Truyện cười bựa›
Truyện bựa: Trang trại bò
Truyện bựa: Trang trại bò
TRANG TRẠI BÒ
Xã tôi nghèo lắm, và nhà tôi cũng vậy, kiếm ăn khó khăn, việc cũng chả có mà làm. May sao là năm ngoái, có một công ty về mua đất ở xã tôi mở trang trại nuôi bò sữa, họ cần tuyển dụng lao động chuyên vắt sữa bò. Tôi nghe tin thì liền cho con gái tôi nộp hồ sơ dự tuyển. Họ tuyển khắt khe lắm, yêu cầu phải sinh năm 1995, và phải thành thạo việc vắt sữa bò.
Về năm sinh thì chuẩn rồi, nhưng còn về khoản vắt sữa thì tôi khá hoang mang. Từ trước đến giờ nhà tôi không nuôi bò, xã tôi cũng chỉ có một vài nhà nuôi bò, mà toàn là bò đực, thì làm sao con gái tôi biết vắt sữa bò?! Hôm tuyển dụng, công ty ấy dắt bò sữa ra cho các ứng viên vắt, ai mà lóng ngóng, tay chân ngượng nghịu, khuềnh khoàng là họ loại luôn.
Đến lượt con gái tôi lên vắt, trong khi tôi run bắn vì hồi hộp và lo lắng thì con bé lại rất bình tĩnh, tự tin. Nó thò tay túm chặt lấy vú con bò, mát-xa, vuốt ve cho vú con bò cứng lên rồi cứ thế bóp mạnh, giật giật lên xuống liên hồi. Rồi bất thình lình một luồng sữa trắng từ đầu vú con bò phụt ra xối xả. Có lúc sữa tắc, không chảy nữa, con bé nhà tôi lại há mồm ngậm vào vú con bò và ra sức thổi, kỳ lạ thay, sữa lại chảy ra ào ào. Lúc về, tôi mới hỏi nó:
- Con tập vắt sữa bò khi nào mà lại thuần thục và thành thạo thế?
- Dạ! Con cứ ra đồng, thấy con bò nào lang thang ăn cỏ là con nhào tới tập vắt thôi!
- Nhưng làng mình toàn bò đực, có ai nuôi bò sữa đâu!
- Bò đực cũng có một cái vú rất dài ở dưới bụng mà mẹ! Con toàn tập vắt bằng cái vú đó thôi! Vắt mãi thì sữa nó cũng ra, nhưng ít, và không thơm, không trắng bằng sữa của bò cái.
Đợt tuyển dụng ấy, con gái tôi đạt điểm cao nhất, thủ khoa đầu vào, và đương nhiên, nó được nhận vào làm ở trang trại bò sữa. Mọi chuyện cứ thế trôi đi êm đềm cho đến một ngày tôi nhận được yêu cầu mang giấy khai sinh và học bạ của con tôi đến công ty bò sữa để xác minh, vì có một số nhà báo đã nói rằng con tôi gian lận tuổi.
Hôm sau tôi mang giấy tờ đến trang trại bò sữa nơi con tôi làm việc để mấy anh nhà báo đó xác minh theo đúng yêu cầu. Vừa nhìn thấy tôi, một anh trong nhóm mấy nhà báo đã giới thiệu ngay:
- Chào chị! Chúng tôi là phóng viên của chương trình Bò 24h. Chúng tôi muốn gặp chị để xác minh việc gian lận tuổi của con gái chị.
- Dạ! Con gái tôi nó làm việc vắt sữa bò thì chỉ cần nó vắt ra nhiều sữa thơm, sữa ngon là được, chứ tuổi tác quan trọng gì hả anh?
- Chị nói sai rồi! Từ trước đến giờ, các con bò đều nghĩ rằng chúng được vắt sữa bởi bàn tay của những nữ công nhân 19 tuổi. Nếu bây giờ biết được sự thật rằng người vắt sữa cho chúng bấy lâu nay thực ra đã 21 tuổi thì những con bò ấy sẽ sốc đến mức nào? Và sẽ xấu hổ biết bao nếu những khách hàng trong nước và quốc tế phát hiện ra rằng những giọt sữa mà họ vẫn uống hàng ngày được vắt từ bàn tay của một nữ công nhân 21 tuổi?
- Nhưng giấy khai sinh, sổ hộ khẩu, học bạ của con tôi đều chứng nhận là nó 19 tuổi mà!
- Chúng tôi nghi ngờ tính xác thực của những giấy tờ này! Đây, giấy khai sinh thì không ghi số quyển, số sổ; học bạ thì suốt 5 năm học các nét chữ viết đều giống nhau. Chúng tôi là những nhà báo của Bò 24h, chúng tôi buộc phải tìm ra SỰ THẬT. Chúng tôi phải làm vì một trang trại bò TRUNG THỰC, CÔNG BẰNG và MINH BẠCH. Chị đừng tưởng chúng tôi nói bừa, những việc chúng tôi làm đều tham khảo qua sách luật cả. Để tôi mở sách cho chị xem!
Nói rồi anh phóng viên đó quay sang bảo với người đứng bên cạnh:
- Mày mở cặp lấy cho anh quyển sách luật ra đây!
- Quyển nào hả anh?
- Cái quyển hôm trước mày mua ấy! Quyển mà có bìa in hình anh Công Lý mặc quần sịp đang tập tạ ấy!
- Mở trang bao nhiêu anh?
- Anh không biết! Thế mày chưa đọc à?
- Dạ chưa! Em thấy cái bìa đẹp quá thì mua thôi chứ đọc làm gì ạ!
- Ờ, vậy khỏi cần giở sách nữa cũng được! Tóm lại là chúng tôi làm vì sự công bằng cho những con bò. Chị cứ đợi đấy! Giờ chúng tôi sẽ xuống tận nơi để phỏng vấn hàng xóm nhà chị, chúng tôi quyết tìm ra chứng cứ để con gái chị được vắt sữa bò trong sự thanh thản!
Mấy anh phóng viên ấy hùng dũng bỏ đi. Tôi cũng lầm lũi quay về. Lúc tôi đi qua cánh đồng cỏ của trang trại, chẳng hiểu sao đàn bò lại đồng thanh rống lên những tiếng kêu đầy thống thiết. Có phải chúng đang rống lên đòi sự thật, đòi công bằng; hay vì chúng đói ăn quá, đang rống lên đòi cỏ; hay vì trang trại này mới mở nên chúng phải rống lên để gây sự chú ý của mọi người? Tôi không biết nữa! Chỉ biết rằng trên suốt quãng đường đi, và ngay cả khi về đến ngôi nhà nhỏ của tôi ở nơi góc xóm nghèo nàn, tôi vẫn cứ nghe thấy những tiếng rống ấy bên tai, ông ổng và rên rỉ.
Tác giả: Võ Tòng đánh mèo