Polaroid
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
vào ai, Thế Bảo đành nắm nguyên một tay bột xả vào mặt Thái Huy, Huy đâu có chịu thua, vậy là ném qua ném lại, cả bốn người còn lại cũng hòa theo, bột văng tung tóe đầy sàn. Lâu lắm rồi ngôi nhà cuối hẻm này mới có nhiều tiếng cười như vậy. Cụ ngồi cạnh bếp lửa, nhìn lũ trẻ mà mỉm cười.mãn nguyện.


Ba học viên mới bước vào lớp Toán, ánh mắt dành cho họ đã thân thiện hơn hôm trước rất nhiều, nhưng cái chính là sự thân thiện đó chỉ dành cho hai trong ba người, có lẽ ai cũng biết. Tuy rất khó chịu nhưng Trúc Ly vẫn im lặng, miệng nhỏ nhếch lên xảo trá. “Để rồi xem các người sẽ còn được nghênh ngang thế bao lâu nữa”. Nhỏ thầm rủa cả lớp Toán trong bụng.Khánh Đăng thấy hơi lạ, lớp học hôm nay vắng mặt rất nhiều người, cậu quay người sang hỏi Quỳnh Chi ngồi ngay bên cạnh:

- Lớp trưởng và năm người khác đâu?

Quỳnh Chi mỉm cười:

- Có vẻ cậu quan tâm đến lớp trưởng của chúng tôi nhỉ? đùa cậu thôi, đêm qua họ không ngủ ở kí túc xá.

Khánh Đăng khẽ chau mày, lớp Toán được phân ra hai phòng nam, nhưng cậu lại không ở cùng phòng với tụi Nhật Nam nên không biết được sự vắng mặt ấy . Cậu cảm thấy thật khó hiểu? Có việc gì mà cả bí thư và lớp Trưởng đều rời trường vào ban đêm như thế. Nhưng nhanh chóng suy nghĩ ấy của cậu bị dập tắt khi cái bụng ục ịch của giáo viên bộ môn Hóa bước vào. Quét mắt ngang một lượt nhìn cả lớp, thầy nhăn mặt:

- Sao lớp lại vắng nhiều thế này?

Quỳnh Chi đứng dậy, nhỏ thành thật khai báo bằng cái giọng trong veo:

- Thưa thầy, hôm nay có 6 bạn xin phép nghỉ ạ, các bạn ấy bị mệt đang nằm dưới phòng y tế!

Câu trả lời rành rọt, không thừa không thiếu một câu, nhưng kinh nghiệm hơn mười mấy năm giảng dạy giúp thầy Hòa nhanh nhạy hơn nhiều, thầy nhìn Quỳnh Chi đầy nghi hoặc. Khuôn mặt nhỏ vẫn bình thản, nhưng ánh mắt sắc nhọn ấy đang khẽ liếc qua ra hiệu cho cả lớp:

- Đúng đó thầy, nếu không tin thì thầy có thể xuống phòng y tế xem ạ!

Hai mươi mốt đứa học viên ít ỏi của lớp Toán lên tiếng, đương nhiên là thầy sẽ tin ngay, có muốn không tin cũng không được, với lại cái thân hình béo ục ịch của thầy mà lết từ tầng ba xuống phòng y tế thì…chao ôi, trời Sài Gòn hôm nay nực lắm.

Thầy ho khan vài tiếng, sau đó quay xuống hỏi cả lớp, giọng:

- Tôi bảo Các em chuẩn bị ống nghiệm và dụng cụ thực hành, các em đã làm chưa.

- Rồi ạ! Cả lớp đồng thanh đáp lại, kèm theo một nụ cười rõ tươi

Thầy gật đầu hài lòng:

- Thế là tốt!

Xoay sở xong cái thân hình vĩ đại của mình, thầy vớ tay lấy cái ống nghiệm trên bàn, từ từ, cho một ít nước vào và…

Bùm…xèo…

Một loạt âm thanh vang lên nghe cực kì vui tai, nhưng đây hoàn toàn là một thảm họa. Thầy Hòa dường như vẫn chưa tin nổi những chuyện mới diễn ra. Ngước khuôn mặt của mình lên và một lần nữa lớp Toán dậy lên một âm thanh kinh khủng…

Dù vẫn cố nhịn cười nhưng hoàn toàn không thể, hai mươi lăm học viên trong lớp đang đứng đó nhìn thầy cười nắc nẻ, không cười sao được khi mà…thay vì một mái tóc suôn mượt đã được chải keo suốt cả buổi sáng thì bây giờ nó bị dựng đứng lên như điện giật, còn chưa kể đến cái mặt thầy bị đen ngòm một bên ghê rợn, không khác gì quỷ sa tăng hiện hình, cộng thêm cái thân hình quá khổ thì thầy đã nhập vai trư bát giới mà không cần hóa trang. Nhả một ngọn khói phì phèo trong cổ họng, thầy Hòa đang cố kìm nén cơn tức giận tắc nghẽn trong người:

- Tất cả lên phòng giám thị ngay cho tôi. NHANH LÊN!

Bất động. Vâng đó hoàn toàn là trạng thái của hai mươi hai học viên lớp 10 Toán bây giờ, chuyện này chúng nó có làm đâu, tại sao thầy lại bắt chúng nó lên phòng giám thị chứ? Nãy giờ cứ tưởng thầy lộn nhầm chất gì . Chẳng nhẽ… không còn cách nào khác chúng nó phải lẽo đẽo đi theo, chúng đang rất lo lắng, nhưng không phải lo lắng chuyện này mà là… nếu lên phòng giám thị…các thầy cô sẽ phát hiện ra chuyện, đêm qua tụi Cát Anh không về trường.


Thầy giám thị ném xấp tài liệu xuống bàn, nét mặt giận dữ vô cùng:

- Lại là cái lớp này, các anh chị giỏi nhỉ, lúc nào cũng khiến cho các thầy cô phải điên đầu.

Các thầy cô trong phòng họp cũng đang phải cố gắng lắm mới không phát ra tiếng cười. Thầy Hòa dường như muốn điên tiết lên, thầy chỉ ngón tay lướt qua khuôn mặt của hai mươi lăm đứa, giọng dằn từng chữ một:

- Các anh chị là dân Toán, không học giỏi Hóa cũng phải biết được tác hại của việc cho một chất khác vào ống nghiệm trước khi làm thí nghiệm là nguy hiểm lắm chứ!

Tất cả chúng gân cổ lên định cãi lại, thì cái giọng lạnh tanh thập phần khó chịu của cô Hải Thu lại vang lên, không uên tặng cho cô hàn Thủy một cái nhìn khinh khỉnh:

- Cô Thủy giỏi quá mà, học viên lớp cô lúc nào cũng thế, đúng là thiếu tôn trọng giáo viến.

Cô hàn Thủy im lặng, cô còn biết nói gì đây, gần như tuần nào cả lớp cũng phải lên phòng giám thị một bữa, riết rồi quen. Nhưng hôm nay cô cảm thấy thái độ của mấy đứa này rất lạ, chúng gồng mình, chứ không phải là bộ mặt thản nhiên như mọi ngày:

- Các em có làm không?

- Không ạ! Lời khẳng định to rõ ràng vang lên, kèm them những ánh mắt cương nghị.

Cô Thủy gật đầu, cô tin học sinh của mình, nếu chúng làm chúng sẽ nhận, lần này chúng từ chối vậy thì…, nhưng nhanh chóng tiếng hét của thầy giám thị lại choán át cả sự bình tĩnh trong cô:

- Cô mà lại tin mấy cái lời nói biện bạch thanh minh của cái lớp ấy sao, chuyện này đâu chỉ có một hai lần.

Quỳnh

chi phản bác yếu ớt:

- Thưa thầy, chúng em không làm thật mà.

Thầy giám thị nhìn nhỏ trừng trừng, khiến Chi hơi run, nhưng dù sao cũng phải nói sự thật.

- Em còn dám bao biện như vậy ư, tôi nói cho em biết, lần này tôi sẽ không tha cho các em nữa đâu, đúng là vô phép tắc, tất cả các em sẽ phải bị trừng phạt đích đáng.

Thầy vừ dứt lời thì cánh cửa phòng họp đột nhiên bật mở, Anh Thư bước vào với nụ cười tươi như hoa, nhỏ khẽ cúi đầu:

- Em chào các thầy cô ạ.

Nhìn thấy nhỏ đôi mắt đáng sợ của thầy giám thị dịu đi hẳn, các thầy cô khác cũng trao tặng cho nhỏ những ánh nhìn thương mến. Bỏ qua tất cả, nhỏ bước lại gần thầy, tia nhìn lướt qua cả lớp Toán và dừng lại ở Trúc Ly khẽ gật đầu.

- Thưa thầy tiết tiếp theo lớp em muốn ba học viên mới cùng tham gia ạ!

Thầy giám thị ngồi xuống ghế, thở dài:

- Thôi được em đã nói vậy thì tôi sẽ tha cho ba học viên mới. Dù sao thì các em ấy cũng không biết được những trò nghịch phá ngớ ngẩn của lớp Toán mà lường trước.

Anh Thư mỉm cười nhẹ, nhỏ xoay người, giọng nhỏ nhẹ:

- Tiết tiếp theo là tiết Toán, các cậu về học cùng lớp tớ nhé.

Anh Kiệt nổi da gà, cậu thà chịu phạt còn hơn vào học cái lớp nghiêm túc đến mức chết người ấy. Thấy hai cậu bạn không có phản ứng gì, Trúc Ly vội vàng bước lên trước, nhỏ chớp mắt nhẹ nhìn Anh Thư:

- Được chứ! Lớp học của các cậu rất tuyệt mà, không có lí do gì để từ chối một lời mời dễ thương ấy.

Trong góc phòng, cô Hải Thu khẽ nở một nụ cười chiến thắng, ánh mắt quét qua cô Hàn Thủy thách thức, cô Thủy không muốn bận tâm, bây giờ cô đang rất lo lắng cho các học viên của mình, hơn nữa lớp trưởng và bí thư lại không có ở đây, điều đó khiến cho việc này rắc rối hơn nhiều, nhỡ may thầy giám thị phát hiện ra thì…


Cát anh từ từ mở mắt, đêm qua thức tận hai giờ sáng để làm xong mẻ bánh nên mấy đứa ở lại luôn, định bụng sáng nay sẽ dậy sớm rồi về trường. Nhỏ khẽ gỡ tay Ngọc Vi ra khỏi người mình rồi vớ lấy chiếc đồng hồ để trên tủ.

- Trời đất, hơn 7 rưỡi rồi, làm sao bây giờ. Các cậu ơi dậy nhanh lên nhanh lên, muộn

giờ vào trường rồi.

Nghe thấy tiếng hét của nhỏ, ngay lập tức năm đứa còn lại loạng choạng ngồi dậy. Ngọc Vi dụi dụi vào mắt, giọng ngái ngủ:

- Còn sớm mà, cho tớ ngủ thêm tí nữa đi Nhỏ định ngả xuống giường thêm một lần nữa thì đã bị cánh tay Cát Anh chặn lại.

- Trời ạ! hơn bảy rưỡi rồi, mà cậu còn bảo sớm nữa.

- HẢ!

Bây giờ thì có lẽ tất cả đã tỉnh hẳn, Hà Mi dậm dậm chân dưới nền đất, bộ dạng luống cuống:

- Chúng ta phải làm sao đây.

Nhật Nam tung chăn dậy, cậu nhăn mặt lo lắng:

- Còn làm sao nữ, chúng ta thu dọn chào cụ rồi về trường nhanh thôi.

Cả năm đứa còn lại tất tả gật đầu làm theo ý kiến của bạn. Chắc chắn thầy giám thị sẽ nướng chúng như bánh quẩy cho coi.


Trúc Ly kéo tay Khánh Đăng với ý định cùng cậu về lớp Anh, Đăng khẽ gỡ bàn tay nhỏ ra khỏi tay mình, cậu nhìn Anh Thư mỉm cười:

- Cậu về lớp đi bọn tớ sẽ ở lại đây.

Trúc ly nhăn mặt, không còn để ý đến sự có mặt của các thầy cô giáo nữa nhỏ nổi cộ lên với Khánh Đăng:

- Cậu không về thì tớ và Anh kiệt về, bọn tớ không điên mà ở lại đây chịu phạt với cái lớp đó.Kiệt cậu về với tớ nhe!

Anh Kiệt lắc đầu từ chối:

- Không! tớ sẽ ở lại đây cùng Khánh Đăng, tớ không thể vô trách nhiệm như vậy được.

Cả lớp Toán nghe thấy câu trả lời của Kiệt mà xúc động vô cùng, nhưng mà đâu có ai biết được lí do chính làm anh chàng không muốn về lớp Anh là khác.

- Cậu không muốn về lớp thật sao

Anh thư hỏi lại Khánh Đăng một lần nữa, với hi vọng cậu sẽ đổi ý, Đăng mỉm cười nhìn nhỏ, ánh mắt kiên quyết. Trúc Ly ngúng nguẩy kéo tay Anh Thư ra ngoài không quên liếc xéo Đăng và Kiệt:

- Sướng không chịu cứ đòi dấn thân vào chỗ khó khăn.

Anh Thư cúi chào các thầy cô một lần nữa rồi bước theo Trúc Ly, trong lòng nhỏ khó chịu vô cùng.


Cả sáu đứa cúi lưng xuống bước dần về kí túc xá, tâm trạng căng thẳng, bây giờ đã gần hết tiết một nên tụi nó định ra chơi rồi mới lên lớp. Nhưng có một tiếng nói làm cả nhóm phải giật mình quay lại:

- Các em định đi đâu.

Từ từ xoay người về phía sau, sáu đứa gần như chết sững…là thầy giám thị và hai mươi tư học viên.


Thầy giám thị đi vòng xung quanh cả nhóm, chúng nó im thin thít chẳng dám động đậy một tí nào. Bằng cái giọng sấm sét của mình thầy tiếp tục tra khảo:

- Tôi hỏi, các em vừa đi đâu về?

Ngọc Vi mím môi, nhỏ đang lạy trời lạy đất mong rằng thầy đừng phát hiện ra chuyện tụi nó ở ngoài trường cả đêm. Trong khi đó Cát anh đã nhận được một thư bức viện trợ vô hình từ Quỳnh Chi. khẽ gật đầu, nhỏ biết trong những trường hợp như thế này các học viên trong lớp sẽ biết cách ứng phó với các thầy cô. Ngưng lại một giây để quan sát, thầy giám thị đến đứng trước mặt Cát Anh, nhìn nhỏ với ánh mắt không mấy thiện cảm ch lắm:

- Nói cho tôi biết, các em đã làm gì mà không đến lớp vào sáng nay, có phải các em tự ý ra ngoài học viện không.

Câu nói của thầy khiến Cát Anh hơi chột dạ, nhưng nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh, nhỏ nhìn thầy trả lời tự tin:

- Thưa thầy, sáng nay tụi em bị ốm nên lên phòng y tế ạ!

- NÓI LÁO!

Thầy giám thị nổi xung lên. chỉ thẳng tay vào mặt nhỏ:

- Em định gạt tôi đó hả, tôi vừa mới từ phòng y tế xuống, cô Lan nói hoàn toàn không có học viên lớp Toán nào vào đấy, em và cả cái lớp này nói dối giỏi thật nhỉ, qua được mắt thầy hòa chứ với tôi thì không dễ dàng vậy đâu.

Cát anh thở dài, đúng là thầy giám thị có khác, chỉ còn một phương án cuối cùng thôi, dù sao cũng bị phạt nên phạt nhẹ còn hơn phạt nặng, 6 đứa bị còn hơn cả lớp:

- Em xin lỗi thầy, tại lúc sáng bọn em hơi mệt nên bảo các bạn là sẽ xuống phòng y tế, chứ thực ra các bạn không cố ý nói vậy đâu ạ!

Thầy lại quoắc mắt nhìn nhỏ:

- Cuối cùng thì em cũng nhận, được thôi, tôi sẽ phạt các em về tội không lên lớp coi thường kỉ luật, còn lời nói dối của cả lớp cho qua, nhưng…tội coi thường giáo viên thì không thể tha thứ, TẤT CẢ CÁC EM ĐỀU BỊ PHẠT.

Lại chuyện gì nữa đây, nhỏ liếc mắt sang nhìn các bạn ngơ ngác…hai mươi tư đưa lắc đầu chán nản. Thái độ đó cũng biết có chuyện gì đó không hay đã xảy ra.


Nắng đã nhẹ hơn một chút, cả sáu đứa vừa nghe xọng tường tận sự việc xảy ra trên lớp, cái cách mà Quỳnh Chi miêu tả thầy Hòa lúc đó khiến cả nhóm phải bật cười. Nhưng mà có nhiều vấn đề cần suy nghĩ, lớp Toán không làm thì ai đã vu oan cho chúng.

Hình phạt mà thầy giám thị bắt cả lớp phải gánh chịu là nằm sấp xuống đất, hai tay chống lên, và địa điểm thực thi là sân thể dục. Thầy Vinh đứng ở cây bàng gần đó, dòm trước ngó sau cẩn thận, thầy được giao nhiệm vụ canh chừng nhưng thầy lại rất thương các học viên lớp Toán, nên chờ cho bóng dáng thầy giám thị khuất hẳn sau dãy nhà A2 thầy mới dám lân la đến gần. Nhìn những học trò cưng đang phải phơi nắng trong một tư thế không mấy dễ dàng, thầy như muốn khóc:

- Mấy đứa thế nào rồ, i sao lại dại thế?

Nghe thấy giọng thầy, ba mươi đứa ngoảnh mặt lên cầu cứu:

- THẦY VINH…

Tiếng gọi thống thiết của lũ học trò khiến thầy Vinh phải mủi lòng, khua khua cái tay thầy nói nhỏ:

- Thôi được rồi, mấy đứa dậy đi, vào trong kia ngồi kẻo nóng.

- YEAHHHH…thầy Vinh là số một.

- Xuỵt, nhỏ thôi thầy giám thị mà ra là không những mấy đứa mà thầy cũng bị phanh thây đấy Thầy Vinh ra ám hiệu, ba mươi đứa gật đầu lia lịa, đúng là trong cái học viện này chỉ có thầy vinh và cô Thủy thương tụi nó nhất.Rón rén bước vào trong hàng cây rợp bóng, tất cả ngả phịch người xuống những chiếc ghế làm từ đá hoa cương. Lau đi những giọt mồ hôi trên trán, Nhật Nam quay sang Quỳnh chi tò mò:

- Cậu có biết ai làm chuyện này không!

Chi lắc đầu:

- Dù không biết ai, nhưng tớ chắc chắn không phải là lớp chúng ta.

Nhật Nam im lặng suy nghĩ, một lúc sau cậu lại hỏi:

- Thế sáng nay ai là người chuẩn bị dụng cụ thực hành?

- Mọi hôm thì Thế Bảo làm, nhưng sáng nay không có cậu ấy nên tớ bảo Đình Phong làm!

Nam đi gần đến chỗ Phong, nhìn bạn một lúc, Phong thấp hơn Nam một cái đầu, có thể coi là tên con trai lùn nhất lớp, nhưng mà cái miệng thì bô bô suốt ngày không khác gì Thế Bảo, là quân sư quạt tóc cho báo tin vịt của lớp:

- Sáng nay mày rửa đống dụng cụ thực hành đó à?

Nghe cái giọng, Phong cũng biết ai đang hỏi mình, cậu ngước mặt lên nhìn bí thư, sau đó cười hì hì:

- Ừ! tao thấy Chi bảo làm!

Nam gật gù:

- vậy ngoài mày ra thì có ai đụng vào chúng nữa không?

- Tao không biết, làm xong tao để ngay trên bàn rồi ra ngoài sân đá cầu.

Nam định cho phong một cú đấm vì tội bất cẩn thì cậu đã bị Cát anh ngăn lại:

- Được rồi Nam, dù sao thì Phong cũng đâu có muốn vậy.

Phong nhăn mặt nhăn mũi đứng nấp sau người Cát Anh, 18 thằng con trai lớp 10 Toán không ai là không sợ nắm đấm của Nhật Nam và cũng không ai là không biết chỉ có Cát Anh mới cứu giúp được chúng nó ra khỏi tay tử thần.

Nam nhìn Cát Anh đầy thắc mắc, cậu biết Cát anh đã tìm ra được điều gì đó, với trình độ lập luận logic siêu đẳng cấp của nhỏ thì quả là không khó để tìm ra mấu chốt của vấn đề.

- Cậu đã


Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện teen: Lời thách đố tình yêu

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Nhà vệ sinh tiền tỉ

Top 10 tựa manga nổi tiếng nhất của CLAMP - theo MyNavi Woman

Lò luyện thi

Top 10 tựa manga nổi tiếng nhất của CLAMP - theo MyNavi Woman

Game chiến thuật: Mồng Đế Vương

Top 10 tựa manga nổi tiếng nhất của CLAMP - theo MyNavi Woman

Game chiến thuật: Mồng Đế Vương

TAG: