watch sexy videos at nza-vids!
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Hotgirls Siêu Quậy

Hotgirls Siêu Quậy



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:
sau khi cùng Khánh và Minh đặt khay thức ăn xuống bàn nhìn ba nhỏ.- Em… – Kim ấp úng.- Tôi hỏi: Cô đang làm cái quái gì vậy?


– Thiên quát làm tất cả mọi người trong canteen sững sờ nhìn anh. Người được gọi là hotboy lạnh lùng, ít nói, không bao giờ can thiệp vào chuyện người khác, cũng chẳng bao giờ lớn tiếng mà hôm nay lại như thế này.- E…em…em đang… – Nhỏ lắp bắp sợ sệt.- Ba cô ăn gan trời à? – Minh nhíu mày.- Tụi…em….


– Thy nhìn ba tên con trai trước mặt một cách trân trối.- Bỏ tay ra để anh xem nào Vi? Có đau lắm không? – Minh nhẹ nhàng đi đến bên cô em gái mà vuốt ve nhằm làm dịu đi cơn thịnh nộ đang sội sục trong con người nhỏ nhắn kia.- …


- Vi không trả lời, tay cũng buông thong để lộ ra một bên má đỏ tấy và còn in hằn rõ dấu năm ngón tay.- Em… – Minh sững người.- Anh… – Vi thốt lên một từ rồi sau đó mặt mũi hằm hằm đi thấy rõ. Minh vội vã ôm lấy thân ghình bé nhỏ kia mà thì thầm: “Anh sẽ lo ổn thoã. Em không cần phải động tay động chân gì đâu. Đừng như thế chứ. Em đừng quên anh đã từng nói ai mà động vào em thì anh sẽ khiến người đó sống không bằng chết!”- … – Vi vẫn im lặng nhưng cơ thể dường như đã được thả lỏng đôi phần.

- Bảo Ngân! Cô bước ra đây cho tôi!!! – Minh quát to và nhìn vào đám đông đang hỗn loạn vì những gì vừa được chứng kiến.- Em…đây! – Bảo Ngân rụt rè bước ra.- Cô có biết cô đã phạm phải sai lầm gì không? – Minh hỏi, mặt lạnh tanh đến mức 00.- Em…thật ra…thì… – Nhỏ ta ấp úng mãi chẳng nói thành câu.- Ai cho cô đụng vào Bảo Vi? – Minh quát. Tuy là một người anh hay trêu ghẹo đứa em gái khiến nhỏ nổi điên không ít lần nhưng ẩn sâu trong đó là một tình yêu thương vô bờ bến dành cho người em gái vốn bất hạnh từ nhỏ. Từ lâu, trong lòng anh luôn có một lời thề là phải bảo vệ em mình đến cùng dầu có ra sao đi nữa.

- Anh…em thật sự…không làm gì hết mà! – Nhỏ cố gắng nói.- Không làm? Thế cái gì đây? Chính tôi tận mắt thấy cô tát em gái tôi mà cô còn bảo không có gì sao? – Minh tức điên người, tay chỉ vào dấu năm ngón tay trên mặt Vi.- Em…gái anh? – Bảo Ngân nhắc lại khó khăn trong sự ngạc nhiên của toàn thảy học sinh trong canteen.- Phải…Vi và An là em gái của tôi với Minh. Có gì không? Cô có biết cái giá phải trả khi động vào hai đứa nó là gì không hả? – Thiên im lặng nãy giờ cũng cất tiếng nói.

- Tụi em…không…không cố ý!- Không cố ý? Cô gây sự mà bảo không cố ý sao? Cô tưởng tôi mù chắc?- … – Ba con nhỏ điếng người không dám trả lời.- Ba cô cứ đợi đó. Chuyện hôm nay tôi sẽ giải quyết sau! – Minh liếc hai nhỏ sắc lém rồi ngồi xuống bàn ăn.- Hừ… – Thiên cũng kéo hai đứa em ngồi xuống với đống thức ăn. Ba con nhỏ biết thân biết phận, ở lại thêm có nước tự giết chết mình nên lánh đi sớm. Còn hai đứa nó sau khi thấy đồ ăn thơm lừng cũng quên bặt chuyện lúc nãy mà lao vào mà “thu phục nhanh, tiêu diệt gọn”.

Chốc sau, Thảo Anh và hắn cũng bước vào. Thảo Anh hỏi: – Này…vừa nãy có chuyện gì phải không?Mình nghe nhiêu lời bàn tán lắm.- Không có gì đâu. Chuyện nhỏ ấy mà. – Nó trả lời vô tư.- Ừm…phải đó! – Vi gật đầu hạnh phúc khi trên tay cầm cái nĩa có miếng bít tết thơm lừng cho vào miệng.- Này…cô ăn từ từ thôi. Kẻo nghẹn nữa lại khổ cho tụi này. Ăn còn hơn cả heo ấy chứ! – Khánh móc Vi.- Anh nói cái gì? – Vi trợn mắt lên nhìn Khánh, hai má phồng lên đáng yêu cực làm ai đó thoáng chốc đỏ mặt vì vẻ đẹp của nhỏ nhưng lại lấp liếm bằng những lời nói:- Tôi…nói cô là heo đấy! Thì sao nào?- Hừ…coi như lần này tôi thua anh! Không tranh chấp nữa.


– Vi hất mặt quay đi tiếp tục công việc vĩ đại.***Trận 4: Khánh Thắng Bảo Vi 1-3***Thấy Vi thế thì Khánh cũng chả đá động vì nếu tiếp tục thì chắc mặt tên này đỏ hơn cà chua luôn quá. Thiên nhìn ba cô gái một chút rồi lên tiếng:- Hôm nay là ngày ba đứa tụ hội, không lẽ không tính lên kế hoạch gì để ăn mừng hả? – Thiên gợi ý và ngay sau đó là nhận được một cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của Minh.Thiên chạm thấy ánh mắt đó thì cười đểu: “Đừng có trách tao. Vì tao là một người anh tốt nên dĩ nhiên là luôn phải cho em mình giải trí những lúc có thế chứ?”“Cái gì á? Mày mà tốt thì tao còn hơn cả thế nữa. Tao biết tỏng kế hoạch của mày rồi. Mày tính rủ ba đứa nó đi rồi chuồn mất, bỏ lại cho tao chứ gì? Bạn bè thế đấy thằng quỉ!” Minh lườm nguýt đến mức mà đầu Thiên chuẩn bị bén lửa.“Haha…mày biết rồi thì tiếc thật!” Thiên lắc đầu tiếc nuối.“Mày…” Minh trợn mắt nhìn Thiên.

Nó nhìn hai ông anh mình đang lườm nguýt nhau đến mức toé lửa thì thở dài. Nó hiểu cái suy nghĩ trong đầu hai ông anh này là gì mà. Vi khi nghe Thiên nhắc tới việc đi chơi thì tía lia cái mồm:- Hay đấy anh. Em thích cái ý kiến này của anh đó. Thế mọi người nghĩ xem tối nay nên đi đâu?- Ừm…đi ăn nhé? – Minh cố gắng vớt vát chút. Đi ăn còn đỡ chứ mà đi bar thì…ôi thôi!- Không, chẳng vui. – Vi lắc đầu.- Đi bar đi. Chỗ đó là vui nhất!


– Thảo Anh nháy mắt làm cho Minh té ghế.- Cái…gì cơ chứ? Không! Đừng có đi bar. – Minh phản đối kịch liệt.- Tại sao? – Vi nhìn Minh bằng ánh mắt lưng tròng.- Ờ thì…“Tink…”Điện thoại nó báo có tin nhắn. Nó lật đật lấy ra xem. Một dòng tin ngắn ngủi với đôi ba chữ cũng khiến nó cảm thấy vui vẻ hẳn lên. .Nó quay sang nhìn Vi đang năn nỉ ỉ ôi Minh thì nói:- Tối nay chắc không đi bar được đâu Vi!- Tại sao?

– Vi khóc lóc.- Phải phải. Không đi! – Minh gât đầu lia lịa.- Anh im đi! – Vi tức.- … – Minh im re, không dám nói gì nữa luôn.- Nhưng An ơi, sao lại không đi được? – Thảo Anh cũng hỏi.- Xem đi! – Nó thảy cho hai con bạn cái điện thoại.- Ơ… – Hai đứa kia chộp lấy cái điện thoại rồi coi.- Á…thật chứ trời? – Vi hét toáng lên.- Ôi trời ơi…Á… – Thảo Anh nhảy cẫng lên.

- Thôi nào…bình tĩnh. Làm gì mà kích động thế? – Nó đứng dậy nhấn hai con bạn ngồi xuống.- Thế thì chừng nào chứng ta sẽ đi? – Vi hào hứng.- Chắc 9g tối nay có mặt là được rồi. – Nó nhẹ nhàng đáp.- Thế là tối nay luôn á? – Thảo Anh vui sướng.

- Ừ…tới giờ, tao với Vi sang đón mày cùng đi! – Nó cười tươi làm ai đó lại thêm một lần nữa chệch nhịp đập ngay tim.- Ừ…vui quá. – Thảo Anh gật đầu, cười tít cả mắt.- Này…chuyện gì vậy? – Khánh tò mò chen ngang.- Liên quan đến anh à? Cái đồ nhiều chuyện! – Vi cau mày nói Khánh làm anh chàng tức phát điên.- Này này…tôi làm gì cô?- Thôi…cho tôi xin can! – Nó chen ngang cuộc cãi vã.- Chẳng có chuyện gì quan trọng đâu Khánh. Tụi này đi đón môt người quen mới về nước thôi. Chắc chắn người ngày sẽ đem lại một bất ngờ lớn cho cậu với Đăng đó! – Thảo Anh nháy m,ắt tinh nghịch.- Thế còn hai tên kia thì sao? – Hằn chỉ tay vào Thiên và Minh.- Hì…hai người đó thì không sao đâu. Minh…em khuyên anh nên chỉnh đốn lại mình trước đi, kẻo không…rắc rồi là…em không can thiệp vào giúp anh được đâu! – Vi nói mập mờ làm Minh khó hiểu.- Là sao? – Minh nhíu mày.- Cô nói chuyện khó hiểu quá!

– Khánh hùa theo.- Anh không cần biết. – Vi cau mày với Khánh.- Ờ…thì thôi! – Khánh lè lưỡi.- Haizz…Minh ơi Minh…không hiểu ý tụi nó à? – Thiên lắc đầu. Sao hôm nay thằng bạn anh lại “ngu bất thình lình” thế này?- Nói năng thế ai mà hiêu cho nổi! – Minh tức.- Làm gì ghê thế? Ý tụi nó là “vợ” mày sắp về đấy anh bạn ạ!


Lo mà chỉnh đốn đi. Cứ như thế này mày không bị cô ấy phanh thây tao thấy hơi lạ.- Mày chị khéo…đoán mò thôi! Cô ấy ở tít mù tại Anh chạy show khắp nơi thì lấy đâu ra thời gian mà về đây! – Minh rùng rợn khi nghe Thiên nhắc tới từ “vợ”. – Mày thử hỏi xem phải không? – Thiên hất mặt về phía tụi nó.

- Này…không phải chứ? – Minh nghi ngờ.- Ờ…đúng đó. Em chắc chị ấy không bỏ qua cho anh đâu. Để xem chị ấy xử anh thế nào! – Vi cười nham hiểm.- Này…em…đừng có có bán đứng anh mình thế chứ! – Minh điên.- Này…anh mà nổi nóng với em thử xem!


– Vi nghênh mặt.- Ơ…thôi mà…bớt giận em gái “yêu quý, dễ thương, đáng yêu, xinh đẹp” của anh. Em mà nổi nóng thì sẽ mau già và xấu lắm đấy. Em thấy đó, anh rất thương em mà. Vì vậy nể tình anh…đừng nói cho cô ấy biết cái gì hết nhá! – Minh nịnh nọt.- Muộn rồi anh ơi…chị ấy biết tất đấy. Anh đừng nghĩ qua mặt được chị ấy. Chị ấy luôn cho người theo sát anh 24/24 đó. Tất cả mọi thứ anh làm, anh đi đâu hay cùng ai chị ấy đều nắm rõ trong lòng bàn tay.


– Thảo Anh xen ngang.- Gì chứ? – Minh hét.- … – Ba đứa nó không nói gì, chỉ nhún vai tỏ vẻ đó là sự thật.- Ôi trời ơi…làm sao bây giờ? – Minh ôm đầu.- Này…mấy người nãy giờ đang nói về ai vậy? – Hắn huých tay Thiên hỏi.- “Vợ” của thằng Minh! – Thiên trả lời, cười đầy ẩn ý.- … – Hắn nhíu mày nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu.- Nhưng người đó là ai? – Khánh nguyên một dấu hỏi to đùng trên đầu đang xoay mòng mòng.- Tới đó rồi biết! – Hắn trả lời. Khánh bó tay. Sau đó, tụi nó cùng tụi hắn kéo nhau lại vào lớp và kết thúc ngày học hôm đó. Chương 6: Người Bạn Phương Xa

Ads 10g tại sân bay“Thông báo: Chuyến bay số 11A từ thủ đô London của Anh vừa mới hạ cánh. Xin nhắc lại: Chuyến bay số 11A từ thủ đô London của Anh vừa mới hạ cánh.” Tiếng thông báo từ những chiếc loa trong sân bay vang lên.Đứng ngồi không yên, tụi nó đứa nào cũng háo hức, rạo rực trong lòng. Vì nôn nóng, tụi nó đã đến từ lúc 8g30 mặc dù biết chuyến bay tới 10g mới hạ cánh. Trên môi mỗi người không khỏi một nụ cười hạnh phúc.

Nụ cười đó rất đẹp khiến cho ai đi ngang cũng ngoái lại nhìn.Nó, một quần sóoc da bó màu đen tôn lên đôi chân dài với làn da trắng sữa cùng với chiếc áo sơ mi carô đen dài tay được xắn lên tới khuỷu có thắt lỏng một cái cavat màu đen trước cổ. Bên ngoài khoát chiếc áo gilê màu đen nốt, chân mang đôi bốt cao tới đầu gối bằng da màu đen làm chiều cao của nó được nâng lên.Vi thì vẫn với tông màu ưa thích quen thuộc. Chiếc đầm đỏ có đuôi hơi xoè, hai dây làm tôn lên bờ vai trắng và vóc dáng chuẩn của nhỏ dài tới ngang đầu gối. Chân đi đôi giầy cao gót một tấc màu trắng, tay cầm một cái túi tách nhỏ cũng màu trắng. Nhỏ tuy hơn đơn điệu nhưng vẫn nỗi bật trong dòng người tấp nập.Thảo Anh thả cho mái tóc dài xoăn nhẹ màu nâu tự do, cô nàng chỉ đơn giản với chiếc áo phông in hình ngộ nghĩnh cùng chiếc quần bò tới đầu gối và đôi giầy bata màu trắng. Nhìn Thảo Anh bây giờ cực kì đáng yêu và năng động.…Cả ba đứng chờ trong sự mong đợi.


Từ cổng sân bay từ từ bước ra một người con ngài có nét đẹp tựa như thiên thần. Cô nàng mặc chiếc đầm có màu xanh nhẹ nhàng, êm ả, chân đi đôi giầy búp bê màu trắng, mái tóc dài suông mượt tung bay trong gió đêm lạnh lẽo. Nhìn vào cô gái, ai cũng có cảm giác ấm áp và không còn cảm nhận được cái lạnh của buổi tối trời nhưng đâu ai biết được khi nhìn thẳng vào trong đôi mắt biết cười ấy là một sự lạnh lẽo đến buốt giá. Một con người được rèn luyện từ thuở nào.Co gái nhẹ nhàng kéo vali tới chỗ ba đứa nó rồi mỉm cười.


Thảo Anh hạnh phúc, nhảy chầm vào người cô gái ôm chặt cứng.- Chị…chị về rồi!- Cái con bé này, mới không gặp nhau có hai tháng mà làm như… – Cô gái cốc yêu một cái lên đầu Thảo Anh.- Nhưng em nhớ chị thật mà. Không lẽ chị không nhớ em? – Thảo Anh rưng rưng nhìn.- Con bé này! Thật là…- Haizz…em biết ngay mà. Về có phải là do nhớ em đâu. Tại xa ông anh quí hoá của Bảo Vi lâu quá nên mới mò về đây chứ gì? Hừ…không biết chị có xem em gái chị ra gì không nữa? – Thảo Anh lắc đầu.- Em…chị…


- Cô gái ấp úng, mặt đỏ lên.——————–Vương Thảo Trang (17t): Chị ruột của Thảo Anh. Là một cô gái ưa thích sự năng động nhưng cũng không kém phần duyên dáng. Gia thế thì giống với em mình. Mười sáu tuổi đã tốt nghiệp đại học Havard với hai bằng đại học trong tay và hiện tại là một trong những gương mặt tiêu biểu của công ti quản lí nghệ thuật J’D tại London. Chiều cao: 1m72, chỉ số IQ: 296/300.——————–Nó nhìn Thảo Trang đang lâm vào bước đường cùng nên nói đỡ:- Thôi mà Anh Anh, chị Trang vừa về mà đã công kích chị ấy ghê thế?- Phải đấy! An luôn là người hiểu chị nhất! – Trang hôn chụt vào má nó.

- Thôi đi chị…giờ về không hay tính ở lại với cái đám sắp tới đấy?


– Nó cười gian rồi hất mặt về phía sau cả bọn.“Rầm…rầm…”Tiếng chen chúc nhau mà chạy về chỗ tụi nó ngày một lớn. Trên tay đám người đó, ai ai cũng cầm không máy ảnh thì máy quay phim, không micro thì giấy bút.


Cả bọn tụi nó ớn lạnh sống lưng, khó khăn nuốt nước bọt một cái. Có vẻ như tụi nó đã nhận ra đám người này. Tụi đấy đích thì là đám paparazzi phiền toái. Hình như cặp kính che mặt của Thảo Trang dừng như là không phát huy tác dụng thì phải. Bằng chứng là đám phóng viên ấy vẫn nhận ra người con gái này là Jersey


– nữ minh tinh màn bạc tại Anh.Bốn cặp mắt nhìn nhau trong giây phút rồi quay người cùng chạy. Làm gì chứ ba nữ tướng của bang Killing cũng phải biết sợ chứ và thứ suy nhất có thể khiến họ sợ chính là….đám paparazzi!Tụi nó chạy ngay vào bãi đỗ xe. Nó chạy nhanh đầu tiên để lên xe trước và khởi động máy. Thảo Anh và Bảo Vi thì cắm cúi chạy, chỉ duy nhất có Trang là người đau khổ nhất. Một mặt phải chạy để bảo toàn tính mạng, mặt khác lại phải lôi theo cái vali nặng như búa tạ này nữa chứ! Khi đám paparazzi này vừa tới chỗ cái xe thì nó đã phóng nhanh ra khỏi bãi, mang theo ba người con gái với vẻ đẹp thiên thần bên trong cùng đi. Chương 7: Trở Lại – Khởi Đầu

Ads Nhà Thảo AnhNó thả “phịch” người ngồi xuống cái sofa ngoài phòng khách. Trước giờ vẫn vậy, nó rất sợ và ghét cay ghét đắng cái đám phóng viên lá cải đó. Chuyện riêng tư của người khác lúc nào cũng phải soi mói cho bằng được.


Những chuyện trên các mặt báo của các nhân vật nổi tiếng đều do họ chêm thêm vài câu. Những chuyện không có thì nói có, những chuyện có nhiều khi nói không, còn không thì cũng lâu lâu mới nói có, toàn là cái lũ chỉ lo trục lợi. Nó ngán ngẩm lắm rồi.Trong số bốn người ở đây, Bảo Vi là người ghét và căm thù lũ phóng viên ấy nhất bởi lúc nào, lũ phóng viên ấy cũng tung mấy cái scandal tình ái không có thật giữa cô và một số người nổi tiếng khác trong ngành giải trí.

Cũng bởi vì Vi mang phong cách táo bạo, quyến rũ và hơi…sexy nên trong một số lần đi ăn cùng một vài người bạn và bị đám phóng viên bắt gặp là y như rằng hôm sau trên mặt báo sẽ có cái tít nóng hổi như: “Siêu mẫu Ellie và người bạn trai mới”, hoặc dã sẽ là “Con mồi mới của siêu mẫu Ellie”.…Quay trở lại với câu chuyện. Trang mở lời trước:- Thế nào? Mệt chứ?- Tất nhiên…chị cũng biết mà còn hỏi! – Thảo Anh le lưỡi.- Rồi… – Trang cười xoà.- Mà sao chị lâu về thế? Chị bảo sẽ sang ngay cùng em mà sao tới tận hai tháng mới thấy? Chị làm gì ở Anh mà lâu vậy? – Thảo Anh phụng phịu.- Chị bận chạy show. – Trang thản nhiên.- Show gì thế chị? – Vi hỏi.

- J’D tổ chức show lưu diễn thời trang cho bộ sưu tập mới của Arlia và mời chị tham gia. Chị đã tính từ chối nhưng đích thân Arlia đến và mời và nói nếu chị không tham gia, cô ấy sẽ không tổ chức. Dù sao trong ngành này chỉ còn Arlia là hiểu và thông cảm cho chúng ta thôi. Cô ấy là một người tốt và Arlia đã dồn rất nhiều tâm huyết cho bộ sưu tập này. Chị không phá hỏng nó bởi vì biết nó quan trọng với cô ấy như thế nào. – Trang cười. – Vậy show diễn đó hoàn thành rồi hả chị? – Nó cầm ly nước trên bàn lên nhấp một

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Thương bố

Sát Phá Lang 2 việt hoá crack

Good Smile Company trình làng nendoroid Tomoyo Daidouji!

Sát Phá Lang 2 việt hoá crack

MP4: Hyakka Ryouran: Samurai Girls ss1

Sát Phá Lang 2 việt hoá crack

MP4: Hyakka Ryouran: Samurai Girls ss1

TAG: