Polaroid
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Truyện Vẽ em bằng màu nỗi nhớ

Truyện Vẽ em bằng màu nỗi nhớ



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
hả Khanh?

- À…ơ…ơ… _ Tôi bắt đầu bối rối.Chị thì xoa đầu tôi và cười.

- Khanh nè! Bỏ qua quá khứ của người ta đi, có thể trước kia người ấy không tốt, nhưng quan trọng là hiện tại người ta thế nào? Trong lúc người ta quen em, người ta sống như thế nào mới là điều quan trọng hơn. Cô ấy có lừa dối em trong thời gian quen nhau không?

- Dạ! Thật ra thì em và cô ây cũng chưa chính thức quen nhau. Nhưng em hiểu những gì chị nói rồi, cảm ơn chị, em đi đây. _ Tôi lật đật đứng dậy, đẩy xe ra.

- Trời chuyển mưa rồi, ở lại ăn cơm đi rồi về.

- Dạ thôi! Em có chuyện gấp lắm. _ Tôi phóng ra hẻm như tên bắn.

Những hạt mưa li ti đã bắt đầu rơi, mọi người thì hối hả chạy về nhà, hàng quán thì được dọn vào. Còn tôi thì lại phi như tên bắn đến nhà Linh, tôi muốn gặp em ngay lúc này. Tôi đã chịu đựng suốt một tuần nay không gặp em, đã đến giới hạn của nó rồi. Nghe những lời của chị Nhung, như giọt nước làm tràn ly cảm xúc, nó cứ tuông ra không ngừng. Thoáng chốc mà tôi đã đứng ở đầu hẻm nhà em, mưa lúc này đã tầm tả như trút nước. Người tôi ướt như chuột lột, lạnh rung lên.

- Alo. _ Tôi lấy máy gọi cho Linh.

- Alo, anh Khanh hả. _ Vẫn giọng nói quen thuộc của em pha lẫn chút bỡ ngỡ.

- Em ra đầu hẻm gặp anh chút nhe, ra liền nhe. _ Tôi vội vàng tắt máy rồi cất điện thoại vào cóp xe để khỏi ướt.

Phía xa, từ trong nhà bước ra, em vẫn xinh xắn nhưng gầy hơn nhiều rồi. Cầm chiếc ô và từ từ tiến về phía tôi, vẻ mặt em khá ngạc nhiên khi nhận ra bộ dạng ướt như chuột lột của tôi. Thấy tôi, em chạy thật nhanh lại…………………………………….



CHAP 16:

- Anh làm gì mà đứng dầm mưa ở đây? _ Linh chạy lại lấy dù che cho tôi.

- Sao không trả lời? _ Tôi vẫn đứng đó nhìn em mà không nói một lới nào.

- Anh nói gì đi chứ, đừng làm em sợ!

- Anh nhớ em! _ Em nhìn tôi không chớp mắt.

Thình lình em quay mặt đi thì tôi níu lấy tay em, kéo em lại và ôm em vào lòng, tôi ôm thật chặt. Lần này tôi sẽ không cho em cơ hội bỏ chạy nữa, chắc chắn là như vậy.

- Hix…hix….em sợ lắm! Em sợ lắm Khanh ơi! _ Những giọt nước mắt của em từ từ hòa vào những hạt mưa đang rơi. Em cũng đã buông dù và ôm tôi thật chặt.

- Em cứ nghĩ….cả anh cũng bỏ em. Thời gian qua, em rất sợ anh nhìn em với ánh mắt khác và không đến tìm em nữa. _ Em lạnh rung người lên và nép sát vào tôi để tìm một chỗ dựa.

- Khờ lắm! Anh chỉ đi khi nào em không cần anh nữa thôi.

- Từ nay, để anh chăm sóc em, được không?

- Nhưng…….._ Em ngước lên nhìn tôi bối rối. Tôi ép chặt đầu em vào ngực mình, không để cho em nói thêm một lời nào.

- Em không cần nói gì hết, qua hết rồi. Anh không quan tâm đâu. Anh biết……em vẫn còn yêu nó, anh sẽ ở cạnh em cho đến lúc em yêu anh. Được không? _ Em nấc lên từng tiếng nghẹn ngào và gật đầu đồng ý.

Mưa càng ngày càng to, hai con người vẫn đứng đó trong đêm. Tôi không còn cảm thấy lạnh nữa vì bây giờ tôi đã có em. Có thể là chưa hoàn toàn có được em, nhưng như vậy cũng đã đủ rồi. Tôi cảm thấy hối hận lắm, tại sao đến ngày hôm nay mới nói ra những điều này. Nếu trước kia, tôi quyết tâm giành lấy em, dẫn em ra khỏi con người dơ bẩn đó, thì bây giờ em sẽ không đau khổ như thế này.Như chị Nhung nói, em bị ép làm chuyện đó hay tự nguyện thì không còn quan trọng nữa, nhưng thực chất tôi vẫn luôn tin tưởng em. Người con gái tôi quen hai năm qua, không phải một người dễ dãi và tùy tiện. Hy vọng cơn mưa này sẽ rửa trôi tất cả, ngày mai trời lại sáng.

Tối hôm đó tôi vui lắm, vì đã nói hết được những gì mình muốn. Lúc về nhà là nhắn tin cho em ngay.

- Em có bị ướt nhiều không?

- Dạ có!Nhưng không sao đâu anh.

- Nhớ lau khô tóc trước khi ngủ đó, không thì sáng mai lại bệnh.

- Dạ! Anh cũng coi chừng bệnh đó. Hôm này anh dầm mưa nhiều hơn em mà.

- Thôi em ngủ sớm đi, mai anh qua chở đi ăn sáng rồi đi học.

- Dạ! Vậy anh ngủ ngon nhe!

- Ừ! Em ngủ ngon! Em nè!

- Sao anh?

- Hôm nay là ngày đâu tiên mình quen nhau, em có yêu anh chưa? Em không cần trả lời đâu, anh biết câu trả lời rồi, ngày nào anh cũng sẽ hỏi đến lúc em trả lời. G9

- Em xin lỗi….G9. _ Tôi biết để ngừng yêu một người không phải một sớm, một chiều. Có gì đâu mà xin lỗi, em khờ quá!

Sáng hôm sau, tôi chay qua nhà em để đưa em đi học.

- Em chào cô, cô khỏe không cô? _ Tôi đến thì thấy cô Hiền đang làm công chuyện ngoài sân.

- Ủa, Khanh đó hả? Giờ mới chịu ghé thăm cô đó?

- Dạ! Mấy tháng nay em ở dưới quê, vừa lên được vài hôm. Linh có nhà không cô, Linh nhờ em qua chở đi học.
- Hôm qua nó dầm mưa nên giờ bệnh rồi Khanh ơi! Nó đang nằm trên phòng đó.

Tôi vội vàng đẩy xe vào nhà và chạy lên thăm em. Sức khỏe em khá yếu từ xưa giờ, tôi còn lạ gì nữa. Hôm qua tự nhiên hứng lên lại bắt em dầm mưa chung. Lên đến phòng thì thấy em đang đắp chăn và được chườm khăn. Tôi tiến lại ngồi cạnh em, nhẹ nhàng chạm vào má em, nốt rùi son của em. Đã lâu rồi tôi không còn thấy một nụ cười hạnh phúc thật sự trên môi em, người con gái đáng thương này đã thiếu thốn tình cảm của cha rồi, giờ lại còn gặp những chuyện này.

- Anh……anh qua lúc nào vậy? _ Em tỉnh dậy khi tôi chạm vào.

- Xin lỗi! Anh làm em bệnh rồi.

- Không sao đâu. _ Dù đang mệt nhưng em vẫn cố gắng cười thật tươi.

- Để anh đi mua cháo cho em ăn nhe?

- Ở lại với em đi anh. _ Tôi vừa quay đi thì em nắm lấy tay tôi kéo lại. Nắm lấy đôi bàn tay tôi thật chặt rồi em từ từ thiếp đi.

Mọi chuyện cứ diễn ra một cách nhẹ nhàng và bình yên như thế đó. Ngày qua ngày, tâm trạng của em đã tốt hơn trước. Ngày nào tôi cũng làm công việc đưa rước em đi học. Chiều chiều, hai đứa cứ lân la hàng quán trước khi về nhà. Em thường ngồi sau xe của tôi hát lếu lo như chim sáo, dường như tất cả mọi nẻo đường của cái thành phố này đều in dấu xe của tôi. Tôi đã cố quan tâm và yêu thương em đến hết mức có thể, để em cảm nhận được tình yêu của tôi. Và mỗi ngày tôi đều hỏi em chỉ một câu hỏi quen thuộc. “Em à! Em đã yêu anh chưa?”. Và tôi hy vọng một ngày nào đó sẽ có câu trả lời của em.

Một buổi tối tháng 2 ở quê nhà, tôi đang ngồi xem tivi thì dì tôi, nhóc Ly cùng một vài chú bác khác trong gia đình qua thăm.

- Khanh, có ba ở nhà không con?

- Dạ! Để con vào kêu ba. _ Tôi đi vào trong gọi ba tôi với một chút lo lắng, không biết có chuyện gì mà hôm nay mọi người đều tới đông đủ như vậy.

Tôi ngồi kế nhóc Ly và nghe mọi người nói chuyện. Đó là chuyện về thủ tục di dân của dòng họ, bà nội tôi đã định cư ở Mỹ từ khá lâu. Nhiều năm trước có ý định bảo lãnh gia đình bên này sang Mỹ định cư, làm hồ sơ thì cũng được một thời gian và đã được duyệt. Có lẽ sẽ được đi trong năm nay khi hoàn tất những giây tờ, thủ tục cuối cùng. Tôi khá bàng hoàng về chuyện này, vì trước giờ ba tôi chưa bao giờ nhắc đến. Lòng thì lo sợ vô cùng, tôi không muốn đi, còn Linh thì sẽ như thế nào.

- Khanh! Lại đây ba nói chuyện. _ Ba tôi ngoắc tôi vào ngồi cùng bàn với mọi người.

- Nãy giờ chắc con cũng nghe rồi đó, con muốn đi không?

- Dạ…dạ…_ Tôi ấp úng

- Anh Khanh, đừng đi! _ Con nhóc Ly khóc nhè, chạy lại ôm tôi. Dì tôi mắt cũng đỏ hoe, ngồi cạnh và xoa đầu tôi.

- Con không muốn đi ba à! Vậy ba có đi không? _ Tôi lấy hết can đảm, nói chuyện như một đứa con đã trưởng thành trong gia đình.

- Thằng khỉ! Mày không đi thì ba qua đó ở với ai. Tùy con lựa chọn thôi, con ở đâu thì ba ở đó.

- Ừ! Tôi qua đây chỉ nói sơ mọi chuyện trước là như vậy, hai cha con cứ ở nhà suy nghĩ đi. _ Bác tôi nói xong thì đứng dậy cùng mọi người ra về.

Từ ngày hôm đó tôi cũng không còn bận tâm quá nhiều về việc này. Ba tôi rất thương tôi và tôn trọng quyết định của tôi.Một buổi chiều tháng 3 Sài Gòn, tôi có cơ hội gặp lại 2 thằng bạn thân, Tuấn và Nam. Ba thằng chọn một cái quán nhậu nhỏ ở quân 5 để tâm sự chuyện đời. Hết chuyện học hành, việc làm rồi qua đến chuyện tình cảm. Đang ngồi lai rai thì tôi nhận được một tin nhắn từ số lạ.

- Mày tưởng Linh yêu mày sao? Linh đã là người của tao rồi. _ Vừa thấy tin nhắn, tôi đã phát điên lên, gọi ngay đến số điện thoại đó nhưng không liên lạc được. Tôi đập ly bia xuống bàn một tiếng thật to, mọi người trong quán đều nhìn về phía tôi.

- Khùng hả mạy? Làm đi đập phá đồ thế? _ Thằng Tuấn hỏi tôi. Tôi cho nó xem tin nhắn.

- Haizzz….quan tâm làm gì, người yêu mày là hot girl mà, bị chọc phá như vậy là chuyện bình thường.

- Mà tao hỏi thiệt, mày với nó làm chuyện đó chưa?

- Là chuyện gì?

- Chuyện đàn ông với phụ nữ thì là còn chuyện gì nữa thằng hai lúa. _ Thằng Nam nói, công nhận từ ngày nó vào đại học, nó thay đổi nhiều quá. Không còn bộ dạng thư sinh ngày xưa nữa.

- À….ờ…..chưa…….. _ Hai thằng tụi nó mới cười phá lên.

- Mày nhìn thằng Nam thư sinh kìa, bây giờ nó còn ngon hơn mày rồi. _ Thằng Nam đang cười đểu.

- Bộ mày định để dành cho thằng khác hả? _ Vừa nghe xong, tôi điên người đập bạn. Dẫn xe ra thật nhanh rồi bỏ đi. Men trong người khiến tôi càng phát điên hơn, khi nghĩ về tin nhắn đó và những lời hai thằng bạn nói.

- Ê..ê….giận hả? Tao nói giỡn thôi mà! _ Tôi nghe tiếng gọi với của 2 thằng từ trong quán ra.

Người tôi thì nóng bừng bừng như lửa đốt, chạy như tên bắn đến nhà Linh. Đến nhà em, tôi bước vào phòng , lúc này em đang ngồi học bài và quay ra thấy tôi.

- Anh Khanh, sao anh tới mà không báo em biết? Em tỏ ra ngạc nhiên.

Tôi tiến lại ôm em, rồi hôn lên môi em. Tôi kéo em lại giường và đè em xuống. Men bia trong người cộng với những gì đã nghe thấy, tâm trạng của tôi như một con thú hoang cần phải làm gì đó để được giải tỏa.

- Anh sao vậy? Anh say rồi phải không? _ Em hỏi với giọng hơi run sợ.

Tôi không nói gì hết, tôi lại tiếp tục đè em ra, hôn em, tay tôi thì đang cởi từng chiếc cúc áo của em. Người em co lại, run lên. Nước mắt em bắt đầu chảy dài………………………………………………. CHAP 17:

Nhìn thấy những giọt nước mắt ấy, phần con trong con người tội đã bị rửa trôi đi. Tôi đang làm gì thế này? Tôi bước lùi lại, dựa vào tường và ngồi bệt xuống nền nhà.Cuối gầm mặt xuống và suy nghĩ bản thân tôi cũng khốn nạn không kém gì thằng Hưng.

- Em xin lỗi! _ Em òa khóc và ôm lấy tôi.

- Em sợ lắm! Em không biết gì hết, chỉ một lần duy nhất em bị người ta chuốc say. Em sợ lắm! Em không làm được gì cho anh hết. _ Em khóc nức nở và nói. Tôi càng cảm thấy bản thân khốn nạn hơn khi nghe em nói những lời này.

- Em không có lỗi, anh mới là thằng khốn, anh sai rồi. _ Tôi lau nước mắt cho em, ghì chặt đầu em vào ngực tôi.

- Hôm nay anh khác lắm! Em sơ lắm!

- Ừ, anh say rồi. Anh xin lỗi! Đừng giận anh nhe!

- Dạ! _ Em nói nhỏ và vẫn còn hơi run.

- Cười cái đi! Khóc như vậy không phải là Linh xinh nữa đâu. _ Tôi xoa đầu em. Nụ cười tươi đã trở lại trên môi em.

- Hôm này ở nhà làm gì rồi?

- Dạ! Em học bài, bài càng ngày càng nhiều anh à!

- Uh! Năm nay là cuối cấp rồi, cố lên nhe em!

- Ngày mai là Chủ Nhật, có chương trình gì không?

- Dạ! Mai là sinh nhật của Tú, trưa mình đi mua quà cho nó rồi chiều cả đám đi ăn nhe anh!

- Đám bạn đại gia của em đó hả? _ Tôi hơi ngần ngại, tôi không ưa cái đám này cho lắm.

- Đại gia gì, anh đừng nghĩ lung tung!

- Mình quen nhau 5 tháng rồi, em đã yêu anh chưa? _ Tôi nhìn và hỏi em với vẻ mặt nghiêm trọng.
- Thôi không có gì đâu! Anh đùa đó. _ Sau một hồi lau em im lặng, tôi cười phá lên và véo má em. Có lẽ là chưa đủ, nhưng không sao, tôi vẫn sẽ ở cạnh em.

Sáng hôm sau tôi cùng thằng Tuấn đi ăn sáng tại một tiệm ăn ở quận 3 gần nhà em. Sau khi ăn xong, tôi sẽ ghé rước em đi luôn.

- Hôm qua sao vậy ba? _ Thằng Tuấn vỗ vai tôi hỏi.

- Sao là sao?

- Tự nhiên bỏ chạy như thằng khùng vậy? Hay không có tiền trả nên bỏ chạy?

- Mày khùng quá! Quên đi! _ Tôi quát nó.

- Anh em với nhau, tao hiểu mà. _ Nó nói và cười đểu.

- Chút nữa tao chở Linh đi ăn sinh nhật với đám bạn đại gia của em. Tao không khoái đám này lắm! Tụi nó ăn chơi và coi thường người khác lắm!

- Ai dám coi thường anh em của tao? _ Thằng Tuấn lên giọng.

- Nè, cầm chìa khóa của tao! _ Nó chỉ tay ra chiếc SH bóng loáng của nó và quăng chìa khóa về phía tôi.

- Chìa khóa mầy đâu? Đưa tạo! Tao với mày đổi xe hôm nay luôn và ngay.

- Chi vậy? _ Tôi ngạc nhiên hỏi.

- Tạo không chấp nhận được đứa nào dám coi thường anh em của tao.

- Thôi! Không cần đầu.

- Luôn và ngay! Nó quát to, nên tôi chấp nhận vậy. Thằng khùng này, nhiều khi điên lắm, nhưng lại tốt với bạn bè vô cùng.

- Ê! Mà ý mày bảo xe tạo là cùi bắp? _ Tôi hỏi lại nó.

- Xe của mày là cùi mía luôn chứ cùi bắp gì! _ Tôi hơi chạnh lòng về lời nhận xét này. Nhưng sự thật thì phải chấp nhận thôi.

- Có cần quần áo mới gì không? Tao đang điên, nói luôn đi tao dẫn đi mua một thể.

- Thôi được rồi, cảm ơn mày!Tạo cũng không phải bần đến nỗi không có một bộ quần ao ra hồn.

Ăn sáng xong, ngồi trên chiếc SH bóng loáng tôi chạy qua nhà Linh.Tôi gọi điện em ra mở cổng, em bước ra nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.

- Xe của ai vậy anh?

- Xe của thằng Tuấn.

- Xe anh đâu?

- Nó bảo đổi xe với anh, anh sợ em đi xe cũ với anh rồi em lại ngại với bạn em. _ Em nghe tôi nói xong thì nhăn mặt, đống cổng cái rầm rồi bỏ đi vào nhà. Tôi gọi em, nhưng em làm ngơ.

- Sao vậy em? _ Tôi lấy điện thoại ra gọi cho em và hỏi.

- Anh nghĩ em như vậy hả?

- À….ờ…_ Tôi ngập ngừng.

- Anh về đổi xe lại đi, em đời! Còn không thì em ở nhà luôn.

- Ừ, anh quay lại ngay.

Tôi gọi cho thằng Tuấn và đi đổi xe lại. Trong lòng cảm thấy vui lắm, đây là một trong những lý do tôi yêu Linh. Mặc dù xung quanh em có nhiều đứa bạn xấu, nhưng em không bị ảnh hưởng bỡi chúng nó.

- Giờ mình mua quà gì cho Tú đây em? _ Tôi đang chở em đi vòng vòng các shop.

- Em tặng quà nó trước rồi, giờ anh mua đại món gì rẻ rẻ tiền tặng nó thôi, không quan trọng đâu. _ Em nói chuyện rất đáng yêu. Mà thực ra tôi làm gì có điều kiện mà mua quà nhiều tiền.

- Hôm qua nó nói em là kêu anh mua cho nó cái vòng tay, thường thường thôi.

Tôi và em ghé vào một tiệm trang sức, linh kiện con gái. Em chọn giúp tôi một chiếc vòng bằng da khá rẻ tiền, em đúng là một người chu đáo. Đến chiều, hai đứa đến nhà hàng mà con Tú đã đặt bàn ở Quận 1. Khi hai đừa tôi vừa bước vào thì mấy đứa bạn của nó đã ngồi đông đủ. Em và tôi đang tiến vào thì em hơi khựng lại, tôi nhìn quanh thì thấy thằng Hưng đang ngồi kế con Tú. Em hơi run lên và níu tay tôi thật chặt. Tôi khoác vai em như trấn an và dẫn em vào.

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Mùa xuân của tôi

Phỏng vấn độc quyền hotgirl Trương Phinh

Girl xinh nóng bỏng trong bồn

Phỏng vấn độc quyền hotgirl Trương Phinh

Truyện Vẽ em bằng màu nỗi nhớ

Phỏng vấn độc quyền hotgirl Trương Phinh

Truyện Vẽ em bằng màu nỗi nhớ

TAG: