pacman, rainbows, and roller s
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
- Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

- Tác giả: ngọc trâm

- Thể loại: Truyện Teen

- Tình trạng: Đã hoàn thành

Giới thiệu: Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

1.Nguyễn Hoàng Nguyên Vy (nó) con gái của Nguyễn Hoàng Thành Nam-một nhà kinh tế tài ba, quyền lực nhất cả nước về mọi mặt. Nguyên Vy sở hữu một khuôn mặt thiên sứ, nụ cười tỏa nắng, làn da trắng muốt cùng với body chuẩn không cần chỉnh. Tính tình sớm nắng chiều mưa...trưa hanh hanh. Đai Đen karate, taewondo

2.Hàn Mạnh Vũ (hắn) con trai Hàn Minh Phong-một ông trùm bất động sản giàu thứ nhì (sau ba nó). Khuôn mặt, mái tóc, nụ cười, hình thể...tất cả những gì thuộc về anh đều trở nên đặc biệt. Anh nắm giữ vị trí hạng nhất trong top3 chàng trai đẹp nhất nước. Tính tình lạnh như tảng băng Bắc Cực. Khắp người tỏa ra hàn khí nồng nặc...ặc ặc. Cực kì giỏi võ



3.Lê Trần Mai Thư- con gái cưng của nhà đá quý xuyên quốc gia. là bạn thân của nó. Vô cùng dễ thương với nụ cười tỏa nắng. Tính tình không kiêu càng dễ hòa đồng và...dịu dàng (cái này tác giả cũng chưa chắc). Rất ghét đàn ông lăng nhăng.

4.Trương Đình Khôi-con trai bà chủ nghành thủy sản, bạn thân của hắn. Khuôn mặt cực điển trai. Thay bồ như thay áo nhưng khi gặp...thì hoàn toàn thay đổi.

5.Dương Khanh- bạn của nó khi còn ở Mĩ. Điểm nhấn trên khuôn mặt là ánh mắt lạnh lùng cùng với nụ cười khiếp sợ...Tính tình mưu mô,độc chiếm

6.Dương Kha-em Khanh. Điểm nhấn trên khuôn mặt là nụ cười như nắng ấm. Khác xa anh mình tính tình tốt bụng với mọi người nhưng đôi lúc rất lạnh lùng với anh mình (không phải ác đâu nhé!)

7.Mai Phương Ngọc- Vợ hứa hôn của hắn.Khuôn mặt vô cùng kiêu xa (thật mệt! mang cả kí phấn).Là con người ích kỉ, mưu kế đầy đầu. Châm ngôn sống:" Ăn không được thì đạp đổ"

8.Nguyễn Hoàng Nguyên Nhi-em nó.xinh đẹp, trẻ con, tinh nghịch và...mít ướt (chỉ với nó)

9.Hàn Hải Băng-em hắn.Khuôn mặt kute, hoạt bát, nhí nhảnh

10.Hân Tuyết Ly-hotgirl trường Thiên Nam(yêu ma thì có).Tính tình độc ác chỉ vì thích hắn quá mù quáng.

Một số nhân vật ở sâu trong truyện nên mình chưa giới thiệu. Có cô cậu nào xuất hiện thì mình sẽ thông báo nha

Còn các nhân vật nữa thì đọc sẽ biết.

nội dung truyện là do mình suy diễn ra từ một chuyện tình mình từng thấy. Do mình đọc quá nhiều truyện nên có lẽ bị ảnh hưởng tâm lí nếu không phải nói là bị khìn nên có một vài chi tiết giống truyện của mọi người. Mong mọi người cảm thông. Đây là tác phẩm đầu tay của em nên mọi người nhớ cho ý kiến thật nhiệt tình vào. Cứ doc xong la cmt cho em lien de em con khac phuc hoac phat huy vao nhung chap sau nhe! Còn đây là nick fb của mình 

-Nè heo!

-Gì?

-Em tự nhận mình là heo nhé

-Anh đáng ghét

-Em nè! Sau này đừng cãi anh nữa nhé

-Chẳng phải anh nói thích khuôn mặt giận dữ của em sao?

 

Chương 1:đụng độ từ trước

 

Một ngày đẹp trời của cuối thu, gió thổi nhè nhẹ, từng đám mây trắng trôi trên nền trời xanh biếc tạo cho con người ta cảm giác vui tươi, nhẹ nhàng.

Tại sân bay Tân Sơn Nhất:

-Wow đẹp quá!

-Con cái nhà ai mà đẹp thế không biết???

-Đẹp bá đạo@@

-Tuyệt vời

-Em ơi làm bạn gái anh đi…………….

…………………………………

Sau 4 năm du học từ Mĩ trở về, hai cô gái vô cùng xinh đẹp vừa bước xuống sân bay đã nhận được rất nhiều những lời trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng xem ra họ cũng chẳng mấy để tâm vì ở Mĩ họ đã nghe đến ốm chán rồi.

Nguyên Vy diện một chiếc áo da lông cừu cùng với quần jeans đen, đi gót cao đen nốt (xã hội đen o_o). Khuôn mặt bị che đi một nửa bởi chiếc kính mát to bản hàng hiệu. Cả người nó toát lên khí chất con trưởng của một nhà kinh tế lừng lẫy năm châu.

Mai Thư khoác lên người bộ đầm màu xanh nhạt cùng với đôi guốc không cao lém. Trên cổ được điểm xuyến một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng đá quý-biểu trưng của tập đoàn đá quý xuyên quốc gia L&T. Khác xa với vẻ đẹp lạnh lùng, cá tính của nó thí cô lại mang nét đẹp kiều diễm, dịu dàng.

Hai người vừa hiên ngang bước đi thì bỗng nhiên từ đâu 2 vật to tướng lù lù xuất hiện làm hai nàng ko kịp trở tay và thế là…RẦM…@@...BỊCH…BỊCH…BỊCH…BỊCH…Tất cả đồ đạc của bốn người đều nằm yên vị dưới đất

-YA! Ai mà đi ko nhìn đường thế? Bộ đui hả trời?-Đình Khôi bực tức hét mà mắt vẫn đăm chiêu nhìn vào nhìn vào cái mớ hỗn độn dưới sàn

-A…! Xin lỗi hai anh, tụi tôi ko cố ý.-Thu rối rít xin lỗi (bản tính hiền lành mà)

Nghe được tiếng nói lảnh lót của một cô gái thì chàng ta liền dời mắt về phía chủ nhân của nó “cô ta cũng đẹp đấy chứ (phải là rất đẹp chứ…mắt anh bị cận thị nặng rùi hazz…)! Lại con dịu dàng…a khoan…cái gì kia đó chẳng phải là sợi dây chuyền của tập đoàn L&T hay sao, nghe nói những người thân tín nhất của gia tộc Lê Trần mới có vinh dự đeo nó…chà! Cô gái này thật ko đơn giản…”

-À…Ừm! Xem cô cũng có thành ý nên tôi ko trách (làm như anh ko có lỗi ý)!-lấy lại vẻ lạnh lùng Khôi lên tiếng.

-Cảm ơn. Khi Thư vừa quay sang người bên cạnh thì hỡi ôi! Tình hình gì đây. Bốn con mắt dán vào nhau. Nó nhìn Mạnh Vũ bằng con mắt nảy lửa. Mạnh Vũ thì ngược lại, Cặp mắt của hắn ánh lên sự thích thú có chút vui.

-Chào! Mạnh Vũ lên tiếng

-Ừ! Trùng hợp gớm-nó nói giọng mỉa mai

-Chắc tại chúng ta có duyên

Nó liếc hắn một phát rồi kéo Thư ra khỏi sân bay trước con mắt vô cùng ngạc nhiên của Đình Khôi.

-Mày wen nhỏ đó hả?-Khôi

-1 chút.-hắn

-Li kì nha! Nhỏ đó cũng xinh ra phết đấy, sao mà mày wen được vậy?-Khôi

-Muộn rồi. Về!-hắn nói xong kéo hành lí đi một mạch ko kịp cho khôi nhà ta ú ớ gì.

 

Về phía nó. Đang trên xe về nhà

-Mày wen anh chàng đó hả?-Thư

-Cũng ko có gì, chỉ gặp một lần!-nó

-Xạo! Gặp một lần mà anh ta nhìn mày bằng ánh mắt đó!-Thư

-Nói tới thêm bực! Chuyện là vầy nè….

 

Cửa hàng điện thại GalaMachxy-Mĩ.

Vài ngày nửa là về nước nên nó quyết định mua cho Nguyên Nhi một cái điện thoại. Đi vòng vòng trong cửa hàng suốt mấy tiếng, cuối cùng nó dừng lại trước một chiếc điện thoại hiệu Lenuos 4inch, kiểu dáng sang trọng và cá tính.

-Tôi chọn cái này!-nó và một thằng con trai cùng lên tiếng.

-Ơ…Ừm…hãng này chỉ có một cái duy nhất thôi ạ.-chị nhân viên bối rối.

Nó quay sang anh chàng bên cạnh

-Nè anh kia, tôi mua trước mà

-Ai nói?-Mạnh Vũ mạnh giọng

-Gì chứ? Rõ ràng là tôi nhìn thấy trước mà!

-Tôi cũng nhìn thấy trước mà-hắn ta vẫn lì lợm

-Anh…! Được rồi (quay sang chị nhân viên) Chị! Rõ ràng em nhìn thấy trước phải không chị?-nó nhỏ giọng

Chị ấy khẽ nhìn hắn thì nhận được ánh mắt vô cùng trìu mến (muốn đứng tim) của hắn

-Ờ…không…là cậu ấy thấy trước-chị ta lắp bắp

-Ha..hả? tại…tại sao?-nó giận tía tai chẳng nói được gì

-Ơ thưa quý khách cửa hàng chúng tôi con rất nhiều mẫu khác rất đẹp.

Nói rồi chị ta lấy ra những mẫu điện thoại cũng bắt mắt không kém. Nhưng đối với tâm trạng lúc này của nó thì không có cái nào vừa mắt cả.

 

 

Chương 2: Về nhà

 

-Thôi ko cần nữa! (quay sang lườm hắn) đừng để tôi gặp lại anh.-nói xong thì đi thẳng ra cửa

“cô bé này thật đáng yêu”-suy nghĩ của hắn. Chả là khi nó vừa vào thì đã gây sự chú ý cho hắn, hắn nhìn nó suốt cả buổi, khi thấy nó định chọn chiếc điện thoại đó thì ko hiểu sao hắn lại chạy đến tranh giành với nó. Bởi cửa hàng này là chỗ buôn bán nhỏ của nhà hắn (trời ơi cửa hàng điện thoại trung tâm thành phố mà dọi là nhỏ hazz…) nên cũng ko quá khó để hắn toàn thắng. Khi nó lườm hắn thì tận sâu trong tim hắn chợt có cảm giác ấm áp mà cả hắn cũng ko hiểu đó là gì (là rung động đó anh hai)

Trở về với thực tại

-Chà…thì ra là z…cũng thú vị nhỉ?-thư

-thú vị cái đầu mày ý.tới nhà rồi kìa vào đi!-thư có nhà riêng vì bố mẹ cô đều ở Mĩ.

-ờ, cảm ơn mày nhen-thư

-khôn có j! thui tao về đây-nó nói xong phóng xe về nhà.

Vừa bước vào nhà

-A! hai về rùi- Nhi la lên làm cả nhà giật mình

-Ủa sao con về mà không báo ta 1 tiếng để ta cho người ra đón- ba nó cũng khá ngạc nhiên

-k sao! Con lớn rồi mà với lại con cũng muốn cho mọi người một bất ngờ-nó

-hix…hai về rồi…hix…sao hai đi lâu quá z em nhớ hai muốn chết lun…hix…- nhi thút thít

-Con bé này lớn rồi mà khóc, chị con về là tốt rồi-mẹ nó

 

 

Chương 3. Suy nghĩ không thể dứt bỏ

 

-ừ chẳng phải hai đã về với mày rồi sao? khóc nữa là hai lại đi đấy...-nó vờ giận dỗi

-ứ ừ nhi không khóc nữa không khóc nữa đâu!

-ngoan-nó mỉm cười xoa đầu nhi

-Thôi con đi đường xa chắc cũng mệt rồi! lên phòng nghỉ đi, mẹ vừa bảo quản gia dọn phòng cho con rồi đấy- mẹ nó chăm chú nhìn đứa con gái xa biệt nhưng 4 năm trời mà thấy xót

- Vâng- nó cười chào mọi người rồi đi thẳng lên phòng

Chà! căn phòng vẫn như xưa. Nó thả mình rơi tự do xuống chiếc giường bông êm ái. Đúng là ở nhà vẫn thoải mái hơn nhiều. Nó đi tắm xong thì đánh một giấc tới chiều.

Về phần hắn, sau khi chia tay với khôi thì quay về nhà riêng. Hắn không muốn về nhà bố mẹ, hắn thực sự không muốn trở về cái ngôi nhà lạnh lẽo đó. bố hắn là một người không quá lạnh lùng nhưng cũng không kém phần gian ác. Đặc biệt con người ấy rất tham lam. Từ nhỏ ông ta đã đào tạo hắn để sau này trở thành người kế nghiệp của gia đình. Nhưng hắn thật không muốn. Bởi gia tài đó là gì chứ toàn là những thứ của người khác mà ông bố bất lương của hắn cướp đoạt. Còn mẹ hắn rất nhân từ nhưng thật là lạ bà ta luôn quan tâm người khác nhiều hơn hắn, dù rằng có quan tâm hắn nhưng hắn vẫn cảm nhận được rằng bà ta không mấy tự nguyện. Hắn đã chịu đựng 12 năm trời và chọn cách ra đi với cái danh là du học để ông bố của hắn vừa lòng. Với bộ óc siêu phàm của mình thì những khóa đào tạo trong 4 năm qua không quá khó đối với hắn. Thời gian đó hắn đã để dành để nghĩ nhiều hơn về gia đình và để bình ổn là tâm hồn. Tuy bề ngoài thật lạnh lùng nhưng bên trong hắn lại hoàn toàn khác. Hắn muốn có một người có thể tâm sự để hắn trút hết mọi muộn phiền. Nhưng không thể (chưa chắc đâu anh ơi_). Chìm đắm trong mớ suy nghĩ rồi hắn cũng đi vào giấc ngủ.

 

 

Chương 4

 

"đã thật lâu rồi chúng ta không gặp nhau

dẫu buồn giá lạnh mình em bước lặng thầm

Ngồi đây đếm từng kỉ niệm lúc xưa ta cùng chung bước

Bây giờ hết rồi chỉ còn em ôm nỗi đau hớ...

Tình gian dở lòng tan vỡ

Để lại bao vết thương chưa lành

Còn đâu nữa một lời hứa ngày xưa anh nói yêu em

Đành quên lãng một dĩ vãng mong sao anh sẽ luôn yên bình

Người hay chăng lòng em nhớ anh nhiều?"

-A...l...ô?-nó nói giọng ngoái ngủ

-Chị kia! Giờ này mà còn ngủ hả?- Thư nói có vẻ thản nhiên không bận tâm chuyện về sau...

-Ý mày là muốn xem mặt bác Vương?-Nó cũng bình thản không kém nhưng trong giọng điệu có phần bí hiểm

-Thôi cho tao xin đi! Tao có chuyện này có muốn nghe?-Thư

-Chuyện? Quan trọng?

-Cũng không quan trọng lắm

-Vậy thôi với tao bây giờ ngủ là quan trọng nhất còn những việc khác miễn bàn. OK?-nó

-Hừ...NO OK! chuyện này gấp lắm mày ra đây nhanh lên!

-Ra đâu?

-Cafe X, đường XX

-Wait 30'

-OK

-Bye

Nó cúp máy và rời khỏi chiếc giường yêu quý. Nó thấy chiếc áo dài tay màu hồng cùng với chiếc váy sọc ca rô màu đỏ và đôi giày đế bằng cực kì dễ thương và đáng yêu đúng với cái tuổi 16. Vừa bước ra khỏi phòng thì đã gặp Nhi:

-A! hai đi đâu đấy?- Cứ như là con bé biết được nó sắp ra ngoài vậy.

-Hai đi gặp Thư-nó

-Lâu rồi không gặp chị Thư, hai cho em đi với ạ

-Ừ thì đi!

Nó nói rồi bước nhanh xuống lầu tạm biệt bố mẹ rồi đi, Nhi cũng léc đéc theo sau.

 

 

 

Chương 5.Đi học

 

Nó và Nhi vừa bước vào đã là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người có mặt trong quán. Hai cô gái có khuôn mặt y hệt nhau và đẹp như diễn viên Hàn (còn hơn ấy chứ)

Bắt sóng được với Thư, tụi nó tiến lại gần một chiếc bàn nhỏ cạnh cửa sổ không phải là góc khuất nhưng cũng không hẳn là điểm chú ý cho mọi ánh mắt ngoài kia. Lại phải nói còn có cả kẻ đã phá đám giấc ngủ ngàn thu... ý quên ngàn vàng của nó đang ngồi vẫy vẫy tay phát ghét.

-Chuyện gì? Nói!-nó

-Từ từ, làm gì vội thế...(vẫy tay với anh phục vụ) cho em 3 li cafe sữa nhé!-Thư vừa nói vừa mỉm cười làm hồn anh chàng treo trên chín tầng mây

-À...vâng, quý khách vui lòng chờ giây lát!

-Lâu quá không gặp mà con bé Nhi đã lớn thế này rồi à?-nụ cười trên môi vẫn chưa tắt

-Chị cũng đâu có bé hơn hồi đó đâu với lại em lớn rồi mà cứ kêu con bé hoài-Nhi bĩu môi

-Hết giờ, vào việc chính-nó

-Ừm...nghe chú tao nói có cái trường gì đó tên Thiên Nam điều kiện cũng tốt là trường quý tộc nên tao tính rủ mình đi học, dù gì thì tụi mình cũng chỉ mới 16 tuổi. -Thư nói 1 hơi

-Thế thôi? Chuyện gấp của mày?- nó mặt lạnh tanh không một chút cảm xúc, theo như những hiểu biết của hai người ngồi trước mặt nó lúc này thì là nó đang rất bực bội và khó chịu cực kì

-À ừ tao phải nói vậy thì mày mới ra chứ phải không? hjhj -Thư nói mà khuôn mặt lộ rõ vẻ sợ sệt

-A! đó là trường của em đó hai chị đi học luôn cho vui ạ-Nhi nhảy vào giải vây cho Thư

-Thôi được rồi! Khi nào?

-Ngày mai-Thư thở phào vì thoát nạn. Nhi thì mỉm cười một nụ cười vô cùng vô cùng khó hiểu(từ từ rồi sẽ hiểu)

-OK

 

 

Chương 6. Đi học (2)

 

Tại biệt thự hắn.

-Đi học hả?-hắn

-Ừ.Ở nhà làm gì? Chán chết đi được-Khôi

-Phải đó hai, Đi học đi! Đi học đi! -Không biết con bé Hải Băng từ đâu nhảy vào mà la toáng lên làm những người trong căn biệt thự nguy nga này giật nảy người.

-Mày ở đâu mà chui vô đây?-hắn nhíu mày khó chịu

-Ơ...ơ...em...em...A! Em tới đây thăm anh hai mà. Chà! lâu quá không gặp mà hai đã...-nhìn mặt Băng rất ư là hình sự

-Đã thế nào?

-À ý em là hai đã bảnh trai hơn trước đó mà hihi-Băng giở giọng nịnh nọt

-Tất nhiên, tao là ai chứ còn phải nói nữa à!-hắn nở mũi

-Thôi hai người có dừng ngay cái điệu kẻ tung người hứng kia đi không? Tôi bị tàng hình ư?-Khôi bực tức hét vì mình bị lơ

Thấy hai người họ đã trở về với vẻ mặt thường ngày thì Khôi tiếp tục:

-Quay lại vấn đề.Rốt cuộc có đi học hay không?

Đi đi

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

Truyện teen: Lời thách đố tình yêu

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Valentine của tôi

Đánh ghen

Người đẹp nóng bỏng tạo dáng bên siêu xe

Đánh ghen

Cây bút thần

Đánh ghen

Cây bút thần

TAG: