là kĩ càng vỗ đầu con trước.
_Ứ, thế mày nghĩ mày ngon hã? Cũng không thua không kém gì tao đâu?_Con nhõ này lấy tay đập vào đầu con kia.
_Xì, 2 đứa bây thì nhằm nhò gì? Xem tao cưa đỗ ãnh này._1 giọng nói vang lên, giọng nói khá là thánh thoát. 2 con nhõ kia quay đầu lại và bắt gặp người đó chính là “hotgirl” của trường và nổi tiếng là chanh chua chãnh chọe.
_Ơ? Nhất Vy! Ư ư…. tụi em chĩ đang nói giỡn thôi chứ nào có dám trèo cao cơ chứ? Tụi em biết chị rất đẹp nên không dám “dành” với chị đâu ạ._2 con nhõ tái mặt khi nhìn thấy cô gái này.
_Ừ, biết thế thì tốt. Xem chị này mấy cưng, ráng mà học hỏi nhé._Rồi cô gái có cái tên là Nhất Vy đó bước theo hướng mà nó và cậu đang đi. 2 con nhõ kia chĩ biết đứng nhìn và nuốt nước bọt chứ không dám ho he gì cả.
Nó nghe được đoạn thoại của 3 đứa kia, nhưng mà nó không quan tâm cho lắm. Nó thấy việc mà cậu bị mấy đưa con gái bu xung quanh là bình thường thôi. Lần nào chuyển trường mà chẳng vậy?
Cậu đang đi thì một cô gái không biết từ đâu chui ra lao thẳng vào người cậu, thế là cả 2 ý nhầm 3 người cùng té ềnh ra đấy. Cậu và cô gái ấy té thì là chuyện đương nhiên, nhưng vì lúc mà cậu đi thì đang khoác tay nó, nên cậu té và “lôi” nó theo luôn.
_Ấy, cậu…cậu có sao không?_Cô gái ấy không ai khác, chính là Nhất Vy nhà ta đó. Luýnh quýnh cô ã giả bộ đứng lên rồi tới hỏi han cậu. Nhưng cậu chỉ làm lơ và đỡ nó dậy.
_Tôi không sao?_Nói gỏn lọn có vậy thì cậu lại kéo tay nó và đang định lôi đi thì.
_Ái…_Cô ã kêu lên thật to, và cố ý để cậu nghe thấy.Cậu nghe thấy nhưng mặc kệ, quan tâm gì mấy cái đứa như thế. Rồi cậu lại lôi nó đi xềnh xệch như lôi một con cún vậy.
Cô ã đứng đó thì tức lắm, lần đầu tiên có một thằng con trai mà lại không muốn bắt chuyện với cô. Thậm chí còn không thèm nhìn mặt cô ã lấy một lần. Tức là thế, căm thù là vậy. Cô ã quyết sẽ cưa đỗ cậu bằng mọi giá nào.
_Cưng à, cứ chờ đi. Rồi cưng sẽ thuộc về em mà thôi._Rồi cô ã quay mặt lại và bước thẳng về lớp của mình.
Nhân vật mới nàk:
_Dương Nhất Vy:17t, cô này hiện là Hotgirl của trường Tanky, mang một vẻ mặt rất ư là xinh đẹp và ngây thơ, nhưng mà trong con người cô lại là những thứ ghê rợn, đáng sợ. Được cưng chiều từ nhỏ nên cô muốn gì được nấy, sự tự kiêu, ích kĩ đang chế ngự trong con người cô. Muốn gì thì sẽ lấy cho bằng được. +Tính cách: bề ngoài thì ngoan, hiền, tốt bụng, (Chĩ với boy thôi, còn girl thì…quên đi nhá) nói chung là một học sinh gương mẫu nhưng con người thật của cô thì…chẹp chẹp có “Tác giả” mới biết . +Gia thế: là con gái cưng của tổng giám đốc công ty Staky. Thì cái này chỉ là một phần nhõ thôi, không phải là tập đoàn đâu nhá nhưng mà cũng giàu lắm á.
(híc híc, chẳng hiểu làm sao mà không send hình lên được nữa, mọi người thông cảm nhá, nói chung là con này đẹp lắm hơn Phi Phi nhưng mà thua nó)
Còn hiện giờ nó và cậu đang bước đi trên hành lang, nó lay lay tay cậu rồi nói.
_Này, sao lúc nãy em lạnh lùng với cô gái đó quá vậy? Chị thấy cô ấy có làm sao đâu?_Nó đưa con mắt “ếch” ra nhìn cậu rồi nói bằng giọng ngây thơ vô “số” tội.
_Ừ, thì cô ấy không có sao cả! Nhưng mà em không muốn để cái lũ con gái ấy tiếp cận mình, mệt lắm. Cứ yên phận cho xong._Cậu nói mà mắt cứ nhìn lơ đảng về phía trước mà không dám nhìn thẳng vào mặt nó.
_Ừ thì cây muốn đứng mà gió chẳng ngừng. Mình không muốn thế nhưng mà lũ con gái kia nào có biết được đâu? Chị nghĩ tốt nhất là em nên kiếm một cô nào đó rồi quen luôn đi cho rãnh nợ.
_ừm ừm, chị hay quá ha. Nhưng mà chưa tìm được người mình yêu thật sự thì làm sao mà quen được. Vã lại em cũng không muốn người ta bàn tán tùm lum.
_thôi thôi, biết rồi. Cậu không cần nói nữa. Cứ xem như là chị chưa nói gì hén!_Nó thấy cậu có vẻ khó chịu nên đành rút thôi, khiêu chiến kiểu này thì nó bị ăn đòn là cái chắc.
Chap 4: 1 tên đã đủ rồi giờ thêm 1 thèng nữa sao?
Bây giờ nó và cậu đang đứng trước phòng hiệu trưởng, cậu đẩy cửa bước vào và nó….lết bước theo sau:
_Em chào thầy._Cậu nói và bước về phía một cái bàn, và yên tọa trên đó là một người đàn ông chạc 35 tuổi, đeo một cái mắt kiếng dày cộm trước mắt, trông rất chi thức.
_2 em là Triệu Thiên Minh và Triệu Á Quy?_Ông thầy lấy ngón út đẩy cặp kính lên rồi đứng dậy.
_Vâng ạ._Nó và cậu đồng thanh.
_Àh, 2 em chờ tôi chút nhé. Tôi sẽ chọn lớp cho 2 em._Ông nói và ngồi xuống lật lật lở lở rồi nhắc máy lên gọi 2,3 lần sau đó. Mất cả 15 phút rồi ông thầy Hiệu Trưởng ngước mặt lên, đứng dậy và nói:
_2 em sẽ học lớp 11a2. Bây giờ tôi sẽ dẫn 2 em về lớp._Ông thầy nói rồi bước ra cửa nhưng cũng có phần sợ sệt…Ông thầy đi trước, nó và cậu bước theo sau nhưng bây giờ cậu không khoác tay nó nữa mà đút tay vào túi quần, mặt ngước ngước lên trời nhìn mây nhìn gió.
_Đây là lớp học của 2 em, 2 em vào đi! Thầy có chút chuyện nên đi trước._Ông HT nói xong thì đánh quân bài “chuồn” rồi phóng nhanh khỏi tầm mắt của cậu. Cậu nghênh ngang đẩy cửa bước vào còn nó thì bẽn lẽn theo sau.
Thấy có người vào lớp bà cô giáo liền quay lại nhìn và bã như bị đóng băng khi nhìn thấy cậu. Lũ con gái “ồ” lên một tiếng rõ to, còn tụi con trai trong lớp thì nằm lăn la liệt trên sàn.
_2 là học sinh mới chuyển đến àh?_Bà cô bừng tỉnh và hỏi chúng nó.
_Chứ cô nghĩ tụi em là ai ạh?_Cậu cau có nhìn bà cô mà làm mấy em phía dưới muốn xĩu. Chẳng là cậu thấy bực mình và hết kiềm chế được rồi, cái trường này như là bị điên không bằng, nhiều chuyện mà còn rắc rối nữa.
_Ờ…ờ, 2 em giới thiệu với lớp đi._BÀ cô hơi run run khi nhìn thấy nét mặt của cậu.
_Tôi tên Triệu Thiên Minh, là học sinh mới chuyển đến. Mong mọi người giúp đỡ._Cậu quay xuống dưới lớp và nói, trên môi còn nở một nụ cười “méo xẹo”. Nhưng mà nụ cười ấy sát thương cao lắm à.
_Còn tôi tên là Triệu Á Quy, rất mong mọi người giúp đỡ._Nó cũng quay xuống và giới thiệu mình nhưng có phần rụt rè. Rồi nó cũng mĩm cười làm lũ con trai chết mê chết mệt.
_Àh, bây giờ 2 em chọn chỗ đi._Bà cô nói mà mắt thì cũng đang dõi theo cậu mà nào có để ý đến nó đâu?
Cậu thì chẳng nói chẳng rằng bước thẳng xuống cái bàn cuối, có 1 cậu tóc đen hơi bạc bạc và ngự trên cái chỗ ngồi ngay canh cậu đó. Còn nó thì đành lầm lũi bước theo và ngồi cạnh cái cậu có mái tóc màu đen đen, trên gương mặt toát lên một cái gì đó rất lạnh lùng….
_Chào cậu, tôi có thể ngồi chỗ này được không?_Nó hỏi cái cậu con trai đó và đưa đôi mắt ngây thơ của mình ra nhìn hắn.. Hắn thì chẳng bảo sao mà chỉ ngước mặt lên nhìn nó từ đầu đến cuối rồi xịch qua 1 bên chừa chổ cho nó.
Nó ngồi xuống chỗ đó và có cảm giác là mình đang bị người ta phóng điện, nó quay sang nhìn hắn và thấy hắn đang chăm chú nhìn vào cái màn hình di động. Mà nhìn kĩ thì trông hắn cũng handsome chứ bộ. Nó nghĩ rồi lôi sách vở ra mà học bài… Chap 5: Hại người hại mình
_Lưu Hoàng Phong: 17t, hiện là bạn thân của hắn. Tên này cũng hơi hơi “mát”. Nhưng mà sát gái thì….no1! Handsome lắm àh, không bằng hắn với Minh thôi. +Tính cách: Rất vui tính, dễ thương, hay cười và cũng quậy khủng khiếp. +Gia thế: là cậu ấm của tập đoàn Yuku, rất nỗi tiếng trong giới kinh doanh bất động sản (nhà đất đấy)
Nó đang nhấm nháp cái bánh của mình thì cô ã Nhất Vy bước đến cạnh nó, cô ã ngồi xuống cái ghế trước mặt nó rồi ngồi xuống. Nó khựng lại, không ăn nữa tuy là cái bụng của nó vẫn đang biểu tình. Nó nhìn Vy rồi một cách nhẹ nhàng, nó hỏi cô ã.
_Bạn cần gì?_Nó hỏi ngây thơ như thế đấy, nó thì rất đơn giản chẳng cần nghĩ nhiều. Vy nhếch mép cười một cách khinh khĩnh.
_Cô là gì của anh chàng lúc sáng?_Vy dúi người về phía trước và chống hai tay lên chiếc bàn nhõ, nói một cách lạnh lùng và nhìn thẳng vào mặt nó. Nó cúi mặt xuống từ nãy đến giờ, thấy cô ã nói thế thì nó ngước mắt lên. 2 con mắt chạm nhau, Vy giật mình và nhìn sang hướng khác. Trong đôi mắt đen óng ấy có một sức mạnh nào đó, khiến cho mọi người khi nhìn vào đôi mắt ấy thì sẽ cảm thấy rùng mình và sợ sệt. Nó nhìn lên trên trần nhà rồi suy nghĩ gì đó một lúc.
_Ah! Ra bạn là cô gái lúc sang đụng phãi Thiên Minh sao?_Nó nhớ ra việc lúc sáng và ngước đôi mắt to tròn của mình nhìn thẳng vào mặt Vy một cách ngây thơ, làm cho cô ã rợn cả da gà.
_ “Hừm, con nhóc này. Mày được lắm còn bày đặt giả ngây giả ngô trước mặt tao nữa à! Được thôi, tao sẽ làm cho mày bị bẻ mặt trước đám đông dân chúng”_Đó là suy nghĩ của Vy, cô ã lại nhếch mép cười lần nữa rồi nói._Ừ, là tôi đó. Thì sao nào, đừng lẫn tránh. Nói! Cô là gì của anh Thiên Minh hã?_Vy bắt đầu dỡ cái thói ăn hiếp người khác của mình ra và đập bàn cái rầm, gây sự chú ý của mọi người.
_Àh, nhưng….cô đâu là gì của Minh, sao lại hỏi tôi như thế?_Nó hơi rụt rè và sợ sệt. Nó không muốn làm ầm việc này lên.
_Hừm. Thế cô không biết tôi là ai àh? Tôi nói cho cô nghe nhá. Nhất Vy này là “bạn gái” của anh Thiên Minh đó! Nghe thấy không hã?_Vy liếc nhìn mọi người rồi nói lớn lên, nó nghe thấy việc này thì hơi sock một chút, vì hồi sáng cậu còn tỏ ra không quan tâm tới cô ã này mà, làm sao có thể là “một cặp” được cơ chứ?_Vì thế tôi yêu cầu cô hãy tránh xa anh ấy ra, đừng thấy trai đẹp mà đi tán nhá! Đúng là loại hồ ly tinh._Vy chữi xối xả vào mặt nó làm cho nó cảm thấy mình bị ức chế quá, cô ta có là gì của cậu đâu? Sao lại có quyền nói như thế chứ? Còn Vy thì bây giờ đang cười thầm trong bụng, chắc chắn sau này mọi người sẽ xem thường nó cho mà coi. Hắn đứng ở một góc nào đó chứng kiến mọi việc và nhếch mép cười.
_Không ngờ trên đời này lại có người như thế. Haha Nói dối mà không hề chớp mắt lấy một lần, còn làm ra vẻ ta đây tự cao tự đại _Hắn nhìn Vy và chữi một cách khinh bĩ, chắc mọi người thắc mắc vì sao hắn không ra ngăn cản. Rất đơn giản, vì hắn đang có kịch hay để xem. Việc gì phải cắt giửa chừng cơ chứ, vã lại hắn cũng đâu biết nó là ai? Tại sao phải giúp?
xong thì đánh quân bài “chuồn” rồi phóng nhanh khỏi tầm mắt của cậu. Cậu nghênh ngang đẩy cửa bước vào còn nó thì bẽn lẽn theo sau.
Thấy có người vào lớp bà cô giáo liền quay lại nhìn và bã như bị đóng băng khi nhìn thấy cậu. Lũ con gái “ồ” lên một tiếng rõ to, còn tụi con trai trong lớp thì nằm lăn la liệt trên sàn.
_2 là học sinh mới chuyển đến àh?_Bà cô bừng tỉnh và hỏi chúng nó.
_Chứ cô nghĩ tụi em là ai ạh?_Cậu cau có nhìn bà cô mà làm mấy em phía dưới muốn xĩu. Chẳng là cậu thấy bực mình và hết kiềm chế được rồi, cái trường này như là bị điên không bằng, nhiều chuyện mà còn rắc rối nữa.
_Ờ…ờ, 2 em giới thiệu với lớp đi._BÀ cô hơi run run khi nhìn thấy nét mặt của cậu.
_Tôi tên Triệu Thiên Minh, là học sinh mới chuyển đến. Mong mọi người giúp đỡ._Cậu quay xuống dưới lớp và nói, trên môi còn nở một nụ cười “méo xẹo”. Nhưng mà nụ cười ấy sát thương cao lắm à.
_Còn tôi tên là Triệu Á Quy, rất mong mọi người giúp đỡ._Nó cũng quay xuống và giới thiệu mình nhưng có phần rụt rè. Rồi nó cũng mĩm cười làm lũ con trai chết mê chết mệt.
_Àh, bây giờ 2 em chọn chỗ đi._Bà cô nói mà mắt thì cũng đang dõi theo cậu mà nào có để ý đến nó đâu?
Cậu thì chẳng nói chẳng rằng bước thẳng xuống cái bàn cuối, có 1 cậu tóc đen hơi bạc bạc và ngự trên cái chỗ ngồi ngay canh cậu đó. Còn nó thì đành lầm lũi bước theo và ngồi cạnh cái cậu có mái tóc màu đen đen, trên gương mặt toát lên một cái gì đó rất lạnh lùng….
_Chào cậu, tôi có thể ngồi chỗ này được không?_Nó hỏi cái cậu con trai đó và đưa đôi mắt ngây thơ của mình ra nhìn hắn.. Hắn thì chẳng bảo sao mà chỉ ngước mặt lên nhìn nó từ đầu đến cuối rồi xịch qua 1 bên chừa chổ cho nó.
Nó ngồi xuống chỗ đó và có cảm giác là mình đang bị người ta phóng điện, nó quay sang nhìn hắn và thấy hắn đang chăm chú nhìn vào cái màn hình di động. Mà nhìn kĩ thì trông hắn cũng handsome chứ bộ. Nó nghĩ rồi lôi sách vở ra mà học bài… Chap 5: Hại người hại mình
_Lưu Hoàng Phong: 17t, hiện là bạn thân của hắn. Tên này cũng hơi hơi “mát”. Nhưng mà sát gái thì….no1! Handsome lắm àh, không bằng hắn với Minh thôi. +Tính cách: Rất vui tính, dễ thương, hay cười và cũng quậy khủng khiếp. +Gia thế: là cậu ấm của tập đoàn Yuku, rất nỗi tiếng trong giới kinh doanh bất động sản (nhà đất đấy)
Nó đang nhấm nháp cái bánh của mình thì cô ã Nhất Vy bước đến cạnh nó, cô ã ngồi xuống cái ghế trước mặt nó rồi ngồi xuống. Nó khựng lại, không ăn nữa tuy là cái bụng của nó vẫn đang biểu tình. Nó nhìn Vy rồi một cách nhẹ nhàng, nó hỏi cô ã.
_Bạn cần gì?_Nó hỏi ngây thơ như thế đấy, nó thì rất đơn giản chẳng cần nghĩ nhiều. Vy nhếch mép cười một cách khinh khĩnh.
_Cô là gì của anh chàng lúc sáng?_Vy dúi người về phía trước và chống hai tay lên chiếc bàn nhõ, nói một cách lạnh lùng và nhìn thẳng vào mặt nó. Nó cúi mặt xuống từ nãy đến giờ, thấy cô ã nói thế thì nó ngước mắt lên. 2 con mắt chạm nhau, Vy giật mình và nhìn sang hướng khác. Trong đôi mắt đen óng ấy có một sức mạnh nào đó, khiến cho mọi người khi nhìn vào đôi mắt ấy thì sẽ cảm thấy rùng mình và sợ sệt. Nó nhìn lên trên trần nhà rồi suy nghĩ gì đó một lúc.
_Ah! Ra bạn là cô gái lúc sang đụng phãi Thiên Minh sao?_Nó nhớ ra việc lúc sáng và ngước đôi mắt to tròn của mình nhìn thẳng vào mặt Vy một cách ngây thơ, làm cho cô ã rợn cả da gà.
_ “Hừm, con nhóc này. Mày được lắm còn bày đặt giả ngây giả ngô trước mặt tao nữa à! Được thôi, tao sẽ làm cho mày bị bẻ mặt trước đám đông dân chúng”_Đó là suy nghĩ của Vy, cô ã lại nhếch mép cười lần nữa rồi nói._Ừ, là tôi đó. Thì sao nào, đừng lẫn tránh. Nói! Cô là gì của anh Thiên Minh hã?_Vy bắt đầu dỡ cái thói ăn hiếp người khác của mình ra và đập bàn cái rầm, gây sự chú ý của mọi người.
_Àh, nhưng….cô đâu là gì của Minh, sao lại hỏi tôi như thế?_Nó hơi rụt rè và sợ sệt. Nó không muốn làm ầm việc này lên. ……………………………………………………… bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ ………………………………………………………….. _Hừm. Thế cô không biết tôi là ai àh? Tôi nói cho cô nghe nhá. Nhất Vy này là “bạn gái” của anh Thiên Minh đó! Nghe thấy không hã?_Vy liếc nhìn mọi người rồi nói lớn lên, nó nghe thấy việc này thì hơi sock một chút, vì hồi sáng cậu còn tỏ ra không quan tâm tới cô ã này mà, làm sao có thể là “một cặp” được cơ chứ?_Vì thế tôi yêu cầu cô hãy tránh xa anh ấy ra, đừng thấy trai đẹp mà đi tán nhá! Đúng là loại hồ ly tinh._Vy chữi xối xả vào mặt nó làm cho nó cảm thấy mình bị ức chế quá, cô ta có là gì của cậu đâu? Sao lại có quyền nói như thế chứ? Còn Vy thì bây giờ đang cười thầm trong bụng, chắc chắn sau này mọi người sẽ xem thường nó cho mà coi. Hắn đứng ở một góc nào đó chứng kiến mọi việc và nhếch mép cười.
_Không ngờ trên đời này lại có người như thế. Haha Nói dối mà không hề chớp mắt lấy một lần, còn làm ra vẻ ta đây tự cao tự đại _Hắn nhìn
Đến trang: