k nói câu j nhưng bố cũng thương 2 anh em em lắm thôi chuyển chủ đề nhé
.
.
Bước chân xuống giường mà e thấy khó khăn quá…nhìn bát cháo phát ngán nhưng mẹ đã nấu lại ko ăn à…hic…đành cố ăn ít cháo, uống thuốc xong em lại leo lên giường nằm thiếp đi…chợt…tít…tít…tít…1 new…
- Mày làm cái j mà nghỉ học thế? Thằng H nó nhắn tin cho em
- Tao ốm…
- Cái Mai vs Ly nó vừa sang tìm mày mà mày nghỉ học nên nó về rồi…nhắn tin báo cho mày biết…
- Uhm…nó có bảo j không??
- Không nói j với tao cả…thôi ốm thì nghỉ đi…
- Uhm
.
.
.
2 đứa nó sang tìm mình, chắc là có việc về bé rồi…không biết bé sao rồi…hôm đó về có chuyên j không nữa…nhưng kệ, mình sẽ ko gặp bé nữa, mình để bé học…dù rất yêu nhưng…
Rồi e lại thiếp đi ngủ tiếp…
.
.
.
ngày tiếp theo…
- Đỡ mệt chưa con?
- Vẫn mệt lắm mẹ à…hic
- Thế nghỉ nốt hôm nay nhé…
- Vâng
.
.
.
Thế là đã nghỉ 2 hôm…đến hôm thứ 3, vẫn ăn vạ không thèm đi học…nhưng mẹ em thấy em cũng đỡ nhiều rồi nên không cho nghỉ nữa…hic
- Thế hôm nay có đi học không đây hả
- Con vẫn thấy hơi mệt 1 chút…e trả lời mẹ…
- Hơi mệt thì cố mà đi học đi, con zai gì mà ốm đau dặt dẹo thế nghỉ 2 buổi rồi…hôm nay đi học đi, lớp 12 rồi cố mà học con ạ…
- Đc rùi mẹ xuống nhà trước đi…con dậy đây…
Rút điện thoại e gọi cho cu H
- Alo, ra đón tao đi học với nhé…
- Ờ hôm nay đi học rồi hả…tí tao ra đón…
Dậy rửa mặt mũi xong cũng tỉnh táo gớm, em ra ngoài ngõ đứng đợi thằng H qua đón…chợt thấy bé đi ngang qua…lòng e như se cắt lại…tự dưng thấy nhớ bé vô cùng, nhớ những sáng đc đón bé đi học…hic…nhưng mà…mẹ bé đang lai bé đi học…có lẽ e đi từ ngõ đi ra nên 2 người ko nhìn thấy em…
- Mày làm j mà đần thối ra thế…tiếng thằng H gọi làm e giật nảy người
- Uhm không, đi học thôi…
Trên đường đi nó còn ko quên trêu em vài câu
- Thế nào rồi cu, hết thất tình chưa…
- Ko phải việc của mày
- Mấy hôm nay sang lớp đấy nhìn em N “tiều tụy” lắm
- Uhm kệ nó…( hic, nói thế nhưng nó có biết là trong lòng em đau thế nào đâu : bé ơi anh nhớ bé nhiều lắm…)
Cả buổi học hôm đó em cũng ngồi lỳ trong lớp chả đi đâu…tan học lại về ngủ, điện thoại cũng vứt xó chả thèm dùng…và cứ như thế đến hết cả tuần…chỉ có 1 lần duy nhất lúc tan học nhìn thấy bé…nhưng ngay khi bé nhìn em thì e lại quay mặt đi…sao ngu thế hả giời…chỉ biết nghĩ đến bản thân là phải quên bằng đc nhưng đâu có nghĩ đến cảm giác của bé ntn đâu…chim cánh cụt ơi
.
.
.
Cứ thế gần 1 tuần trời trôi qua, ko gặp, ko liên lạc, đôi khi e cũng rất nhớ bé, cầm điện thoại lên định nt, nhưng lại thôi…nhấc máy gọi về máy bàn nhà bé, rồi lại thôi…lên trường định đi sang lớp bé…ko cần nói chuyện j đâu…chỉ cần nhìn thấy bé thôi…nhưng cũng chả dám đi…cho đến buổi chiều hôm đó…đang ngồi đánh vice city thì có 1 số lạ gọi đến cho em…
- Anh có phải L ko thế?
- Uhm đúng rồi, ai vậy?
- E Ly bạn của N đây…
…- Uhm có chuyện j vậy em?
- A đang ở đâu vậy?
- ở nhà…mà N…e định hỏi han chút thì nó ngắt lời
- Uhm thế a ở nhà đợi e chút nha…e đưa N đến gặp a nè…đừng đi đâu đó…hehe
Tắt máy mà e vẫn còn ngẩn ngơ…bé đến gặp mình ư lúc đó em phấn khởi lắm…cứ hình dung ra bao nhêu ngày ko đc gặp e…cứ hình dung ra khuân mặt đó, ánh mắt đó là em lại tự mỉm cười…hehe…đứng dậy thay quần áo chải chuốt xong thì thấy có điện thoại, lại là cái Ly
- A ra ngõ đón N đi nhé…e để nó ở ngõ nhà anh í
- Ùa a bít rồi…a ra đón N ngay đây
\vừa viết đến đây thì thấy nick bé sáng
Và cái chiều định mệnh ấy…1 lần nữa lại đưa em với bé quay lại bên nhau…
Chương 22
Vừa thấy em bé đã cười…nụ cười thiên thần ấy hình như không bao giờ tắt trên môi của bé…dù cho bất cứ hoàn cảnh nào…dù cho có chuyện j đi chăng nữa…vậy mà cũng có những lúc rất mau nước mắt…như lúc bị em hôn í
- Đi về nhà anh thôi…
Bé ko nói j lặng lẽ đi theo em…
.
.
.
Lấy cho bé 1 lon bò húc trong tủ xong…e hỏi trước
- Mấy hôm ko gặp nhìn em gầy đi hẳn đấy
- A cũng có béo thêm tí nào đâu mà bảo em gầy…(đấy đấy còn chưa kịp làm lành với nhau đã nhau nhảu cái mồm cãi rồi…đồ bướng…hic)…mà e nghe a H nói mấy hôm trước anh ốm…có sao ko anh…
- Uhm a ko sao…thế hôm đó về mẹ có mắng j e nữa ko??
- Mẹ ko nói j với em cả…mãi tới hôm thứ 3 mẹ mới thèm nói chuyện với em đấy…hình như mẹ biết làm thế cũng hơi nghiêm quá nên mẹ chỉ nói tin em và mong em ko làm mẹ thất vọng…
- Uhm thế thì tốt rồi…a thấy mình có lỗi với e nhiều lắm N ạ…a xin lỗi…nói tới đây bé đưa 2 ngón tay bịt miệng em lại bé cắt lời
- A ko phải nói j cả, em hiểu…lúc đó e cũng giận a lắm, nhưng mọi chuyện qua rồi…
Câu nói đó của bé làm e sướng phát điên lên vậy, quên hết luôn những điều đã từng nghĩ mấy hôm trước…rằng quên bé…sẽ k làm phiền bé…sẽ để bé học tốt…trong mắt em bây giờ bé lại thật đáng yêu biết bao nhiêu…em ko thể cưỡng lại tình yêu này đc…
- Sao chiều nay e lại đc đi chơi thế? Mẹ ko cấm nữa à…
- Chiều e đi học thêm nhưng đc nghỉ…em muốn gặp anh.
- Nhớ a hở?
- Xì, ko thèm…vô duyên
- Haizzz…thở dài 1 cái ( giả vờ thôi ạ ) em nói tiếp: – Uổng công làm người ta nhớ mình…thế hóa ra mình nhớ người ta mà người ta chẳng nhớ mình j cả…
- Ai bảo ko…nhiều lúc e nhớ a muốn khóc đấy có biết ko…mà cái mồm bảo nhớ người ta nhưng cũng có thèm liên lạc j với người ta đâu em có biết bao nhiêu lần muốn nghe giọng của em lăm…muốn nhìn thấy em lắm nhưng a ko đủ can đảm để làm ko
- Hì…tại hôm đó a sai…nên anh ko dám…sợ e vẫn giận a nhiều…
- Hừm…đã ai hết giận a đâu…
Em quay sang nhìn bé…mỉm cười hạnh phúc – Anh yêu em!! ( nịnh đấy :X )
Bé cười lại với em…gõ nhẹ lên chán:- Ngốc ghê…hehe
- Ô láo nhỉ, vừa gõ đầu ai đấy…mún chít không…
- Ơ, đang mún chết đấy…làm j đc e nào
- Mai ko mua kẹo mút cho ăn nữa…
- Ơ, a phải mua, mua cho em ăn chứ…lâu lắm ko mua cho ngta rùi í…nói xong bé quay mặt đi, giả vờ giận dỗi, lại còn bĩu môi nữa chứ…
- Đền em nè…chụt…rùi em hôn nhẹ lên má bé…vẫn cái má lúc nào cũng ửng hồng trên khuân mặt bầu bĩnh ấy…chả baoh hết cuốn hút với em cả…hehe…mà đợt đấy em cũng bạo, biết hôn rồi thành ra quen…liều thì ăn nhiều, các cụ dạy cấm có sai =)
- Đồ vô duyên…bé lấy tay đánh đánh lên người em, cơ mà chả đau tí j cả…nhưng em cũng giả vờ đứng lên chạy…ko hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại chạy lên tầng…chạy vào phòng mình bé đuổi theo sau em…- Đứng lại, e mà bắt đc anh thì a chết vs e nhé…
Đến phòng em…đường cùng rùi…nấp nấp sau cửa…( có điên mà em đóng cửa phòng…kệ cho bé chạy vào chứ ) bé chạy vào, bỡ ngỡ vì ko biết em trốn ở đâu
- Òa…
Giật thót cả người bé quay lại…- Đò đáng ghét…đáng ghét…em ghét anh…ghét anh…lấy 2 tay đánh lên ngực rồi lắc lắc cái đầu, nũng nịu dễ thương thế ko biết…
Giữ 2 tay bé lại, em nói nhỏ:- Đâu có anh đáng yêu lắm mà…
Bé ko nói j cả, gục đầu vào người em…còn em lúc đó, rất là theo bản năng nhé…khẽ vòng 2 tay ra sau lưng bé…ôm lấy thân hình bé nhỏ này……
Chương 23
Cả 2 cùng k nói j…em chỉ muốn đứng ôm bé mãi như thế…1 cái ôm chỉ 5p mà như cả thế kỉ…bé quay ngang mặt, dựa vào ngực em…từng hơi thở gấp gấp của bé đều đc em cảm nhận đc hết, chắc chắn tim bé đang đập nhanh lắm, nhưng em cũng khác j bé đâu…hic
- Bỏ em ra đi nào…ngạt thở quá đi mất
- Ko, anh ko bỏ, a muốn đc như thế này mãi, có đc ko?
Bé ko nói j cả, ôm em chặt hơn…và em cũng thế…
- Rồi mình sẽ vượt qua mọi chuyện để đc bên nhau em nhé…
- Hừm, đừng nói trước tương lai đc ko? Em ko dám nói trước điều j cả…giờ em chỉ muốn đc bên anh thôi…
- A sẽ ko đánh mất em đâu…chim cánh cụt của anh à…
Nói xong em nâng cằm bé lên…và bé cũng nhắm mắt lại…:X lại đặt 1 nụ hôn nồng ấm lên đôi môi xinh mềm mại này…ngọt ngào bờ môi…cảm giác như không gian dừng hết lại để 2 đứa em hun nhau í…bé quyến rũ thật…đôi môi xinh,đôi mắt lung linh…làn da trắng nõn …nói thật tuy ko cao nhưng bù lại thân hình bé rất đầy đặn ( hay các bác bih gọi là chắc chắn í )…và tất cả những điều đó làm 1 thằng con trai đang tuổi tò mò như em xốn xang…( thời gian đó e lớp 12…cá dám chắc tất cả
các bác cũng như em ngày đó cũng biết xem trộm phim linh tinh rồi…và em thì lúc đó chưa phải vozer )
Em tôn trọng mod và mọi người…sự thật ko có xếp xiếc j hết…nhưng vì chap trước đã thất hứa ko post đúng hẹn nên e sẽ nói 1 chút…chỉ 1 chút thôi…
Khẽ đưa tay vào trong áo bé ( sau lưng và vẫn đứng hôn nhé ) hình như bé vẫn đang hôn em rất say đắm, chả còn để ý gì xung quanh nữa…trời ơi ngốc thế lúc đó trong đầu em không còn cảm giác của những nụ hôn ngọt ngào lãng mạn nữa…em chỉ nghĩ về cái em cần làm lúc đó mà thôi…nhẹ nhàng đưa cao hơn 1 chút…hic…da thịt con gái đúng là mát lạnh…nhưng đúng đến lúc đó, bé nhận ra điều xấu xa mà em đang làm…bé khẽ đẩy em nhẹ ra…ngửa mặt lên tròn xoe đôi mắt:- Anh làm j thế? Đừng làm như thế nữa…em sẽ ko baoh đồng ý đâu
Lúc đó 1 thằng con trai non nớt như em thì biết quái j đâu…thấy bé nói thế em cũng sợ luôn…(chứ bih con nào mà làm thế vs em là em bỏ luôn ) em lại trở lại tư thế ôm bé như bình thường chả thèm nói j cả lại nhắm mắt đặt lên môi bé 1 nụ hôn…hehe…2 đứa em chỉ đến thế…trong sáng và rất học sinh…dù đôi khi em hơi đen tối chút =)
.
.
.
- Đc rùi đc rùi mà, làm j mà hun ngta ghê thế…ko sợ em ngạt thở chít à…hehe…bỏ em ra đi…
- Xì, ngạt thở làm sao đc…tại môi em đẹp quá thui…hehe
- Cái mồm này nịnh ghê thế nhỉ…
- A nói thật mà…
- Hừm, bỏ em ra xem nào…mà anh ngủ dậy ko gấp chăn màn à, lười thế …rồi bé đẩy em ra thế là hết ôm
- Hì, sáng nay a đi học vội nên chả gấp nữa…
- Đồ lười…nói xong bé đi ra gấp lại chăn màn hộ em…ngắm bé gấp chăn màn thui mà thích…cứ như là vợ mình ấy…sướng kinh đi được…
- Mà mấy h cái Ly nó đón em thế…
- Tầm 4h…sao hả anh…
- Bih mới có 3h…đi lượn 1 tí đi…
- Ồ, đi ăn tiết hầm đi cái đồ tâm hồn ăn uống…định rủ đi lượn lờ cho mát mẻ rồi nghĩ thế nên em tìm cách tránh ngay…hehe
- Nhỡ đâu mẹ nhìn thấy có sao ko em :look_down
- Uhm hôm nay mẹ em còn đi dạy thêm…chắc muộn mới về(nếu e nhớ ko nhầm thì mẹ bé dạy văn thì phải…thảo nào dạy dỗ con gái nghiêm thế)…bó tay, thích đi ăn đến thế là cùng…ăn thì toàn ăn quà vặt cũng có lớn hơn tí nào đâu cơ chứ…
- Sao thế anh…
- ừ ko, thế k sợ người quen nhìn thấy à…
- Ko hôm nay bị làm sao thế…
- Ko sợ mẹ à…em hỏi giọng đầy ngạc nhiên
- Thì chỉ là đi chợ ăn quà thui mà…đâu có j để mà khoe…với lại em thích nhìn thấy anh ăn ( lại còn nịnh mình nữa chứ…kiểu này là kiểu bất chấp để đc yêu đây…kaka)
- Uhm thế cũng được…
Khóa cửa dắt con cào cáo chiến ra…lâu lắm rồi em mới đc lai bé…cảm giác dễ chịu biết bao…cứ hình dung lại tiếng cười ấy lại làm em bồi hồi…hic
.
.
.
Thời gian sau…
Tình yêu học trò của bọn em chỉ đơn giản như thế…chỉ là những chiều nói dối để đc đi lượn lờ quanh quẩn cũng nhau…chỉ trêu đùa nhau mang lại những tiếng cười hạnh phúc…đôi khi là những lúc đi ăn quà vặt…mà bé của em thì ăn uống pzo lắm các bác ạ…đi chợ ăn bánh miến, bánh khoai, tiết hầm các kiểu…đi uống nước thì trà sữa, hay đi ăn kem…hic…hay những chiều ngồi ghế đá sân trường, ngồi cùng nhau nghe nhạc, rồi chợt có những khi bé bắt em hát cho bé nghe…tâm sự cùng nhau về bạn bè, về gia đình…ko hề giấu nhau bất cứ chuyện j…bỗng dưng em nhớ mái tóc vàng tự nhiên đó, nhớ đôi mắt trong sáng như pha lê và tâm hồn ngây thơ của bé quá…hic…ko biết 3 năm qua đã có khí nào bé nhớ đến mình hay chưa chỉ 1 phút sai lầm mà em đã mãi ko còn giũ đc bé nữa…âu cũng là quả báo…dù ở đâu anh cũng luôn chúc cho e hạnh phúc N à…chỉ cần em hanh phúc thì a cũng ko còn đòi hỏi j cho a nữa…ngày xưa yêu em anh đã từng nói rằng em sẽ là ánh sáng ngọn hải đăng để con thuyền a đi tới bến…a có nhớ đọc đc câu đó ở đâu đó…em cười chỉ bảo…sến thế nhưng em có biết đó thật sự là những điều anh hằng mong không?? Với anh em mãi là tình yêu ngọt ngào nhất…chim cánh cụt à…
Cứ thế thời gian cũng dần trôi qua…để lại quá nhiều kỉ niệm của 2 đứa…có những khi tưởng như tan vỡ vì những suy nghĩ ẩm ương tuổi học trò…nhưng rồi 2 đứa cũng vượt qua đc…bỏ qua bản thân, bỏ qua những cái tôi mà ai cũng có trong người…cùng nghĩ cho nhau và lại cũng nắm tay, lại hát cho nhau nghe…ngỡ tưởng sẽ chẳng có j làm xa cách…hic…
…
Tít…tít…tít…1 new…
- Lát ra chơi qua lớp em nhé…
- Ùa…
.
.
- Mua kẹo mút cho em chưa đấy…? bé hỏi, mắt nhìn e soi soi =) như kiểu nhiệm vụ ngày nào cũng phải làm mà có ngày ko làm là chết vs bé
- Chưa e trả lời mặt cũng ngơ ngác luôn…
- Thế sang đây làm cái j…nói xong bé quay mặt ra chỗ khác như kiều giận ấy, yêu lắm :X
- Ơ, thì lúc nãy e chả nt bảo a sang mà…
- Ko cho sang nữa a về đi…
- Ơ…thôi mà…nè, hôm nay a ko mua kẹo mút…a chỉ mua apenllibe cho em thui…tại cái bà bán hàng bà í hết rồi…bà ấy bảo ngày nào a cũng mua nên hết…mà bà í thì chưa kịp đi lấy hàng…hic…
Bé quay sang em lườm lườm…- Cái mồm đẻ vào giờ nào mà sao dẻo thế hở…thôi đc rồi đưa đây em xem nào thế đấy các bác ạ…càng yêu mới càng bộc lộ rõ con người nhá …hehe…nói vui thế nhưng ko baoh ân hận với thời gian bên bé…quãng thời gian đẹp nhất 12 năm học sinh :X thậm chí là 21 năm em đc sinh ra…hic
Bỏ cái kẹo vào mồm, quay sang nhìn em, lấy 1 cái kẹo rùi bé bảo…- Anh ăn ko…
- Có, xin cái xem kẹo a mua có ngon ko nào…
- Còn lâu…nói xong bé lại đút vào túi áo
Em im chả nói đc j luôn, mặt ngây hết cả ra, hic…đúng cái kiểu nói ngây ngô như tây dẵm vào sít ấy các bác ạ…càng lúc càng thấy em hiền nên suốt ngày bắt nạt em, cơ mà nhiều khi em giận thì lại vội vàng nịnh lại e nhớ :beauty
- Sao thế…bé nhìn em cười cười…đểu lắm vẫn thây em ko nói j nên bé tiếp luôn
- Thui đc ui, cho a nè…nói xong bé rút trong túi ra 1 cái móc điện thoại hình bộ xương em choáng nên chả nói nên lời nào, cứ đứng ngây ra…hic
- Sao thế…ko thích à…hum qua đi chợ em thấy đẹp ( đẹp? ) nên e mua cho anh í…tại a gầy giống bộ xương quá…há há…
- A mà gầy giống bộ xương này á…giọng buồn bã tủi thân như sắp khóc đến nơi…
- Chả gầy à…thế có lấy ko…ko e đi vào lớp này…nói xong bé quay mặt định đi thì em kéo lại…đúng là cái đồ con gái mà…
- Uhm thôi đc rồi e đã mua chả nhẽ a lại ko lấy à…nói thế chứ trong lòng em vẫn ấm ức lắm…mua cái j tình cảm cho ny thì k mua lại đi mua cái hình bộ xương ( đến bih e vừa lục tung lại đống đồ cũ xem còn cái móc điện thoại đó không thì nó không cánh mà bay rồi )
- Há há…ngoan thế chứ…
- A đánh cho em 1 trận bih…e hư thế? Ăn nói với anh như thế à…thấy e quát nên có vẻ hơi chùn…kaka…
- Ơ, thì a là a ngoan của em mà…a
Đến trang: