xử lí, cũng như phản ứng lại đâu."
Chợt nghe từ đằng sau một giọng con gái, tôi quay lại thì thấy từ lúc nào có một bạn nữ xinh xắn đứng gần đó.
_ "Bạn là ai, mà sao bạn lại biết điều đó …" – tôi thắc mắc hỏi bạn ấy.
_ "Mình là Ngọc Anh, học chung lớp với bạn ấy. Tin mình đi, Vi giờ ko nghe thấy những gì bạn nói nữa đâu, và tối kị, đừng đụng chạm vào người bạn ấy nữa, đặc biệt là con trai."
_ "Làm sao mình biết được là bạn đang nói thật?? " – tôi nghi hoặc hỏi.
_ "Bởi vì, mình cũng đã từng như Vi, đã từng lâm vào trạng thái đó …" – Anh nhìn Vi với ánh mắt thương cảm.
_ "Bây giờ việc cần làm là cậu hãy đi chỗ khác, để mình giúp Vi bình tĩnh lại. Có lẽ do bị hôn bất ngờ nên Vi quá sốc, làm ảnh hưởng đến thần kinh một cách mạnh mẽ và đột ngột, đặc biệt là trước đây Vi sống trầm cảm nữa, nên nếu tối nay ko giúp bạn ấy tỉnh lại thì sẽ rất tồi tệ …"
Nghĩ cũng có lý, tôi liền đứng dậy rồi tránh xa khỏi Vi. Nhìn Ngọc Anh lại gần, từng bước ôm ấp , vỗ về Vi mà Vi ko có phản ứng chống cự, tôi liền cảm thấy yên tâm ko ít.
Để ko quấy rối Anh chữa trị cho Vi, tôi liền đi ra chỗ khác.
Lúc này tôi ko bình tĩnh đc nữa rồi, trong đầu tôi giờ toàn là lửa giận. *** Tú, mày ở đâu, lăn ra đây ….
Chap 14:
Mọi chuyện đã sáng tỏ, thằng Tú thông qua quyền hạn đã thay đổi kết quả bỏ phiếu, cho nó và Vi đc nhận giải, để rồi từ đó nó có thể đường hoàng ôm hôn Vi.
Vào nhà thi đấu, tôi tìm loanh qoanh khắp nơi, thì thấy thằng Tú đang đứng uống nước cùng đám bạn của nó. Ko suy nghĩ đắn đo, tôi liền bước lại gần nó và tung một cú đấm vào má trái. Do ko kịp đề phòng, nó bị té xuống nền, ly nước rơi xuống đất phát ra tiếng "xoảng", âm thanh vang lên bất ngờ khiến cho toàn bộ mọi người trong nhà thi đấu chú ý và nhìn về hướng tôi. Mồm thằng Tú giờ đây có máu chảy ra ngoài, có thể thấy răng của nó rụng ra cả 2 3 chiếc, cho thấy cú đấm của tôi mạnh đến nhường nào.
Nhưng tôi ko muốn dừng ở đó, tôi muốn đánh thằng này, em Vi ngoài kia giờ này còn ko bik sống chết ra sao, sống mà cứ như người chết, làm em hắt hủi cả tao, mà mày còn đứng đây uống nước tán dóc.
Thấy tôi định lao lên đánh tiếp, mọi người xung quanh tiến đến ôm tôi, cản tôi lại. Thằng Tú đc bạn nó đỡ dậy, nhìn tôi với ánh mắt giận dữ:
_"Sao mày đánh tao ?"
_ "Sao mày lại làm điều đó với Vi, em nó có tội tình gì mà mày lại sàm sỡ em nó trước đám đông như thế, mà mày có quyền gì mà chạm tới thân thể em ấy, còn hôn má em ấy nữa" – tôi nói trong trạng thái điên cuồng, 2 mắt đỏ ngầu.
_ "Tao … tao … xin lỗi, tao cũng ko ngờ là Vi lại phản ứng mạnh mẽ đến như thế "
_ Mẹ mày, mày nói thế mà nghe đc hả, bộ mày muốn ôm hôn con gái người ta mà ko hỏi ý kiến, muốn ôm thì ôm, hôn thì hôn à. Buông ra, buông tao ra … Tú, mày lại đây mà đối diện với tao như một người đàn ông đi. Dis mẹ mày, con gái thì mày dám lại khi dễ, tao đứng đây sao lại ko dám đến gần … Mày ko xứng làm 1 thằng đàn ông "- tôi như một con chó dại, ko kiềm chế đc bản thân.
Thằng Tú vẫn ko dám lại gần, nó cúi đầu xuống, có vẻ cũng đã nhận ra đc lỗi của mình.
_ "Gum, bỏ đi, đừng gây sự nữa, tao nói bỏ đi, nghe ko …" – thằng Tuấn lại cản tôi, theo sau đó là thằng Khanh cũng giữ vai tôi lại.
_ "Đừng để tao thấy mày lại gần em Vi nữa, ko thì đừng có trách …"
Tôi cuối cùng cũng ko sinh sự nữa, theo thằng Khanh và Tuấn ra chỗ khác.
Tôi và 2 thằng bạn trò chuyện đc 1 khoảng thời gian, thì ra chỗ Vi.
Lúc ra đó, tôi vẫn ko dám tiến lại gần, chỉ khi Ngọc Anh nhìn tôi gật đầu, tôi mới từ từ tiến đến.
Giờ đây Vi có vẻ đã bình thường lại, ánh mắt ko còn mê mang như trước, nhưng vẫn còn vẻ bơ phờ, mệt mỏi. Nhìn thấy tôi đang lại gần, Vi miễn cưỡng nở nụ cười, rồi nói:
_ "Xin lỗi thầy nha, tại lúc nãy em … "
Có vẻ Ngọc Anh đã kể lại cho Vi những chuyện xảy ra lúc đó, tôi nhìn em với ánh mắt yêu thương rồi cắt đứt lời em:
_ "Ko sao đâu, em đã ổn chưa? "
_ "Vâng …" – Vi gật gật đầu.
_ "Tuấn Khanh, 2 tụi mày đi chỗ khác một tí đi, Ngọc Anh, bạn cho mình và Vi nói chuyện cùng nhau một lát đc ko ?"
_ "Uh, nhưng nhớ đừng làm gì kích động nhé …" – Anh nhắc nhở tôi.
_ "Cảm ơn bạn" – Vi nói với Anh.
_ "Ko sao đâu, tụi mình là bạn bè với nhau mà…" – Anh cười cười thân thiện nhìn Vi.
Sau khi mọi người đi hết, tôi lại gần Vi, ko dám đụng chạm gì đến em, tôi nhìn em với ánh mắt quan tâm. Vi cũng nhìn tôi, mặt cũng hơi đỏ lên …
_ "Lần sau đừng làm thầy lo lắng như vậy nữa, thầy rất sợ … "
_ "Vâng …"
Vi ngây ra trả lời, người em cũng hơi run rẩy, có vẻ em vẫn chưa hoàn toàn hồi phục.
Tôi dựa lưng vào ghế, nhìn lên trời, hai tay chống sau gót …
_ "Haizzz, em biết vì sao mọi người lại gọi thầy là Gum ko ???"
… no reply …
_ "Cũng vì tính cách của thầy, dai dẳng, nhớp nháp như cục sing-gum vậy. Ai dây dưa vào thầy thì khó dứt ra được lắm."
_ "Còn vì 1 điều nữa. Thầy như cục sing-gum, luôn dẻo dai, chịu đựng mọi tác động mạnh mẽ bên ngoài, cho dù có bị bóp méo đến hình dạng nào thì cũng có thể khôi phục lại phần nào hình dáng lúc ban đầu."
Nói đến đây,tôi quay qua nhìn em rồi tiếp:
_ "Em hiểu ý thầy chứ ?"
_ "Vâng, em hiểu …"
_ "Giúp thầy một việc đc ko ??"
_ "Việc gì thầy …?"
_ "Hãy như cục sing-gum, đừng bao giờ luỵ ngã, cho dù có chuyện gì thì cũng đừng từ bỏ hi vọng, từ bỏ mọi thứ mà hãy tự tin, lạc quan hơn mà sống, mà yêu thương mọi người."
_ "Vâng, em xin nghe lời thầy …" – Vi chảy nước mắt nói với tôi.
_ "Bi giờ em tính làm gì đây ?"
_ "Em đã gọi điện cho người nhà đến đón, thầy đừng lo, chắc cũng sắp đến rồi…"
_ "Uh, vậy về nhà an toàn nhé …. Hả, em có số phone sao ko cho thầy …???"
_ "Thầy có hỏi em đâu, mà em có thấy thầy dùng di động đâu ??"
_ "Vớ vẩn, đọc số cho thầy ngay. Mai sắm con nokia cùi là đc, nhanh, nhanh, đọc số nhanh lên …"
Bỏ mẹ, mất đi hình tượng cao nhân lúc nãy rồi …
Sau khi viết số phone cho tôi, thì di động của Vi rung lên vì có người gọi đến.
_"Người nhà em đến rồi, thôi, em về nha …"
_"Uh, cần thầy tiễn ko ?"
_"Ko cần đâu thầy"
Thấy Vi lủi thủi ra về, dõi theo hình bóng em, tôi cũng hơi lo, vì thế lén đi theo, đến khi nào thấy em lên xe về thì thôi.
Tôi giật mình khi đang chờ trước cổng là một người con trai đang đứng dựa vào chiếc moto phân khối lớn, 2 tay đang dang rộng ra, dường như chờ Vi lao vào.
Vi cũng đang từng bước tiến lại gần anh ta …
Tôi thầm giật mình, người con trai đó là ai, là anh trai của Vi sao? Ko đúng, Vi chưa từng nói mình có anh trai, với lại qua nhà Vi cũng chỉ có thấy 2 mẹ con, ko có hắn ta … Ko lẽ hắn là …
"Đừng ôm, đừng ôm anh ta Vi ơi …" - tôi nhủ thầm trong lòng như đang đánh cược.
Và tôi đã thua cược…Chap 15:
_ "Thầy ơi, chỗ này làm sao …"
_ "Vầy, như vầy, rồi qua đây, rồi đưa xuống đây, rồi nhân vào, … "
_ "Từ từ thôi thầy, em theo ko kịp …"
_"Học hành cái kiểu gì mà bây giờ bài đơn giản thế này làm ko đc."
_ "Dạ, em sẽ cố gắng …"
_ "Em tối dạ nó vừa vừa thôi, bài này nhìn công thức, rồi động não tí là ra hướng giải, đừng cái gì cũng thầy, thầy, thầy … Hừ "
… …
Bầu không khí buổi dạy kèm hôm nay có vẻ căng thẳng.
Tôi cũng ko hiểu vì sao lại đem mọi cơn giận xả hết vào Vi …
Sau buổi tối đêm noel, tôi cứ như thằng bờm mất cây quạt mo. Nhìn Vi hưởng thụ trong vòng tay thằng đó, vẻ mặt đầy thoả mãn của thằng đó mà tôi điên cả người. Vi lúc này chưa là gì của tôi cả, đúng, nhưng mà tương lai có thể sẽ là bạn gái. Cho dù ko là bạn gái thì khi nhìn thấy 1 đứa con gái đẹp đc thằng khác ôm ấp, tôi cũng nổi cơn GATO . Mà đan mạch, Vi ơi, sao em có thể dễ dàng lao ra mà ôm trai trước mặt anh chứ …
Hay là anh em ta … Chắc ko đâu, qua nhà Vi có thấy thằng đó bao giờ đâu, mà cũng chẳng nghe Vi đề cập đến.
Đúng là một đôi gian phu dâm phụ …
Tội nghiệp bé Vi, chả hiểu vì sao hôm nay thầy mình lại giận thất thường như vậy …
Cầm trên tay con iphone 2G mới mua, tôi sms cho 2 thằng bạn: "Tối nay nhậu" .
Haizzz, nhắc đến con 2G mới ức. Tối qua về nhà xin papa cho tiền mua cái điện thoại, papa phán ngay câu: "Nhà ko có dư rả con à, ba mẹ làm đầu tất mặt tối cũng chỉ đủ ăn, cuối tháng này còn phải góp tiền mua con Mer để mà còn có phương tiện mà đi lại." Cuối cùng làm nũng mãi mới cho tiền múc con iphone. Nhà nghèo nó khổ thế đấy, tôi còn chẳng dám cầm con iphone ra đường mà xài, sợ người ta cười vào mặt …
Sau lễ hội noel đầy sống gió, sinh hoạt ở trường diễn ra bình thường. Giáo viên vào lớp lúc thì cười đùa, lúc thì cho bài tập, lúc thì dạy trước chương trình học kì 2. Mà cái điều mà mọi học sinh trong trường, từ lớp 10 đến lớp 12, ai ai cũng thấp thỏm lo âu … đã có điểm thi học kì 1.
_ "Ơ đá con moè, anh văn trên trung bình cmnr … hahaha"
Cầm tờ giấy làm bài trên tay, tôi như ko tin vào mắt mình, 6.5đ, new highest score, new record … … yeah …
Tôi thì chỉ sợ mỗi môn này thôi, giờ này biết mình đậu rồi nên thoải mái hơn ko ít. Ko biết Vi thế nào ??? Moá ơi, môn toán … thôi, tí nữa ra chịu lỗi vậy… haizzz
Giờ ra chơi, như thường lệ, tôi lại ra chỗ ghế đá …
Thật lạ à nha, Vi đang ngồi với con bé nào kia, ủa, là Ngọc Anh. Hai đứa có vẻ cười đùa vui vẻ với nhau. Chà, bỏ thầy rồi hả Vi. Haizz, nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, cái hình ảnh Vi ngồi cùng Ngọc Anh, nói chuyện, đùa giỡn cùng nhau tốt hơn nhiều so với hình ảnh 1 cô gái lẻ loi ngồi nghe nhạc một mình.
Em đã có thêm 1 người bạn tốt nữa rồi đó, Vi ơi, có lẽ hình ảnh 1 nam 1 nữ ngồi cách nhau 1m, 1 cặp tai nghe 2 đứa dùng chung, chiếc bánh snack sẻ chia qua lại sẽ chỉ là những hình ảnh quá khứ, tồn đọng lại trong lòng của riêng mỗi người chúng ta. Ko biết em có nhớ ko chứ thầy thì rất nhớ, những hình ảnh đó sẽ mãi ko phai trong kí ức của thầy. Có lẽ, nhiệm vụ của thầy đến đây đã hết, em hãy tiếp tục bước đi trên con đường của mình … tạm biệt em …
Thôi, đừng nghĩ quẩn nữa Gum à … đừng làm cho đọc giả sửng sốt chứ …
Haizz, xin lỗi mọi người, type nhập tâm quá nên lời văn có đôi chút tiêu cực, nếu ai chưa đọc đoạn trên thì đừng có đọc, mà ai lỡ đọc rồi thì … đọc tiếp đoạn dưới luôn đi.
_ "Chào 2 cô em xinh xắn đáng yêu dịu dàng đẹp đẽ nhí nhảnh ngây thơ trong sáng hiền lành … khụ khụ khụ " – tôi nói 1 tràng dài quá nên hết hơi.
_ "Gum phải ko ?" – Anh nhìn tôi cười cười.
_ "Thôi đi mà, mình có bạn gái rồi, bạn đừng có hỏi lén info mình nữa ?"
_ "Cậu điên à, ai theo đuổi cậu …"
_ "Tình bĩnh … à bình tĩnh, bình tĩnh nào, đùa thôi" – tôi ra sức bào chữa.
_ "Khúc khích khúc khích …." – Vi nhìn 2 bọn tôi đùa nhau mà cười .
_ "Trò trật tự, cười cái gì, mấy điểm toán hả, nói… "
_ "4đ thưa thầy " – Vi nơm nớp lo sợ nhìn tôi.
_ "Thứ 7 biết tay thầy … " – lấy gì khẽ mông em nó đây, ở dưới nhà có bà mẹ luôn rình mò, lấy tay vỗ thì ko đc rồi, chưa kể con Beck nó lao ra táp phát chết luôn thì bỏ mẹ.
_ "Bắt đầu từ hôm nay thầy sẽ ko ra đây nữa đâu, trò có lo lắng ko?" – tôi nghiêm túc nói .
_ "Sao vậy thầy, em làm gì khiến thầy giận ư ?" – mặt Vi tái mét.
_ "Ko phải vậy, thầy cũng có việc của riêng thầy, ko thể ra đc nữa. Mà em có bạn mới rồi đó, Ngọc Anh nè, sau này phải ra sức vun đắp tình bạn của nhau nghe chưa ?"
_ "Nhưng … nếu muốn gặp thầy thì em phải làm thế nào ?"
"Ten ten tèn tén ten tò tí te …"
Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên, Vi liền thò tay vào trong túi lấy máy ra.
_ "Đó là số của thầy"
Nói xong tôi cũng quay lưng rồi bước đi.
truyen teen hay
THE DAY YOU WENT AWAY - PHẦN 4
Chap 16:
_ "Đâu rồi, lấy cái tờ đề ra làm lại thầy coi …" – tôi nhẹ nhàng nói.
… … …
_ "Chỗ này … làm như vầy hả … sai rồi " – chỉ vào tờ giấy làm bài, tôi nheo mắt nhìn Vi rồi giơ tay cốc lên đầu em.
… Cốp …
_" Ui da … " – em hai tay ôm đầu, xoa xoa, rồi dùng ánh mắt đáng thương nhìn tôi.
_ "Đừng có dùng cái ánh mắt đó mà nhìn thầy …" – nói đùa chứ, em mà cứ nhìn tiếp như vậy sợ tôi kiềm lòng hok nổi.
_ "Chỗ này phải khai triển như vầy … rồi vầy …."
… …
_ "Thôi, đc rồi, so với lần trò thi thì tốt hơn nhiều rồi. Trò có tiến bộ rồi đấy …"
_ "Tại lần đó thầy lấy máy tính của em chứ bộ …" – Vi bất bình lên tiếng.
_ "Ơ, trò mà cãi thầy, luân thường đạo lí đâu hết rồi … "
… Cốp …
_ "Ui da …" - Vi lại lấy tay xoa xoa đầu
_ "Đúng là thầy giỏi thì trò cũng phải giỏi mà thôi … haizzz, phục mình quá đi mất …" – tôi tự sướng.
… Bộp …
_ "A aa , cái chân tôi …" – nhìn cái bàn chân đỏ chót, tôi đau đớn kêu lên.
_ "Đáng đời …" – Vi cười hì hì .
_"Gâu gâu ..gâu"
_ "Có khách đến, thầy đợi em chút …" – nói xong Vi chạy ra mở cửa.
… …
_ "Chà, Vi hôm nay xinh xắn, tươi tắn quá. Bác gái có nhà ko em ?"
Một giọng thanh niên vang lên làm tôi tò mò.
_ "Mẹ đang trong bếp đó anh … " – tiếng Vi vang lên.
Tôi nhìn ra cửa thì thấy … Vi đi vào, theo sau là 1 thanh niên cao to, mặt mũi nam tính và phong độ … Chính là cái thằng ôm Vi đêm lễ hội … Một cơn giận vô cớ đột ngột dâng lên trong tôi …
_ "À, anh Vũ, đây là Gum, bạn em … " – Vi thân thiết giới thiệu tôi cho cái thằng khốn nạn đó.
Thì ra mày tên Vũ, thằng này khó chơi đây, nhìn mặt nó đúng nghĩa sát gái, ko lẽ đang cặp cùng Vi …
_ "Chào em, anh là Vũ, rất vui đc gặp em ." – nó giơ bàn tay ra trước mặt tôi, phong cách bắt tay làm quen thường thấy .
_ "Chào anh, mọi người thường gọi em là Gum, rất hân hạnh làm quen với anh" – lúc này ko thể khiếm nhã đc, tôi cũng đưa tay ra bắt tay với nó.
Ko có cảnh bóp tay nhau thử sức mạnh đâu nhé, các bác đừng tưởng tượng thái quá, tên Vũ có vẻ thân thiện với tôi.
Cuộc nói chuyện diễn ra sau đó, tuy rằng có 4 người ngồi, nhưng thực chất chỉ có 3 người nói, 1 người ngồi im, chẳng nói chẳng rằng. Chắc các bác cũng đoán đc ai là người ngồi im, yes, that’s me.
Con mẹ nó, suốt cuộc nói chuyện, Vi ngồi kế thằng Vũ, hai tay cứ ôm lấy cánh tay của nó một cách tự nhiên và thoải mái, còn cười đùa một cách vui vẻ. Còn thằng Vũ thì công nhận nói chuyện chững chạc, tự tin, lâu lâu cũng hỏi tôi vài câu linh tinh, sau đó tiếp tục trò chuyện cùng hai mẹ con Vi. Tôi thì cứ hầm hầm hì hì suốt buổi, chả thèm nói câu nào, sao mà nói đc, đang GATO bỏ mẹ đi.
Cứ thế đến lúc thằng Vũ về, tôi cũng về theo vì trời đã tối, Vi tiễn 2 đứa ra khỏi cổng. Sau khi Vi đóng cổng rồi vào trong nhà, tôi đang định cất bước … nhầm, cất bánh thì thằng Vũ nó kêu:
_ "Gum, ra cafe nói chuyện cùng anh một lát đc ko ??"
Tôi nhìn cái mặt gian của nó, phân vân trong lòng, nên đi ko, nó có mục địch gì ? Ra đó rồi úp sọt mình vì mình cố tình cưa cẩm qua lại với Vi, hay là nó muốn xin info mình … ko có khả năng, nhìn nó cũng nam tính đẹp trai mạnh mẽ, cao to ko đen ko hôi, đi con moto PKL nữa. Mà ko đi thì cũng kì, nó cũng mời rồi, mà thôi, cứ ra xem coi nó định làm gì đã ….
Gửi xe xong, tôi và nó cùng nhau vào quán cafe. Bà nội nó, thằng khốn, tao đạp xe đạp, mày đi moto thì từ từ thôi, chạy nhanh như thế làm tao thục mạng đạp theo muốn bể tim. Tao nhớ thù này rồi con ạ …
Gọi 2 ly cafe, nó ngoáy ngoáy ly nước, uống một ngụm xong rồi nhìn tôi chằm chằm từ trên xuống dưới, từ trái qua phải. Nó nhìn bằng cái ánh mắt chăm chú, tham
Đến trang: