-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Chàng hoàng tử trong giấc mơ

Chàng hoàng tử trong giấc mơ



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:

Cô còn chưa tính sổ được Huan thì thầy giáo đã gọi cả bọn vào trong

Đám kia mau vào tập luyện đi chứ – Cô Lệ và thầy Long gọi cả đám vào tập

Vâng – Cả đám dừng cuộc hội thảo đi vào phòng tập

Kết thúc buổi tập đầy những dấu hỏi về bí mật của Vyl và Puny. Cả đám đi về khi chưa biết được sự tình gì cả. Nhưng chúng nó sẽ không để yên vụ này. Cả đám bàn nhau trước khi ra về kế hoạch tập kích 2 người đó vào ngày mai. Không quan tâm đến mọi người Vyl và Puny đầu ong ong vì cả mớ suy nghĩ. Về nhà cả 2 đều trong bộ dạng thất tha thất thểu bước lên phòng.

Bà quản gia và anh quản lí chỉ biết nhìn theo khó hiểu. Cả hai đều nằm vật ra sau khi tới chiếc giường thân yêu. Được lúc Vyl ngồi dậy thấy Puny đang ngủ anh định nói gì đó rồi lại thôi. Bởi vì trông cô ngủ say giấc như vậy anh cũng không nỡ đánh thức. Bỗng nhiên trong lòng anh có thứ cảm xúc kì lạ

Đầu óc anh giờ đang nổi loạn tại sao cái đám quái gở đó tới sớm vậy chứ. Đám đó mà biết anh ở cùng phòng với Puny thì sẽ thế nào đây. Cả nhóm đã hứa nếu ai mà đã dẫn bạn gái về nhà ra mắt thì phải công khai trước các thành viên.

Nhưng sự việc đâu phải thế đây chỉ là hiểu lầm. Mớ suy nghĩ hỗn độn đánh nhau trong đầu anh bây giờ anh phải đi tắm để thông thoáng đầu óc. Những lúc thế này chỉ có xả nước vào người mới có thể thư thái được đầu óc. Đó là thói quen của anh.

Lúc sau, Puny cũng vươn vai ngồi dậy. Bữa tối đã có bà quản gia lo liệu cô bé sẽ nhận nhiệm vụ dọn dẹp. Còn 1 tiếng nữa mới tới giờ ăn cô bé muốn đi tắm trước đã. Ngó nghiêng xung quanh không thấy Vyl đâu cô bé hí hửng lấy quần áo chạy vội đến phòng tắm.

Mọi lần toàn phải đợi Vyl ngủ rồi cô mới dám đi tắm. Ở nhà người khác nên khái niệm tự do biến mất đi hết. Tắm xong đi ra mà anh ta cứ ngồi ở trong phòng cô bé thật chẳng biết như thế nào. Thật may là hôm nay cô bé sẽ được tắm sớm. Vừa hí hửng bước đến gần phòng tắm thì cánh của mở ra

Puny ấp úng lấy tay che mặt :

T-Tôi không cố ý nhìn đâu ! Chỉ tại tôi tưởng a-a-anh không ở đ-đ-đây !

T-tôi . . .thật sự . . không . . cố ý !!

Dịch ra – Vyl bị Puny chắn giữa cửa anh lên tiếng

Puny đang bịt mắt lại nên không biết đi thế nào cô bé cứ loạng choạng cả lên. Vyl không đợi được anh đẩy người cô bé nép sang một bên. Ở cự li gần thế này cô bé có thể cảm nhận được mùi hương của anh. Thật lôi cuốn và nhẹ nhàng.

“ Sao tự nhiên mình có cảm giác tê người thế này”

Sao thế ??? – Anh vẫn đứng sừng sững trước mặt cô bé

K-Không sao ! Anh xuống nhà trước đi – Puny ấp úng chỉ mong anh mau đi ra trước khi cô bé bị dòng điện này làm tê chết

Không hiểu tại sao lúc này anh lại thấy cô bé thật dễ thương và đáng yêu. Môi mím chặt lại mặt đỏ hồng thật dễ thương. Anh cứ đứng ở đó lặng ngắm nhìn cô bé không chịu rời đi. Anh không biết rằng làm như vậy có thể dẫn đến tê liệt giác quan ư? Giờ cô chỉ muốn ngâm mình trong nước. Chỉ thế thôi

Cậu chủ cô Puny đâu rồi ??– Anh quản lí hỏi khi thấy Vyl xuống nhà 1 mình

Trên đó – Vyl có vẻ đã thư thái đầu óc tâm trạng anh vui đến lạ

Ông bà chủ hôm nay đi họp mặt bạn bè cũ rồi! Sẽ không ăn tối ở nhà – Anh quản lí tiếp tục

Vậy sao? Bà cũng vào ăn đi – Vyl lên tiếng

Được rồi ! Đợi cháu dâu xuống bà sẽ vào – Bà quản gia hiền từ đáp

Puny đang sấy tóc ở trên phòng sau khi đã ngâm mình đã đời sau cả ngày mệt mỏi. Cô bé định xuống từ lúc nãy vì tóc cũng đã khô rồi nhưng nhớ lại ánh nhìn của Vyl cô bé lại ngượng ngùng không dám xuống. Cô không thể ngủ được nếu như thiếu đồ ăn. Làm thế nào bây giờ???

Không dám xuống cũng không thể không ăn. Hay là đợi anh ta ăn xong rồi xuống . Nhưng mà ta lên đây thì cũng bằng hòa. Nghĩ đi nghĩ lại, cô bé đành xuống đối mặt vậy. Dù sao cũng chỉ là 1 bữa ăn thôi mà đằng nào tí nữa cũng đụng mặt. Thế là cô bé đi xuống nhà.

Cô chủ nhìn dễ thương quá – Anh quản lí lên tiếng khi nhìn thấy bộ đồ Pijama dễ thương của Puny

Anh cũng vậy – Puny cũng đáp lại anh quản lí khi thấy anh cũng đang mặc 1 bộ Pijama gần giống cô

Nhận ra áo của 2 người giống nhau, anh quản lí vội vã lên tiếng:

Tôi và cô là đồ đôi phải không???

Hình như vậy !!! – Puny đáp

Chúng ta có duyên thật đó!!! Không ngờ lại có thể cùng cô mặc đồ đôi !! Tôi chưa bao giờ có cơ hội được như vậy. Cảm giác này rất hạnh phúc !! Chúng ta nên mặc nhiều đồ đôi hơn nữa !!

Thấy vẻ hào hứng của anh quản lí, Puny chỉ cười xuề xòa vì cô chợt thấy cái vẻ khó chịu của Vyl. Không hiểu sao cô lại cứ quan tâm đến thái độ của anh. Nhưng xem ra anh quản lí rất thích thú với việc đó!!! Mặc kệ Vyl, anh quản lí cứ rộn ràng cả lên.

Anh quản lí vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt thì Vyl ho khan một tiếng. Anh dị ứng với cái kiểu này. Gì mà đồ đôi chứ!!! Tự nhiên lại thấy khó chịu . Biết cậu chủ của mình đang khó chịu nên anh quản lí ngừng ngay. Làm cái công việc này sợ nhất chính là làm cho cậu chủ của anh nổi giận. Vì mỗi lần làm Vyl giận, anh đều bị trừ lương. Từ khi làm quản lí đến giờ anh năm này qua năm khác đều bị trừ lương 1 cách điên đảo. Chiều theo cậu chủ hắc ám này cũng khá là khó khăn

Cô bé ngồi xuống đối diện Vyl. Cô không dám ngẩng mặt lên dù chỉ 1 chút. Cảm giác ấy hình như lại đến tê toàn thân. Chính cô cũng không biết tại sao bản thân lại như thế

2 bác đi đâu rồi sao ạ ?? – Puny cố vờ đi cái cảm giác kì lạ đang lấn tới

Họ đi họp mặt cùng bạn bè cũ rồi ! Cháu dâu phải gọi là bố mẹ chứ – Bà quản gia lên tiếng

C-C-Cháu không quen ạ – Puny ngập ngừng đáp lại

Từ từ rồi sẽ quen thôi

Bữa cơm hôm nay cô bé ăn ít hơn ngày thường lí do đơn giản vì 2 con mắt của người đối diện cứ chằm chằm vào cô bé làm cô vừa định ăn lại đặt xuống. Cô đang thầm nguyền rủa kẻ trước mặt . Ngay cả ăn cơm cũng không cho người ta ăn tử tế nữa . . . ( Rim : Người ta chỉ nhìn thôi chứ có làm gì để bạn không được ăn đâu nhỉ? )

Cháu dâu à!! Để bà lấy thêm cho cháu nhé!!

Puny vội từ chối. Cô đáp:

Thôi ạ. Cháu chỉ ăn thế thôi. Bà cứ đi nghỉ đi ạ

Thế à?? Mọi lần cháu đều ăn rất giỏi mà. Hôm nay lại chán ăn sao??

Cô cười xuề xòa. Có thèm thật nhưng bị ai đó làm no bụng rồi. Khỏi cần ăn nữa. Dù sao thì bữa tối cũng không nên ăn quá nhiều. Cô lại tự an ủi bản thân. . .

Vyl cũng cảm thấy là lạ khi cô bé thờ ơ với đồ ăn như vậy. Mọi lần đều ăn uống rất ngon miệng. Dọn dẹp xong cô bé lên luôn phòng làm bài tập. Thấy cô bé ngồi học bài anh nhẹ nhàng đi vào nằm xuống giường ngủ trước. Thỉnh thoảng liếc sang bên đó nhìn cô bé học.

Và sau đó, anh thấy cô bé ngủ thiếp đi trên bàn học. Anh ngồi dậy tiến đến phía bàn học. Học bài xong lại còn lấy giấy ra vẽ đủ thứ đồ ăn nữa chứ! Thật hết nói nổi . .

Đặt cô bé xuống giường. Anh định đi thì cô bé kéo tay anh lại :

Bố ! Đừng bỏ con ! Đừng rời xa mẹ con con được không? Con nhớ bố ! Về với con đi mà

Cô bé đang ngủ mơ chắc lại gặp ác mộng về lúc ông ta bỏ rơi hai mẹ con. Những giấc mơ như thế cứ lặp lại suốt một thời gian và bây giờ cô bé lại gặp lại nó. Vyl giờ mới hiểu vì sao cô bé muốn anh ngồi ăn cùng bố mẹ. Vì chính cô bé cũng muốn được một lần như vậy. Anh ghét bố mẹ vì đã bỏ rơi anh sang bên kia làm việc. Nhưng nếu anh muốn gặp họ thì cũng sẽ được gặp nhưng cô bé thì khác. Muốn gặp cũng không thể được tất cả chỉ là những giấc mơ tồi tệ về ông bố đó. Anh bỗng chốc có cảm giác muốn thương yêu cô gái này. . .

Ngủ ngon – Vyl đặt một nụ hôn chúc ngủ ngon lên trán của cô bé
Chap 9: Kế hoạch thất bại

Sáng hôm sau, cả đám bàn kế hoạch hôm qua không hẹn mà gặp nhau ở trước cửa phòng tập. Mặt đứa nào đứa nấy hăng hái và hớn dễ sợ

Cứ đúng theo kế hoạch chiều nay sẽ tới nhà Vyl – Cả đám xúm lại bàn bạc

Mọi người đến sớm vậy ?– Puny từ đâu chạy tới cùng cả Vyl

Ơ 2 người đ-đến từ l-lúc nào thế – Cả đám giật thót tim

Không biết từ bao giờ Puny cảm thấy cô và Vyl cứ như bị tách bạch ra với cả nhóm vậy. Cũng tại cái kẻ đứng bên cạnh cô, chẳng chịu cùng cả nhóm tụ họp gì cả. Chắc vì thế nên đi chơi đâu cả đám cũng khai trừ tên hai người ra. Vyl thì ổn nhưng với Puny thì chẳng thích tẹo nào. Tự nhiên mấy đứa ấy đưa đẩy kiểu cho hai người không gian riêng tư gì gì đó rồi tất cả đi chơi với nhau. . .

Puny ngẩn ra nghĩ ngợi , mãi một lúc sau mới đáp:

Vừa mới đến ! Vào lớp thôi

2 nhóm chia ra mỗi nhóm 1 ngả. Và sẽ tụ họp vào chiều này tại nhà Vyl. Xem ra Puny và Vyl sẽ bị lộ tẩy hết thôi. Puny vẫn không hay biết chuyện vẫn hồn nhiên cười nói.

Đi học về Vyl nhớ ra chiều này đám bạn sẽ tới nhà mình. Anh gọi bà quản gia và anh quản lí tới :

Chiều nay ! Anh và bà dù thế nào cũng không được gọi cô ấy là cô chủ hay cháu dâu gì hết! Nhớ chưa

Nhưng mà sao lại vậy hả cậu chủ? – Anh quản lí hỏi lại

Cứ làm đi

Sau khi bà quản gia giải thích xong xuôi mọi việc với ông bà chủ, đang định dọn cơm lên thì đã thấy Puny đang dọn lên từ bao giờ rồi. Bà từ lần đầu gặp cô bé đã rất ưng ý rồi. Nay ở cùng 1 thời gian bà càng yêu quý cô bé hơn nữa. Nhưng nếu bà mà biết cô chỉ là cháu dâu GIẢ thì không biết bà sẽ ra sao. Bà sống ở đây bao năm coi Vyl như là cháu ruột của mình bà mong anh sẽ tìm được 1 cô cháu dâu như thế này. Và bây giờ bà đã được toại nguyện. . .

Cháu không cần làm đâu

Puny thấy bà quản gia quay lại đỡ bà ngồi xuống ghế:

Bà cứ để cháu làm ! Nếu được nghỉ cháu sẽ lau dọn nhà cửa, giặt quần áo bà không cần làm đâu

Bạn Gấu heo dù rất lười nhưng ở nhà người khác nên cũng biết lễ nghĩa. Không thể để người khác phục vụ mình mãi được. Dù gì cũng chỉ là hiểu lầm, cô không nên dựa vào đó mà cho mình cái quyền hưởng thụ. . .

Cháu dâu ! Đây đúng là cháu dâu của bà

Nghe thấy câu nói đó cô thấy ngượng nghịu đặc biệt là thấy có lỗi vì đã lừa dối cả gia đình Vyl. Ai bảo anh ta hành xử như thế. Cô cũng chỉ muốn giúp đỡ thôi mà. Coi như là làm ơn vậy.

Ăn cơm thôi ạ

* * *

Puny không hề biết về việc chiều cả đám sẽ tới nhà Vyl. Cô bé đang định đi lên phòng tập như mọi khi thì bị Vyl giữ lại

Này ! Anh làm gì thế ? – Cô bé bị kéo lại 1 cách đột ngột lên tiếng

Họ sẽ tới đây

C-Cái gì ????

Cô nên đi đâu đó nếu không muốn hiểu lầm

S-Sao anh không nói sớm giờ này mà ra nhỡ bắt gặp họ thì tính sao?

Puny lo lắng cứ đi qua đi lại làm Vyl chóng cả mặt.

Vyl ! Anh nghĩ cách gì đi ! Tôi sợ họ biết lắm. Thể nào Lin cũng hỏi cả trăm ngàn câu hỏi. Còn cả Gum nữa, cậu ấy sẽ nghĩ gì nếu biết tôi ở đây. Chưa hết, còn cả anh Tan, anh Huan, anh Zita . . . các anh ấy là bạn anh . . . nếu thấy tôi ở cùng nhà với anh thì . . . phải làm sao?? Họ sẽ nghĩ gì đây . . . Chết rồi !!! Chết mất thôi . . .

Cô im lặng đi

Puny hình như trong cái khó ló cái khôn. Cô bé viện ra lí do mình ở đây là vì mẹ cô bé nhờ tới đây thăm hỏi sức khỏe 2 bác. Dù gì cũng là chỗ bạn bè. Lấy lí do đó như lần cô tới đây sẽ rất hợp lí. Cô bé dường như rất tự đắc khi nghĩ được ra lí do này. Cô bé nhìn Vyl như kiểu “ Anh thấy tôi có giỏi không” vậy.

Tốt – Vyl thoáng nét cười trước khi đi anh còn xoa đầu cô bé nữa

Này! Tôi không còn là trẻ con nữa nên đừng có làm thế ! Với lại người được làm điều này không phải anh. Đúng là đồ . . lợi dụng

Puny lại hậm hực giậm chân xuống sàn. Vyl quay lại nhìn hành động đó anh bước tới xoa đầu cô bé tiếp:

Đó không phải kiểu giận dỗi của trẻ con sao ???

K-K-Không phải – Puny hất tay anh ra khi anh vẫn đang chạm vào tóc của mình chu mỏ cãi lại

Kính coong . . .

Mời các cô các cậu vào trong – anh quản lí mở cổng cho họ vào

Cả đám lao vào , đi mà như chạy. Tất cả đều muốn biết xem Puny có ở trong không. Và đúng như dự đoán Puny đang ở t

trong này

Biết ngay là 2 người này có chuyện gì mà – Cả đám thì thầm

A chào mọi người ! Sao mọi người cũng tới đây ? – Puny giả vờ như không biết chuyện gì

Sao cậu lại ở đây ? – Lin ngạc nhiên hết mức hỏi cô bé

Puny cầm lấy bó tay bên cạnh từ từ giải trình nghi vấn với cả bọn:

À! Mẹ tớ là bạn thân của mẹ anh Vyl. Mẹ mới lên ngoại nên nhờ tớ qua đây thay mẹ thăm 2 bác từ nước ngoài về. Các cậu cũng tới để thăm 2 bác hả??

V-Vậy sao? Giữa 2 người không có gì mờ ám đấy chứ ? – Lin nhìn Vyl và Puny hỏi

Puny xuề xòa xua tay

Cũng không phải là ở chung đấy chứ?

Cả 2 đều lắc đầu. Thấy biểu cảm như vậy, cả đám thôi nghi ngờ, lại trở về trạng thái bình thường hết mức

Bố mẹ Vyl có kêu cả đám ở lại cùng ăn tối với gia đình. Lâu lắm rồi ở nhà Vyl mới có 1 bữa cơm đông vui thế này. Bà quản gia và anh quản lí cũng tỏ ra rất vui. Dù thi thoảng bà và anh vẫn nói nhịu là “ cô chủ” nhưng thật may là không ai để ý

Mấy đứa đi dạo ở ngoài hoặc ra công viên gần đây chơi rồi về – Bà quản gia lên tiếng

Ở gần đây có công viên hả bà ? – Cả 3 đứa nó đồng thanh

Ừ. Công viên này cũng không phải quá lớn nhưng mà vẫn là nơi hồi nhỏ 4 đứa nó hay tới chơi !! Có thể các cháu cũng sẽ thích!!

Vừa dứt lời, Lin đã phóng ra chỗ 4 tên đó hí hửng:

Các anh ! Chúng ta đi công viên chơi đi

Ý hay đó ! Đi thôi – Zita đồng ý cả 2 tay 2 chân

Vyl đương nhiên không đi. Anh đã quá chán ngán đi cái nơi ấy rồi. Cả đám cứ kéo nhau đi, Puny từ vui vẻ hết cỡ đã chuyển thành xây xẩm mặt mày. Cô tự hỏi tại sao cái kẻ này cứ làm cô buồn bực vậy chứ???

Đã đi thì tất cả cùng đi. Nếu anh ta không đi thì cô nghĩ mình cũng không nên đi. Nếu không thì Lin sẽ cùng cô về nhà, mà nếu vậy thì sẽ phải khai ra sự thật. Không được. Cô không thể để Lin biết chuyện này!!!

Anh không đi tôi cũng không đi

Anh nhếch mép:

Lí do???

Nếu đã đi thì cùng đi. Sao tôi đi mà để anh ở đây một mình. . .

Cám ơn. Nhưng tôi rất thoải mái khi ở một mình

Cô im lặng chẳng nói thêm câu nào nữa. Anh đang ngồi xem ti vi ở ngoài phòng khách còn cô thì cứ loanh quanh ở ngoài cửa. Cô rất muốn đi công viên mà . . .

Chán quá. Puny nghĩ ở nhà xem phim cũng được. Đấy là cô tự an ủi bản thân còn trái tim thì muốn đi chơi cơ!!! Vừa cầm lên cái điều khiển để xem phim thì bị anh chặn lại

Sao vậy?? – Puny ngờ nghệch hỏi

Tôi đang xem – Anh cũng rất thản nhiên

Nhưng mà. . . đến giờ xem phim rồi mà

Đó là việc của cô

Anh bật phim đi. Phim này rất hay đấy !!! Mấy cái tin tức này chẳng có gì thú vị cả. Tôi nghe mà đau hết cả đầu. Xem phim đi mà . . .

Tôi không thích xem phim

Giờ thì cô thấy khổ sở vì ở nhà người khác rồi đấy!!! Bây giờ mà dọn đồ về nhà cô cũng không sợ gì nữa đâu. Nếu ở nhà thì cô đã tự do tự tại thích ăn lúc nào thì ăn, ngủ lúc nào thì ngủ và thích xem cái gì thì xem cái đó. Đâu phải phụ thuộc thế này!!!!

Cái mặt cô cứ xịu hết lại làm ai đó cũng ngán ngẩm luôn. Anh tắt ti vi đi lên tầng. Puny thấy thế tươi tỉnh hẳn ra nhào đến lấy điều khiển bật vội bật vàng. Vừa bật được lên thì màn hình hiện lên dòng chữ : Hết phim

Cô đau khổ không nói nên lời. Chỉ biết dùng sức đập đầu mình vào cái ghế sofa cho hết ức chế. Miệng không quên ca cẩm:

Sao số phận Bảo Uyên này lại hẩm hiu vậy chứ!!! Đã không được đi chơi lại còn không được xem phim nữa !!! Biết thế này chẳng ở nhà cho xong. Mặc kệ người ta cứ đi chơi có phải đỡ tức rồi không??


Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Vietsub: Hirari Hirari (Kagamine Rin Warm)

MP4: Date A Live: Encore OVA

Top 30 tựa anime khán giả muốn được chiếu lại nhất - Theo Charapedia

MP4: Date A Live: Encore OVA

Pizza-Hut tại Nhật cùng ra khơi với KanColle

MP4: Date A Live: Encore OVA

Pizza-Hut tại Nhật cùng ra khơi với KanColle

TAG:

XtGem Forum catalog