Sao chị mày biết được chứ, hỏi nhiều quá.
- Cả trường đang không biết mối quan hệ giữa chị với đám của anh Minh là sao kia kìa, chắc họ không biết là kẻ thù của nhau nhỉ?
- MÀy không im lặng được hả?
- hì hì, hay là chị thử hỏi xem anh ấy muốn gì ở chị, chị chỉ cần thực hiện rồi anh ta trả lại cuốn sách là xong.
- Mày nói dễ nghe quá nhỉ?
- Thì chị cứ thử đi.
- Nhưng lỡ may hắn đòi hỏi quá đáng thì sao?
- Thì lúc đó chị tự tính đi.
Thiên Hy bỏ ngay chiếc gối xuống & chạy vào trong bếp:
- Em phải nấu cơm đây, ngoại về *** chết.
( ý của nó cũng là vọt lẹ đó mà )
Nhi hậm hực:
- Cái con này, chỉ vậy cũng chỉ nữa, nhưng mà…mình có nên thử hông ta?…Cố lên, vì tình bạn với con Hoa.
Rồi nó giữ nguyên tư thế đang ngồi xếp bằng & ôm chặt cái gối mà ngã xuống ghế.
Bỗng nhiên nó nhảy dựng lên, la toáng khiến cho Hy trong bếp giật mình xém làm rơi con dao:
- Thằng kia, dám đánh John Cena của ta hả?
Nó chọi ngay chiếc gối vào màn hình ti vi khi John Cena bị đánh ngã.( Các bạn cứ tưởng tượng đây là Smackdown trận John Cena đánh với Brock Lesnar nhaz)
- Quỳnh à, đi đi mà. – Nhi lắc qua lắc lại tay Quỳnh.
- Không mà, tao tưởng mày biểu tao giúp cái vụ lục cặp thôi chứ, giờ mày biểu tao giúp tới chót thì tao phải làm sao? – Quỳnh mếu.
Nhi bỏ tay Quỳnh ra:
- Con điên, nếu là chuyện lục cặp thì tao đi 1 mình cũng được, mày có giúp gì đâu, vì vậy mày phải giúp tao lần này, nhé.
- Tao khổ mày quá à.
…
Linh, Nhi & Hoa đang núp ngoài cửa lớp A1.
Quỳnh đang đứng trước mặt Minh:
- Tôi là quỳnh, bạn của Nhi…
Chưa kịp để nó nói xong thì Minh đã ngắt lời:
- Biết rồi, có gì thì nói đi.
- Cuốn sách đó, bao giờ cậu trả cho Hoa?
Đôi mắt lạnh lùng của hắn chuyển ngược lên Quỳnh khiến nó giật mình:
- Chuyện đó thì liên quan đến cậu à?
- À, là bạn nên tôi mới hỏi giùm.
- Tôi không thích trả lới cho người hỏi giùm.
Nói rồi Minh đứng lên đi ra khỏi lớp, ra đến cửa bỗng gặp 3 đứa đang lúng túng.
Minh cười nửa môi:
- Sao lúc nào cũng nhờ người khác thế?
- Ừm…tôi…
Nhi ấp úng nhưng sau khi hắn quay lưng đi thì Nhi gọi lại & nói có chút cười gượng:
- Cậu không thể nể mặt anh Hải mà trả lại được sao?
- Cậu đừng có mà dựa vào anh Hải.
Nhi thay đổi sắc mặt:
- Vậy bây giờ cậu muốn gì?
- Muốn biết sao? 3 giờ chiều nay ở công viên gần trường.
Rồi hắn bỏ đi, Nhi chạy tới chặn đường hắn:
- Có gì thì nói ở đây luôn đi.
Hắn gạt Nhi sang 1 bên để lấy lối đi:
- Muốn biết thì chiều nay tới đi, ở đây không tiện.
Nhi điên tiết lên, bây giờ nó chỉ muốn chạy tới xé xác Minh ra.
HOa chạy đến:
- Sao rồi, vậy là mai tao sẽ lấy lại dược cuốn sách đúng không?
- Mày xem trọng cuốn sách quá nhỉ?
Nhi bực bội đi ngang qua Hoa và về thẳng lớp.
Trong tiết học, hôm nay Nhi không ngủ, nó đang tưởng tượng xem chiều nay Minh sẽ làm gì với nó, hàng ngàn suy nghĩ trong đầu:” hắn có đem người tới hội đồng mình không? hắn có giết mình rồi ném xác xuống sông Sài gòn không? Hắn có ném mình vào chuồng sư tử không? hắn có treo cổ mình lên không?…v.v…”
Tài nhìn thấy vẻ mặt đang lo sợ của Nhi liền cười:
- không ngờ Nhi cũng biết sợ đấy nhỉ…
Lớp 12A3…
Linh khều Quân:
- Này, liệu Minh có ăn thịt con Nhi không đấy?
- Thằng này trước giờ nham hiểm lắm, ai biết nó sẽ làm gì chứ.
- Chiều nay mỉnh có nên đi rình không?
- Thằng Minh mà biết là ăn cám cả đám đấy, ở nhà đi để được ăn cơm.
- Haizz…rồi cuộc dời con Nhi sẽ đi về đâu…
3 giờ chiều…
Nhi đang ngồi ở ghế đá công viên, những lo sợ vẫn tiếp tục suy diễn trong đầu nó.
3h30′…Nhi hơi bực bội.
4h00…Nhi cực bực bội.
4h30′…Nhi chịu hết nổi.
=> Nó bỏ về.
Minh, Quân, Tài, Hải đang ở nhà Minh.
Thấy Hải sốt ruột vì người mình thích ( Nhi ók mừk ) đang phải dài cổ đợi thằng em chết bầm ( Minh ók mừk ) mà nó lại mải mê ngồi chơi game ở nhà, Tài lên tiếng hỏi giùm:
- 4 rưỡi rồi, không tới hả?
- HẢ? 4 rưỡi rồi hả? – Minh nhìn lên đồng hồ hỏi lại.
-…(hết nói nổi).
- Giờ tao tới, cũng phải để cho con nhỏ đó đợi thì mới biết tao có giá chứ.
- Khỏi tới đi. – Hải bấm nút chuyển TV sang kênh khác.
- SAo thế? – CẢ đám ngạc nhiên.
Hải ngồi thẳng người lên:
- Anh nói cho tụi bay biết, 3 thứ mà Nhi ghét nhất.
- Gì?
- Thứ nhất là phải chờ đợi, thứ 2 là màu hồng & thứ 3 là bị bắt mặc váy.
- VẬy bây giờ…? – Tài nói.
Hải ngắt lời:
- Nhi đã bỏ về từ đời nào rồi.
Minh trố mắt:
- Không lẽ cậu ta không cần cuốn sách sao?
- Anh thấy mày làm hơi quá rối đó, chuyện nhỏ mà, có gì đâu chứ.
Minh bỗng rút điện thoại ra:
- Cho em số của cậu ta đi.
- Gì chứ?
- Em không giật mất người anh yêu đâu nên đừng có lo.( ai nói là không giật )
- Không.
- Đây chỉ là thỏa thuận qua lại thôi mà.
- Không.
- Không đúng không?
- không là không.
Minh cười nham hiểm vì hắn thấy điện thoại của Hải vừa lấy ra đọc tin nhắn đang để ở trên bàn.
Nhanh chớp nhoáng Minh giật ngay diện thoại của Hải rồi vọt lẹ vào nhà vệ sinh, khóa chặt cửa lại mặc cho Hải đang đập cửa ầm ầm & tiếng cười của Tài & Quân.
Sau khi lưu số Nhi xong, hắn mở cửa ra& trả điện thoại cho Hải.
- Đừng làm gì quá đáng đấy. – Hải nói.
- Biết rồi.
Mấy tiếng sau..
HẢi bỗng hỏi:
- Anh định chiều chủ nhật tuần này hẹn Nhi đi chơi rồi tỏ tình với cô ấy luôn, được không?
Hải bỗng nói:
- Anh định chiều chủ nhật tuần này hẹn Nhi đi chơi rồi tỏ tình với cố ấy luôn, được không?
- Anh làm lẹ lẹ đi, không sau này có đứa giật mất lại hối hận.
Tài khuyến khích Hải nên làm thế ( và sau này chàng ta sẽ hối hận vì đã ủng hộ Hải ).
Minh chõ mõm vào:
- Em không hiểu 1 dứa con gái như cậu ta mà anh lại thích được nữa, tính tình thì thô lỗ cộc cằn, không có chút gì gọi là nữ tính cả. Bề ngoài thì cũng không xinh đẹp dễ thương gì hết.
(Bên kia Nhi đang thấy ngứa lỗ tai ).
Minh bây giờ thật lòng nói vậy nhưng sau này hắn ta cũng…
- TAo thấy Nhi cũng dễ thương mà. – TÀi nói.
Mặt Hải bỗng trầm tư:
- Nhưng anh sợ Nhi từ chối, lúc đó thì phải làm sao?
Thấy vẻ mặt Hải bỗng buồn đến lạ, có vẻ hắn rất thích Nhi, Tài an ủi: – Yên tâm đi, người như anh ai mà chả thích chứ.
- Thật không?
- Thật.
- Đứa con gái đó mà anh cũng… – Minh định lặp lại câu ở trên.
Hải bỗng phá lên cười:
- Nhi không những cộc cằn thô lỗ đâu mà còn…
HẢi bỗng dừng lại làm cho 6 con mắt nhìn hắn thêm tò mò.
- Thôi để tụi bay tò mò chơi.
Hải phán nguyên câu & hậu quả là bị xúm vào hội đồng.
Tối hôm đó, sau 1 hồi cạnh tranh gay gắt giữa Thanh Nhi & Thiên Hy về máy tính thì bị ngoại ra la cho 1 trận. Đương nhiên là ngoại cho Hy xài vì nó dùng để học, còn Nhi đòi chơi game.
Nhi bực bội đi tới ghế, ngồi phịch xuống, mở TV lên, kênh CN đang chiếu Oggy and the cockroaches.
Bỗng điện thoại nó reo lên, thấy số lạ nhưng nó cũng bắt máy.
1 giọng nói thô lỗ từ đầu dây bên kia vọng tới:
- NÀy, cậu không có lòng kiên nhẫn hả? Mới đợi có 1 chút mà đã bỏ về là sao?
- Ai vậy? – Nhi cộc cằn hỏi lại.
- Không nhận ra giọng tôi sao? Hẹn với tôi mà lại bỏ về, bộ không cần cuốn sách nữa hả?
- Đồ bông cải chết bầm.
Nhi nghiến răng ngắt điện thoại & quăng xuống ghế.
Minh trố mắt:
- A lô? a lô? dám cúp trước tôi hả? tôi còn chưa nói xong mà.
Minh lại tiếp tục gọi. Nhi lại bắt máy, lần này nó gắt cho 1 hơi:
- NÀy, cậu hẹn với tôi là bao nhiêu? 3 h đúng không? Vậy tại sao cậu không tới? Rồi lúc tôi bỏ về cậu lại gọi điện chử.i tôi? Tôi chưa chử.i cậu là may lắm rồi đấy. CẬu có thôi cái điệp khúc lúc nào cũng làm phiền người khác như vậy hả? Chỉ là 1 cuốn sách mà cậu bắt tôi phải đợi tới như thế, có gì thì nói thẳng ra đi. CẬU MUỐN GÌ?
Nó nhấn mạnh 3 chữ cuối khiến cho người nghe cũng phải rùng mình.
Tuy hơi choáng nhưng Minh cũng đủ kiên nhẫn để nghe hết, hắn nói:
- Cậu…sau này nếu anh Hải có nói là thích cậu thì cậu hãy…
- Này, khoan đã, cậu nói gì thế? Ai nói thích ai? – Nhi ngắt lời.
-…Anh Hải thích cậu.
-… – Nhi im lặng, khuôn mặt không còn miếng máu, nó quá ngạc nhiên.
- Này, sao im thế?
- Anh Hải…thích…tôi…?
- Ừm.
- Sa…sao cậu biết?
- Anh ấy nói.
Nhi lại im lặng, bỗng mặt nó nhăn tít lại:
- Cậu giỡn tôi đúng không?
- Này, cậu nghĩ tôi giỡn sao?( giọng rất nghiêm túc nhá)
- Vậy…
- Không tin thì thôi, anh ấy định rủ cậu chiều chủ nhật tuần này đi chơi rồi bày tỏ với cậu. Lúc đó…cậu…đừng từ chối mà hãy làm bạn gái của anh ấy nhé?
Minh nói rành mạch từng chữ ( hắn ta cũng giống như Tài, sẽ 100,1000 lần hối hận vì đã khuyên Nhi quen Hải).
Nhi sững người:
- Sao…?Tại sao?
- Vì nếu cậu từ chối anh ấy sẽ rất buồn, anh ấy rất thích cậu, cậu biết không hả?
Chẳng hiểu sao khi nói những lời đó hắn lại cảm thấy khó khăn vô cùng. Tại sao?( hắn tự hỏi mình).
Nhi im lặng, nó hết sức bàng hoàng, chưa bao giờ nó nghĩ là anh Hải thích nó.
- Sao thế? – Minh hỏi.
- Sao cậu lại gọi cho tôi và nói như vậy?
- Vì…tôi không muốn nhìn thấy anh ấy thất vọng…đơn phương cậu lâu rồi, nếu bây giờ anh ấy biết cậu không thích anh ấy thì sao?
Bỗng Minh nghe thấy tiếng tút tút đều đều trong điện thoại, Nhi đã cúp máy.
Minh nhìn vào màn hình điện thoại:
- Con nhỏ này, sao hay cúp trước tôi vậy hả?
Hắn gọi lại, Nhi thơ thẩn bắt máy chẳng buồn nhìn xem người gọi là ai, hồn nó đã đi chơi ở một nơi xa lắm.
- Con nhỏ kia, tôi chưa nói xong mà dám cúp hả? – Minh nói như hét vào điện thoại.
-… – đang thơ thẩn.
- NÀY. – Lần này Minh hét thật khiến tai Nhi như bùng nổ.
Hồn Nhi đã đi du lịch về( 15s):
- Ơ…ha…hả? Gì?
- Đó là chuyện của anh Hải, giờ tới chuyện tôi và cậu.
- Tôi và cậu có chuyện gì để nói sao? – nó lại ngơ ngẩn.
- Chuyện cuốn sách đó, con nhỏ này.(Minh nhà ta sắp điên rối).
- À…
- À cái gì mà à?
- Vậy bây giờ cậu muốn gì?
Nhi vẫn còn shock vì chuyện Minh nói hồi nãy, nó nói mà không ồn ào vì bây giờ nó chẳng có tâm trạng mà la hét.
- Cậu…làm osin cho tôi đi rồi tôi trả lại cuốn sách. – Minh nói tỉnh bơ.
- CÁI GÌ?
Nhi ồn ào đã trở lại ( mới nói xong, tưởng tâm trạng cũng đi chơi theo hồn rồi chớ).
Nó la toáng lên khiến cho Hy và ngoại trong nhà phải giật mình:
- Cái gì ngoài đó thế?
- Không có gì đâu ngoại.
Nhi trả lời ngoại rồi tiếp tục nói vào điện thoại:
- Cậu…nhắc lại coi…cậu muốn tôi làm gì chứ?
- Osin. – Minh vừa nói vừa ngoáy tai vì bị Nhi làm cho suýt lủng màng nhĩ.
- Cậu nghĩ tôi sẽ làm à?
- VẬy tôi khỏi trả lại cuốn sách nhé?
- Giữ mà ăn rồi zọng luôn đi.
Nhi lại cúp máy, hắn lại gọi. Nhi định không nghe nhưng hắn cứ gọi hoài, ngoịa ở trong nghe thấy tiếng nhạc chuông ồn ào nên bảo nó nghe cho đỡ phiền( sao không tắt nguồn luôn nhỉ?), bởi thế nó nghe máy:
- Tôi nói là cậu giữ luôn đi rồi mà.
Không biết Minh có nghe Nhi nói gì không mà hắn cứ nói tỉnh như con ruồi:
- Công việc nhẹ nhàng lắm, chỉ cần sáng sớm và lúc ra về cậu cầm cặp cho tôi, ra chơi thì mua đồ ăn cho tôi, những việc