VÌ SAO EM VẪN Ế?
---------------------------
Mình là gái, quê Yên Bái, tròn 20 tuổi vào năm ngoái. Nói về nhan sắc thì nhìn xuống không ai bằng mình, nhìn lên mình cũng chẳng kém ai. Mình có đôi mắt đen láy, long lanh, mỗi tội bị lác, nhưng mà chỉ lác cái mắt bên trái thôi, bên phải vẫn bình thường; miệng lúc nào cũng tươi rói nhờ hàm răng trên vẩu lên, gần chạm mũi; da mặt rất mịn màng, nhẵn thín, căng mọng, mỗi tội mụn trứng cá và mụn đầu đinh mọc chi chít. Thêm nữa, mình cũng rất biết cách ăn diện bằng những chiếc quần soóc ngắn đến tận mông, áo phông trong suốt như túi ni-lông, ngực thường xuyên thả rông.
Ấy vậy mà không hiểu một điều tại sao mình vẫn chưa có người yêu, trong khi mấy đứa bạn mình, toàn những đứa vừa điêu vừa kiêu, thì lại được rất nhiều anh ngỏ lời yêu, rồi săn đón nuông chiều, cho tiền chi tiêu, dẫn đi ăn bún riêu. Họ có lứa có đôi hạnh phúc biết bao nhiêu, còn mình sao vẫn lẻ loi trong những đêm cô liêu, một mình buồn hiu, rồi trằn trọc, vằn vọc, rồi những ngón tay mơn man, mê miết, rồi hơi thở nặng nhọc, da diết, rồi lăn ra ngủ quên lúc nào không biết…
Thực ra thì cũng có vài ba anh tán tỉnh mình chứ không phải là không có. Nhưng các anh ấy cứ như những cơn mưa bóng mây, chợt đến rồi lại vội đi ngay, để lại mình ngơ ngẩn loay hoay…
Ví như lần ấy, có anh chàng nhìn rất ngoan, buổi đầu hẹn hò rủ mình đi ăn bún ngan. Lúc ăn, mình lấy hộp tương ớt để cho vào bát bún thì xóc và bóp mãi nó không chịu ra mặc dù tương vẫn còn rất nhiều, chắc tại lâu lắm không có ai ăn nên chỗ tương ở phần miệng hộp đã khô cứng lại. Mình nghiến răng gồng hết sức bóp thật mạnh thì nghe tiếng “Roẹt!!!!”. Cả bãi tương to tướng phụt thẳng vào mặt chàng, tương bắn cả vào mắt, xộc vào lỗ mũi, chảy ròng ròng xuống cổ, nhỏ tong tong xuống áo… Chàng ta rú lên rồi chạy thẳng vào toilet chùi rửa. Lát sau ra thấy hai mắt chàng đỏ ngầu, bỏng rát. Thành ra cả bữa chàng chẳng ăn được miếng nào, cứ ngồi dụi mắt, ôm mặt xuýt xoa vì xót, vì đau, làm mình lại phải ăn luôn hộ cả bát bún của chàng. Đợi mình ăn xong, chàng chở mình về, mình ngồi sau xe, gục đầu vào lưng chàng rồi hỏi bằng giọng nũng nịu:
- Hôm nào mình lại đi ăn nữa anh nhé?
- Để anh xem đã, có gì anh sẽ gọi!
Chả biết anh ấy xem cái gì mà từ đó đến nay đã hơn 2 năm rồi vẫn chưa thấy anh ấy gọi lại.
Anh thứ hai thì không rủ đi ăn mà lại đưa đi dạo. Đó là một buổi chiều, gió dìu dịu, nắng hiu hiu. Anh chở mình vòng vèo rồi dừng lại ở bên một ao bèo, cạnh vườn dưa leo, hai đứa đứng tình tứ ôm eo. Cách đấy không xa, có một đám thanh niên cởi trần mặc quần đùi, da đen thui đang đá bóng rất vui. Bất chợt, quả bóng bật ra và lăn tới chỗ mình. Anh thủ môn hùng hục chạy theo nhặt bóng. Mình thấy vậy thì nhảy ra rồi hô to:
- Để em đá cho!
Thế nhưng hình như anh thủ môn này bị nặng tai hay sao ấy mà vẫn thấy anh ấy cắm đầu chạy tiếp. Kệ, mình cứ đá. Bóng nẩy lên đúng tầm chân, mình lao tới tung một cú vô lê cực mạnh bằng mu bàn chân phải theo tư thế ngả bàn đèn. BỤP!!!! Bóng đi rất căng và chính xác, trúng giữa chym của anh thủ môn. Sau tiếng hét đau đớn, anh ta nằm vật ra đất, hai tay ôm chặt chym, quằn quại, giãy giụa, mắt trợn ngược, miệng ú ớ không thành tiếng. Đám thanh niên đang đá bóng thấy đồng đội bị nạn thì lập tức chạy lại, rồi một thằng hét lên:
- Nó bị thọt dái lên cổ rồi! Đưa nó đi cấp cứu mau, nhanh không là hỏng mất!
Một tên khác lao tới túm ngay lấy cổ áo của anh bạn đi cùng mình rồi gằn giọng:
- ĐKM, bạn gái mày đá thọt dái em tao, mày còn không mau đưa em tao đi cấp cứu? Dái nó mà có mệnh hệ gì thì tao sẽ chém chết cả họ mày!
Sau khi đưa thủ môn đến bệnh viện, không thấy anh ấy quay lại đón mình nữa. Đó là lần đầu tiên, và cũng là lần cuối cùng anh ấy đưa mình đi chơi…
Anh thứ ba thì buổi đầu hẹn hò lại rủ mình đi xem phim. Thực ra thì trước đến giờ mình ít khi xem phim lắm. Nếu có xem thì cũng đợi lúc vắng vẻ rồi đóng cửa xem một mình, và phải đeo tai nghe, vì nếu để hàng xóm nghe thấy những tiếng kêu của diễn viên trong phim, họ sẽ đánh giá mình là đứa con gái hư hỏng. Thế nên, trong khi anh đang chảy nước mắt vì thương cho số phận bất hạnh của nhân vật trong phim thì mình cũng chảy nước mắt vì ngáp ngủ. Sau khi cố gắng ăn hết hai túi bỏng và hút cạn 2 cốc Pepsi, mình ngả đầu vào vai anh thì thầm:
- Anh xem vui vẻ nhé! Em ngủ tí đây! Lúc nào đến cảnh nóng thì gọi em!
Đang ngủ ngon, chợt thấy anh đập đập vào vai, mình choàng tỉnh rồi hỏi anh bằng giọng hớt hải:
- Đến cảnh nóng rồi hả anh? Đâu? Đâu?
- Không phải cảnh nóng, anh chỉ nhắc em là ngủ thì ngáy nhỏ thôi, em ngáy to quá mọi người không nghe được diễn viên đang nói gì, họ đang chửi ầm lên kia kìa.
Mình ậm ừ rồi lại gục xuống vai anh ngủ tiếp. Được một lát lại thấy anh đập đập:
- Gì nữa đây anh? Đã bảo đến cảnh nóng hãy gọi em cơ mà…
- Em ngồi thẳng dậy đi, anh phải ra nhà vệ sinh chùi rửa tí đã.
- Sao thế?
- Nước dãi của em chảy ướt hết vai áo anh rồi, mùi lại tanh tanh, thôi thối, chịu không nổi em ạ!
Nói rồi anh phi thằng vào nhà vệ sinh, rất lâu, rất lâu mà không thấy anh quay lại. Mình chạy đi khắp các nhà vệ sinh nam để tìm anh nhưng cũng không thấy, gọi điện thì anh tắt máy…
Sau ba lần tưởng như tình yêu đã gõ cửa, ấy vậy mà cuối cùng lại ngã ngửa vì chửa một lần được nếm vị ngọt của tình yêu. Đang lúc sốt ruột thì có đứa bạn mách nước:
- Hay mày đi chùa cầu duyên đi, biết con Tưng không? Cũng ế như mày đấy, thế mà đi chùa phát là có luôn.
- Có người yêu luôn á?
- Không, có thai luôn!
Nghe vậy, mình cũng muốn thử một lần xem sao. Sắp cái lễ lên chùa, nếu được thì tốt, không thì cũng coi như là một cách để tìm sự thanh thản trong tâm hồn. Thấy mình ngơ ngác trước cổng chùa, mấy bà bán hàng đã đon đả chào mời:
- Vào chùa cầu duyên hả em? Để chị sắp lễ cho, lễ chị sắp chuẩn lắm!
- Giá cả thế nào chị?
- Giá chung thôi, lễ 20k thì chỉ có hương và hoa, 50k thì có thêm hoa quả, 70k thì thêm chai rượu nữa, tùy em chọn!
- Sắp cho em cái lễ 10k, đầy đủ hoa quả và rượu nhé!
Mình kính cẩn đặt lễ, thắp hương rồi quỳ rạp xuống nền, lầm rầm khấn vái. Lúc ngẩng đầu lên thì thấy một con bé đứng ngay phía trước, chổng mông vào mặt mình, hình như nó cũng vừa đặt lễ và cũng đang chắp tay khấn vái.
- Con điên kia, tao đang quỳ khấn mà mày đứng trước mặt tao thế à? Hóa ra nãy giờ tao toàn vái mông của mày à? Mày có tin tao đập vỡ mặt mày ngay tại đây không? Mày ăn gì mà ngu thế? Cái loại đàn bà vô duyên như mày thì có chó nó yêu, đi chùa làm gì cho mất công. Biến đi chỗ khác để bà khấn!
Con bé nghe xong thì sợ xanh mặt rồi từ từ lẩn mất. Khấn vái xong xuôi, mình chầm chậm rảo bước vãn cảnh chùa, rồi ngồi nghỉ ở một cái ghế đá cũ dưới gốc cây đa đang nở hoa bung bét. Một cảm giác rất bình yên trào dâng trong lòng. Đúng là cảnh chùa thanh tịnh có thể khiến con người ta thánh thiện hơn, thanh thản hơn, trong trẻo hơn, nhẹ nhàng hơn, và biết mở lòng yêu thương nhau hơn. Đang thả hồn theo những xúc cảm thư thái, chợt một giọng nói nhẹ nhàng bên tai kéo mình về với thực tại:
- Xin lỗi, anh có thể ngồi cạnh em không?
- Dạ…được ạ!
Anh chàng này nhìn cũng khá ổn, khuôn mặt vuông vức, má bánh đúc, sơ mi cài hết cúc, trông rất nghiêm túc. Hình như anh ấy có ý định tán tỉnh mình thì phải?! Chẳng lẽ vừa mới dâng lễ xong mà đã có tác dụng rồi sao? Biết thế này đi chùa từ hồi còn học cấp 2 có phải ngon không!
- Em có hay lên chùa dâng hương không?
- Dạ có ạ! Tuần nào em cũng đi, em thích sự bình yên và thanh thản nơi đây…
- Vậy, ngoài đi chùa, em còn sở thích nào nữa không?
- Nhà em nuôi tới ba con chó, em rất thích chơi đùa với chúng, cho chúng ăn, rồi tắm, rồi chải lông cho chúng, đi ngủ cũng ôm chúng lên giường, xa chúng một ngày là nhớ không chịu nổi. Em yêu động vật lắm, đặc biệt là chó!
- Nghe em nói vậy, anh ước gì mình là con chó! Con gái bây giờ hầu như là thực dụng, ham vật chất, tìm được người con gái thích đi chùa, lại biết yêu thương động vật như em thật là hiếm lắm! Mà, lát nữa, anh có thể mời em ăn trưa không? Em nhận lời nhé?
- Dạ…vâng ạ!
- Thế em thích ăn gì?
- Mình đi ăn thịt chó anh nhé? Lâu rồi em không được ăn, thèm quá!
- À...ừ… Đợi anh tí, anh có điện thoại…
Rồi anh chàng vội vã đứng dậy, vừa nói chuyện điện thoại vừa bước dần ra phía cổng. Ấy vậy mà quay đi quay lại đã không thấy anh ấy đâu nữa. Mình chạy khắp sân chùa, ra cả ngoài vườn, ngoài đường tìm mà cũng không thấy. Đệt, tưởng sắp được bữa thịt chó no nê, ai ngờ… Đã dâng lễ lên chùa khấn vái mà tình hình vẫn không khả quan. Phải làm sao để mình có người yêu đây? Haizzzz….
Tác giả: Vo_tonq_danh_meo