XtGem Forum catalog
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Lấp Đầy Khoảng Trống

Lấp Đầy Khoảng Trống



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
thấy rất khó chịu và tức giận. Diana anh xin lỗi! Vòng tay ôm cổ anh, cô khẽ nói: -Đừng xin lỗi em! Vòng tay Eric kéo cô vào lòng. Giây phút này đây khiến anh cảm thấy thật yên bình. K phải là cái ôm hời hợt như khi ở cạnh Ginny, nó là cái ôm ấm áp, như muốn lấp đầy khoảng trống trong tim anh.

CHƯƠNG 24.2:

Ánh sáng đã bắt đầu lan tỏa, xua đi sự mờ ảo của sương. Cửa của những cánh lều màu rều cũng bắt đầu đc mở. Đám học sinh kéo nhau về phía bờ của con thác, thoải mái rửa mặt, cười đùa. K 1 ai để ý đến 2 thân ảnh đang ngồi tựa vai nhau tại 1 tảng đá cách đó k xa lắm. Ginny đầu trùm 1 chiếc khăn cố che cái mảng da đầu k 1 cọng tóc. Hàng chân mày đc kẻ chì thật đậm, giấu đi việc k còn 1 sợi lông. Gương mặt hằm hằm đầy tức tối bước đến bên dòng nước.

Cô ta thô bạo đẩy tất cả học sinh đang chắn trước mặt mình ngã nhào ra đất. K 1 câu xin lỗi, Ginny chỉ hiên ngang làm việc mình muốn. Thù này cô ta ắt sẽ trả. Nhưng người mưu mô như Ginny rốt cuộc vẫn bị tức giận và thù hận che mờ lí trí. Kết quả chính là việc Herra “lỡ tay” đẩy cô ta lộn nhào xuống dòng nước trong veo, mát lạnh kia. Nhưng điều k ngờ nhất chính là việc con mụ Ginny ấy đã nhanh chóng kéo theo 1 nạn nhân xấu số.

-Angela!-Taylor hoảng hốt kêu lên khi đôi tay Anglela như cánh bướm đập trong k trung trước khi tiếp xúc với mặt nước. Đôi tay cậu đưa ra nhưng k kịp giữ lại.

Ầm

Bọt nước văng tung tóe, nhìu người la toáng lên khi 2 cô gái vẫy vũng trong nước. Tiếng la lối làm kinh động đến 2 người nào đó. Eric và Diana vội vã chạy tới. Mọi người tự động tránh ra cho 2 người đến chỗ hiện trường. Taylor đã lao thẳng xuống nước để kéo Angela lên. Còn Ginny, người ta chỉ đứng nhìn.

Thấy Eric có ý định lao xuống cứu cô ta, Diana siết chặt tay anh, mắt vẫn nhìn về thân hình đang vùng vẫy. Giọng nói cô k lạnh cũng k nóng, đều đều: -Harry! Chỉ 1 từ, Harry lập tức phóng xuống nước kéo con cáo Ginny Clanne lên bờ trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Nhìn Ginny đang ho sặc sụa dưới chân mình, ánh mắt vô cảm của cô chiếu xuống, giọng nói nhẹ vang lên: -Lần sau nhớ cận thận hơn. K có lần thứ 2 đâu! Nói rồi cô quay người bước đi, bỏ mặc đằng sau 1 ánh mắt hằn học, vằn tia tức giận nhìn theo bóng dáng cô. …………………………………..

Hàng mi dày, cong cong của Violet khẽ chớp. Tay cô có cảm giác rất ấm. Đôi mắt dần mở ra, hình ảnh trần lều đập vào mắt cô. Quay đầu sang 1 bên, cô nhìn thấy mái tóc quen thuộc của Ryan đang đè lên tay cô. K gọi anh, cô vẫn im lặng nhìn gương mặt đang ngủ kia. 1 cảm giác thân thuộc lại hiện về trong cô.

Cô cũng đã từng nhìn Danniel như thế này. Mỗi lần cô bệnh, y như rằng khi cô mở mắt, gương mặt của anh ấy đều xuất hiện trước mắt cô. Tay anh đã nắm thật chặt bàn tay nhỏ của cô như Ryan lúc này đây. Có đôi lúc, anh lại ngủ quên, đến khi giật mình tỉnh giấc thì lại mỉm cười với cô thật dịu dàng. Những lúc như thế, Violet lại cảm thấy tim mình lỗi nhịp.

Mi mắt cô khẽ chớp, hình ảnh ấy trôi xa. Gương mặt anh trôi xa dần. Nụ cười dịu ngọt như nắng ấm kia cũng tan vào hư không. Violet lun mỉm cười với Diana bởi nhìn vào cậu ấy, cô lại thấy Danniel như đang ở trước mặt mình. Khẽ cười, tay cô vô thức chạm vào mái tóc mềm kia. 1 cảm giác kỳ lạ khẽ lướt qua tim cô. Ryan giật mình thức giấc.

Mắt anh khẽ chớp, Ryan ngồi dậy nhìn Violet hỏi: -Em k sao chứ? Có khát k? Violet vẫn im lặng. Cô chỉ nhẹ gật đầu. Ryan đưa cho cô 1 cốc nước lọc, nhẹ nâng cô dậy, anh nói: -Có còn mệt k? Anh kêu Diana cho em nhé! Violet chỉ chậm rãi uống cạn ly nước. Nhìn Ryan, cô nhẹ nói: -Em đã nói những gì? Ryan k nhìn vào mắt cô, anh chỉ nói: -Em muốn nói đến tối hôm qua? Cô gật đầu. Anh lại đáp, giọng nói nhẹ bẫng: -Em gọi tên Danniel và nói rằng em iu cậu ta.

Violet cúi đầu. Tay cô nắm chặt sợi dây chuyền trước cổ. Chiếc nhẫn kim loại bị ghì chặt trong tay cô. Cả 2 im lặng. 1 lúc sau, Violet lên tiếng, giọng nói đượm buồn: -Em xin lỗi! Ryan ngạc nhiên nhìn cô, anh hỏi: -Sao em lại xin lỗi? -Vì đã làm phiền anh như thế. Ryan nhẹ cười.

“Thì ra cô ấy chỉ xem mình như 1 người bạn thôi sao?”

Anh đứng dậy, bước về phía cửa lều: -Anh đi gọi Diana. Chợt, Violet lại nói: -Em xin lỗi vì đã làm tổn thương anh! Ryan đứng lại, anh xoay người nhìn cô, ánh mắt dịu dàng: -Đừng xin lỗi anh! Anh tự nguyện tổn thương vì em. Ánh mắt Violet long lanh nhìn anh: -Anh thật sự iu em sao? Ryan bước đến bên cô, cúi người đối mặt với cô: -Anh biết em k tin tình cảm của anh. Nhưng anh hứa, sẽ k để bị tổn thương. Cho anh đc quan tâm em là đủ. Violet choàng tay qua cổ, áp đầu vào lồng ngực anh, cô khẽ nói: -Anh là đồ ngốc! Nâng mặt cô đối diện với mình, anh hôn cô. 1 nụ hôn rất nhẹ. Buông cô ra, anh mỉm cười: -Ừ! Anh là đồ ngốc. Vì em! Violet hơi đỏ mặt, cô nói: -Cám ơn anh! Vì đã ở bên cạnh em. Xoa đầu cô, anh đứng dậy: -K có gì! Đó là nghĩ vụ của anh. Nháy mắt với cô, anh bước đi. Để lại 1 mình Violet với những suy nghĩ rối tung.

Danniel cũng đã từng nói sẽ k làm cô bị tổn thương. Đã từng nói sẽ lun quan tâm, chăm sóc cô. Đã từng! Rốt cuộc cũng chỉ là đã từng mà thôi. 1 giọt nước mặt nhẹ rơi. Violet càng siết chặt chiếc nhẫn trên cổ mình hơn. Ngày anh ra đi, chiếc nhẫn vẫn đc đeo trên bàn tay từng nắm tay cô rất chặt. Cô vẫn nhớ, đó là 1 ngày đông giá lạnh.

1 mùa đông nữa đến, đó cũng là lúc người cô iu nhất mãi mãi rời xa cô. Giống như 1 cô bé mất đi điểm tựa. Violet bơ vơ và lạc lõng. Nhìn anh nằm đó trong chiếc quan tài trắng, gương mặt yên bình tựa như đang ngủ. Sắc hoa Forget me not u buồn phủ ngập k gian. Cả 1 ngọn đồi phủ tuyết rực 1 sắc tím não nề.

Nước mắt! Mặn đắng đầy phũ phàng chính là minh chứng hùng hồn nhất cho cô thấy, mùa đông như dài thêm. Đôi tay cô giá lạnh. K còn vòng tay ôm lấy cô. Cũng k còn nụ hôn nhẹ dành cho cô mỗi sớm tinh mơ. Để rồi cô trở về nhà, mong sao đây chỉ là 1 giấc mơ. Sớm mai khi thức giấc, hình dáng quen thuộc của Danniel sẽ lại xuất hiện trước nhà cô. Nhưng thật tiếc là k. Mất hết rồi!

Như những bọt xà phòng long lanh, xinh đẹp. Kỉ niệm cùng tình iu của cô vỡ nát. Cuộc sống quanh cô lại trở thành 1 màu đen u tối k lối thoát. K quan tâm đến bất kỳ ai kể cả bản thân. Cô để mình chìm ngập trong những kỷ niệm và lại bật khóc khi nhận ra tất cả đã hết. Khi cô đau khổ nhất, khi cô cảm thấy cuộc sống đã trở nên vô nghĩa khi k có Danniel, Diana đến bên cô.

Cậu ấy mở toang cánh cửa, để cho ánh sáng trà ngập vào căn phòng. Đôi tay Diana đưa ra, kéo cô khỏi vực thẳm của tuyệt vọng, dạy cô bước tiếp trên con đường của mình. Cũng như cô, Diana mất đi người em, Billy, chỗ dựa của cô ấy cũng bỏ đi. 2 cô gái với những khoảng trống trong tim lại tiếp tục sống, tiếp tục hy vọng.

Quá khứ vẫn mãi là quá khứ, hiện tại mãi là hiện tại và tương lại vẫn mãi là tương lại. K ngừng hy vọng cũng k ngừng bước đi dù có thế nào, Violet tự biến mình thành hôm nay. Nhờ Diana, cô biết rằng dẫu thế nào, vẫn còn những người khác iu thương cô. Lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt mình, Violet ngước mắt nhìn Diana.

Diana cúi xuống, vòng tay ôm lấy cô, Violet mỉm cười nói: -Mình sẽ mạnh mẽ để bước tiếp quãng đường còn lại. Diana cũng nhẹ nói: -Dù thế nào, mình và mọi người cũng sẽ mãi bên cạnh cậu. Công chúa nhỏ! Violet bật cười giọng cười run run.

“Công chúa nhỏ! Anh sẽ mãi ở bên em nhé!”

“Danniel! Em nhất định sẽ k gục ngã. Sẽ có lúc em bắt kịp anh. Hãy chờ em!”

CHƯƠNG 25.1: NGƯỜI LẠ Ở MAIN

Chiếc điện thoại bật nắp màu trắng rung lên trong túi áo của Diana, cô rút nhanh liếc mắt nhìn màn hình.

Danson is calling

Eric bước đến bên cô, anh gọi: -Diana đi thôi! Đến giờ rồi đấy! Cô nhìn anh mỉm cười: -Em biết rồi! Đợi em 1 tí. Đợi bóng dáng của Eric đi khuất, Diana mới bắt máy giọng nói nhẹ nhàng vang lên: -Chồng iu! Em nghe đây. ………………………….

Chiếc xe lại 1 lần nữa lăn bánh, bỏ lại phía sau cánh rừng phong ngập sắc đỏ. Trước khi đi, Diana đã kịp cùng Eric chụp lại 1 bức hình trong khung cảnh những chiếc lá rơi rụng trong gió. K ngồi với Billy, lần này cô ngồi cạnh Eric. Tay k ngừng bấm bấm chiếc điện thoại của anh và của cô. Nhìn cô, anh nhẹ hỏi: -Em làm gì thế? -Trước hết muốn quên đi người ta thì tốt nhất đừng nên khư khư giữ lấy hình ảnh của người ta bên mình. Eric nheo mắt nhìn cô, anh lại hỏi: -Em xóa hình trong máy anh à? Gật đầu lơ đãng cô thản nhiên nói: -Yep!

10′ sau, vứt trả cho anh chiếc điện thoại cô mỉm cười bước lên chỗ Ina và Herra, bỏ lại sau lưng câu nói: -Xem đi! Eric ngước nhìn bóng cô rồi bật máy điện thoại. Bức hình 2 người đứng ở công viên dưới những quả bong bóng bay cao hiện lên trước mắt anh. Vào thư mục hình ảnh, toàn bộ hình của Ginny đều biến mất. Trong đó chỉ còn lại hình cô và anh mà thôi. Khẽ nhếch môi cười, Eric cảm thấy thích thú.

Trở lại với nữ hoàng Diana, cô thì thầm với Billy: -Anh Danson đã gọi cho em. Anh ấy sẽ đón chúng ta ở khách sạn. -Rồi sao? Anh Ricky có về k? -Có! Anh ấy về cùng chị Kristen. Nghe nói 2 người họ vừa đi du lịch từ Việt Nam và Nhật Bản về. Lần này em nhất định phải đòi quà mới đc. Billy quay sang liếc nhìn cô, anh nói: -Rốt cuộc thì em muốn nói với anh chuyện gì đây? Đừng có vòng vo nữa. Diana cười xòa ôm lấy tay anh, mắt long lanh mở to: -Anh! 2 năm trước em có lấy khuôn mặt của Danson, giả làm Shin để lừa 1 người. Billy nheo mắt, anh trầm giọng: -Kể anh nghe rõ xem nào! Cô nhẹ nói, k hề có chút gì là hối hận cả: -Là vầy! Con nhỏ Ginny là kẻ khiến tên Richard đâm chết Shin. Mà cô ta lại iu thằng nhóc. Nên em giả làm thằng nhóc cưa đổ cô ta. Em cho cô ta nhìn thấy gương mặt thật của Shin nhưng mà gương mặt đó lại đc Herra hóa trang thành Danson. -Vậy nên em muốn nói là Danson bị hiều lầm là Prince D chứ gì? Diana gật đầu như gà mổ thóc.

Billy cốc đầu cô, anh nói: -Snow ơi là Snow! Em thật là….. Vậy bây giờ em muốn anh diễn cùng em chứ gì? Giả vờ trước Ginny rằng Danson là Prince D đúng chưa? Diana xoa xoa cái đầu bị anh đánh, cô cười toe toét cọ cọ đầu vào tay anh: -Đúng vậy! Chỉ có anh là hiểu em nhất. Nhéo chóp mũi cô, anh mỉm cười: -Anh k hỉu em thì ai hỉu hả nhóc con! Jackson chồm người xuống chỗ 2 anh em cười toe toét: -Có anh nữa đây! Anh cũng hỉu em. Diana phì cười: -Xì! Anh lo mà làm cho tốt nhiệm vụ của mình đi. Jackson ngơ ngác hỏi: -Nhiệm vụ? Nhéo 1 bên tai của anh, cô nói: -Mau kiếm chị dâu cho em đi! Jackson cười, anh xoa đầu cô: -Em cứ yên tâm, anh nhất định sẽ tìm cho em 1 chị dâu hoàn hảo trong thời gian sớm nhất.

Chợt Ryan chen vào: -Diana! Jackson là anh trai em à? Diana mỉm cười: -Ừ! À anh Ryan cho em mượn Violet 1 chút. Lát sẽ trả lại cho anh ngay. Violet nhăn mặt nói: -Tớ mún đi hay k là quyền của tớ, mắc gì phải mượn anh ấy chứ! Kéo tay cô bạn ngồi xuống cạnh mình, Diana cất tiếng: -E hèm! Mời các anh chị học sinh mới của em và cả anh Taylor kia nữa vui lòng tập trung lại đây. Cả đám lại bu đến bên chỗ của Diana. Liếc nhìn Ryan, Angela và Eric đang tò mò nhìn về phía họ, Diana kéo tất cả mọi người sát lại gần mình hơn, thì thầm: -Mọi người nghe đây, ở Main sẽ có 1 người đợi chúng ta. Nếu khi gặp người đó mà Ginny kêu lên là Prince D thì mọi người cũng phải giả vờ như đó là sự thật nhá. Tất cả đều trợn tròn mắt trừ Billy, hét lên: -Cái gì? Violet run run nói: -Anh ấy chết rồi mà! Diana khổ sở nói: -Đúng vậy! Nhưng khổ cái mình từng lấy gương mặt của người khác ra giả làm Prince D để trêu Ginny. Nên mong mọi người đừng để lộ việc người đó k phải là Prince D thật nhé. Harry cười cười nói: -À! Anh nhớ rồi. Vụ này hình như xảy ra hồi 2 năm trước ấy nhỉ? Taylor cũng xoa cằm nói: -Em nhớ k lầm thì cậu ấy đá Ginny rất nhân từ. Jackson mặt ngơ ngác như bò đeo nơ trông đến tội, lên tiếng: -Ơ! Chuyện gì vậy? Sao tôi k biết. Taylor vỗ vai anh trai, nói giọng thông cảm: -Anh à! Thật tiếc cho anh lúc đó đang bận khám phá miền đất mới nên k biết công chúa của anh đã làm gì. Herra hất mặt lên trời: -Tất cả cũng nhờ công lao hóa trang cực đỉnh của em đây đấy nhá. Cả đám lại nhao lên, đồng thanh nói: -Thôi! Cho tôi xin. Ina lên tiếng: -Vậy cứ làm như em nói. Nếu cô ta hỏi quan hệ của chúng ta với người đó thì làm sao? Diana thản nhiên nói: -Thấy cô ta gọi người đó là Prince D thì mọi người chỉ cần phản ứng như thể điều đó hoàn toàn là bất ngờ. Cứ tỏ ra là k hề hay biết người đó là Prince D. Mars lên tiếng: -Vậy em thì sao? Billy trả lời thay cho cô: -Anh và Diana sẽ tự nhiên như quen biết người đó. Vốn dĩ tụi anh cũng thân thiết với người đó nên k thể làm ngơ đc. Violet hiếu kỳ hỏi: -Rốt cuộc đó là ai vậy? Có quan hệ gì với 2 người. Diana nháy mắt: -Đến lúc gặp sẽ biết! Thế nhé! Nhớ đó nha! Diana khẽ cười, nụ cười đầy bí ẩn. Cuộc điện thoại ấy, cô đã sắp xếp tất cả. Chỉ cần trông chờ vào tài diễn xuất của mỗi người mà thôi.

-Chồng iu! Em nghe đây. Bên kia, giọng nam đầy phóng khoáng vang lên: -Vợ iu à! Anh nhớ em quá! -Anh làm ơn cho em xin cái. Nghe ghê rợn quá! Người bên kia bật cười: -Snow iu quí của anh! Anh nghe cậu em nói là em sắp đến Main du lịch phải k? -Anh à! Trường em chứ k phải em. -Ok ok! K quan trọng. Anh nghe mẹ nói cả Billy cũng về phải k? -Yep! Mà sao? Anh Ricky có ở đấy k anh? -Có có! Cả đại tẩu của anh nữa. Diana hớn hở, hét lên: -What? Chị Kristen á? Bên kia, giọng nói thểu não vang lên: -Vợ iu! Em k cần tra tấn lỗ tai anh thảm thiết thế đâu. Diana bật cười cô vội nói: -Sorry anh! Tại em vui quá. Mong chồng iu đây tha lỗi! Bên kia lại nói: -K có gì! Mà Billy có đó k? -K! Anh hỏi chi vậy? -Anh sợ nó nghe thấy chắc bóp cổ anh quá! Diana thản nhiên nói: -Xì! Anh k phải lo. Nghe nè, em có chuyện mún nhờ anh. -Ok! Vợ iu dấu cứ nói! ……………………………………………. CHƯƠNG 25.2:

Đoàn xe dừng lại trước 1 khách sạn, đám học sinh bước xuống, giáo viên đi đầu nói: -Đây là điểm dừng chân cuối cùng của các em. Vào nhận phòng, cứ 2 người 1 phòng theo nhóm nhé. Nào nào tất cả đi thôi. Mọi người háo hức, chộn rộn kéo nhanh vào trong theo nhóm của mình, chỉ riêng nhóm của Diana và Herra vẫn đứng lại. Mars hỏi: -Chúng ta k vào sao? Diana lên tiếng, cặp kính mát màu nâu che nửa khuôn mặt khiến cô trở nên ung dung, bình thản đến lạ thường. Ginny khó chịu gắt lên: -Này! Cô có nghe gì k đấy. Đi thôi! Billy liếc nhìn cô ta, lạnh nhạt nói: -Im miệng! Ở Billy có cái gì đó khiến Ginny phải kiêng nể. Lời anh ta nói, cô k thể k tuân theo. Ina cũng lên tiếng: -Hay là mang đồ vào trước. Diana lúc này mới chậm rãi lên tiếng: -K cần! Em muốn giới thiệu với tất cả 1 người.

Chiếc Lamborghini Spyder màu xanh lá dừng lại gần họ, chàng trai đeo kính râm từ trên xe bước xuống. Mặc trên người chiếc quần kaki trắng, 1 chiếc áo dài tay mỏng màu xanh trời. Mái tóc màu sợi day đc cắt tỉa đầy kiểu cách cùng chiếc khuyên nhỏ đính đá đen lấp lánh trong nắng. Anh bước đến bên cạnh họ, gỡ mắt kính, gương mặt chàng trai hiện rõ.

Đúng như Diana đã dự đoán, Ginny Clanne la lên: -Prince D! Eric và Ryan trợn mắt nhìn cô ta rồi quay sang người trước mặt. Chàng trai k thèm để ý đến cô ta, anh mỉm cười, ôm lấy Diana, nói: -Vợ iu! Billy mặt tối lại, anh nói: -Danson! Em đã bảo anh đừng gọi Snow của em là vợ cơ mà! Buông Diana ra, anh chàng vừa đc gọi là Danson quay sang Billy mỉm cười: -Thôi nào! Chẳng phải Snow cũng hay gọi em là chồng iu còn gì. Ghen tỵ gì với anh cơ chứ. -Em k thích! Diana mỉm cười kéo tay Danson

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Lấp Đầy Khoảng Trống

Gái xinh bikini hồng gợi cảm - hot girl bikini sexy

Hé lộ đoạn trailer thứ 2 của Kokoro ga Sakebitagatterun Da

Gái xinh bikini hồng gợi cảm - hot girl bikini sexy

Những hot girl xinh đẹp và nổi nhất Nha Trang

Gái xinh bikini hồng gợi cảm - hot girl bikini sexy

Những hot girl xinh đẹp và nổi nhất Nha Trang

TAG: