mấy tên vệ sĩ cung kính nghe lệnh. Sau đó anh bế cả người cô lên rồi đi lên phòng. \"Lăng Khiên, đừng, em rất mệt!\" vừa vào phòng Lăng Khiên đã quăng cô lên giường rồi nằm đè xuống. Mặt Nhược Vi bất giác lại ửng đỏ. Anh giữ cô nằm ở dưới thân mình \"Mệt sao ko ngủ tiếp? Lại mò xuống dưới hả?\". Cô chống tay lên ngực anh \"Em nói thật đó! Em thực sự ko có sức nữa đâu...\". Tên đàn ông này đúng là ham ăn mà, mới đó mà đã mà đã muốn sực cô nữa rồi. Lăng Khiên nhìn cô đầy nhu tình rồi nhéo cái má phúng phính của Nhược Vi \"Đc rồi, tạm thời buông tha cho em. Nhưng mà ko có lần sau đâu\". H phút này anh thực sự đã cảm thấy đc hạnh phúc, cuối cùng anh cũng đã có đc cô . Sau đó anh nằm qua bên cạnh giang tay ôm lấy thân thể nhỏ nhắn kia. Nhược Vi tựa đầu vào ngực , lắng nghe nhịp tim của anh. Tim của cô cũng bắt đầu nhảy nhót. Cô dần dần thiếp đi vào giấc ngủ trong sự ấm áp, bên tai còn văng vẳng những lời nói của Lăng Khiên \"Nhược Vi, em là của tôi\".............................................................................................................................. Sáng hôm sau , cô lại tỉnh dậy trong tình trạng mệt mỏi, xương cốt rã rời. Tất cả cũng chỉ tại vì tên Lăng Khiên kia, suốt đêm hôm qua ngủ anh ta bắt buộc cô chỉ nằm 1 tư thế để anh ta ôm, ko cho cô xoay chuyển gì cả. Anh ta đúng là càng ngày biến thái quá đáng mà. Nhược Vi mở mắt tính ngồi dậy thì đã bị 1 cánh tay rắn chắc siết lấy eo khiến cô ngã nhoài ra giường .\"Còn sớm, em đi đâu vậy chứ? Hôm nay thứ bảy em đâu có đi học\" Lăng Khiên lại ôm cô vào người, mắt vẫn nhắm nghiền. \"Lăng Khiên em muốn dậy. Em rất đói bụng\" Nhược Vi vừa nêu ý kiến vừa cố đẩy anh ra. Anh từ từ mở mắt ra nhìn cô rồi đặt lên môi cô 1 nụ hôn dịu dàng nhưng nồng nàn, ko có sự mạnh mẽ hay cuồng dã, chỉ là 1 nụ hôn chào buổi sáng. Sau đó Lăng Khiên lại đưa môi lên trán cô đặt lên đó thêm 1 nụ hôn nhẹ nữa rồi anh nhếch môi cười \"Vậy thì chúng ta xuống phòng ăn thôi\"................................................................... Sau khi Nhược Vi trở về phòng thay đồ xong xuôi, Lăng Khiên kéo tay cô xuống phòng ăn trước ánh mắt kinh ngạc của quản gia. Ko cần nói nhiều, quản gia cũng biết tối qua xảy ra chuyện gì. Lăng Khiên ngồi vào bàn ăn và kéo cô ngồi lên đùi, đối vs mấy tên vệ sĩ tai ko nghe mắt ko thấy thì chẳng sao nhưng đối vs mấy người hầu trong nhà nhìn chằm chằm , cô rất ngại. Lăng Khiên để cô ngồi lên đùi, lấy dao cắt từng miếng xúc xích trên dĩa rồi đút cho cô ăn. Nhược Vi ngượng đỏ mặt \" Lăng Khiên em ko phải con nít 3 tuổi mà ko thể tự xúc ăn\". Lăng Khiên cười cười vẫn đưa miếng xúc xích đến miệng cô \"Nhưng anh muốn làm như vậy\". Phải, anh luôn muốn yêu thương và chiều chuộng Nhược Vi. Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, anh ko kìm đc mà thả dao nĩa xuống. Đưa tay ôm lấy eo cô siết chặt, mặt ngước lên tìm kiếm đôi môi anh đào kia. Nhược Vi bị anh hôn xấu hổ đỏ mặt, úp mặt vào cổ anh \"Lăng Khiên, ở đây có người, đừng làm như vậy\". Anh buồn cười truớc bộ dạng của cô rồi lên tiếng ra lệnh \"Các người ra ngoài hết đi\". Quản gia và người hầu hiểu ý, cúi đầu chào sau đó đi ra ngoài đóng cửa lại. \"Bây h thì rút đầu rùa của em ra khỏi cổ anh đc rồi chứ?\" Lăng Khiên nhếch môi cười. Cô đẩy nhẹ người anh ta ra\"Trần Lăng Khiên, anh thật đáng ghét\". Sau đó anh lại triền miên hôn lấy cô.
Chap 15 : [Tập đoàn Ins"> Kể từ khi Nhược Vi chấp nhận Lăng Khiên thì anh ta cứ dính chặt lấy cô ko cho rời nữa bước. Tất nhiên là trừ khi đi học, còn lại những ngày nghỉ đều lôi cổ cô đến công ti ngồi nguyên 1 ngày . Tên này càng lúc càng quá đáng mà. Hôm nay, Nhược Vi lại nghỉ học và tất nhiên là tên Lăng Khiên kia sẽ đem cô vào văn phòng làm việc của mình. \"Em ko phải sủng vật\" cô kiến nghị. Lăng Khiên đang ngồi trên bàn làm việc dở tài liệu xem xét \"Nhưng em là người của anh\". Nhược Vi ngồi ngay ghế sopha khó chịu \"Chẳng lẽ cưới em về rồi thì anh sẽ giam lỏng em thế này sao?\". \"Nếu như thế đc thì càng tốt\" anh mắt vẫn dán vào tập tài liệu. Nhược Vi bực bội đứng phắt dậy \"Yah! Trần Lăng Khiên! Anh đáng ghét! Em ko ở lại nữa đâu, chán quá! Mặc kệ anh!\" . Nói xong cô liền đi ra ngoài cửa, vừa chạm tới nắm cửa thì đã có 1 cánh tay rắn chắc ôm lấy cô từ phía sau \"Nhóc con! Em mà bước ra nữa , anh sẽ ăn em ngay tại đây đấy\". Cảm nhận hơi thở người đàn ông bên tai mình , tim cô lại rung lên. Nhược Vi ngượng đỏ mặt xoay người lại \"Yahhhhhhhh!!! Lăng Khiên!!!\". Thấy cô tức giận , anh liền thấp giọng \"Đc rồi, anh sẽ ko đùa nữa. Mới đó đã nổi nóng rồi sao?\". Cô trừng mắt nhìn Lăng Khiên \"Đáng ghét!\". Anh ta bật cười rồi kéo Nhược Vi tới bàn làm việc để cô ngồi lên đùi mình. Bỗng có tiếng gõ cửa, cô muốn đứng dậy ra ghế sopha nhưng lại bị Lăng Khiên giữ chặt eo \"Em ngồi yên\". Nhược Vi trừng mắt tỏ vẻ ko đồng ý nhưng lại ko dám phản kháng. Ngô Diệm bước vào phòng, liếc mắt nhìn cô 1 chút rồi đi tới đối diện 2 người. Hừ từ đầu cô đã ko ưa tên mặt lạnh này, lần trước dám nạt nộ cô. \"Có chuyện gì vậy?\"Lăng Khiên cất giọng nghiêm nghị. \"Thưa chủ nhân, lô vũ khí mới đã hoàn thành. Ngày mai là có thể giao rồi ạ\". \"Tốt, ngươi đã liên lạc vs bộ phận ko quân bên Ytaly bảo họ dọn đường bay chưa?\". \"Dạ rồi ạ. Sáng mai 9h chúng ta sẽ cất cánh\". \"Tốt, ngươi lui đi\" anh phẩy tay. Ngô Diệm liền cung kính cúi chào \"Vâng, tôi xin phép lui trước\" rồi ra khỏi phòng. Nhược Vi nãy h nghe cũng loáng thoáng hiểu đc. Cô đã quen sống trong giới hắc đạo này nên tất nhiên là biết 1 ông trùm như Lăng Khiên làm sao bỏ qua việc buông bán vũ khí vs lợi nhuận khổng lồ đc chứ? Lăng Khiên nhìn cô đăm chiêu \"Nhược Vi, có dịp để em trổ tài rồi đấy\". Cô ngả đầu sang 1 bên khó hiểu \"Tài gì?\". \"Ngày mai , đích thân anh sẽ đi vận chuyển lô vũ khí mới và em sẽ là cận vệ của anh\" anh siết chặt cô vào trong người . Nhược Vi nhìn chằm chằm nghi vấn \"Chẳng phải có Ngô Diệm rồi sao? Cần em đi làm gì?\". Lăng Khiên nhếch môi cười \"Lô vũ khí này rất lớn cần đến 2 chiếc máy bay chuyên chở. Anh 1 chiếc, Ngô Diệm 1 chiếc. Nên em phải đi làm cận vệ cho anh. Vs lại...\" sau đó anh vùi mặt vào mái tóc cô, nói khẽ bên tai \"... Anh cũng ko thể nào xa em\". Môi của Lăng Khiên lướt trên cánh cổ trắng ngần của cô. Nhược Vi mặt ửng đỏ vội đẩy anh ta ra \"Đừng mà Lăng Khiên, ở đây là công ti...\". Nhưng 2 cánh tay rắn chắc của anh lại ôm chặt cô hơn. Cái tên tham ăn này ko phải muốn làm thịt cô tại đây đấy chứ? Lăng Khiên dường như ko nghe thấy, cánh tay làm loạn luồn vào chiếc áo phông của cô mà xoa nắn bầu ngực tròn đầy. Trời ơi xấu hổ chết đi đc, cái tên đàn ông chết bầm này. Dục vọng nguyên thủy đã nổi lên trong người Lăng Khiên. Mỗi lần ở gần người con gái này thì anh lại ko tự kiềm chế đc. Anh bế xốc Nhược Vi lên bước đến chỗ ghế sopha đặt cô nằm xuống. Cô chống tay lên ngực anh cố tìm ra tia hy vọng cuối cùng trước khi bị làm thịt \"Lăng Khiên! Ai vào sẽ thấy đó\". Và tia hy vọng của cô hoàn toàn bị dập tắt khi Lăng Khiên cúi xuống nghấu nghiến đôi môi cô đến sưng đỏ, quấn lấy lưỡi cô. Sau đó lại lấy tay vén chiếc áo phông của cô lên cao để lộ bầu ngực sữa đầy đặn. Hài lòng ngắm nghía báu vật. Nhược Vi mặt đỏ như trái ớt, muốn chọc thủng đôi mắt rực lửa của tên Lăng Khiên kia. Anh ta đúng là ko biết xấu hổ mà. Sao cô lại yêu nhầm tên đàn ông này cơ chứ? Lăng Khiên ko kiềm chế nữa mà cuối ngậm lấy nhũ hoa kia cắn mút, tay lại sờ soạng khắp người cô. Cả 2 bắt đầu quấn lấy nhaư triền miên, từ trong văn phòng phát ra những tiếng rên rỉ.
Chap 16 : [Biệt thự Black"> 2h,Trong bóng tối mịt mù, giữa căn phòng rộng lớn có 2 thân thể đang quấn lấy nhau trên giường. Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên phá hỏng bầu ko khí tĩnh lặng. Lăng Khiên 1 tay ôm cô, 1 tay với lấy điện thoại bấm nút nghe. \"Chủ nhân, có chuyện rồi! Lô hàng của chúng ta đã bị cướp . 2 chiếc máy bay vận chuyển hàng và 6 chiếc máy bay chiến đấu đều đã bị cướp!!!\" giọng nói hốt hoảng của Ngô Diệm vang lên. Lăng Khiên giật nảy mình ngồi dậy \"Cái gì? Sao có thể như thế đc? Là ai?\". \"Thưa hình như là bọn người của Josep. Chỉ có thể là hắn vì hắn trước h vẫn luôn đối đầu vs chủ nhân. Thưa tối nay khi mọi thứ,lô hàng và máy bay đã đậu ở ngoài sẵn sàng để buổi sáng xuất phát. Thì đám người của Josep đã đi trực thăng đến thả dây xuống và tấn công người của chúng ta bằng vũ khí. Do bọn chúng tấn công quá bất ngờ lại quá đông nên người của chúng ta trở tay ko kịp. Xin chủ nhân thứ lỗi. Là lỗi của tôi\" Ngô Diệm gấp gáp. Lăng Khiên tức giận chửi thề \"Chết tiệt! Có phải bây h bọn chúng đang đi đến Italy ko?\". \"Dạ phải\" Ngô Diệm nhanh nhảu đáp. Nhược Vi đang nằm thấy Lăng Khiên tức giận nghe điện thoại liền ngồi dậy nhìn anh lo lắng. Anh đang vô cùng tức giận, tên Josep này to gan muốn đối đầu vs anh. Dám ngang nhiên đến cướp lô vũ khí quan trọng của anh. \"Chuẩn bị máy bay khác cho tôi. Ngay bây h tôi sẽ ra đó. Phát huy mọi thế lực. Ngô Diệm, gọi đến cho bộ quốc phòng mở 1 đường bay khác đến Italy. Dù sao chúng ta cũng cần giao hàng tới đó theo đúng kế hoạch\" Lăng Khiên ra lệnh. Sau đó lập tức cúp máy, xuống giường mặc quần áo. Nhược Vi ngồi chổm dậy \"Lăng Khiên, em đi vs anh\". Anh nhìn cô rồi gật đầu. Dù cô ko nghe rõ đầu đuôi cuộc đối thoại. Nhưng chắc chắn là lô hàng có vấn đề nên Lăng Khiên mới gấp gáp như vậy.................................................................................................................................. Trên bãi cỏ rộng lớn của ngôi biệt thự White nằm ở vùng ngoại ô cách xa thành phố,có vài chiếc máy bay nhỏ ngụy trang thành máy bay thông dụng đậu sẵn ở đó. Lăng Khiên và cô ngồi vào 1 chiếc, Ngô Diệm ngồi 1 chiếc. Lúc trên đường đi tới đây Nhược Vi đã đc nghe nói về số lô hàng bị mất. Cô đã rất lo lắng, lô hàng này rất quan trọng vs Lăng Khiên. Trong máy bay của cô ngoài mấy tên vệ sĩ và Canh Tân là người lái máy bay chuyên biệt cho Lăng Khiên, còn có Nghị Bảo cũng là cận vệ của Lăng Khiên chỉ dưới tay Ngô Diệm mà thôi. 2 chiếc máy bay từ từ cất cánh. Lăng Khiên ngồi ôm cô trong máy bay, nét mặt từ suốt đêm tới h vẫn luôn nghiêm nghị. 1 khi ko thể đoạt lại lô hàng sớm hơn thì cứ ngồi đợi, thời khắc kiểu gì cũng tới, tảng băng dưới mặt nước thế nào cũng nổi lên. Lại có sự trợ giúp toàn diện của bộ quốc phòng, Lăng Khiên ko lo ko tìm ra lô hàng. Trong suốt 1 quãng thời gian tất cả đều im lặng chờ đợi. \"Mục tiêu xuất hiện rồi\" hệ thống liên lạc có tiếng Ngô Diệm vọng đến. \"2 chiếc máy bay chở hàng và 6 chiếc máy bay loại hình nhỏ. Chúng đang bay phía trước chúng ta thưa chủ nhân\" giọng của Ngô Diệm có chút phấn khích mang đầy mùi máu tanh. Theo dõi hình ảnh xuất hiện trên rada, Lăng Khiên cau mày. 2 chiếc máy bay vận tải chuyên chở toàn bộ lô vũ khí và 6 chiếc máy bay loại hình nhỏ bên cạnh, người khác ko biết chứ anh biết rõ, đó là máy bay chiến đấu thuộc lô hàng anh bán đi Italy. Mặc dù máy bay đã đc ngụy trang những vẫn ko thể qua đc mắt anh. Nghị Bảo nhìn màn hình rồi nói \"Đó là máy bay chiến đấu loại hình mới nhất\". Đây là lô hàng mới nhất mà tổ nghiên cứu của anh ta vừa phát minh ra. Anh ta biết rõ tính năng của chúng, đều là loại tiên tiến nhất hiện nay. Chợt tiếng nói của Ngô Diệm lại phát ra \"Chủ nhân , đối phương yêu cầu nói chuyện ạ\". Thấy tín hiệu kết nối nhấp nháy trên màn hình, anh liền lên tiếng \"Kết nối\". Vài giây sau, khuôn mặt của Josep xuất hiện trên màn hình. Anh ta là 1 người con lai giữa Trung và Mỹ. \"Tôi cứ tưởng ai thì ra là ông trùm xã hội đen Trần Lăng Khiên đang ngáng đường bay của tôi\" Josep nhếch môi cười. Lăng Khiên để cô dựa vào lòng cất giọng lạnh lùng \"Hãy bớt đóng kịch đi. Tốt nhất là ngươi hãy tự giác giao trả lô hàng\". Josep bật cười \"Haha đc đc rồi. Josep tôi đây đã lấy thì sẽ ko trả lại. Nếu Trần tiên sinh đây thực sự bản lĩnh như lời đồn thì cứ việc cướp. Bye bye\".Anh ta nói lời tạm biệt xong lại chêm thêm 1 câu trước khi tắt hệ thống\"À mà cô gái bên cạnh anh rất xinh đẹp. Chắc là tôi phải cướp nhỉ?\". TT Nhược Vi nhìn qua anh thì thấy mặt Lăng Khiên tối sầm lại. Tên Josep này đúng là ăn gan trời khi dám thách thức Lăng Khiên. Nghị Bảo chăm chú theo dõi tuyến bay và đội hình trên rada \"Thứ đáng giá nhất của lô hàng là mấy chiếc máy bay chiến đấu. Đây là loại hiện đại nhất trên thế giới hiện nay. Máy bay chúng ta đang lái ko thể sánh bằng 6 chiếc đó. Bất kể về tốc độ, tầm bắn hay độ chuẩn xác, chúng ta đều ko bằng. Mạo hiểm xông lên sẽ bị chúng
Đến trang: