chặt?
Bọn họ không ở chung, một tuần lễ mới gặp nhau vài ngày…
Cô cũng chưa sinh em bé, sao lại giãn? Rất chặt rất quang vinh sao?
Mỗi lần làm, vừa mới bắt đầu đều rất không thoải mái…
“Xem nhiều phim A lắm sao? Ân ái nhất định phải nói lời không đứng đắn này mới đủ vị…” Kỳ Trăn nhướng đuôi lông mày, vừa chịu luật động dần dần tăng thêm, vừa oanh pháo người yêu khích lệ.
“Được rồi! Anh câm miệng.” Người biết ơn nhăn mày lại, biết rõ cô khẳng định không thoải mái, cho nên cơn tức mới lớn…
Từ Trọng Hi gia tốc chạy nước rút, tuy cực độ thả mềm, vẫn khiến cho bên đùi cô run nhè nhẹ, dũng đạo nhanh co rút theo.
A, ở trong cơ thể của cô thật sự rất thoải mái.
Kỳ Trăn nhắm mắt lại, thân thể yểu điệu theo luật động của đàn ông đó mà bật lên, đẫy đà trước ngực cũng ma sát lồng ngực dày rộng của anh, tiến tới khiến cho một dòng điện khác lẻn vào…
★★★
Hoan ái như vậy thật sự quá tuyệt vời!
Dây dưa quên mình, bọn họ cùng trèo lên dục vọng cao phong, tình nguyện vì nó vây hãm trong bể dục nóng, không cần cập bờ.
“Em không muốn gặp em gái của anh sao?”
Sau khi hoan ái xong, Từ Trọng Hi ôm chặt thân thể yểu điệu kia, nhẹ giọng hỏi thăm bên tai cô, trên thực tế chỉ là muốn chia xẻ nhiệt độ cơ thể ấm áp với cô thôi.
“Không phải! Làm gì có chuyện này?” Nằm ở trong thân thể thoải mái ôm gối, Kỳ Trăn thoải mái đến nhắm mắt lại.
Aizzz, quen bạn trai thật sự tuyệt quá đó…
Không chỉ có tình hình nhàm chán đặc biệt có người bên cạnh, còn có lồng ngực dày rộng dựa vào, giữa giường vành tai và tóc mai chạm vào nhau, vuốt ve hôn môi đều làm cho cô không thể tự kềm chế rơi vào trong cạm bẫy tình yêu…
Người đàn ông thích ôm cô còn vui hơn.
Mà tâm tình thầm mến Kỳ Hi, tựa như một bộ phim nhựa u ám tối tăm, đã chậm rãi bị cô nhét vào một góc, rất ít còn muốn.
Chỉ cần điều chỉnh thật tốt, cô khẳng định có thể dùng tâm tình tốt nhất đối mặt người nhà của anh, tiếp nhận tất cả của anh.
“Chờ một chút đến nhà của anh ăn cơm tối!” Từ Trọng Hi nhẹ nhàng nói.
Anh có thể chính thức giới thiệu cô cho em gái, cũng đỡ phải để con chim sẻ kia suy nghĩ lung tung, cho là anh quen người con gái bại gia… người con gái khủng bố…
“Ngày mai có cuộc thi! Em còn chưa học bài xong, lần sau đi.”
Một lần nữa cho cô chút thời gi¬an? Cô dùng ánh mắt cầu xin nhìn anh.
“Được rồi!” Người yêu đã nói như vậy, anh có thể như thế nào?
“Quá tốt, em thích anh nhất!” Dùng sức hôn xuống khuôn mặt tuấn tú của anh, mới lại nhanh chóng nhớ tới, “Thứ bảy này trường học có hội thể thao, em còn phải đánh bóng thi đấu hữu nghị… Anh tới cổ vũ em được không? Ngày đó em muốn gặp lại anh…”
Có bạn trai có thể làm nũng, thật tốt!
Cô một mực rất muốn thử loại cảm giác này, không nghĩ tới khiến cho cô đụng phải. Kỳ Trăn cười trộm trong lòng.
“Ách? !” Về chuyện này sao…
Nặng nề thở dài, anh biết rõ tin tức này – trên in¬ter¬net có công bố! Nhưng hôm nay cách thời gi¬an ký kết càng ngày càng gần, anh không thể tùy tiện chạy loạn.
“Không được! Gần đây công ty anh nhiều chuyện, có lẽ không rảnh tới đó.” Từ Trọng Hi nhàn nhạt lắc đầu.
“Như vậy a…” Nghe bạn trai cự tuyệt, Kỳ Trăn hơi thất vọng.
“Tiểu Trăn, đừng làm vẻ mặt này, không thể đi anh cũng rất khó chịu. Nhưng case không làm xong, anh thật sự không đi được!” Từ Trọng Hi không ngừng giải thích tính nghiêm trọng với Kỳ Trăn.
“Em không thể khổ sở.” Kỳ Trăn trợn mắt một cái, mãnh liệt chọn sơ hở trong lời nói bạn trai, “Chẳng lẽ muốn rất vui vẻ khi anh không thể tới?”
“Hả?” Như thế nào như vậy?
“Hừ!” Tức giận lườm anh một cái, tính tiếp nhận cách nói của anh. Đã không rảnh rồi, cô có thể làm gì? Đương nhiên tự mình cố gắng.
Không có bạn trai mười bảy năm đều qua như vậy, còn kém nhất thời sao?
Anh bận rộn làm việc, nên thông cảm cho anh, không phải sao?
★★★
Chu Thiên Khởi mặc âu phục, xuất hiện ở vườn trường Thánh Tâm, dẫn đến bạo động không nhỏ.
Trên thực tế, không có bao nhiêu học sinh biết cô, bởi vì cô đến trường không bao lâu, liền tạm nghỉ học …
Nhưng, bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp của cô, khiến cho một đống nam sinh như ruồi bọ, dính bên cô, không muốn rời đi.
“Mình phải tự đi tìm chị Trăn sao? Mình muốn xem chị ấy chơi bóng…” Thiên Khởi không ngừng cường điệu với những nam tử đuổi theo, muốn bọn họ thành toàn hi vọng nho nhỏ của mình.
Cô cũng đã từng là học sinh Thánh Tâm, không thể đi dạo trong vườn trường sao? Tại sao phải bắt cô chờ ở phòng khách?
Trong lòng Thiên Khởi vô cùng rối rắm, muốn tự mình đi tìm Kỳ Trăn.
Thấy cô xuất hiện, cô ấy sẽ vui mừng không? Hay là trách cô không ngoan, không ở trong nhà điều dưỡng thân thể? Bất kể như thế nào, cô phải ra ngoài kiếm cô ấy thôi!
“Có người đi thông báo Kỳ Trăn rồi! Em ngồi ở chỗ này đợi cô ấy là được.” Vài nam sinh vây quanh Thiên Khởi, nói nhẹ dụ cô.
Kỳ thật cũng không biết chi tiết Thiên Khởi, nhưng nhìn dung nhan mảnh mai tái nhợt, liền không nhịn được muốn che chở cô… Nói như vậy thì rất kỳ quái sao?
Nhưng người con gái nhỏ trước mắt, chính là làm cho người ta có loại cảm giác muốn bảo vệ cô thật tốt!
“Thông báo chị Trăn? Việc này sẽ làm chị ấy không vui! Để mình đi tìm chị ấy là được rồi…” Thiên Khởi vô cùng thật thà nói.
“Nghe được em xuất hiện ở trường học, chị ấy sẽ rất vui! Không cần cho chị bất ngờ lớn hơn nữa.” Thanh âm bất đắc dĩ của Kỳ Trăn sâu kín từ phía sau bọn họ vang lên.
“Hả, chị Trăn đến rồi?” Thiên Khởi hưng phấn quay đầu lại, liền chứng kiến biểu tình không thể làm gì của Kỳ Trăn.
“Diễn viên đến đây! Diễn viên đến đây!” Vài nam sinh đều đánh trống reo hò, nhường ra một con đường, làm cho Kỳ Trăn có thể thuận lợi nói chuyện cùng tiểu mỹ nhân.
“Cám ơn mọi người hỗ trợ.” Kỳ Trăn nhẹ nhàng linh hoạt mang Thiên Khởi ra.
Dù sao, một đám nam đồng học vây quanh cũng nói không được cái gì, huống chi cô cũng không thể đợi quá lâu… Trận bóng tiếp không lâu nữa sẽ bắt đầu rồi.
“Chị Trăn, chị không cần đặc biệt tiếp em đến!” Chứng kiến sắc mặt trầm trọng của Kỳ Trăn, Thiên Khởi vội vàng tỏ vẻ, “Cứ để em ở cạnh là được, em tự mình xem bóng.”
“Như vậy sao được? Em đi dạo rồi, nên về nhà…” Có thể nào còn ở lại xem bóng? Cũng không phải không muốn sống nữa!
“Em không muốn về nhà! Em muốn ở lại xem bóng.” Thiên Khởi chu cái miệng nhỏ nhắn, trịnh trọng tỏ vẻ, “Em điều tra tài liệu! Trận bóng này chơi bên trong phòng thể dục, em sẽ không bị trúng gió… Em có nói với bác sĩ, bọn họ cũng đồng ý cho em đến đây xem bóng.”
Cô bé nhỏ này thật đáng sợ, kiên trì với ý nghĩ của mình, không hề nhượng bộ.
Mặc dù biết Thiên Khởi sẽ lên mạng, nhưng Kỳ Trăn không biết cô bé lợi hại như vậy, còn có thể từ in¬ter¬net tra được tin tức nội bộ?
Thiên Khởi nói như vậy, làm cho Kỳ Trăn cực kỳ nghi hoặc, rốt cuộc là đáp ứng hay là không đáp ứng mới tốt đây?
Dù sao thân thể của cô bé so với người bình thường lại rất mảnh mai…
“Không có chuyện gì! Chỉ muốn xem trận bóng một chút, cổ vũ cho chị…, em đây cũng không phải không muốn sống nữa! Để cho em xem bóng đi.” Thiên Khởi ôm cánh tay Kỳ Trăn, làm nũng với cô.
“Em, nha đầu này…”
“Hơn nữa em muốn gặp bạn trai chị… muốn nói chuyện với anh ấy!” Thiên Khởi đặt một tay bên miệng, nhỏ giọng bên tai cô nói rõ nguyện vọng.
“Ha! Vậy em phải thất vọng rồi! Anh ấy không có tới.” Cảm thấy động tác Thiên Khởi rất đáng yêu, Kỳ Trăn cười to.
“Sao? Không tới?” Sao như vậy?
Bọn họ không phải là người yêu sao? Bất kể thế nào, mặc dù là thi đấu hữu nghị, anh ấy cũng nên tới cổ vũ cho Kỳ Trăn mới đúng!
“Thật sự không tới! Anh ấy bận rộn làm việc. Bất quá chị có thể giới thiệu Tư Đồ Tĩnh cho em quen.” Kỳ Trăn biết rõ cô trên mạng xem không ít ảnh chụp danh nhân trường học, giới thiệu danh nhân trong những danh nhân cho cô biết, hẳn cũng có thể làm cho cô nhìn đã mắt.
Hả? Chỉ có thể gặp Hoa Hoa Công Tử?
Nghe đến đây, trong lòng Thiên Khởi có một thất vọng.
Nhưng, tên Tư Đồ Tĩnh thật sự thường xuất hiện chung với Kỳ Trăn.
Dù không gặp được Từ Trọng Hi, có thể gặp Tư Đồ Tĩnh…
Cũng miễn cưỡng thông qua nha!
Mặc dù thất vọng, nhưng không thể không có lợi. Thiên Khởi gật gật đầu, tiếp nhận đề nghị của Kỳ Trăn.
“Thái độ gì đây? ! Đây thật sự là đặc biệt chạy đến tham gia náo nhiệt …” Chứng kiến vẻ mặt đáng yêu của Thiên Khởi, Kỳ Trăn nhịn không được cười to.
Thì ra sống lâu trong thế giới in¬ter¬net rồi, thật sự sẽ hiếu kỳ đối với những nhân vật trong truyền thuyết kia.
Ha ha! Thế giới nho nhỏ thực kỳ diệu.
Chương 14
“Ah! Lạnh quá.”
Kỳ Trăn buông lỏng thân hình mỏi mệt, sau khi hội thể thao trong trường kết thúc, mặc quần áo thể thao, trực tiếp về nhà.
Mở khoá chạy bằng điện, buông lỏng túi hành lý, chậm rãi bước vào phòng khách Kỳ gia.
Bởi vì thời tiết càng ngày càng lạnh, cô phải mang quần áo mùa hè về, lấy thêm chút quần áo mùa đông tới trường học, tủ quần áo của ký túc xá học sinh luôn quá nhỏ, nhét không được nhiều đồ… Cho nên, trọ ở trường nhưng cô ít nhất vẫn phải một quý về nhà một chuyến.
Theo thường lệ, Kỳ gia bài trí xa hoa nhưng vẫn không có nhân khí, không khí lạnh như băng, không có người ở, ngay cả người rửa chén cũng không có.
Kỳ Trăn sớm quen loại tình trạng này, không lên tiếng tìm người hỗ trợ cô chuyển hành lý, trực tiếp buông lỏng túi quần áo cồng kềnh, từng bước một đi lên lầu hai.
“Con… Rốt cục đã trở lại?” Mặt mẹ âm trầm, bóng dáng gầy gò xuất hiện ở đầu bậc thang.
Ánh mắt lạnh như băng quanh năm không thấy tuyết tan không phải xuất hiện ở cảnh trong mơ của cô, mà hiện ra trong đời thật, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu làm Kỳ Trăn rất ít khi về nhà.
“Mẹ!” Cổ họng hơi khô sáp, nhưng nên gọi vẫn gọi.
“Con nha đầu kia, tiền ngân hàng dùng hết sao? Bằng không sao lại chạy về đây? Ba của con không gửi tiền đúng hạn cho con sao? Một mình mẹ ở chỗ này chịu khổ thì làm được cái gì…” Tiêu Nhã Phượng có chút bệnh tâm thần chứng kiến con gái về nhà, đầu bắt đầu không ngừng liên tưởng, mà tâm tình cũng không thể khống chế đi theo.
Nhà lao cô đơn này!
Nếu không ở chỗ có tình yêu đã từng thuộc về bà, bà mới không cần ôm tâm sớm đã chết, làm bạn với không khí lạnh như băng, cả ngày trấn thủ trong này.
“Mẹ! Con rất khỏe. Con không phải nợ tiền mới về nhà, con nhớ mẹ mới về nhà… Mẹ không cần phải lo lắng!” Kỳ Trăn bỏ túi trong tay xuống, mở bước chân, hai bước bay thẳng lầu hai, ôm bả vai mảnh khảnh của mẹ, nhẹ giọng dụ bà, ổn định lại tinh thần của bà.
“Tài khoản của con còn tiền?” Nghe được trọng điểm, ý khắc nghiệt trong mắt Tiêu Nhã Phượng mới giảm vài phần.
“Ừ, có!” Kẹp chặt cánh tay mẹ, nói giỡn ở bên tai bà, “Nhiều đến xài không hết, còn có thể dẫn mẹ đi du lịch vòng quanh thế giới.”
“Eo ôi sợ! Không nghe nha đầu con nói hưu nói vượn…” Tiêu Nhã Phượng nghe con gái cười đùa, khuôn mặt lạnh lùng cũng chầm chậm phát ra hồng quang, ánh mắt cũng chầm chậm linh hoạt.
Hiện tại, cũng chỉ có Kỳ Trăn, mới có thể khiến bà vui vẻ, cho nên thật sự không thể trách bà chỉ biết yêu chiều cô…
“Thật sự a, mỗi tháng ba đều cố định gửi tiền vào tài khoản của con, bằng không ở trường học quý tộc kia, cái gì cũng cần tiền, nào trôi qua nhẹ nhàng như vậy, mẹ nói đúng hay không?” Quấn quít lấy mẹ, chọn lựa tư thái nửa cường ngạnh, muốn đưa bà về phòng.
“Đương nhiên phải cho con học tốt, về sau còn phải ra nước ngoài học, mới có thể tìm được nhà chồng tốt! Những điều này là do ông ta đáp ứng mẹ.” Tiêu Nhã Phượng cầm tay con gái, cằn nhằn nhắc nhở mình rốt cuộc từ chỗ người cha có tiền của cô lấy được bao nhiêu phúc lợi cho cô.
Muốn Kỳ Trăn luôn nhớ kỹ những sự tình này…
★★★
Sau này, nếu có một ngày bà mất sớm, hứa hẹn do Kỳ Thiên Hùng đáp ứng, vẫn phải được thực hiện! Nếu không cho dù làm quỷ cũng phải trở về bắt ông ta.
“Mẹ, con là con gái yêu của hai người, cha không thương con, vậy thương ai đây? Mẹ không cần nghĩ lung tung nha.” Kỳ Trăn ôm cánh tay của mẹ cô, tựa vào bên cạnh bà, cùng bà đi vào trong phòng.
“Cũng không nhất định như vậy! Lúc này thương thật sự, nhưng sau này ai biết? Bên ngoài hồ ly tinh nhiều như vậy…” Giọng điệu của bà có vài phần cô đơn.
“Mẹ!” Kỳ Trăn nhẹ giọng kháng nghị.
“Con nghĩ mẹ con hồ đồ sao? Cái gì mẹ cũng biết, chỉ không muốn nói ra mà thôi?” Mắt phượng mê người của Tiêu Nhã Phượng vẫn còn sót lại một ít phong thái ngày xưa, giọng điệu nhàn nhạt, nói ra đau đớn bà khắc cốt minh tâm.
Người đàn ông của bà có công ty danh tiếng, dựa vào bản lĩnh mình tranh đấu giành thiên hạ, có rất nhiều lợi nhuận, rất nhiều tiền, cũng thắng được rất nhiều trái tim người con gái, kể cả bà.
Chẳng qua sau khi kết hôn, bà phát hiện ông ta không chỉ có mình bà, phẫn nộ cùng tuyệt vọng đầy trời cũng không phải một mình bà có thể thừa nhận.
Trước bà, có rất nhiều người, chắc hẳn sau bà, cũng sẽ không thiếu…
Sau khi Tiêu Nhã Phượng cãi nhau chín mươi chín lần với Kỳ Thiên Hùng, bị ông xoay người nhét vào khu nhà cấp cao, thẳng xuất môn tiêu dao, bà mới giác ngộ.
Người ông yêu nhất là bản thân ông, mà bà chỉ là một trong số đông nhưng người phụ nữ ông yêu, chỉ cần không hài lòng, ông lập tức có thể bỏ bà, cùng những người phụ nữ khác vui đùa, hôn ước của bọn họ chỉ có thể gò bó bà, không thể gò bó ông.
Từ đó về sau, bà trông nom con gái của bà, lạnh lùng tiến hành chống lại, có người nói bà như vậy rất ngu, không để ý tới chồng, không phải là thúc đẩy ông có lý do phát triển bên ngoài sao… Nhưng các cô không phải bà, có thể nào hiểu rõ đau đớn khi Kỳ Thiên Hùng phản bội tình yêu của bà?
Con gái, là kết tinh của tình yêu thề non hẹn biển năm đó của họ, bởi vì Kỳ Trăn xuất hiện, làm cho bà có thể thỉnh thoảng nhớ lại quá khứ tốt đẹp.
Cho nên, ngàn vạn không thể trách bà chỉ chiều cô!
Chồng bà trước bà đã từng lấy ba người phụ nữ, có sáu người con, nếu như mỗi người đàn bà đều phải bao dung, từng người con đều phải coi chừng, mà người đó lại tổn thương tình yêu của bà, thực chất lại không ngừng ‘phản bội’, khiến cho vết thương chồng chất.
Bà không vĩ đại như vậy,
Đến trang: