-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
ngồi nghỉ, mồ hôi còn đọng trên mặt. Ôi! Con mèo giống Ba Tư đáng yêu quá! Tiểu Hương cư nhiên ôm lấy con mèo vuốt ve, ôm ấp. Chưa bao giờ nó lại thấy vui như bây giờ. Đứng trên tầng hai, hắn mỉm cười, thu hết những hình ảnh đáng yêu của nó vào tầm mắt. Thấy cô bé thích thú, vui vẻ như vậy, trong lòng hắn cũng dâng lên một cảm xúc ấm áp trấn áp cái vẻ lạnh lùng của mình. Từ từ bước xuống phòng khách (nơi Tiểu Hương đang chơi với con mèo), hắn điềm tĩnh ra lệnh cho mọi người không được nói hắn đang xuống, ngồi xuống ghế đối diện với nó. Tiểu Hương giật mình thấy hắn, thả con mèo xuống, \nhẹ\ giọng. 

- Có vẻ anh.dậy sớm quá ha, ĐẠI THIẾU GIA? 

- Quá khen! 

Anh chàng Thiên Ân tỏ ra khiêm tốn nhưng cô bé Tiểu Hương sấm sét đầy mình, tức giần vì không cãi lại được hắn dù có nói gì đi chăng nữa. Tiểu Hương liếm môi có chút bực mình, nhún vai cố tỏ ra là không sao. Thiên Ân nhìn Tiểu Hương mà thầm cười ngoài thì lạnh như băng. 6h40phút. Cô nhóc hoảng hốt. 

- Trời ơi! Làm sao đây? Mình không có đồng phục để thay. Hu...hu...hu... Sao ông thần xui lại cứ bám lấy mình vậy trời? 

Hắn tỏ vẻ chẳng có gì, lạnh lùng. 

- Đồng phục của cô ở trên phòng. Không để ý à? 

- Sao anh lại có đống phục của tôi? 

- Không nói nhiều. Lên thay đi. Lải nhải mãi. Muộn giờ học rồi kìa. 

Anh chàng Thiên Ân gắt khiến Tiểu Hương giật mình, không nói gì, chạy bay lên phòng làm vệ sinh cá nhân. Xong xuôi, cô bé lại tiếp tục gào to. 

- Cặp sách của tôi đâu? Đâu rồi? 

Thiên Ân đứng ngoài cửa, quát to, kiệm lời vô cùng. 

- Đừng có hét nữa. Ở dưới nhà đấy. 

Tiểu Hương chạy xuống nhà, còn cậu nhóc nhún vai lắc đầu bó tay với cô nàng này luôn. Hậu đậu thế không biết. 

- A A A A A A A..... 

Một dàn đồng ca của Tiểu Hương khiến mọi người giật nảy mình. 

- Làm sao đây? Làm sao đây? Xe của mình hỏng nên mình vứt ở đường rồi. Giờ đi bằng gì đây. Tôi phải làm gì bây giờ? 

Hắn đã dắt xe ra ngoài căn biệt thự từ lúc nào rồi, nói vọng vào. 

- Lên xe tôi chở. Nhanh. 

Tiểu Hương như vớ được vàng, cuống quýt lên xe hắn, miệng không ngớt lời cảm ơn. Còn Thiên Ân thầm mỉm cười, trầm ngâm nghĩ khoảng cách với cô bé đang dần bị xóa bỏ. Xe từ từ lăn bánh....Phóng vút đi... Tiểu Hương hét. 

- Á... Anh đi chậm thôi. Muốn giết người à? 

Hắn vẫn chung thủy với khuôn mặt lạnh, nhếch mép nói. 

- Muốn. 

Rồi tăng tốc. Tiếng hét vẫn không dứt... Đến trường, bước xuống xe, mặt Tiểu Hương xanh lét như tàu lá chuối, thở không ra hơi, quát thẳng vào mặt hắn. 

- ĐỒ ĐIÊN. ĐỒ KHÙNG. DỞ HƠI. MUỐN GIẾT NGƯỜI THÌ TÌM NGƯỜI KHÁC ĐI. Rồi hậm hực vào trường, hắn nhếch mép, cười lạnh. 

- Nhóc con. Cố mà chịu khổ. Phư...Phư...Phư. 

Sau đó, phóng đi. Bước đến đâu, hàng loạt ánh mắt nhìn chằm chằm vào nó như tia lửa điện. Đang bực tức, Tiểu Hương gầm lên. 

- NHÌN CÁI GÌ HẢ? 

Tất cả ánh mắt quay đi, có chút giật mình. Cô bé Tiểu Hương **** rủa, dải chân bước lên lớp. 

 

Một nơi nào đó, Maria tức giận, mắt đỏ ngầu, nắm chặt tay đến tóe máu, cười lạnh khiến mọi người nổi da gà. 

- Thiên Hương, cô giỏi lắm. Dám động đến anh Thiên Ân của tôi (từ khi nào vậy?).. Tôi sẽ cho cô sống không bằng chết. 

Cô ta cười rùng rợn, ánh mắt căm thù. 

 

Lý Triết Vũ sau khi thấy Tiểu Hương xuống xe của Thiên Ân cũng không tránh khỏi sự thắc mắc như những người khác. 

- Chẳng lẽ cô nhóc ấy quen với Thiên Ân? Mình sẽ hỏi rõ cậu ta. Không thể để cô nhóc vào tay cậu ta được. 

Rồi quay lưng bỏ đi... 

 

Cả trường rầm rộ cả lên. Tất cả học sinh cứ nhắm vào Tiểu Hương mà nói. Cô bé phải chịu đựng những lời sỉ vả của bọn tiểu thư con nhà giàu. Bọn đó chê cô nhà nghèo, cha mất... không xứng đáng với Thiên Ân. Dù có giải thích đến như thế nào, có phủ định cô và Thiên Ân không có quan hệ gì thì chẳng có ai tin cô, duy nhất có một người trong lớp tin cô. Không ai khác là Tiểu Ngọc. Nhỏ khuyên Tiểu Hương hãy bỏ ngoài tai những lời nói đó. Và dù không ai tin cô thì Tiểu Ngọc vẫn tin và không thay đổi. Lời nói đó khiến sự tức giận, thất vọng của cô bé vơi đi phần nào. Cô bé chăm chú học bài, chẳng thèm nghe bạn bè xỉa xói nữa, Tiểu Hương tự nhủ: \Họ nói thì họ nghe. Mình chẳng việc gì phải quan tâm cả.\ 

 

Giờ nghỉ trưa, cô bé cùng Tiểu Ngọc chậm rãi xuống căng tin. Bọn con gái: đứa nói móc, đứa gạt chân, đứa cảnh cáo,... nhưng Tiểu Hương vẫn dửng dưng như chẳng có chuyện gì. Cô bé cùng Tiểu Ngọc ngồi vào chỗ, lấy đồ ăn đã mua sẵn từ từ ăn. Một giọng nói đầy châm chọc mỉa mai vang lên. 

- Chẳng phải là bạn Thiên Hương đây sao? 

Maria? Lại là cô ta. Tiểu Hương chẳng nhìn cũng biết. Tiểu Ngọc thì không để ý, ăn tiếp. \Để nhỏ Hương tự xử lý, mình chẳng cần ra tay thì nó cũng thắng được\ 

- Ồ. Hóa ra là công chúa Maria xinh đẹp... 

Tiểu Hương ngừng lại. Maria đang kiêu căng, ngạo mạn vì vẻ đẹp của mình thì: 

- Và xấu tính kia mà. Sao lại bạn có mặt ở đây? 

- Cô nói gì hả? 

Như bị tạt một gáo nước lạnh, Maria tức giận, nắm chặt tay lại. Cô bé Tiểu Hương vẫn mỉm cười trong thì khinh thường. 

- Tôi nói gì bạn còn không hiểu hay sao? Hay bạn cố tình không hiểu? 

Maria nén giận, che miệng cười khiến cô bé liên tưởng đến ma nữ. 

- Bạn nói vậy là hơi quá. Dù gì cũng là bạn bè... 

Cắt ngang lời nói của cô ta, Tiểu Hương nhếch mép, trong mắt lóe lên một tia khinh bỉ. 

- Bạn bè? Từ lúc nào vậy? Làm sao tôi có thể kết bạn với một người \cao quý\ như công chúa đây. 

Cô bé kéo dài 2 từ cao quý. Maria vẫn mỉm cười, trong thì tức giận tột độ. 

- Sao bạn lại nói thế chứ? Mình làm sao cao quý như bạn đây? 

Tiểu Hương nheo mắt, nghiêng đầu, nhíu mày hỏi lại. 

- Bạn có định ám chỉ điều gì? 

- Trong trường, ai cũng biết là bạn đi với hoàng tử Thiên Ân của trường British. 

- Thì sao? 

- Thế nên bạn không muốn kết bạn với tôi là phải rồi. Vì bạn sợ tôi tranh hoàng tử Thiên Ân với bạn đúng không? 

Những gì Maria nói, Tiểu Hương nghe chẳng lọt tai, cười nhạt. 

- Bạn nghĩ vậy? Thế thì là vậy. 

- Không biết xấu hổ. 

Một câu \ Không biết xấu hổ\ làm Tiểu Hương sững lại. Tiểu Ngọc nghe vậy tranh thủ thời gian cúi xuống, kêu khổ: \Xong rồi, con nhỏ này lại muốn nổi bão rồi! Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nhỏ Hương mà nổi giận thì... Mình không dám nghĩ tiếp.\ 

Đang lúc Tiểu Ngọc khẩn trương không biết làm thế nào thì Tiểu Hương bình tĩnh nhìn Maria. Nói thật, cô bé hiện tại quả thực có chút tức giận. Từ nhỏ đến lớn, Tiểu Hương ghét nhất là bị người ta nói như vậy. Nheo mắt lại, cô bé mạnh mẽ cười sán lạn, chậm rãi nói. 

- Không biết xấu hổ? Vậy thì sao? Còn bạn không thấy mình quá trơ trẽn à? Tôi đã từng gặp nhiều người nhưng chưa thấy ai cáo già như bạn. 

Cô bé kéo Tiểu Ngọc đứng dậy, còn loáng thoáng nói vào tai Maria: \Đừng tỏ ra hiền lành, ngây thơ nữa. Nó làm cho tôi càng kinh tởm cô hơn, công chúa.\ Quay lưng về lớp, không để ý Maria đang trừng mắt tức giận, trong mắt lóe lên một tia xảo quyệt. Trong giờ học, Tiểu Ngọc không ngớt lời khen Tiểu Hương nhưng cô bé đâu còn tâm trạng. Sao mọi người lại cứ nghi ngờ cô bé chứ? Tất cả là tại hắn, nếu hắn cho cô b&eacut e; về nhà thì mọi chuyện không như thế này. Và lúc đó Tiểu Hương phải từ chối lên xe của hắn. Thà đi học muộn còn hơn bị rêu rao, bàn tán. Sao cô bé lại ngốc thế chứ? Tiểu Hương vò đầu, bứt tai nghĩ cách cho tin đồn này biến mất. Dù bài học có hay đến đâu, thú vị như thế nào thì cô bé cũng chẳng nghe lọt tai. Thiệt tình, đau hết cả đầu. Tiểu Hương bực mình nằm úp mặt xuống bàn nghỉ đi cho xong. Chẳng phải quan tâm gì nữa cả. Chờ đấy tên kia (Thiên Ân)! Cái đồ điên, đồ khùng. Tất cả là tại anh hại tôi ra như thế này đây. Tôi hận anh, đồ khốn. Thế là, Tiểu Hương ngủ lúc nào không biết. Thấy thế, Tiểu Ngọc cũng không nói gì thêm, im lặng nghe giảng. 

Ra về. Tiểu Hương tỉnh dậy cất sách vào cặp rồi cùng ra lán xe với Tiểu Ngọc. Nhưng chẳng thấy xe cô bé đâu. Thấy lạ, Tiểu Ngọc bèn hỏi: 

- Tiểu Hương, xe cậu đâu? 

- Xe tớ bị hỏng vứt ở đâu không biết nữa 

- Vậy lên tớ chở về 

- Thanks 

Tất nhiên, cả hai chạy bon bon về. 

 

Đến nhà, Tiểu Hương chào tạm biệt Tiểu Ngọc rồi chạy vào nhà chuẩn bị bữa tối. Hôm nay cũng chẳng có món gì đặc biệt, Tiểu Hương thấy nhạt miệng chả muốn ăn gì cả. Cô bé thở dài. Có thật nhiều chuyện xảy ra quá! Sao mẹ mãi chưa về vậy nhỉ? Cũng đã được ba. bốn ngày rồi, Tiểu Hương nhớ mẹ da diết. Nhưng chẳng có một cuộc điện thoại của mẹ, cô bé lo lắng. Hay có chuyện gì xảy ra với mẹ rồi? Mẹ ơi, mẹ về nhanh với con đi. Cô bé gục mặt xuống bàn, nước mắt bắt đầu ứa ra. Bỗng chuông điện thoại reo. Cầm máy, cô bé lau nước mắt, nói. 

- A lô. Tôi - Đinh Ngọc Thiên Hương xin nghe. 

- Mẹ đây 

Người đầu dây bên kia nghẹn ngào. Tiểu Hương ngạc nhiên, không nói được lời nào. 

- Con có khỏe không? Ở nhà có xảy ra chuyện gì không? 

- Hu...hu...hu... 

Tiểu Hương bật khóc nức nở. Mẹ cô bé cười hiền. 

- Sao con lại khóc chứ? 

- Sao...hức...mẹ... chưa... về... hức... hức ? 

- Mẹ xin lỗi vì xảy ra một chút chuyện nên mẹ chưa về được. Con đừng lo. Ngày mai, mẹ sẽ về. 

- Thật không ạ? 

- Ừ 

Tiểu Hương vui mừng khôn xiết, cuối cùng cô bé cũng chờ được đến ngày này rồi. 

- Mẹ cúp máy đây. Con nhớ ăn tối đi nha. 

- Vâng. Con chào mẹ. 

Cúp máy, Tiểu Hương ngồi vào bàn, nhanh chóng ăn tối. Hôm nay cũng không phải là một ngày có nhiều chuyện buồn. Cô bé tươi cười. Nghĩ đến ngày mai được gặp mẹ là Tiểu Hương cảm thấy lòng ấm áp, hạnh phúc vô cùng. Ăn xong, cô bé tắm rửa. Tất nhiên là, lên giường ngủ ngon lành và mơ một giấc mơ đẹp. 

 

Tại một ngôi biệt thự, có 2 chàng trai đang ngồi đối diện nhau nói chuyện một cách nghiêm túc. Một là Lý Triết Vũ, còn lại là Trương Vĩ Thiên Ân. Không khí có vẻ căng thẳng. Triết Vũ lên tiếng trước. 

- Thiên Ân, cậu có quen Đinh Ngọc Thiên Hương hay không? 

\Sao cậu ta lại biết con nhóc đó vậy nhỉ?\ 

- Có. Nhưng sao cậu lại hỏi chuyện này? 

- Cô nhóc đó là bạn gái cậu? 

- Không. Sao con nhóc đó lại là bạn gái của đại thiếu gia này được? 

- Vậy thì sao hôm nay cô nhóc đó lại đi với cậu? 

- Làm gì ngạc nhiên thế chứ? Chẳng qua con nhóc đó không có xe nên tớ cho đi nhờ thôi mà. 

- Không ngờ là cậu lại tốt đến thế. Nhưng tôi mong cậu sẽ không có ý gì với cô nhóc đó. 

- Tại sao? 

- Với cậu thì không được vì cậu chỉ làm tổn thương cô nhóc đó thôi. 

- Nhưng tôi không muốn 

- Vậy thì tôi sẽ không khách khí với cậu đâu. Tôi sẽ tuyệt đối không thể để cậu làm tổn thương cô nhóc đó. 

- Tôi sẽ chờ. Trong hai chúng ta, ai sẽ là người phải rời xa con nhóc đó. 

Triết Vũ đứng dậy, quay lưng bỏ đi. Còn Thiên Ân trầm ngâm suy nghĩ: \Triết Vũ, chẳng lẽ cậu đã phải lòng con nhóc đó rồi?\ Và lạnh lùng. 

- Nhưng con nhóc đó là của tôi. Hãy đợi mà xem. 

 

Cuộc đời cô bé đang có bước ngoặt. Cuộc chiến giữa Thiên Ân và Triết Vũ cũng diễn ra. 

Game start. 

Câu chuyện giờ mới bắt đầu.

 

Chương 4

Hôm nay, Tiểu Hương dậy rất sớm, chạy bộ, làm vệ sinh cá nhân rồi nhảy chân sáo đến trường không lo bị muộn. Nhưng cô bé đâu ngờ rằng sẽ có chuyện sẽ xảy ra với mình. Đến trường, giờ không có một bóng người, Tiểu Hương chạy vào lớp trực nhật. Tuy hôm nay không đến phiên cô bé nhưng Tiểu Hương lại muốn làm.Vừa hát ngân nga vừa quét lớp tạo nên một bản nhạc đặc biệt. Tâm trạng của Tiểu Hương thật sự, thật sự rất tốt. Sau khi nghe mẹ nói ngày mai sẽ về, đêm cô bé không ngủ được. \Thức đêm mới biết đêm dài\ nhưng đối với Tiểu Hương thì cô lại thấy \Thức đêm mới biết đêm đẹp\. Đúng là khác người mà. 

Một lúc sau, học sinh đã đến đông hơn. Tiểu Hương cũng đã làm xong tất cả mọi công việc. Cô bé nằm gục xuống bàn, ngủ một giấc. 

Triết Vũ đã đến từ lâu. Nhưng không muốn làm phiền cô bé. Đứng ở một góc có tầm quan sát tốt, cậu nhóc chăm chú quan sát từng hoạt động của Tiểu Hương. Khi cô bé ngủ trông thật đáng yêu nga! Bất giác, Triết Vũ mỉm cười như ánh nắng ban mai chiếu rọi mọi nơi khiến tất cả phải chăm chú nhìn. Sau đó, cậu quay lưng bỏ đi. 

Học sinh đã đến đầy đủ. Reng... reng... Chuông báo hiệu giờ học bắt đầu reng lên. Mọi người về lớp của mình, ngồi đúng vào vị trí. Nhìn thấy Tiểu Hương đến lớp trước cả mình, Tiểu Ngọc đưa tay rờ trán cô bé khi Tiểu Hương đang chìm vào giấc ngủ. \Hình như không bị sốt. Vậy sao hôm nay con heo này lại đến sớm vậy nhỉ? Hay trời sắp sập?\ Tiểu Hương cũng vừa tỉnh dậy, thấy hành động lạ của cô bạn liền hỏi. 

- Thấy lạ lắm à? Khép cái miệng lại, ruồi chuẩn bị bay vào kìa. 

Tiểu Ngọc hoảng hốt che miệng lại, đột nhiên phát hiện mình bị hớ, cãi lại. 

- Làm gì có ruồi mà bay vào? 

- Không ruồi thì nhặng, vi khuẩn được chưa? 

- Cái gì? 

Tiếng cô giáo chủ nhiệm phá tan cuộc \chiến võ miệng\ của 2 nàng. 

- Cả lớp trật tự. Ngày mai, trường chúng ta có tổ chức cuộc giao lưu giữa trường chúng ta và trường nam sinh British. 

Yeah... Tiếng hét của bọn con gái như muốn phá tan phòng học, nghe chói cả tai. Cô giáo đập bàn một cách đẹp mắt \Rầm\ gãy làm đôi (con nhà võ mà lị, đẳng cấp quá pro), học sinh im thít không còn tiếng động. 

- Các chị còn hét lớn nữa thì hãy lấy cái bàn này làm gương. Tiết đầu tiên tự học. 

Thế thì ai còn dám nói gì nữa. Cô giáo vừa bước ra khỏi cửa thì bọn con gái bàn tán rất sôi nổi. 

- Ôi, hay quá! Trường nam sinh British toàn học sinh đẹp trai thôi à! 

- Nhưng tôi thích hoàng tử Thiên Ân cơ. 

- Hồi hộp quá! Thiên Ân Prince, I love you 

Blap... Blap... Bằng cái giọng như sấm nổ bên tai mà bọn đó còn hét được, đúng là định ám sát người khác mà. Tiểu Ngọc thì ngủ còn Tiểu Hương ngân nga hát. Đằng nào cũng được nghỉ tiết này, cô bé chẳng có hơi đâu mà nghĩ đến trai đẹp cả. Dù có đẹp đến mấy thì với cô gia đình là quan trọng nhất không có gì sánh bằng (về sau khéo lại nghĩ khác thì sao) Tiểu Hương đang nghĩ nên chuẩn bị món gì khi mẹ về. Tự dưng, cô bé thấy hồi hộp, tim đập nhanh. Chắc cô bé nên thông báo cho Tiểu Ngọc biết tin này. Đập nhẹ vào vai Tiểu Ngọc, nhỏ tỉnh dậy, hỏi. 

- Sao vậy? 

- Hôm này, mẹ Hương về đó. Ngọc nhớ sang chơi nha. 

- Vậy à? Thế mẹ Hương có đi nữa không? 

- Không, mẹ

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

Truyện teen: Lời thách đố tình yêu

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Ninja Kage Nhập Vai Nhân Vật Ninja Anh Hùng

Trình chiếu video quảng cáo thứ 3 của OVA Infinite Stratos 2 World Purge

Nhóm seiyuu Petit Milady sẽ trình bày ca khúc OP trong anime Seiken Tsukai no World Break

Trình chiếu video quảng cáo thứ 3 của OVA Infinite Stratos 2 World Purge

Mồt girl đến từ Hàn Quốc

Trình chiếu video quảng cáo thứ 3 của OVA Infinite Stratos 2 World Purge

Mồt girl đến từ Hàn Quốc

TAG:

Pair of Vintage Old School Fru