Teya Salat
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện teen
Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?

Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?



- Chuyên mục: Truyện teen
- Lượt xem:


RẦM….

Dùng hết sức, cuối cùng cánh cửa ọp ẹp cũng vỡ tan…anh đảo mắt quanh cái phòng trọ bé tý tẹo, cũng chẳng thấy người cần tìm…chợt nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm, không giữ nổi bình tĩnh, anh kéo mạnh chiếc cửa xếp…trước mặt anh…một cảnh tượng… Chương 41: Chia ly

-”Áá aaaaaaaaaaaaaaaaa”

Nàng kêu lên thất thanh…

-”Anh làm gì ở đây? ” Đôi mắt vẫn còn ánh lên nét hoảng hốt, sợ hãi…

-”Anh…anh…sao em, em làm gì mà …lại thế này…”

Đại gia đưa mắt nhìn osin, liếc một lượt từ trên xuống dưới, osin mặt mũi nóng bừng:

-”Thế này là thế nào…lạ lắm à…”

-”Ừ…thì…em làm gì vậy?”

-”Cái đồ ngốc nhà anh…ở trong phòng tắm thì còn để làm gì nữa, TÔI TẮM…ra ngoài mau…”

Đoạn nàng bực tức đóng lại chiếc cửa, 5 phút sau, ra ngoài, chứng kiến cái cửa nhà, nàng nổi cáu:

-”Hả, anh làm gì thế này, có việc gì mà phải chạy tới đây phá cả cửa nhà người ta?”

-”Ai bảo gọi mãi em không nghe…anh sợ…”

-”Sợ cái gì, nước chảy to thế nghe sao được, không đợi một tý sợ sợ cái gì???”

‘Anh sợ em làm sao? Chả nhẽ nói với nàng mình sợ nàng tự tử ư? Mình sợ nàng nghĩ liều mà uống thuốc ngủ ư? Nhưng sao mình biết được nàng mua thuốc ngủ? Nàng sẽ phát hiện ra là mình cho người theo dõi nàng, không được…trời ơi, Minh ơi, tên là Minh mà sao lúc này mi ngu vậy… ‘

-”Anh sợ…”

-”Sợ gì…”

-”Anh sợ…sợ…sợ…sợ em nhớ anh quá không chịu được …”

Đôi mắt đen huyền của anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt sưng húp của nàng. Nàng cười thầm với cái vẻ đùa cợt đáng yêu của anh, khẽ run, tim đập, chợt giật mình xót xa, kéo anh lại, quát tháo:

-”Làm sao thế này? ”

-”Sao? Tay hả, cũng quan tâm cơ à, nhớ tui không chịu được nữa thật à…hehe”

-”Ai thèm nhớ? Hỏi xã giao tý thôi? Chắc lúc nãy đánh nhau với cái cửa chứ gì? Đã yếu còn thích ra gió???”

-”Cái gì…cô này, cái cửa tôi đẩy cái là vỡ nhá…đây là…đây là… tôi ngã cầu thang…”

-”Ừ, thì không yếu, mà là lác, đi đứng cứ trợn mắt lên trời cơ…”

Bị nàng xỉa xói, tức anh ách, định trả đũa nhưng nhìn nàng đáng yêu đang xoa xoa, băng bó vết thương lòng anh ấm áp lạ thường, cái thời khắc này, anh chỉ muốn thời gian như dừng lại, đại gia ước, chỗ nào trên người mình cũng bị thương…tất cả, giá kể lúc nãy anh ngã từ trên lầu chứ không phải ngã nhẹ trên cầu thang thì tốt…Đôi bàn tay thoăn thoát làm rất nhẹ nhàng, cẩn thận, xót xa còn hơn cả chính nàng bị đau. Ngước lên nhìn khuôn mặt vuông chữ điền, đầy nam tính, trán nhỏ xinh chạm bờ môi dịu dàng…nàng như vỡ òa, cố gắng lắm mới lấy lại bình tĩnh, suýt chút nữa lại bị anh mê hoặc rồi…’Uyên ơi, tỉnh lại đi, mày đâu có xứng, mày đừng dễ dàng quên mọi thứ như vậy? Nhìn xem? Anh giàu có, đẹp trai, phong độ, lừng lẫy…còn mày thì sao? Một con sinh viên quèn, dáng người thì nhỏ bé, chẳng được cái nước gì…thứ duy nhất mày muốn trao cho anh ấy..giờ mày cũng chẳng còn…tỉnh lại đi…’, nàng bỗng chốc nghiêm mặt, không biết rằng, lúc đó trong đầu anh cũng chất chứa bao nghĩ suy…’Phải làm gì bây giờ, liệu có phải nàng muốn tắm giặt xong rồi sẽ…nàng để thuốc ở đâu cơ chứ’…Ánh mắt anh dáo dác khắp phòng, cuối cùng dừng lại ở chiếc túi màu xanh đang mở, trả vờ đi dạo quanh, nói ba lăng nhăng vài câu, khi gần tới đối tượng, anh nhanh tay ra chiêu, chiếc túi rơi lộn xuống đất, đồ đạc bắn ra tung tóe…

-”Làm gì đấy? Hết phá cửa tới đập đồ à, anh hôm nay sao thế???”

-”Xin lỗi, anh nhỡ tay…”

Liếc qua thấy vật cần tìm, anh nhặt cái túi ni lông bé, chứa khoảng chục viên thuốc trắng:

-”Cái gì thế này, thuốc ngủ à? Em mua làm gì…”.

-”Hả, sao nhìn cái là biết thuốc ngủ thế?”

-”Thắc mắc gì, đại học bên Tây người ta dạy phân biệt mấy loại cơ bản…”. Vòng vo phét lác một lúc, Minh lo lắng:

-”Không phải em định…chứ? Em điên à…”

-”Ừ, đang điên đây…”

-”Bình tĩnh đi em …đừng làm vậy!!!”

-”Nhưng em…”

-”Tha thứ cho anh, anh sai rồi, có gì cứ đánh cứ mắng anh, xin em…mà không phải xin…anh cấm…em không được làm thế???”

Nàng trợn tròn mắt, đoạn như hiểu ra điều gì đó, cười:

-”Ặc…không phải anh nghĩ em định…tự …tử đấy chứ?”

-”Thế không thì nhà CÔ mua thuốc ngủ làm gì???”

‘Hại tôi lo lắng gần chết mấy tiếng đấy’. Nghĩ thầm, anh tiếp tục: “Chuyện đó em đừng buồn nữa…anh xin lỗi…”

‘Sao lại xin lỗi em, em mới là người phải xin lỗi…anh thật tốt với em…nhưng em thì không thể…’. Nàng chần chừ, gương mặt thoáng buồn:

-”Việc ấy đâu phải lỗi của anh…em không sao…Cũng có giây phút em nghĩ mình nên chết đi, n

nhưng em thật ngu xuẩn…nếu em như vậy, anh trai và bố mẹ em sẽ ra sao? Chỉ còn mấy ngày nữa là tốt nghiệp…em phải ra trường, còn phải báo hiếu bố mẹ…và cả chính bản thân em nữa, em cũng phải nuông chiều bản thân mình chứ…phải sống để tận hưởng cảm giác đi làm, có tiền chứ… ”

-”Vậy…”

-”À, em bị mất ngủ, căng thẳng, em sợ ảnh hưởng tới bảo vệ đồ án nên mua… ”

Minh thở phào:

-”Em không trách anh chứ???”

-”Sao lại trách anh…”

-”Nếu đã như vậy, chúng mình…”

‘Chúng mình? Chúng mình? Em xin lỗi, em không xứng đáng, em biết anh rất yêu em… thứ

duy nhất quý giá em có thì đã…’. Hàng lệ chảy dài trên đôi gò má xanh xao, nàng đành dối mình, dối anh…vì nàng biết, nếu nói cái lý do ấy, anh sẽ không bao giờ chấp nhận chia tay…nhưng nàng…giờ đây, không hề tự tin đứng trước anh:

-”Mình chia tay đi, em mệt mỏi lắm…Em biết chuyện lần này là do Ngọc làm, và cũng vì em yêu anh nên mới vậy…Em…”

-”Anh sẽ ở bên em cả ngày…”

-”Em không muốn, em cũng cần tự do của riêng mình…em mệt rồi… ”

Hết nước hết cái mà chẳng thế lay chuyển được thái độ cương quyết, anh lặng lẽ ra về, trong lòng như có một luồng khí lạnh buốt ngang qua…rất lạnh, rất đau…

Chương 42: Khơi mào

10h, tập đoàn bảo Minh

Hội trường đông kín, phóng viên và săn ảnh đã rình rập chờ đợi từ sáng. Chỉ là buổi thông báo mua lại hai công ty con của một tập đoàn lớn trong nước thôi, thông thường những buổi như thế này, cùng lắm chỉ vài người ở mảng xã hội, thời sự tới là chính…vậy mà hôm nay, mọc đâu ra lắm người vậy??? Lý do thật đơn giản, đại gia – hiện nay vẫn trên danh nghĩa là người yêu của siêu mẫu nổi tiếng nhất nhì…cơ hội chụp ảnh, moi tin, đăng bài về anh, không khi nào tốt hơn hôm nay…

-”Xin anh cho biết vốn mua lại hai công ty con này là bao nhiêu ạ?”

-”Có phải vì yêu nhau nên anh để chị Ngọc đại diện tất cả các sản phẩm của tập đoàn mình? ”

-”Hôm trước trả lời phỏng vấn cô Ngọc có nói sang năm có thể sẽ có tin vui, anh có thể cho biết thêm được không ạ?”

-”Anh chị định bao giờ tổ chức ạ…”

-”Phóng viên bắt gặp anh hay đi cùng một người con gái khác, liệu có thật sự là người giúp việc của anh…như cô Ngọc nói…”

……

Một tràng một loạt các câu hỏi nhao nhao…Đại gia lịch thiệp chỉnh micro, trịnh trọng tuyên bố:

-”Rất cảm ơn sự quan tâm của các bạn! Tôi và Ngọc đã chia tay được hơn nửa năm rồi!”

-”Tại sao vậy?”

-”Xin anh cho biết lý do?”

-”Sao anh vẫn để cô ấy làm đại diện các sản phẩm của mình? ”

-”Chẳng hay đây là chiêu PR cho phim mới của chị ý?”

……

Lý do? Vì dan trá? Lăng nhăng vụng trụm ngay khi yêu anh? Lừa dối anh đến từng lời nói, bữa cơm? Gian xảo tới từng tiểu tiết? Hay bởi vì chuyện gần đây nhất là dám động tới người anh yêu? Chỉ cần hôm nay, ngay lúc này đây tung ra một trong vô vàn đoạn video anh có thì chắc chắn nó mất đường sống trong giới showbiz. Nhưng Minh đã không làm vậy, Ngọc – anh phải xử, nhưng đó là chuyện của anh và cô ta, ngài tổng giám đốc không muốn phơi bày mọi mâu thuẫn cá nhân lên mặt báo…cũng không muốn trả thù một con đàn bà theo cái cách ấy. Dữ chút thể diện cuối cùng cho cô người yêu cũ, anh từ tốn trả lời:

-”Có thể quan điểm sống của chúng tôi không hợp!”

-”Anh có thể nói rõ được không?”

-”Không hợp như nào ạ?”

-”Người con gái đi cùng anh, liệu có phải người thứ ba?”

….

Trong khoảnh khắc, anh rất muốn tuyên bố: ‘Cô ấy chính là người yêu tôi, người quan trọng nhất với tôi’. Nhận thấy làm thế là quá nguy hiểm, cũng chẳng có quyền phá tan cuộc sống bình yên của nàng, anh thẳng thắn:

-”Tôi nghĩ các bạn đang đi lạc đề, đây là buổi họp báo sáp nhập công ty con của tập đoàn chúng tôi!”

………………………..

5h chiều, tại cầu Long Biên

Bước rảo nhanh, biết chắc chắn là sẽ gặp Ngọc, nhưng đại gia vẫn vờ vịt tỏ vẻ bất ngờ. Thấy vậy, cô người mẫu cười sung sướng, giơ chiếc iphone ra tự đắc:

-”Thế nào, không ngờ là em ư? Gậy ông đập lưng ông nhỉ?” (Nguồn: blog24.wapseo.mobi) Minh cười khẩy…Làm sao mà Ngọc có thể một lần nữa trả vờ bắt cóc Uyên khi người của anh luôn theo dõi 24/24? Cú điện thoại cô ta tự biên tự diễn đó ư? Cô chỉ có thể qua mắt anh được cái ngày xửa ngày xưa thôi…Anh thản nhiên:

-”Ừ, không ngờ…”

-”Xem ra anh còn quan tâm tới em nhiều lắm, cho người theo dõi cả điện thoại của em cơ mà!”

-”Đừng vờ vịt nữa?”

-”Em đâu có, anh ác lắm, giận dữ nhất thời thì cũng phải bàn với em chứ? Tung một tin như vậy? Anh không nghĩ làm thế sẽ khiến em tổn thương lắm?”

-”Đ…tổn thương gì cái loại mày???” Minh trợn tròn mắt, lạnh lùng quát. Anh ngao ngán nhìn khuôn mặt bắt đầu nước mắt lã chã, khóc lóc thảm thiết, rối rít của siêu mẫu:

-”Em xin anh, em biết anh còn yêu em mà…anh biết được những gì, nhưng đó chưa phải là tất cả con người em…xin anh, em làm mọi việc chỉ vì em yêu anh thôi, em không bao giờ muốn rời xa anh cả…”

Thấy anh lạnh lùng, cô ôm chầm lấy anh, van xin:

-”Thế còn đứa con đã chịu oan ức của chúng ta…em van anh…”

Minh nhíu mày…

-”Mày nên đi tìm cái thằng đạo diễn già rồi cùng làm phim với nhau…”

-”Không phải, sao tới cốt nhục của mình anh cũng không thương…anh có còn là người không?”

Điên tiết, suýt chút nữa thì con đàn bà bẩn thỉu này bị đại gia đập cho một trận, chỉ thẳng tay vào mặt cô ta, cố gắng kiềm chế, anh bình tĩnh nói:

-”Mày ăn nói cho cẩn thận…tao hôm nay…”

Không để cho anh nói hết câu, Ngọc đã gào thét:

-”Nếu anh đã cạn tình cạn nghĩa thế thì em cũng không thiết sống làm gì???” Nước mắt lưng tròng, thảm thiết, Ngọc kêu la đòi nhảy xuống cầu, Minh phì cười, mẹ kiếp cho cái nền điện ảnh Việt Nam, thế mà khá:

-”Mày nhảy đi, nhảy ngay xuống cho tao nhờ…tuy đất nước có mất một nhân tài nhưng cũng bớt đi được một con quỷ đấy! NHẢY, NHẢY MAU…”

Biết không thể qua nổi Minh, Ngọc gạt nước mắt:

-”Vì Uyên ư? Mà anh bỏ em?”

-”Mày đ… xứng nhắc cái tên ấy!”

-”Anh SẼ PHẢI TRẢ GIÁ ”

-”Haha…” Anh cười lớn: “Tao quên mất, tao tới đây hôm nay cũng là nói với mày tao chấp nhận mọi chiêu trò của mày, còn gì cứ dở hết ra…tao sẽ chơi tới cùng với mày…”

Đoạn, anh bỏ đi trong cái nhìn đầy căm hận của ả…

………………………………

8h sáng, lại một ngày không có nàng, một ngày dài như cả thế kỉ, chán nản bước tới văn phòng, nhìn chiếc bàn nhỏ đối diện bàn mình, hình bóng nàng làm việc xưa kia như ùa về, lòng buồn khôn nguôi…

-”Thưa anh!”

-”Vào đi!”

-”Anh đã nghe tin về cô Ngọc chưa ạ?”

Chưa muốn tin tức của cô ta làm hỏng tâm trạng ngày mới của mình, anh hỏi:

-”Tình hình Uyên thế nào?”

-”Dạ, có gì em đã nhắn tin và gửi hình ảnh liên tục cho sếp rồi đây ạ?”

-”Từ tin nhắn gần nhất cách đây 20 phút rồi”. Minh cáu, một lúc cũng nhận ra mình vô lý, Duy sợ sệt, nhưng cũng hiểu cho sếp, nhanh nhảu đáp:

-”Chị ấy đang tập thuyết trình với các bạn để mai bảo vệ ạ…”

-”Lại với cái thằng Nam đấy, kiểu gì chả có nó…”. Anh lầm bẩm, khó chịu…ánh mắt hiện rõ vẻ ghen tuông…

-”Thưa anh, cô Ngọc?”

Chẹp miệng, đại gia ngao ngán hỏi:

-”Nó làm sao? Trò gì?”

-”Cô Ngọc tự tử, hôm qua anh ạ!”

Khẽ nhếch mép, Minh thở dài:

-”Nó đéo chết dễ thế được đâu…thế nào? Nó tung tin nằm viện, nguy cấp lắm rồi hả?”

-”Anh đoán như thần…nhưng đúng chỉ một nửa thôi ạ…có vài thông tin rất bất lợi cho anh,…và có thể cho công ty nữa ạ, em tổng hợp đầy đủ rồi, anh xem xem nên làm thế nào ạ?”

Chương 43: Thất vọng

Minh xem qua những bài báo mà Duy tổng hợp, quả là bọn nhà báo, từ báo lớn tới báo nhỏ, giật tít cứ ầm ầm: “Siêu mẫu Như Ngọc quyên sinh trên cầu Long Biên?” “Cập nhập tình hình sức khỏe của nữ diễn viên hàng đầu VN” “Nguyên nhân của hành động dại dột?” “Bộ mặt thật của đại gia danh tiếng đất Hà Thành?” “Sốc, lộ video xô xát của Như Ngọc và người tình? ” “Liệu có nên yêu đại gia?” “Cuộc tình đã có người thứ ba?”…

Click vào hình tam giác, Minh chăm chú theo dõi, chính là clip quay trộm cuộc cãi vã của anh với Ngọc hôm qua, nhưng rất thú vị là đã được cắt gọt thực sự cẩn thận, toàn bộ biến thành một thước phim đầy cảm động của một người con gái, bị người yêu phản bội vì người thứ ba, cả đoạn video gần 3 triệu view như một bằng chứng thép tố đại gia lòng lang dạ sói, làm con người ta có bầu xong bỏ dở vì thú vui mới, sự tuyệt tình của người đàn ông, cái đoạn đòi chết của cô ta biến thành chính anh là người ép cô ta nhảy xuống cầu, cô ta cùng quẫn, mất con, người yêu bỏ, bị phản bội, bị ép tới bước đường cùng…quả là đáng thương, đáng thương…

-”Con này khá…”

-”Sếp ạ…”

Thấy Duy có vẻ chần chừ, Minh ngước mắt:

-”Cứ nói không phải ngại”

-”Anh không biết chứ bây giờ anh chính là đối tượng bị chửi rủa nhiều nhất trên các diễn đàn mạng xã hội…người ta dùng các từ rất nặng nề…anh kéo xuống xem qua bình luận ạ…”

‘Thằng chó khốn nạn’,’Mày chết đi…’ ‘ai thích tập đoàn Bảo Minh phá sản thì like phát nào ’ ‘Dm đời con gái chọn nhầm thằng đàn ông chỉ có chết”Đại gia là cái éo gì…’ ‘Thằng này phải chôn 10 tầng địa ngục’ ‘Thằng Sở Khanh’, ‘Ngọc thật đáng thương…’ ‘Tẩy chay hàng hóa Bảo Minh’…

Thấy sếp vẫn thản nhiên, Duy lo lắng:

-”Để em đi chặn lại hết các trang này?”

-”Không cần tốn công, việc này không ảnh hưởng…”

-”Có sợ ảnh hưởng tới công ty không ạ?”

-”Cậu ngốc quá, theo tôi

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Chờ Em Lớn Nhé Được Không

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Nhóc Con Dễ Thương, Em Là Của Tôi

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả

Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full

1234...101112»
Bài ngẫu nhiên

Dàn quân chuẩn bị cho trận chiến tuần tới! Nendoroid Kirishima

Good Smile Company hé lộ mẫu nendoroid Co-de PriPara mới nhất, Laala

Ngọc Trinh diện váy ngắn khoe chân dài

Good Smile Company hé lộ mẫu nendoroid Co-de PriPara mới nhất, Laala

Hyperdimension Neptunia Re:Birth, Fairy Fencer F sẽ có mặt trên PC!

Good Smile Company hé lộ mẫu nendoroid Co-de PriPara mới nhất, Laala

Hyperdimension Neptunia Re:Birth, Fairy Fencer F sẽ có mặt trên PC!

TAG: