bên đầu gối còn lại làm hắn quỳ hẳn xuống. Mình cầm ống tuýp đánh vào tay nó, cái mã tấu bay ra 1m. Mình túm tóc nó hỏi: – Phục chưa cu? – Phục cc! Mình tát vào má nó: – Tao k biết này với Yến ntn, t chỉ cần biết từ nay màytha cho nó đi.. Nó nhìn mình mặt lộ vẻ thắc mắc: – Mày là gì của nó mà ra lệnh cho tao! M: tao …tao là thầy của Yến Nó cười: – Haha. Thầy thầy cái *** mày đang tán nó thì có … Nó nhìn mình mặt lộ vẻ thắc mắc: – Mày là gì của nó mà ra lệnh cho tao! M: tao …tao là thầy của Yến Nó cười: – Haha. Thầy thầy cái *** mày đang bám theo nó thì có. Thích thì tao nhường cho. Nhưng sợ m kô muốn đổ vỏ thôi! ha ha!! Mình định phang cho nó 1 phát thì em kêu mình: – Thôi a Xun ơi, a đưa e về đi. E kô muốn nhìn thấy loại người này nữa! M ns: ukm. mình đi!! Mình nắm tay ẻm định đi về thì ..*bụp*.. Mình thiếp đi không còn biết gì nữa … Yến … Yến…á á Mình từ2 mở mắt ra. Mình lẩm bẩm hoảng hốt: tôi đang ở đâu thế này??? Yến..e có làm sao kô. Á nhức đầu quá Nhìn xung quanh không thấy ai mình ngồi dậy thấy toàn thân nhức mỏi. Sao ở đây quen thế nhỉ, hình như đã đến đây rồi. Thẫn thờ 1 hồi lâu, tiếng cửa phòng mở ra, Yến bước vào. À đúng rồi, đây là phòng của em nó. Ẻm hỏi: – A có sao không? M tl: – Không. Nhưng sao a lại ở đây? E nó: – Tối qua lúc a cầm tay e kéo đi thì A Phong cầm cây gậy đánh và đầu a nên a ngất đi! M nói: – Thằng chó! Chỉ giỏi đánh lén E nó nói tiếp: – Lúc đó a gục xuống kô biết gì nữa. Bạn a liền quay lại đá a Phong rồi đưa a đi. M ns: – Đó là Hoàng, bạn thân của a, may mà có nó, không thì… E nó cúi mặt xuống nói tiếp: – A Hoàng nói rằng giờ phải đưa a đi tới 1 chỗ nào đó để nghỉ ngơi, kô được đưa về nhà nếu kô ba mẹ a sẽ đuổi a ra khỏi nhà! M: – Chỉ có nó hiểu mình!! E nó: – E ns đưa a về nhà e, rồi e gọi cho ba mẹ xin phép cho a ở lại đây. Tuy có chút thắc mắc nhưng ba a kô nghi ngờ gì! Nhưng a đã hôn mê 1 đêm làm e lo quá!!! M: a ngủ 1 đêm rồi sao? Ba mẹ e k ns j sao?? Em: – Ba mẹ em đi ra Hà Nội từ trưa qua. 2 ngày nữa về.!! M: – Phù !!! Hèn gì À mà thằng…thằng Phong đó là sao, bạn trai e à?? Em: Dạ, đã từng, ít ra bây giờ là không!! M: – Sao em lại quen loại người đó Em: – Hôm mẹ em đi gặp cô giáo chủ nhiệm về, bị mẹ la mắng nên e đã bỏ nhà đi. Và e gặp ảnh… Rồi đi chơi!!! M: – Rồi có làm gì quá đáng không?? Mình kô là gì của e, đáng nhẽ mình kô có quyền hỏi điều đó, nhưng sao mình cứ muốn biết điều đó. Em cúi mặt nói: – Giờ e ns k a tin kô? M ns: – A tin e!! E: Sao a lại tin e? M: Nếu e ns dc lý do vì sao e tin a có thể dạy học cho e thì a sẽ nói vì sao a tin e!! E: – Em bị chuốc rượu. đêm đó xuýt nữa thì hắn … Nhưng may lúc đó tên đại ca của hắn gọi đến nên hắn phải đii.. M: – Nhưng sao tối qua hắn nói… E: Hắn chọc tức a thôi. .. Em còn thấy ngạc nhiên nữa là. M: nói như e. Thế sao tối qua em còn đến gặp hắn E: – Tại hắn đang giữ 1 món đồ của e, nhưng đến thì hắn ép e uống rượu để ra oai trước đàn em của hắn. M: Lúc đó hắn xô em… E: Hắn nói đi có việc, e níu tay nói hắn trả đồ cho em. Nhưng hắn xô em.. M hừ 1 tiếng rồi nói: – Thằng cờ hó, du côn. để a gặp lại hắn thì. À mà hắn ở đâu đến đây thế. Hắn kô phải người vùng này. E: – Hắn ở Quảng Ninh, nổi tiếng ăn chơi. Mấy bữa nay hay qua lại với mấy thằng giang hồ nửa mùa vùng này!! Mình bất ngờ về cách nc và tầm hiểu biết về lũ du côn này. M nói: – ukm. E may mắn thoát được 1 lần, nên từ nay tránh xa hắn ra. Lần sau kô may mắn thế đâu. Nghe chưa!! E nó bật khóc: – E biết e biết mà. E xl a, hôm qua nếu kô vì e thì a đã kô ntn. E cảm thấy có lỗi quá!! M cười ns: – Có gì đâu. Vì e là học trò của a mà Cả 2 đều cười, nhưng có 1 điều gì đó ẩn sau nụ cười của em. Nc với e khá lâu, mình chợt nhớ là e còn phải đi học liền ns: – Chắc e đã vất vả lo cho a đêm qua. Mà e chuẩn bị rồi đi học đi kẻo muộn. E nói: – Hôm nay khối 11 thi nghề nên em được nghỉ. M: Vậy à Rồi 2 đứa im lặng Mỗi người đuổi theo những suy nghĩ riêng của mình. Chợt em nhìn mình… Mình thì vẫn mãi nghĩ đến 1 điều gì đó không thể gọi thành tên… – A này. Hôm nay a đưa e đi chơi nha M hỏi: – E muốn đi đâu?? E: – đâu cũng được. Miễn là đi với a!! Mình thoáng ngạc nhiên vì câu nói đó của e, nhưng cũng kô mấy để ý, ns tiếp: – Ukm. để a gọi thằng Hoàng cảm ơn nó rồi mình đi.. E: – Dạ!!
Mình rút con Kp 500 r2 của mình ra gọi cho Hoàng.. – Allo! – Bác à! Hôm qua kô nhờ có bác thì…có lẽ giờ này obz đi làm khung ảnh treo bàn thờ rồi! – Anh em nói câu nớ hơi bị Phũ đó. Chú kô sao thì bác cũng mừng *Cùng tuổi cùng lớp nhưng mình thích gọi như thế các thím ạ* – ừ. Mà cái bọn đó liều thiệt. Tại mình kô có sự chuẩn bị nếu kô thì chúng nó chỉ có nhập viện.. – Ukm. Mà t nghe thằng Bon nói thằng tối qua kô phải tay vừa đâu. Phải cẩn thận. – Biết mà huynh. Mình có võ mà, mình có quyền. Hi. Mà thôi để chú đưa bạn đi chơi xíu đã nha. Hẹn mai gặp bác – ok nhớ cẩn thận đấy nhé! – ok bye! Xong, mình vào rửa cái mặt cho tỉnh. Chao ôi ngắm lại nhan sắc của mình giờ thật tệ. Sưng mủ toe tua, 1 số chỗ được em ý băng lại nên còn đỡ. Nhưng nhìn kỹ lại, thế mới ra dáng anh hùng chớ nhể.Mình đèo em trên chiếc SH 150i mà em đi hôm lần đầu 2 đứa gặp nhau. Mình cứ chạy lòng vòng chả biết đi đâu. Thôi thì cứ đi làm bát bún cho ấm cái bụng đã. Xong xuôi, mình chở e đi ..hưởng gió trời. Mình đưa e lên núi Thần Đinh (ai về Quảng Ninh Quảng Bình thì biết chỗ này). Nghe nói chỗ này vừa đẹp lại có chùa chiền, rất nhiều người đến cầu phúc cầu lộc. Đoạn 2 đứa thắp nhang cầu khấn, em nó nói gì đó rất lâu, rồi nhìn mình tủm tỉm cười. Rồi 2 đứa ra chỗ giếng thần lấy nước, nghe nói nước này tốt lắm, chữa bách bận. Mình chả tin, nếu nó chữa bệnh được thì nó cạn lâu rồi. Mình còn có slot mà lấy chắc. Nhưng em nó tin, hỳ hục la hét nhờ người ta mãi mới lấy được 1 chai C2. Thế mà e nó vui lắm các thím ạ. Mình cũng phải bật cười về sự hồn nhiên ngây thơ ấy! Các thím kô biết đâu, núi này cao lắm, phải mất cả năm trời người ta mới làm được các bậc thang để du khách tiện leo lên. Nghe nói đâu đến nghìn mấy bậc. Thực ra lúc lên có ý đếm nhưng mệt quá chả đếm nổi, lộn ngược lộn xuôi. Lúc về lại là 1 vấn đề các thím ạ. Cái sự nhí nhảnh của cô nương này đáng yêu thật đấy, nhưng đôi lúc là mầm hoạ đấy… Đoạn lấy nước xong 2 đứa đi về. E nó chạy nhanh quá nên bị trật chân, kêu la ý ới. Lại còn chảy cả nước mắt nước mũi. Trông tội lắm ạ. Mình trêu e nó: – Ngó vẻ giờ chân kô lành ngay được đâu. Thôi chỉ còn 1 cách thôi.! E nó có vẻ gật gù đáp: – Cách gì a? M: – E lăn xuống i!! E: – Ec. Vô duyên. Thấy người ta thế này còn đùa. M: – Thế biết sao giờ. để a gọi ba em điều 1 chiếc máy bay quân sự đến đón nhé!!hi E nó hứ 1 tiếng rồi giả vờ đứng dậy bước đi cà nhắc cà nhắc… Mình đùa thì đùa thế thôi, cũng chạy lại đỡ em. Nhưng giờ mà người dìu người bước thế này thì đến khuya mới về được. Lúc này e nó tỏ 1 bộ mặt nham hiểm nhìn mình rồi nói: – anh, anh cõng em nha!!hi M: wtf! E giết a đi!! E: Thế thì thôi. A về đi. Kệ em ở đây. Em không sao. A về đắp chăn bật quạt mà ngủ. Bla bla!! M: đệt! Rõ lắm chuyện. Thôi nhảy lên đi cô nương!! Nói xong e nó lên lưng mình rồi vỗ mông mình thúc đi chả khác gì cưỡi ngựa các thím ạ. Mà có phải em nó nhẹ đâu. Cả bao xi măng trên lưng chứ chả chơi.Lại còn nhún nhảy nữa chớ. Phát này về nhà là bóp cao nát lưng luôn. Nhưng các thím có tưởng tượng đc hay đã trải qua giây phút đó chưa. Lúc mình đang cõng e nó và bước xuống, e nó nghiêng đầu qua khẽ nói vào tai mình:”e thích a” và hôn vào má mình cái chụt…!! Mình thoáng sững người hơi ngượng vì cái hôn nhưng vẫn giữ vững lập trường “chưa thành tài, k trai gái” nên khẽ cười troll e nó: “trò yêu thầy là có tội đấy” E nó tiếp: “e nguyện có tội để yêu a” Mình nói: Học kô lo học đi. ở đó mà yêu đương, tui thả cô ra giờ nè Em: Nhưng em… Mình ngắt lời: – A đang giữ sức cõng e đấy nhé. Nói nữa là a kiệt sức 2 đứa lăn từ trên này xuống đó! Em nó im lặng, thoáng chút buồn. Mình đoán thế. Không ngờ e nó véo mình đau del chịu đc nhưng đành chịu các thím ạ. Lúc đó đã hơn 10h rồi. Mặt trời đã chiếu vô mặt 2 đứa rồi. đi được khoảng 20p thì về đến nơi. Phải nói rằng, mệt vãi tờ rym luôn. Cái số mình nghèo từ nhỏ nhưng chưa bao giờ làm việc gì mệt thế này. Mình thầm nghĩ: “con nhóc này, rồi ta sẽ báo thù sau. Ha ha” Ngồi và cười 1 mình như thằng điên giữa trời nắng. Lúc nhận ra điều đó thì mình kô thấy ẻm đâu nữa. Quay lưng lại thì thấy em cầm 2 chai C2 chạy đến. Thì ra nó khỏi lâu rồi mà giả vờ các thím ạ. ức đến ứa nước mũi, mình đứng phắt dậy. Buzz e rồi bước đi nhưng..đi del nổi. Ngã khuỵ xuống luôn.
Thấy mình như thế, em nó không khỏi lo lắng, liền chạy nhanh lại gần mình hỏi: “A có sao không?” M gắt: – Chưa bị cô làm cho mệt chết đây à. Lại còn giả bộ Ẻm xl m, giọng dễ thương lắm, nghe mà chả giận nổi nữa: – Tại người ta muốn tỏ tình nên mới giả vờ. Mà lúc đó còn đau thật mà! M nói: – Ngụy biện. Tỏ với chả tình. Em có biết a mệt lắm kô hử! Em: – E xl gòy, con trai gì mà giận dai hơn… Con gái nữa. M: Có mà kô tức! Em: thôi mà. Tha lỗi y, giờ e dắt anh ra xe, chở a đi ăn rồi mình đi chơi Lol nhé!! M: Hứa nhé. Nhớ đi chơi lol đấy!! Em: Rồi rồi. đứng dậy e dìu đi. Tính mình lạ thế các thím à. Như con nít vậy. Nghe đến việc đi chơi lol là mừng y như con nít được cho kẹo vậy. Em nó tinh ranh quá. Vừa mệt vừa đau, trận đòn hôm qua còn chưa khỏi đã phải chịu cả cục thịt gần 50kí đè lên vai thì ai khoẻ cho nổi. Thế là mình tu hết 2 chai c2 e nó mua lúc nãyluôn. Còn e nó có nước thánh uống rồi, cần gì c2. Đoạn ẻm chở mình đi ăn, mệt đứt hơi, có nhét được miếng nào đâu. ăn xong. Ẻm đèo mình vào quán nét quen thuộc. Dm, mới 12h trưa mà đông cmn khách thế. Chắc lũ này chờ bố mẹ ngủ trưa lẻn đi chơi đây. Chỉ còn duy nhất 1 máy. Tính 2 đứa lập 1 team mà chắc kô thể. E nó bảo mình chơi đi, e nó nhìn cũng được. Thế là mình kiếm cái ghế cho e nó ngồi phía sau xem sư phụ đánh. Nhưng sự đời nó bất công lắm các thím ơi. Cái quán net này là chốn phức tạp, con gái hầu như kô bén mảng đến đây. Chứ chưa nói đến gái đẹp như ẻm. Mấy cặp mắt cú loọc của mấy thằng thanh niên kô mấy nghiêm cứ tia vào cặp giò của e, đứa nào đứa nấy chảy giãi, chả thèm đánh nữa. Có cả mấy thằng nhóc con đang chơi đào vàng, tranh thủ lúc kéo trúng cục đá liếc qua nhìn ẻm còn nói: “ngon, nhìn chị em muốn đi tù quá” bla bla… Mình cũng kô mấy quan tâm vì mình cũng …hay như thế lắm cho nên tiếp tục đánh. Em nó cũng tiếp tục xem. Cơ mà tụi cờ hó này đâu chỉ dừng lại ở việc xem, nó thích sờ vào hiện vật mới mệt chứ. Mình nghe loáng thoáng có thằng cờ hó nói: “để anh dắt chị dâu về cho các chú” rồi nó đến gần em. Douma nó. Nó tưởng nó muốn là được đấy. Muốn dắt về thì hỏi thầy đây đã. Thằng cờ hó này làm thật các thím à. Nó đến chỗ ẻm, nghiêng người xuống nó vuốt chân của ẻm mới tức chứ. Ẻm tức quá vung cho thằng đó 1 tát, in bàn tay phật trên má nó luôn. Cho chừa cái tội… Douma nó, mình gọi nó là cờ hó quả kô sai. Nó tát lại ẻm mới đau chứ. Nghe cú tát đó xong. Mình dừng hẳn chuột. đứng phắt dậy, tay túm lấy cái ghế nhựa nhỏ 1 bên phang ngay vào đầu nó. Nó ôm đầu giãy dụa ra vẻ đau lắm *mình nghĩ thế, mình đánh nhẹ mà, cái ghế chỉ nứt nhẹ thôi* Thấy có động lũ oắt con mà thằng đó gọi là đàn em đó lao vào định đánh mình. Mình đưa cái ghế lên quát: – Thằng nào tối đây tao phang vỡ sọ!! Mấy thằng này nhát như thỏ nên chả giám lại gần . Mình kéo ẻm bước ra, đến chỗ chủ quán, vì là chỗ quen biết nên mình đưa 50k gọi là tiền đền cái ghế rồi đi ra, 2 đứa lên xe phi 1 mạch…
Mình rú ga chạy thẳng về nhà em. Trên đường 2 đứa chả nói năng gì, chỉ biết rằng em ôm mình rất chặt. Đến lúc này mình mới cảm nhận rõ cảm xúc của mình về em. Không nhẽ mình thích em? Không! Mình đã nói không trai gái mà!! Ax ax… có lẽ số trời nó định rồi chăng. Không trai thì được, nhưng nhất định phải có gái. Mình suy nghĩ nhiều lắm. Nhưng em còn việc học hành mà, yêu đương rồi còn tâm trí đâu mà học. Vả lại, mình chỉ là 1 thằng gia sư không hơn không kém. Liệu có môn đăng hộ đối với nhà em. Không. Mình không thể!!!! Mình dừng lại trước nhà em. Cởi cái mũ bảo hiểm ra, mình nói chào em rồi đi về. Em nói để em chở về nhưng mình nói muốn đi bộ thư giãn *làm bộ thế thôi, từ tối qua đến giờ, thư giãn đến giãn từng khúc ruột ra rồi* Em không muốn cản mình, nhưng biết cản cũng không được. đành chào mình rồi vào nhà. Mình đi 1 lúc chợt nhớ ra, giờ này mà về nhà ba mẹ thấy mặt mày thế này ắt sẽ đoán ra mình đánh nhau thì đuổi ra khỏi nhà thì mệt. Gì chứ nhà mình nề nếp lắm. Chị mình thì không nói làm gì. Riêng mình, ba mẹ đặt nhiều kỳ vọng lắm. Nên tất sẽ có những cách để dạy dỗ riêng. Nhớ có lần mình bị bọn trong khối vây đánh *cũng chỉ vì gái* bị đánh cho sưng đầu chảy máu. Về nhà lại ăn trận đòn nữa vì tội đi học kô lo học còn tụ tập đánh nhau. Mình có nói gì cũng đành bất lực chịu trận. Từ đó đến giờ có đánh nhau cũng che cái mặt lại, có bao giờ để obz biết mình đánh nhau đâu. “Nhưng giờ con đánh nhau là vì hiệp nghĩa mà ba mẹ” Cũng chỉ có thằng Hoàng là hiểu mình nhất. Biết ba mẹ mình như vậy nên đêm qua nó kô đưa mình về nhà. Nhưng lúc này biết đi đâu đây. Lên quán net không còn cảm xúc đánh nữa. Cũng không thể quay lại nhà em được. Thôi thử hỏi thằng Hoàng cho mình trú tạm xem- Allo! – Bác đang ở đâu thế? – Nhà, chú ở đâu mà gió giật gớm thế? – Chú đang đứng ngoài đường, đang lang thang đây!! – Kô dám về nhà à. Thôi qua đây ở với t 1 bữa rồi mai mốt rồi về nhà. Ba mẹ t đi Đồng Hới rồi. Có cả A Huy nữa nè! – Ok qua liền. đều đang đi bộ nên hơi lâu – Chờ tí bác qua đón – Rồi ok …Mình về nhà nó, 3 ae lôi bia ra nhậu. Quả thực, 2 ae nó uống ghê thật. Còn mình uống 2 3 ly đã thấy choáng rồi *cái này nhờ ae M4V chỉ cách với* Thế rồi cũng làm hết két bia Sài Gòn (ở chỗ mình toàn uống loại này thôi) Cả 3 lăn ra ngủ, đến 9h thì mẹ mình gọi. Mình bảo phải ở lại dạy kèm liên tục để em ý sắp phải thi giữa kỳ rồi bla bla giữ gìn sk rồi cúp máy. Ra đi tè rồi vô ngủ tiếp. Sáng sớm đang mơ đẹp thì tiếng chuông báo thức chạy bộ lại reo. Bõ ghét, reo kô đúng lúc nó bị phạt hôn tường cái độp, pin máy mỗi người mỗi ngả. Ngủ tiếp.9H, lại có người gọi. Douma gọi2 cái lờ gì mà lắm thế. đang chửi thì dính ngay 1 đạp của thằng Hoàng. . – Bố thằng bệnh, CDSHT à con. Dt của bố nhé “- dạ alo, dạ dạ, dạ dạ, dạ dạ cháu hiểu” Mình chửi:” clgt, dạ lắm thế bác” Thằng Hoàng nó sửng sốt gọi mình dậy: – Dậy dậy mau. Gay rồi. Dậy mau Mình còn ngái ngủ: – Gay cmm, mày gay kêu t dậy đấu kiếm chắc. Nó quát: – đấu kiếm con ** mày, dậy đi, thằng hôm trước mày đánh đang lùng mày trả thù đấy!! Mình bừng tỉnh, cả a Huy lúc đó cũng lắng tai nghe Tuy thế nhưng mình vẫn thản nhiên hỏi: – Thì sao. Xin nó cái hẹn đi!! Nó nói: – Không phải dễ chơi đâu chú. M nhớ bác Long trước kia từng dạy võ mình không? M: – Có, sao? H: Lúc nãy bác gọi, ns có thằng qua hỏi bác về tin tức 2 đứa mình. Bác biết có chuyện nên thông báo cho t để còn đề phòng. Bác còn dặn, thằng này tuy còn nhỏ tuổi nhưng nay đang làm dưới chướng của Nam tào – đại ca nổi tiếng hung ác vùng Quảng Ninh- Lệ Thủy. Nghe đến đây thì mình cũng thoáng lo. Gật gù nói: – Tuy vậy nhưng đã là đại ca thì tất sẽ có luật xử rõ ràng. Không nhẽ mình đúng mà lão làm càn bảo vệ đệ tử!!! A Huy ngồi hẳn dậy nói: – Thằng Xun nói đúng, tính Lão Nam Tào
Đến trang: