-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Lấp Đầy Khoảng Trống

Lấp Đầy Khoảng Trống



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
Người đàn ông bật cười. Ông ta đóng nắp hộp: -Mày nghĩ dễ như vậy sao? -Thế tôi phải làm sao? Để chiếc hộp qua 1 bên, ông ta nở nụ cười nửa miệng: -Muốn lấy hàng à? Phải chiều đám này đã. Lũ côn đồ cười phá lên. 1 tên trong số chúng nói lớn: -Đại ca thật rộng lượng. Người đó đứng lên, đôi tay phe phẩy nói: -Cho tụi bay. Đối xử với nó cho tử tế. Ricky! Khi nào nó tỉnh thì giao hàng cho nó. Nói rồi người đàn ông biến mất. Đám còn lại cười rộ lên. Chúng tiến tới con bé đang sợi hãi lùi dần vào chiếc ghế nệm dài. 1 tên lên tiếng, đôi tay to khỏe của hắn nắm lấy cánh tay gầy của con bé: -Nào cô em! Chiều tụi này 1 chút, em sẽ có hàng. Cô nhỏ sợ hãi lắc đầu khi đám côn đồ càng tiến sát lại hơn. Chiếc quần cũ của con bé bị 1 tên xé rách. Con nhỏ la lên: -Tránh xa tôi ra! Cứu tôi với. Chúng lại cười rộ lên, ai trong số chúng lên tiếng: -La lớn đến mấy cũng chẳng có ai đến cứu đâu cưng. Những tên côn đồ lao đến con bé như con những con sói đói khát. Chúng xé rách quần áo cũng con bé, thay nhau làm nhục thân hình gầy gò kia. Con bé đau đớn chỉ biết khóc. Miệng nó chỉ biết kêu mẹ. Cứ như thế, con bé đuối sức, nó ngất đi trong cơn đau tột cùng và tiếng cười man rợ đầy khoái cảm của đám du côn đồi bại.

Ginny bất động nhớ đến ngày hôm đó. Chính từ ngày hôm đó trở đi, cuộc đời cô đã thay đổi. Ông ta bắt đầu thường xuyên giao cho cô những chuyến giao dịch lớn nhỏ khác nhau. Và nhiệm vụ của cô là nhận lấy món hàng, chuyển tiền, ký tên. Cuối cùng, bao nhiu lợi nhuận ông ta sẽ là người hưởng. Còn cô, bất chấp nguy hiểm, dấn thân vào những món hàng nguy hiểm của ông ta. CHƯƠNG 16.2:

Ginny mặc 1 chiếc váy bó màu đỏ để lộ đôi vai trần trắng mịn. Mái tóc màu cam xoăn nhẹ thả bồng bềnh. Trên cổ, sợi dây chuyền bạch kim với viên thạch anh tím lấp lánh làm tôn lên vẻ quyến rũ ở cô. Chiếc váy dài ngang gối, xẻ dọc từ đùi xuống tận gấu váy để lộ đôi chân dài thẳng tắp. Đôi giày cao gót thủy tinh cao 10 phân khiến cô càng thêm lộng lẫy.

Chiếc BMW serie 6 màu đỏ phóng ra khỏi căn biệt thự xa hoa. Cuộc giao dịch lúc nữa đêm bắt đầu. Ông già đó đã sắp xếp tất cả cho cô, việc duy nhất cần làm bây giờ là đến đó, thuyết phục vị đối tác kia ký kết hợp đồng chuyển nhượng lô hàng đang nhập cho cô là đc. Chỉ bấy nhiu đó, cô sẽ xong việc. Mỗi nhiệm vụ sẽ đổi lại cho cô sự tự do.

Ông ta chưa “đánh hơi” đc Saphia của cô nếu k, lão ta sẽ còn uy hiếp cô nhiều hơn nữa. Năm ấy chỉ tại mẹ cô sai lầm, k biết đc bộ mặt thật của ông ta nên cô mới phải trở thành quân cờ trong tay lão ta. Làm việc cho ông ta, cô sẽ có tự do và đảm bảo cuộc sống của mẹ. Saphia đc cô thành lập với mục đích để lật đổ ông ta và thâu tóm quyền lực. Có như thế, cô sẽ tìm lại đc mẹ mình.

Chuỗi khách sạn thuộc quản lý của lão già hiện ra trước mắt cô. Knivef! Vứt chìa khóa cho tên phục vụ, cô bước vào trong. Knivef lúc này đã vắng khách chỉ còn 1 vài tên lưu mạnh dẫn gái vào thuê phòng mà thôi. Cô tiếp tân nhìn thấy cô, vội nói: -Chị Victoria phòng 307 ạ! Cô gật đầu, khuôn mặt tươi cười bước vào thang máy. Cửa thang máy đóng lại, nụ cười trôi tuột khỏi gương mặt yêu kiều kia. Cánh cửa lại bật mở, hít 1 hơi giữ bình tĩnh, cô mở cửa căn phòng 307. Trong tầm mắt của cô, 1 người đàn ông béo phệ xuất hiện. Ông ta đứng lên, đôi mắt nhỏ nhìn cô vẻ thèm thuồng: -Xin chào! Cô đây là con gái của ông Rango? Cô mỉm cười bước đến bắt tay ông già: -Chào ngài Phillip. Tôi là Victoria! Lão ta vội vàng chỉ vào chiếc ghế trắng: -Mời cô ngồi! Victoria thấy rất rõ ánh mắt ti hí kia đang dán vào đôi chân của mình. Cô ghê tởm loại người như ông ta, nhấp môi ly Champagne, cô vẫn giữ nụ cười: -Chúng ta có thể vào vấn đề đc rồi chứ ngài Phillip? Lão già mỉm cười nói: -Ồ! Quả thật là con gái Rango. Rất thẳng thắn. -Ngài quá khen! -Đc rồi! Thế cô biết gì về lô hàng chuẩn bị nhập. -Thật xin lỗi ông. Nhưng ngoài việc lấy hàng, tôi k đc phép biết món hàng là gì. Phillip ngạc nhiên: -Vậy chẳng nhẽ cô k hề hay biết món hàng nó có trọng lượng, trị giá hay hình dáng gì sao? Cô nhếch môi: -Theo tôi đc biết, món hàng lần này nặng khoảng 1 kg đc chia làm 3 gói nằm trong 1 chuyến tàu sắp cập bến ở cảng Brooklyn. Đúng chứ? Ông ta mỉm cười, uống cạn ly Champagne: -Quả là tác phong rất tốt. K tò mò, chỉ cần làm đúng nhiệm vụ đc giao. -Tán dóc vậy là đủ rồi ngài Phillip. Chúng ta bắt đầu luôn nhé? Ông già ngồi dậy, đôi tay chụm vào nhau: -Đc thôi! Mời cô Victoria! Rút từ chiếc cặp xách bên cạnh, Victoria lấy ra 2 tờ giấy. Cô đẩy sang cho lão già: -Ngài chỉ việc ký vào 2 tờ giấy này, xác nhận chuyển nhượng lô hàng kia cho chúng tôi, trong vòng 2 tiếng đồng hồ sau khi nhận hàng, tiền sẽ đc chuyển vào tài khoản của ngài. Lão già Phillip đọc bản hợp đồng. Lão ta công nhận Rango quả thật tính toán rất kỹ. Quyền lợi thuộc về ông ta là rất nhìu. -Đc tôi ký! Victoria mỉm cười hài lòng. Lão già này xem ra rất biết điều. Xem như lần này thuận lợi hơn những lần trước. Nhận lại bản hợp đồng đã có chữ ký, cô rút điện thoại: -Đến Brooklyn nhận lô hàng mã 6448E302 đem về trụ sở cho tôi. K chần chờ, cô đứng dậy. Bắt tay ông ta 1 lần nữa, cô mỉm cười: -Rất vui đc hợp tác với ông. Ngài Phillip! Nói rồi cô bước ra ngoài.

-Xử lý ông ta đi! Chỉ 1 câu nói với cô tiếp tân, cô bước lên xe. Chiếc BMW mui trần lại phóng đi. Chỉ có 1 điều cô k ngờ đc, chính là có 1 người đã theo dõi cô từ đầu đến cuối.

Chiếc Prosche GT màu bạc phóng vút đi. Khóe môi của người lái nhếch lên, tạo thành 1 nụ cười nửa miệng đầy bí ẩn.

“Ginny Clanne! Cô thật là thú vị.” CHƯƠNG 17.1: ĐẤU ĐI!

Đã 1 tuần kể từ ngày Billy cùng 6 tử thần của Blood chuyển đến nơi Diana đang theo học. Từ hôm gặp nhau ở hồ nước sau trường đến giờ, Diana gần như k hề gặp hay nói chuyện với Eric. Ginny Clanne cũng xuất hiện bên cạnh bọn họ với mật độ gần như 24/24 với tư cách là bạn gái của Harry. Ryan và Violet cũng k có tiến triển gì mới. Dường như bọn họ có vẻ xa cách và lạnh nhạt hơn.

Diana nhìn cách đối xử của Ryan dành cho Violet, cô thấy dường như anh có vẻ đang bối rối. Dựa vào những điều Violet kể về lần nói chuyện trước, cô đoán chắc rằng Ryan đang cố gắng tránh mặt Violet để suy nghĩ xem rốt cuộc, anh có thật sự là thích cậu ấy hay k. Eric dạo gần đây cũng rất dễ nổi nóng. Tâm trạng anh như quả bom mà bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ. Học sinh trong trường càng ngày càng tránh xa anh hơn.

Tin tức về việc King và Tử thần thứ 6 trở về đã lan ra khắp nơi. Giới học sinh và cả thế giới đêm đã chứng kiến cũng như biết đến việc quay lại của Blood hùng mạnh như ngày đầu. Vốn dĩ im lặng kể từ ngày Prince D mất, những bang phái hay hội nhóm khác càng lúc càng hăm he lật đổ Blood khi King, Queen và Tử thần thứ 6 đột nhiên biến mất. Princess D cũng ít xuất hiện đi. Blood cũng chỉ duy trì như ban đầu, k đánh cũng k nhường. Tất cả đều im ắng trong 1 thời gian dài. Gần đây nhất chỉ dấy lên tin Blood xử lí Red để bảo toàn khu vực phía tây và Princess D tái ngộ đường đua. Ngoài ra k có bất hỳ hành động nào khác.

Cứ tưởng Qualy dễ dàng đánh bại Blood để leo lên vị trí số 1. Vậy mà k ngờ, Princess D khiến Shinee bị thương khi quay lại đường đua sau gần 3 năm vắng bóng. Qualy vừa chuẩn bị trấn đấu mới dành cho Blood thì k ngờ King lại trở về. Sự xuất hiện gần như toàn bộ của những người đứng đầu Blood khiến mọi người có vẻ nể sợ và cẩn trọng hơn. Chỉ ngay sau khi King quay lại, toàn bộ những nhóm nhỏ lẻ từng công kích Blood đều bị dẹp sạch. Địa bàn của Blood tiếp tục đc củng cố và mở rộng. …………………………………….

Diana bước dọc hành lang về phía khu A nơi khối cao nhất, năm 6 đang học. Hiện tại, giờ này đã là giờ ăn trưa rồi. Học sinh cũng ùa ra khắp nơi. Tiếng nói cười rộn rã hòa cùng vẻ mặt rạng rỡ của lũ học sinh. Violet và Taylor đang trò chuyện đằng sau khi Diana cao ngạo đi phía trước. Chợt 1 hình ảnh đập vào mắt cô. Mỉm cười thích thú, cô đừng lại cách đó 1 khoảng k dài.

Taylor bắt gặp ánh mắt của Diana, cậu khoác vai cô hỏi: -Sao? Muốn xử lý hay để yên? Diana k đáp, cô quay sang Violet hỏi: -Vi ý cậu thế nào? Violet hờ hững nhìn cảnh tượng 1 đám nam sinh vây quanh 1 thằng nhóc đeo mắt kính đang bị dí sát vào tường. Cảnh bặt nạt thì quả thật ngày nào cô cũng gặp. Nhưng cái khiến cô lưu ý chính là cái người đang bị đánh. -Tớ nghĩ nên can thiệp. Đó là học sinh lớp mình. Cả Diana và Taylor cùng ồ lên, mở to mắt nhìn đứa bị đánh. -D đúng là người của lớp mình. Diana bước đến gần, giọng nói lạnh băng có phần nhàm chán vang lên: -Dừng lại đc rồi đấy! Mấy tên con trai đồng loạt ngước nhìn. 1 tên trong số đó lên tiếng: -Thì ra Nữ hoàng tàn nhẫn và Công chúa băng của năm 3 đây mà. Violet vẫn im lặng k nói. Đôi mắt cô chỉ hờ hững nhìn nạn nhân đang nằm bẹp dưới đất mà thôi. Diana nhếch môi cười nửa miệng: -Biết thì thả tên đó ra đi! Đám con trai lại cười rộ lên: -Cô em! Mặc kệ mày là ai, xấu hay đẹp nhưng việc của bọn tao, k ai đc quyền can thiệp. K đáp lại chúng nó, cô chỉ nhẹ nói với Taylor: -Xử lí tụi cẩu này đi! Phiền quá. Cả lũ ngu ngốc kia vừa nghe chữ “cẩu” đã nhào lên. Đứng chắn trước Diana, Taylor mau chóng hạ gục những tên đàn anh kia. Muốn đấu với Tử thần của Blood ư? Còn lâu lắm.

Violet bước đến cậu học sinh đang đau đớn ôm bụng ngồi dựa tường, cô ngồi thấp xuống trước mặt cậu ta. Giọng nói lành lạnh vang lên: -Đau lắm k? Cậu ta ngước mắt, thều thào: -Lớp trưởng…. cậu làm gì… ở đây? Violet k đáp, rút chiếc khăn trắng trong túi, cô khẽ lau đi những vệt máu trên mặt cậu học sinh. Diana chỉ đứng nhìn, cô hỏi, giọng nói hoàn toàn bình thường tuyệt nhiên k lạnh cũng k nóng: -Sao lại bị tụi nó đánh? -Mình k có tiền đưa cho tụi nó. -Vậy là tụi nó đánh cậu? Cậu học sinh gật đầu. Diana lại hỏi: -Thằng nào đứng đầu? Đôi tay run run đưa lên, cậu ta chỉ vào 1 tên ôm mũi nằm gần chân Diana. Cô mỉm cười ngọt ngào bước đến bên cạnh tên đó. Dùng chân lật ngửa hắn lên, đạp lên cổ họng, cô lạnh lùng nói: -Mày đánh bạn tao? Hắn trợn tròn mắt nhìn cô k đáp lên lời khi bàn chân kia tăng lực đè mạnh xuống cổ hắn. Cô mỉm cười, vẫn là nụ cười thiên thần nhưng giọng nói vô cùng băng lãnh: -Vậy thì mày phải nhận lại gấp đôi. K cần nói nhiều, Diana đạp thẳng vào chỗ đó của anh ta. Tiếng thét như lợn bị chọc tiết vang vọng khắp cả hành lang. Mọi người đều hùa nhau đứng nhìn xem ai la hét như thế. Hình ảnh 1 anh chàng mũi đầy máu mồm sàu bọt, mắt trợn ngược, tay ôm hạ bộ đau đớn in rõ trước mắt tất cả. Đám con trai xanh mặt nhìn hung thủ gây ra việc này mà lạnh cứng cả người. Tất cả đều mặc định sẵn trong đầu.

“Tốt nhất đừng nên động vào cô gái tàn nhẫn này nếu muốn sau này còn đc sinh con.”

Cười lạnh, Diana chụp lấy 1 tên con trai mặt xanh lè đứng gần đấy. Cô ra lệnh: -Đưa người này xuống phòng y tế. Nếu cậu ta mất 1 cọng lông nào thì anh sẽ có hậu quả như tên đó đấy. Chàng trai mặt xanh ngắt như mún xỉu mau chóng đỡ cậu học sinh kia chạy mất. Rất nhân từ, Diana lại tiếp tục ra lệnh cho đám bạn đi chung với tên bị cô đánh: -Đưa anh ta xuống phòng y tế luôn. Còn đụng đến bạn tôi nữa thì các người sẽ lạnh hậu quả đau đớn hơn nữa đấy. Xoay người, cô bình thản bước đi. ………………………………

Ôm cổ Billy cô mỉm cười: -Đi thôi anh! Xoa đầu cô, anh nhẹ hỏi: -Lại gây chuyện rồi phải k? Cô tròn mắt nhìn anh: -Sao anh lại biết? Mars chen vào: -Em tưởng tụi anh k nghe thấy tiếng hét hả? Jackson nhăn nhó nói: -Đau hết cả tai. Lại dùng chiêu cũ hay sao? Taylor nhăn mặt đầy thương cảm đáp: -Vâng! Thật tội nghiệp thằng nhóc. Ina khẽ lắc đầu: -Lại 1 người nữa vô sinh. Eric đứng dậy, anh bước ngang qua bọn họ. Mắt k nhìn Diana, anh lướt qua cô như 2 người xa lạ. Chợt, Herra vô tình làm văng cây viết vào ngay đầu anh. 9 đôi mắt đồng loạt ngước nhìn cô. Cảm thấy k ổn, Herra vội nói: -Xin lỗi! Tôi k cố ý. Ngay lập tức, 1 cú đấm nhắm thẳng vào cô mà lao tới. Diana đừng gần Herra nhất, cô biết, Eric rất mạnh. Nếu bị anh ta đấm trúng, chị Herra chắc k yên quá. Vội đấy bà chị ngốc sang 1 bên, cô lãnh trọn cơn tức giận của anh. Ngã phịch xuống đất, Diana khẽ ho, 1 ngụm máu phun ra. Billy nhìn cô em mà anh vô cùng thương iu đang ngồi dưới đất với ít máu trước mặt, khí nóng xông thẳng lên tới tận não.

Bốp!

Ngay lập tức 1 cú đáp trả nhanh như chớp giáng thẳng vào gương mặt lanh lùng cuaả Eric khiến anh choáng váng. Cơn tức giận suốt mấy ngày qua vô tình đc châm ngòi. Anh mất đi vẻ lạnh lùng và điềm tĩnh vốn dĩ. Giờ đây, trước mặt mọi người, 1 con trâu điên đang chuẩn bị tấn công vào 1 quả bom hừng hực lửa mang tên Billy bắt đầu.

CHƯƠNG 17.2:

Cả 2 vừa chuẩn bị lao vào nhau thì cửa lớp bật mở, 1 đám con trai lao vào: -Đại ca! 2 tiếng “đại ca” vừa vang lên liền im bặt khi nhìn cảnh tượng trước mắt. Ryan vội lên tiếng: -Có chuyện gì? 1 tên rụt rè lên tiếng khi phát hiện ra Diana cũng có mặt ở đó: -Anh Ryan! Cô ta đánh Nattaly và tụi em. Eric và Ryan cùng liếc nhìn Diana mặt mũi hoàn toàn bình thản đừng đó. Eric vẫn giữ giọng lạnh nhạt nói: -Cô ta đánh tụi bây? Đám con trai mặt mũi sưng vù gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. Anh ra lệnh: -Kêu đám còn lại đến đây. Xử lí con nhỏ đó cho tao. Diana cứng người, ánh mắt lạnh tạnh như Billy chiếu thẳng vào Eric. K hiểu sao nhìn ánh mắt ấy của cô anh lại cảm thấy có chút đau lòng và lo sợ. Nhìn thấy cô ho ra máu như thế, gương mặt nhăn lại vì đau nhưng tuyệt nhiên k hề kêu lên 1 tiếng khiến anh có chút đau lòng. Phải chăng, vị trí của cô trong tim anh cũng đã đc nâng lên 1 chút?

Jackson nhẹ lên tiếng: -Đc! Đấu 1 trận đi. Nếu chúng tôi thua, tất cả các người đều phải nghe theo sự sắp xếp của chúng tôi. Còn nếu các người thắng, muốn thế nào cũng đc. Giọng nói k chút lo sợ, ngược lại có phần tự tin của Jackson khiến Ryan và Eric có chút khó chịu. Đọc đc điều ấy trong mắt họ, Diana mỉm cười. Cô lên tiếng, giọng nói âm trầm, lạnh lẽo: -Sân sau! Ryan anh kêu người của anh đi. Còn chúng ta, ra sân sau quyết đấu. Khoác tay Billy, cô kéo đi. Giọng nói dứt khoác đầy uy lực của cô khiến mọi người phải nghe theo. Lau đi vệt máu trên khóe miệng của Diana, Billy khẽ hỏi: -Em k sao chứ? Có đau k? Cô nhìn anh mỉm cười: -Theo anh nghĩ thì em có đau k? Anh nhìn cô k đáp. Đôi mắt màu lục ngập tràn yêu thương và lo lắng. Ngay từ nhỏ, Diana là người ở bên cạnh anh nhìu nhất. Cô lun đc anh chăm lo từng chút 1. Khác với Danniel, Diana thân với Billy hơn. Vì thế, chỉ cần có anh bên cạnh, mọi vết thương trong cô đều có thể đc chữa lành.

Nhìn cạnh 2 người họ thân mật với nhau như thế, Eric lại cảm thấy khó chịu. Chính anh cũng k hiểu vì sao mình lại như thế. Cả tuần lễ nay k nói chuyện, k gặp cô gái đó, anh cảm thấy có chút k thoải mái. K lẽ anh đã bắt đầu thích cô ấy, đã bắt đầu chấp nhận để cô ấy thay thế vị trí của Ginny? K thể nào! Như thế là quá nhanh. Chỉ mới quen cô như đc gần nửa tháng, k thể nào lại có tình cảm nhanh như thế đc. Nếu thích cô ấy nhanh như vậy thì tình cảm suốt 2 năm trời dành cho Ginny có nghĩ lý gì?

Ryan k quan tâm đến việc Diana, Billy và Eric đang như thế nào. Thứ anh quan tâm chính là thái độ của Violet. Đã 1 tuần lễ qua, anh k thể nào k nghĩ về cô ấy. Muốn trốn tránh khỏi cô gái ấy nhưng k hiểu sao anh và cô lại đụng mặt nhau nhìu như thế. Ánh mắt của Diana khi nhìn anh khiến anh có cảm giác cô ấy biết hết những gì anh đang suy nghĩ

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Ô Cửa Nhỏ Màu Trắng

Bùi Bích Phương với sort ngắn khoe chân dài trắng xinh

Dự án movie Milky Holmes cần sự hỗ trợ từ fan hâm mộ

Bùi Bích Phương với sort ngắn khoe chân dài trắng xinh

MP4: Hyakka Ryousan: Samurai Bride

Bùi Bích Phương với sort ngắn khoe chân dài trắng xinh

MP4: Hyakka Ryousan: Samurai Bride

TAG:

Lamborghini Huracán LP 610-4 t