anh đâu
- dz ai nói yêu tôi dz?
- ủa có hok? – Ly làm lơ
- em tráo trở hả, A – Khoa định với người đến đánh Ly nhưng đã làm vết thương ra máu
- anh k sao chứ? – Ly lo lắng chạy lại bên Khoa – em chỉ đùa thôi mà! Em yêu anh – Ly khuyến mãi cho anh một nụ hôn luôn
XẸT… ĐÙNG… ‘ Ly ! Em lừa dối tôi, em nói em sẽ k quen ai khác và chỉ làm vợ tôi thôi nhưng… nhưng…tại sao? Tại sao lại như thế’ – Shin k còn tin vào tai mình nữa, một người anh luôn yêu thương, luôn mong nhớ và chờ đợi suốt bao nhiêu năm, một gnười là bạn chí cốt sống chết có nhau nhưng giờ họ phản bội anh
- Shin sắp về rồi – Khoa chợt nhớ ra
- HẢ
- làm gì ngạc nhiên dữ dz? Chúng ta nên nói với Shin đi
- chuyện này em sẽ nói nhưng k phải bây giờ, để em xuống nhà xem sao
Shin lửng thửng bước ra khỏi biệt thự, anh đi như người mất hồn k một cử chỉ, k biết phải đi về đâu, anh cứ thẳng tiến trên con đường trước mặt.Đau, thật sự rất đau, đau đến thấy xương. Bầu trời bây giờ âm u, mây đen kéo đến ngày càng nhiều nhưng k một giọt mưa nào rơi xuống, cũng như Shin, trái tim anh tan nát, cõi lòng anh chứa biết bao nỗi oán hận, trong đầu anh là hàng ngàn câu hỏi tại sao. Khóc, anh rất muôn khóc nhưng anh k thể tìm ra lý do để khóc, anh phải khóc vì ai đây? Anh khóc vì cái gì? Khóc vì mình quá ngu muội hay sao? Khóc vì mình đã mù quán tin vào tình cảm của một đứa bé 7 tuổi hay sao?…. Quyết định từ bỏ gia đình để luôn bên cạnh chăm sóc người con gái mình yêu thương nhưng bây giờ tất cả đã vô nghĩa, vô nghĩa rồi….
AAAA….. AAAAAAAA…. AAAAA…. AAAAA….
Bao nhiêu nỗi oán hận anh trút vào bầu trời cao, những hạt mưa bắt đầu rơi, mưa mù mịt, mưa như trút nước, mưa như chưa bao giờ mưa, mưa đến nỗi k còn thấy gì nữa
KÉTTTTTTTTTTT – một chiếc xe môtô đang lao nhanh trong mưa
- sao anh về mà k nói em biết? – cô gái nhìn người con trai trước mặt (chắc ai cũng biết 2 người này là ai rồi đúng hok nek)
-… – người con trai nhìn lên nhếch mép rồi cúi đầu đi tiếp
- anh sao dz? Khoa nói anh đã về nhưng đợi mãi k thấy anh, em sợ anh có chuyện gì nên đi tìm anh nãy giờ – Ly kéo Shin lại ôm chằm lấy anh
-…. – vẫn k nói gì, Shin đẫyLy ra rồi bước đi
- anh – Ly nhìn thái độ đó của Ly k khỏi bàng hoàng – Anh sao dz?
-…. – Shin vẫn bước đi
- có chuyện gì sao? Anh nói với em được k? Đừng im lặng như dz em sợ lắm – Ly nói như hét vì mưa rất lớn, mưa lớn đến nỗi k thể nhìn thấy người trước mặt là ai nữa
- cô là ai? – Shin kề vào tai Ly hỏi
- em là Angel của anh đây. Anh sao dz? – Ly ôm Shin thật chặt k cho anh rời xa cô nữa
- k phải, cô k phải Angel của tôi – Shin hất Ly té xuống đất rồi lao đi trong màn mưa
Bóng Shin mất hút trước mắt Ly, đôi mắt cô cay cay nhưng k biết vì nước mắt hay vì mưa! Lúc xuống nhà Ly nhìn thấy một hộp màu đỏ, bên trong là chiếc nhẫn, màu bạch kim sáng bóng, những đường ren được chạm khắc tỉ mỉ, hai trái tim hòa vào nhau, mặt trong còn khắc tên ” Shinnichi love Angel”. Biết người đó là Shin nên Ly suy sụp, cô ngồi xuống ghế và quyết định tìm anh. Bây giờ Shin k nhìn nhận cô nữa, anh bỏ rơi cô rồi. Tim Ly đau khổ lắm, cô biết tình cảm cô dành cho Shin là mãi mãi và k ai có thể thay thế anh trong lòng cô được. Một lần nữa cô quyết định đuổi theo để giải thích với anh tất cả, cô sẽ từ bỏ luôn kế hoạch trả thù vì anh. Cô sẽ làm lại tất cả vì anh – người con trai Ly yêu
- Shin, anh ở đâu? – Ly lao trong mưa gọi to tên anh- Shin ơi! Shin trả lời em đi, SHINNNNNNNN
Càng chạy Ly càng lo sợ, cả người cô bây giờ rất nặng vì nước mưa đã thấm ướt cả người, chân cô nhấc k nổi nữa, môi cô tím tái vì lạnh. Tim cô gần như ngừng đập vì
- này tỉnh lại đi, cậu gì ơi – một người đàn ông, có lẻ là tài xế đang đở Shin. Trên người anh bây giờ là máu, máu hòa vào nước mưa làm màu đỏ bây giờ nhạt dần rồi tan biến, nó như mối thù của cô lúc này đã hoàn toàn biến mất
- Shin – ly chạy nhanh đến đỡ anh cùng người đàn ông đó
- cô biết cậu ấy ak? – tài xế hỏi
- uhm, đưa đi bệnh viện nhanh
- đở cậu ấy lêm xe tôi nhanh lên
Tại phòng cấp cứu, Shin đã nắm trong đó suốt 2 tiếng rồi, Ly ngồi bên ngoài đầu tóc rũ rượi, áo quần giờ cũng đã khô, k mọt âm thanh k một tiếng động nào có thể làm cô chú ý. ‘em thề Angel sẽ biến mất khỏi thế gian này nếu k còn anh nữa, Shin hãy cố gắng vượt qua nếu anh còn yêu em’ – Ly chỉ có một ý nghĩ đó.
Tại biệt thự mọi người đang lo lắng cho Ly vì sự mất tích của cô, họ sợ cô gặp nguy hiểm, điện thoại thì k thể nào liên lạc được (điện thoại ướt mưa rồi ), mưa thì rơi mãi k ngừng. Ai cũng muốn biết Ly ở đâu nhưng k biết phải làm gì,họ như phát điên lên chỉ riêng Mimi vẫn khá vô tư
Chương 9.2: Nỗi đau nối tiếp nỗi đau Sưu tầm – chắc tỷ đi chơi với anh Shin rồi, mọi người đừng quá lo lắng như dz – Mimi hơi khó hiểu trước vẻ mặt của Long vì đó giờ tỷ đi đến mấy ngày k về cũng chẳng vấn đề gì nhưng sao bây giờ ai cũng thấp thỏm lo sợ
- em có thôi nói những câu thừa thãi như dz đi k – Long quát
- em… – Mimi sợ hãi núp phía sau Thiên
- anh Long, Mimi chưa biết chuyện này mà – Thiên ôm Mimi vào lòng
- đúng đó, giờ cũng đến lúc kể cho Mimi biết tất cả rồi – Tường Vi cũng không khỏi khó chịu khi Long mắng Mimi
- anh xin lỗi Mimi – Long nhìn Mimi
- dạ, chuyện gì vậy? – cô bé thắc mắc
- Tường Sinh đã mất rồi Mimi ak – Vi kéo cô bé vào lòng nói nhỏ, một giọt nước mắt khẽ rơi
- chị – Mimi đẩy Vi ra, ánh mắt vô hồn
- em bình tĩnh nghe chị kể @$%#&%^$&^#$^&^$@%^$#W# – Vi kể lại tất cả cho Mimi nghe
- huhuhu mọi người gạt em hức hức em k… k tin – Mimi khóc òa lên
- thì ra mọi người đã biết tất cả rồi – Khoa từ trên lầu bước xuống, vì anh cảm thấy có gì k ổn khi k thấy Ly quay lại phòng nên xuống tìm
- đúng, các người phải trả giá cho việc làm của mình – Long gắt gau nhìn Khoa
- anh Long k phải lỗi của họ mà – Thiên kéo Long lại khi anh định đập cho Khoa chết luôn
- anh muốn tỷ bỏ mặt anh ak? – Vi nhìn Long ánh mắt đau xót
- tại anh… tại anh… tại anh mà Tường Sinh phải chết – Mimi k ngừng đánh vào người Khoa làm đọng vết thương
- Mimi em bình tĩnh nào- mọt lần nữa Thiên ngăn cảng
- Thiên em đưa Mimi lên phòng đi – Vi đở Khoa vì bây giờ máu đang chảy rất nhiều
- tôi hận anh -Mimi vùng vẫy. dù bị Thiên kiềm lại n
nhưng cô bé vẫn vung tay đá chân loạn xạ. Nhưng rồi Mimi cũng bị nhốt trong phòng khóc trong vòng tay của Thiên.
- tôi giúp anh băng vết thương – Vi hỏi Khoa
-…. – an him lặng chẳng nói gì
Look into my heart – you will find
There’s nothin’ there to hide
Take me as I am – take my life
I would give it all – I would sacrifice
Don’t tell me it’s not worth fightin’ for
I can’t help it – there’s nothin’ I want more
Ya know it’s true
Everything I do – I do it for you
There’s no love – like your love
And no other – could give more love
Welcome to Yeucahat.com
There’s nowhere – unless you’re there
All the time – all the….
- Ly hả? – Long phóng lại bàn bắt điện thoại lên nghe gấp gáp
- Dragon – một giọng trầm buồn bên kia đầu dây
- Bully
- có chuyện rồi Long ak – Bully (là Trần Anh Phong của nhóm Wildness ak, hiện đang bên Hông Kông) nói giọng khan khàn
- chuyện gì – Long nôn nao
- bị bắt cả rồi – Bully chỉ co thể nói những từ k đầu k đuôi như thế thôi
- sao? – Long sock, mặt tối sầm lại, tay chóng vào mép cửa như để giữ thăng bằng
- làm sao đây? – Bully lo sợ đến mức k biết phải nói gì
- anh Long có chuyện gì dz? – Vi nhìn mặt Long biến sắc nên biết có chuyện chẳng lành
- chỉ còn lại mình cậu ak? – Long lấy lại tinh thần (Bully nói dz mà Long cũng hiểu chịu thua luôn )
- uhm, có lẽ họ biết khả năng tẩu thoát của tôi nên chỉ bắt họ thôi – giờ Bully cũng bình tĩnh hơn
- ngay cả Tiger cũng…
- hazzz – Bully thở dài
- khi nào?
- mới đây thôi, họ vừa gửi thư cho chúng ta, tất cả điện thoại, những vật dụng có thể sử dụng vệ tinh để tim đều bị trả về cùng lá thư – Bully nói một cách cặng kẽ
- họ muốn Angel đúng k? – Long suy k cần nghe nội dung lá thư mà đã nghĩ đến chuyện này
- uhm
- có chuyện gì vậy anh Long cho em biết đi – Vi nghe cuộc nói chuyện mà càng lo sợ hơn
- cứ đợi ở nhà đi, tôi sẽ về ngay “tút tút tút” – Long nói một cách gấp gáp rồi cúp máy
- anh… – Vi lo lắng
- mọi người bị bắt hết cả rồi, họ cần Angel, phải tìm cô ấy ngay trước khi có một người khác phải ra đi…. vĩnh viễn
- sao chứ – Vi ngồi xuống ghế
- chuyện gì đã xảy ra? – Khoa thắc mắc
- k liên quan đến cậu – Long nhìn Khoa bằng ánh mắt sắc đá
Tại bệnh viện, Shin đã được đưa ra phòng hồi sức, còn Ly ở bên anh k rời xa nữa bước. Hiện giờ cô chẳng biết nói gì cả, cô ngồi đó nhìn anh, đôi mắt nhắm nghiền, đôi môi trắng bệt, trên người gắn đủ thứ thiết bị, nhìn anh mà đau cả lòng
Now let the day just slip away so the dark night may watch over you
Velvet blue, silent true, it embraces your heart and your soul
Nocturne
Never cry, never sigh, you don’t have to wonder why
Always be, always see, come and dream the night with me
Nocturne
Have no fear when the night draws near
and fills you with dreams and desires
Like a child asleep so warm so deep
You will find me there waiting for you
Nocturne
Never cry, never sigh, you don’t have to wonder why
Always be, always see, come and dream the night with me
Nocturne
Now the darkness lay, it will give way
When the dark night delivers the day, Nocturne
Ly cất tiếng hát bên Shin, một bài hát mang giai điệu du dương, trầm buồn, sâu lắng. Những ca từ càng làm cô cảm thấy giá lạnh hơn, ” dạ khúc đêm”-bài hát rất nhiều người phải khóc khi nghe, Ly cũng dz, cô khóc nức nở bên giường bệnh của Shin. Tiếng khóc của cô càng lúc càng lớn làm Shin dù hôn mê nhưng phải tỉnh lại nhìn cô
- Ly – Shin khẽ gọi lấy tay sờ vào mái tóc rối của Ly
- anh tỉnh rồi ak? Anh có thấy đau ở đâu k? Có muốn ăn gì k? – Ly nhìn Sin hỏi dồn
- anh k sao – Shin cố gắng đáp lại
- để em gọi bác sĩ
- Không – Shin ngồi dậy kéo Ly lại khi cô định đi tìm bs
- uhm, dz em sẽ k đi nữa – Ly ngồi xuống bên cạnh anh- em muốn giải thích
- uhm – Shin ngã người tựa vào gối lắng nghe Ly
- em đã biết tất cả rồi…
“Cạch” – một cô y tá vào phá đám
- xin lỗi bệnh nhân chưa đóng tiền viện phí, xin cô đóng ngay được k ak – y tá vô đòi tiền
- vâng ! Tôi sẽ ra liền – Ly nhìn cô y tá cười
- xin cám ơn – y tá đáp rồi đi mất dạng
- anh đợi em tí nha – Ly nhìn Shin
- uhm
Ly đi ra ngoài, sau khi đóng tiền xong cô đến buồng điện thoại công cộng gọi về nhà
- alo – người bên kia bắt máy
- anh Long, em đây
- Ly. Em ở đâu dz? – Long mừng khi nghe giọng Ly vì anh chắc chắn cô k gặp nguy hiểm
- em ở bệnh viện, Shin bị tai nạn
- em về ngay cho anh
- nhưng Shin – Ly ngập ngừng
- nó còn sống nhưng người nhà em có thể chết bất cứ lúc nào em biết k? – Long tức giận
- hả? Chuyện gì đã xảy ra? – Ly hốt hoảng
- ông ấy đã bắt tất cả mọi người rồi…. alo alo alo – Long chưa kịp nói xong thì Ly đã bỏ cái điện thoại chạy ngay ra ngoài đón taxi về nhà (cái xe môtô quăng mất luôn rùi)
Tại biệt thự, Ly phóng nhanh vào nhà. Khung cảnh trong nhà hiện giờ thật căng thẳng, Mimi nhìn Khoa như muốn ăn tươi nuốt sống anh nhưng Thiên đã giữ chặt cô bé. Long đạp nát cái bàn thủy tinh và bây giờ tay anh đầy máu, từng giọt từng giọt rơi trên nền nhà. Còn Vi thừ người ra nhìn vào những mảnh vở thủy tinh như muốn lao vào nó dùng nó để làm việc gì đó
- chuyện gì đã xảy ra? – Ly nhìn quanh cả nhà rồi hỏi
- tỷ tỷ – Mimi ôm lấy Ly khóc nức nở – Tường Sinh… hix… hix
- tỷ biết rồi, Mimi ngoan nào – Ly vỗ cho Mimi nín rồi chuyển cô bé sang cho Thiên
- tỷ khuyên anh Long giúp em đi – Thiên xót xa
- uhm – Ly đến lấy hộp thuốc y tế băng vết thương lại cho Long
- Shin ở bệnh viện nào? – Khoa bổng lên tiếng
- ở bệnh viện An Nam – Ly nói qua loa với Khoa rồi bỏ mặt cho anh bước ra khỏi nhà.
- em thật sự vô tình bỏ rơi hắn ak? – Long lạnh lùng nói
- đối với em k ai có thể thay thế được gia đình – Ly bây giờ thật sự đã là Ly của ngày xưa, một Angel lạnh lùng với tất cả những ai k phải người thân của cô.
- trực thăng sắp đến rồi, em lên phòng thay đồ đi, chúng ta về Hông Kông – Long nhìn xa xăm ra trời, sau một cơn mưa lớn bầu trời đã sáng trở lại và rất trong xanh k một gợn mây – ‘ hy vọng cuộc sống của chúng ta sẽ như hôm nay, sau bao nhiêu sóng gió cuộc sống mới, một cuộc sống bình yêu thật sự sẽ đến’. t
Một cuộc chiến mới sắp bắt đầu và ai cũng đã về đúng bản chất thật sự của mình. Năm người (2trai, 3 gái), bước ra khỏi ngôi biệt thự, trên người là những bộ trang phục màu đen lạnh lùng, ánh mắt chứa đầy sự thù hận, trái tim vẫn đang đập nhưng k hề có sự yêu thương nào tồn tại trong họ. Họ bỏ lại Việt Nam và đi về nơi đang cần mình, đó là Hông Kông. ………………………………………….. Chương 10: Công cha nghĩa mẹ Sưu tầm – Angel. Em sao thế – Dragon lo lắng bước đến chỗ Angel, anh nhìn thấy người người nằm trong… đó- Không thể nào
- anh chị sao thế – Dolphin cùng mọi người cũng lại gần hơn
- không….. hix hix hix huuuuuuuuuuuu – tiếng Mimi k ngừng vang lên
- cha… mẹ… – Windy quỳ bên cạnh… lòng cô đau đớn
- lão gia… phu nhân… – người làm trong nhà hoảng hốt khi nhìn thấy một cặp vợ chồng yêu thương nhau, đến chết họ cũng ở bên nhau, trên môi họ vẫn là nụ cười mãn nguyện….
Một đám tang đau thương đã được diễn ra gay sau đó, họ thật sự k thể nào ngờ được người hy sinh đầu t. Không ai nói gì trong suốt tang lễ, mọi người chỉ nghe tiếng khóc, khóc, khóc và khóc của Mimi, Windy và bọn người hầu. Dragon và Dolphin cũng bồi hồi xúc động. Chỉ riêng Angel bây giờ là một cái xác k hồn, k hơn k kém với một tảng băng khổng lồ trong cái nóng của mặt trời. Cô hoàn toàn k còn cảm giác đau đớn nữa, người thân của cô sẽ ra đi như thế này hay sao? Một ý tưởng lóe lên trong đầu cô khi t/g thấy một nụ cười bí ẩn từ miệng cô
Tại nơi giam giữ những người còn lại
HUHU……. HUHU…..HUHU…HUHUHUUU
Tiếng khóc đến xé lòng của các cô gái, bên cạnh đó sự đau thương, câm tức của các chàng trai. Họ k gờ người ra đi đầu tiên lại là cha mẹ, người cho chúng cuộc sống thứ hai, người mà họ yêu hơn cả mạng sống của mình. Chữ hiếu chưa trả xong
Đến trang: