mặt chúng mày ở cái chợ cóc này. Biến.
- Đậu má, mày chơi ăn gian, mày đã biết con váy xanh không mặc quần lót rồi, đúng không? Thế nên mày mới nhận con váy đỏ. Mày chơi không đẹp.
- Hahaha – Tài Nhớt cười lớn. Cao thủ không chỉ nằm ở khả năng lột quần, mà còn phải có con mắt tinh đời, chỉ cần nhìn một đứa con gái là biết mình có khả năng lột được quần của nó hay không? Nếu chưa luyện đến khả năng đó thì thua dưới tay Tài Nhớt này cũng không có gì đáng xấu hổ cả. Đừng nói nhiều, cả lũ cút ngay.
Bấy giờ, Hùng chợ cóc mới đứng lên, tiến lại gần Tài Nhớt.
- Tài ơi, tao hỏi mày một câu nhé?
- Hỏi đi.
- Mày có xem bóng chuyền, bóng bàn hay cầu lông không?
- Hỏi đéo liên quan gì.
- Thì cứ trả lời đi.
- Có
- Thì đó, mấy môn đó thi đấu ít nhất đều phải có 3 séc, làm éo có môn nào một séc là xong ngay đâu. Tao nghĩ chúng ta cũng nên thi đấu với tinh thần thể thao, thi đấu đúng 3 séc để phân thắng bại. Như thế tao mới phục.
- Đậu má, tinh thần thể thao cái ccc. Đi ỉa thì lấy đất chùi đít mà đòi tinh thần thể thao. Nhưng thôi, tao sẽ cho mày thua tâm phục khẩu phục. Bây giờ mày thích thi tiếp gì nào? Cho mày chọn đó để mày thua khỏi ấm ức.
Đám đàn em Hùng chợ cóc thấy vậy thì nhao nhao:
- Kìa, đại ca, nó đồng ý cho đại ca thi tiếp rồi. Hãy chọn môn nào đó là sở trường của đại ca đi, lần này cho nó hết tinh tướng đi đại ca. Đại ca định chọn thi gì?
- Hahaha – Hùng chợ cóc cười lớn. Lần này thì mày không có cửa với tao đâu Tài Nhớt ơi, bởi đây là sở trường của tao rồi.
- Đại ca định thi môn sở trường nào thế?
- Đương nhiên là thi quay tay rồi, tao còn sở trường đéo nào nữa đâu.
- Nhưng, đại ca vừa bị tiêu chảy, mất nhiều nước, liệu có quay nổi nữa không?
- Đậu má, mày coi thường đại ca mày quá rồi. Từ trước đến giờ có ngày đéo nào là tao không quay vài lần. Nhớ cái lần tao bị sốt mấy ngày liền nhịn vài hôm không ăn miếng gì vào mồm mà vẫn chịu được, nhưng quay tay thì không thể nhịn nổi một ngày. Nói thế để mày thấy niềm đam mê của tao nó lớn cỡ nào.
Nghe đại ca nói thế, đám đàn em tự tin lên rất nhiều. Thằng Trĩ tiến đến và hỏi Tài Nhớt:
- Sao? Mày biết luật chơi chưa hả Tài Nhớt?
- Đậu má, quay tay thì éo ai chả biết.
- Haha. Không đơn giản thế đâu, vì đại ca tao thi đấu là phải dùng dụng cụ đó, Lìn đâu, chuẩn bị sẵn sàng dụng cụ cho đại ca và Tài Nhớt thi đấu.
Tài Nhớt nghe vậy thì ngạc nhiên lắm, hắn nghĩ thầm:
- Ủa, quay tay mà dụng cụ cái lìn gì nhỉ? Không lẽ nó dùng Ba Con Sếu để quay. Bố thằng bệnh.
Thằng Lìn chạy về phía đống gạch, nhặt 2 viên, một đưa cho đại ca nó, viên còn lại đưa cho Tài Nhớt. Tài Nhớt nhận viên gạch từ tay thằng Lìn mà chưa hiểu phải làm gì. Hắn quay sang Hùng chợ cóc hỏi:
- Đậu má, chơi gạch để làm gì đây mày? Không lẽ 2 thằng cầm gạch đập vào chym nhau xem chym thằng nào nát trước à?
- Mày nhìn thấy cái lỗ trên viên gạch không?
- Có, rồi sao?
- Giờ cho súng vào cái lỗ đó rồi quay, thằng nào làm vỡ viên gạch trước là thắng.
- Đậu má, thế này là quay gạch chứ quay tay éo gì?
- Ừ, nếu sợ thì xin thua đi.
- Tài Nhớt này mà sợ à. Chơi thì chơi.
Vậy là cả hai đấu thủ một tay cầm gạch, một tay moi súng, lên nòng, sẵn sàng cho séc thi đấu thứ 2. Có vẻ như Tài Nhớt còn khá lạ lùng với thể thức thi đấu mới nên hắn lóng nga lóng ngóng, tay chân quờ quạng, cứ cầm viên gạch đưa ra đưa vào, xoay đi xoay lại mà chưa thấy tác dụng gì. Ở bên kia chiến tuyến, Hùng chợ cóc lại tỏ ra quá tự tin và vượt trội. Hắn ném viên gạch vù một phát lên không trung rồi ưỡn người giơ súng ra hứng. Thật tài tình, cái súng to và dài và cong là thế mà chui tọt một phát khít khìn khịt vào cái lỗ của viên gạch đang rơi tự do xuống với vận tốc rất cao. Thế rồi Hùng chợ cóc lắc súng vài vòng, viên gạch xoay tít mù sau đó vỡ tung, nát vụn như vừa chịu sức công phá của một khẩu B52 dội trực tiếp một góc 90 độ ở cự ly chỉ cách vài centimet. Đàn em của Hùng chợ cóc vỗ tay rầm rầm, hò hét tán thưởng. Còn Tài Nhớt, nhìn cảnh đó cũng đành buông gạch và hạ súng đầu hàng.
- Thắng thua đã rõ. Tỉ số là 1 đều.
Lúc này, vẻ hoang mang đã bắt đầu xuất hiện trên mặt Tài Nhớt, hắn không ngờ mình đã gặp phải một cao thủ thực sự, người có khả năng biến hóa chiêu thức “Quay tay đại pháp” nức tiếng võ lâm trở thành chiêu “Quay gạch đại bác” lợi hại khôn lường. Ở phía đối diện, Hùng chợ cóc dù đã cân bằng tỉ số nhưng hắn vẫn rất đề phòng đối thủ. Bởi chỉ một chút sơ sẩy thôi, hắn vẫn có thể là kẻ bại trận ngay tức thì.
- Thôi được, séc này tao thua tâm phục khẩu phục. Còn séc quyết định, mày định chơi thế nào? – Tài Nhớt hỏi và hất hàm về phía Hùng chợ cóc.
- Haha. Cũng có chí khí đấy. Lần này cho mày chọn. Thích chơi gì tao chiều đó, trừ cái khoản đánh nhau.
- Được. Mày dặt dẹo trong giang hồ đã lâu, hẳn phải nghe câu nói nổi tiếng: “Hiếp hoặc bị hiếp, thông hoặc bị thông”. Ván cuối cùng, chúng ta sẽ so tài bằng quyền pháp Hông Mậu Thôn. Đồng ý chứ?
- Hông Mậu Thôn là CLGT? Nó thuộc môn phái nào? Tao chưa nghe thấy bao giờ?
- Là Thông Hậu Môn đó.
- Đậu má, thông ass thì nói luôn cho nhanh để admin và anh em ở đây dễ hiểu, lại còn chơi chữ Hán Việt. Được rồi. Quyết định thế đi. Nhưng thể lệ thi đấu thế nào?
- Hai bên sẽ tụt quần, chổng mông lên để trọng tài thông trái cây vào ass. Kích thước trái cây sẽ tăng dần, ai không chịu nổi và xin dừng cuộc chơi trước thì đương nhiên là người thua cuộc. Mày nghe rõ chưa?
- Đã rõ, nhưng cho hỏi, có được sử dụng dầu ăn khi thi đấu không?
- Tất nhiên là không, nếu phát hiện dấu hiệu của dầu ăn coi như kẻ đó đã sử dụng dopping, bị xử thua ngay tức khắc. Tao cần một thằng đàn em của mày lên làm trọng tài, còn tao sẽ ra chợ kiếm dụng cụ thi đấu về.
Nói rồi Tài Nhớt phi ra ngoài chợ. 10 phút sau hắn quay lại với một bao tải trái cây trên lưng. Hùng chợ cóc cử thằng Trĩ lên làm trọng tài, sau khi kiểm tra xong dụng cụ thi đấu, thằng Trĩ hô dõng dạc:
- Xin mời 2 đối thủ về vị trí thi đấu, tụt quần, chổng mông sẵn sàng để cuộc đấu được bắt đầu. Lần 1là thông bằng quả ớt.
Hùng chợ cóc đang chổng mông, nhìn thằng Trĩ tay cầm quả ớt đang tiến đến chuẩn bị thông ass mình thì hắn phì cười:
- Đậu má, tưởng gì, đấu thế này thì dễ quá, nhét cả chục cân ớt vào ass ông cũng chưa có cảm xúc gì đâu.
- Phát 1, cả 2 đều thành công. Xin chúc mừng. Phát 2 là quả dưa chuột, 2 đối thủ sẵn sàng.
- Phát 2, cả 2 đều thành công. Xin chúc mừng. Phát 3 là quả bí đao, 2 đối thủ sẵn sàng.
Lúc này thì Hùng chợ cóc đã có vẻ hơi chùn rồi. Bình thường hắn tự thông cũng chỉ dám thông đến quả mướp thôi, và phải có dầu ăn hỗ trợ, chứ quả bí đao này thì đúng là hơi to. Nhưng thôi, chắc là sẽ ổn cả, biết đâu đây lại là cơ hội để hắn khám phá thêm năng lực tiềm tàng của bản thân, hắn tự nhủ với mình như vậy. Cố gắng chịu rát tí, tối về bôi dầu ăn sau.
Thằng Trĩ cầm quả bí đao tiến đến vị trí của Tài Nhớt trước. Đậu má, quả bí to và dài như vậy nhưng khi thằng Trĩ vừa ấn nhẹ cái thì nó đã chui tọt vào ass thằng Tài Nhớt, chỉ còn chìa mỗi cái cuống ở ngoài, nhẹ nhàng như con cá vàng nuốt một con loăng quăng, Xong, thằng Trĩ lại rút quả bí ra và tiến về phía đại ca của mình. Thực sự thì nó rất muốn thiên vị cho đại ca của nó nhưng chẳng biết ăn gian bằng cách nào, mọi thứ đều rõ ràng và sờ sờ ra trước mắt, muốn ăn gian cũng chẳng được. Rồi nó cố gắng nhẹ nhàng, từ từ nhét quả bí đao vào ass của Hùng chợ cóc, nhưng có vẻ không được dễ dàng như là với Tài Nhớt.
- Đại ca im nào, cái đít cứ run run thế làm sao em thông vào được.
- Tao rát quá Trĩ ơi, mày nhẹ tay tí cho tao nhờ.
- Em nhẹ hết sức rồi nhưng có vẻ không ổn đại ca ạ, mới chỉ vào được một tí tẹo ở phần đuôi thôi. Thôi thì vì anh em, đại ca chịu đau tí nhé!
Nói rồi thằng Trĩ co chân đạp cái phịch một nhát vào quả bí đao, sau phát đạp như trời giáng ấy, quả bí đã chui vào được gần hết nhưng Hùng chợ cóc thì đang ôm mông nằm lăn lộn dưới đất, vừa lăn hắn vừa ăn vạ như Chí Phèo:
- Ối giời ơi, thằng khốn nạn, mày định giết đại ca mày à? Ối bà con ơi, bố con thằng Trĩ nó giết tôi.
Bỗng một bàn tay đặt lên vai Hùng chợ cóc rất nhẹ nhàng:
- Sao? Có đau lắm không?
- Đau chứ, đau muốn chết đi được ấy.
- Vậy thì chịu thua đi. Hahaha….
Hùng chợ cóc ngẩng mặt lên, hóa ra, đó là Tài Nhớt. Lòng tự ái và sĩ diện của một đại ca nổi lên, hắn đứng bật dậy rồi quát to:
- Đậu má, tao mà lại chịu thua à? Tiếp tục đi. Chưa biết ai thắng ai đâu.
- Như vậy là trận đấu sẽ tiếp tục, cả 2 về vị trí, phát 3, cả 2 đều thành công, xin chúc mừng, phát 4 là quả sầu riêng, 2 đối thủ sẵn sàng.
Hùng chợ cóc sững người nhìn quả sầu riêng to như quả mít với những cái gai dài chi chít như lông nhím mà thằng Trĩ đang lôi ra từ cái bao. “Hic. Chẳng lẽ Hùng chợ cóc này lại bỏ mạng tại đây hôm nay sao?” - Hắn nghĩ thầm rồi nhìn sang phía Tài Nhớt thì thấy Tài Nhớt đang rất tự tin chổng mông cười toe toét. Quả sầu riêng được thằng Trĩ đẩy vào ass của Tài Nhớt dễ như đẩy một quả ớt. Hắn nhìn cảnh đó mà rùng hết cả mình. Tài Nhớt đã hoàn thành xong phần thi, giờ tới lượt hắn. Tất cả ánh mắt của bọn đàn em đang dồn về phía hắn với sự lo lắng đến tột độ cùng một chút hi vọng mong manh. Và như muốn tiếp thêm sức mạnh cho đại ca của mình, bọn đàn em của Hùng chợ cóc đứng dàn hàng ngang rồi đồng thanh hô to:
- Đại ca cố lên, đại ca cố lên, đại ca ơi bình tĩnh, tự tin, chiến thắng….
Nhưng mới chỉ kịp hô được vài câu, bọn đàn em đã thấy đại ca của chúng nằm phục xuống đất, đầu hướng về phía Tài Nhớt và chắp tay vái liên hồi, vừa vái vừa van xin thảm thiết:
- Ối giời ơi anh Tài ơi, em lạy anh, anh tha cho em, em xin đầu hàng, chứ cái quả này mà chọc vào ass thì đời em nát, anh ơi, cho em xin…
Lúc này, Tài Nhớt mới chầm chậm tiến đến chỗ Hùng chợ cóc đang quỳ, hắn dẫm một chân lên lưng của Hùng chợ cóc rồi gằn giọng:
- Đây là kết cục tự mày chuốc lấy thôi nhé, chứ tao cũng không hề muốn gây sự với tụi bay. Còn bây giờ, hãy trở về phòng thu dọn hành lý và ra đi ngay trong sáng nay không cần chào hỏi.
Nói dứt lời, Tài Nhớt toan bước đi. Nhưng mới được vài bước, hắn đã nghe tiếng Hùng chợ cóc gọi giật lại:
- ĐẠI CA!!!!!
Nghe tiếng Hùng chợ cóc gọi, Tài Nhớt ngạc nhiên quay lại:
- Cái gì? Mày vừa gọi tao là đại ca?
- Vâng, xin đại ca cho chúng em đi theo đại ca, hầu hạ đại ca, cùng nhau kiếm ăn ở đây, chứ giờ đại ca đuổi bọn em đi, bọn em biết đi đâu về đâu…
- Chuyện này thì…
Chưa kịp để cho Tài Nhớt nói hết câu, bọn đàn em của Hùng chợ cóc đã đồng loạt quỳ xuống cùng với đại ca hắn:
- Cúi mong đại ca thương tình cho chúng em theo hầu đại ca ạ.
Nhìn cảnh Hùng chợ cóc và đàn em van xin quỳ lạy như vậy, Tài Nhớt cũng thấy mủi lòng. Hắn dù là tên trộm chó không ghê tay nhưng cũng có chút nghĩa khí giang hồ, thương hại kẻ bần cùng. Sau một lát lâu suy nghĩ, Tài Nhớt nói:
- Thôi được. Thực ra đây cũng là địa bàn của bọn mày, tao chỉ là thằng đến sau trú ẩn tại đây, không có ý định đối đầu với chúng mày. Thôi thì từ nay anh em mình là người một nhà , cùng nương tựa vào nhau kiếm ăn, có gái cùng hưởng, có bệnh cùng chịu. Anh em có đồng ý không?
- Yeahhhhh. Đồng ý, đồng ý, đại ca Tài Nhớt muôn năm.
- Nhưng tao có một điều kiện.
- Dạ, đại ca cứ nói, bọn em sẽ chấp nhận hết ạ.
- Lúc nào rảnh thằng Hùng chợ cóc phải truyền lại cái chiêu “Quay gạch đại pháp” cho tao, tao khoái cái chiêu đó lắm.
- Dạ vâng, xin tuân lệnh. Còn bây giờ, chúng ta cùng về nhà, mở tiệc liên hoan ăn mừng ngày hôi ngộ chứ, đúng không đại ca?
- Tất nhiên rồi, phải ăn mừng chứ. Thằng Lìn nhặt quả dưa chuột, với bí đao và sầu riêng gom lại để lát về liên hoan. Nào, tất cả về nhà thôi.
Thế rồi cả lũ kéo nhau về cái nhà hoang. Chúng gọt trái cây, mua rượu về mở tiệc mừng đại ca mới. Có tí hơi men lâng lâng trong người, Hùng chợ cóc mới ghé tai Tài Nhớt hỏi nhỏ:
- Đại ca này, em băn khoăn một điều, mong đại ca chỉ giáo.
- Cứ nói.
- Hồi nãy, lúc thi đấu cái môn lột trộm quần lót ấy, sao đại ca biết là con váy xanh không mặc quần lót bên trong, chẳng lẽ đại ca đã luyện được kỹ năng nhìn xuyên váy mà giang hồ vẫn đồn thổi lâu nay?
- Kỹ năng cái ccc gì, lúc chờ mày đi ỉa ấy, tao vô tình thấy con đó đi đái ở bãi đất phía sau, thấy nó vén váy lên đái luôn, đéo thấy quần lót đâu.
- Ôi, cái đệt, đại ca tinh mắt vãi.
- Hì, quá khen. Thôi nào, anh em ta dô phát cho khí thế nào. Trăm phần trăm nhé.
Cả bọn lại nốc rượu vào rồi cười một hềnh hệch đầy khả ố, bỗng thằng Kít giơ tay xin phát biểu:
- Em có ý kiến thế này, hay là nhân ngày vui hôm nay, anh em ta cắt máu ăn thề đi, được không ạ?
Hùng chợ cóc nghe vậy thì khoái chí lắm, hắn hưởng ứng nhiệt tình:
- Hay, ý kiến rất hay. Thằng Lâm lấy con dao lại đây cho tao.
Hùng chợ cóc đón con dao từ tay Lâm rồi đưa cho Tài Nhớt:
- Đại ca, anh là người có uy quyền lớn nhất ở đây, xin mời đại ca cắt trước.
- Ấy thôi, anh em cứ cắt đi, anh sẽ cắt sau cùng, mọi người cứ cắt tự nhiên.
- Vậy thì anh Hùng cắt đi – Thằng Lìn nói và nhìn về phía Hùng chợ cóc.
- Không, anh định để mọi người cắt đại diện là được rồi, chứ anh vừa bị tiêu chảy, mất nước nhiều, giờ lại mất máu nữa thì dễ bị xỉu lắm. Hay Lâm cắt trước đi em.
- Dạ, em bị viêm gan B anh ơi, cắt vào anh em uống chung là dễ lây bệnh cả lũ lắm.
- Ừ, thế thôi cũng được, anh nghĩ là cái việc cắt máu nó cũng chỉ là hình thức thôi, bỏ qua cũng được, quan trọng là tình nghĩa anh em mình dành cho nhau. Nào, tất cả cùng nâng ly để đọc lời thề sinh tử nào.
Rồi cả lũ đồng loạt nâng cốc. Hùng chợ cóc thay mặt anh em đọc lời tuyên thề:
- Hôm nay, tại nhà hoang cạnh bãi rác này, anh em chúng tôi đồng lòng mượn chén rượu lậu để nên nghĩa huynh đệ, tuy không sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm, nhưng nguyện sống cùng ngày, cùng tháng, cùng năm. Có phúc cùng hưởng có họa cùng chạy, kẻ nào ăn ở hai lòng xin phò tru gái diệt. Trăm phần trăm.
Thế rồi kể từ đó, Tài Nhớt, Hùng chợ cóc cùng với bọn đàn em ban ngày ra chợ kiếm ăn lông bông, ban tối thì về cùng nhau tự thông. Họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.
Tác giả: Vo_tonq_danh_meo
Đến trang: