VẬN MAY CỦA TÔI
------------------------
Tôi lang thang trên con đường mênh mang, rợp lá vàng. Một khung cảnh đẹp dịu dàng đến ngỡ ngàng, ấy vậy mà lòng tôi lại cứ rối bời, ngổn ngang. Không ngổn ngang sao được khi mà hôm nay đã là ngày thứ 69 tôi lang thang, trên tay ôm cái hồ sơ xin việc, mặt ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Ngẩn ngơ không chỉ bởi thấy tương lai mình xa xăm, mịt mờ, mà còn bởi hơn hai tháng trời liên tục phải ăn mì tôm, khoai lang, hoặc không thì là những cái bánh mì ế, khô khốc, cứng đơ.
Rồi tôi sướng như phát điên khi nhìn thấy lấp ló trước mặt có một cửa hàng treo biển: Tuyển nhân viên. Chẳng biết có được tuyển không, nhưng cứ sướng đã! Nếu bạn nào đã từng có những ngày tháng thất nghiệp, ở nhà nằm bẹp như con rệp, chắc sẽ hiểu được cảm giác này. Nó giống với cảm giác bạn đang một mình vùng vẫy, ngoi ngóp tuyệt vọng giữa đại dương mênh mông thì thấy ngay một con tàu to lù lù đi tới và giải cứu bạn (dù rất có thể đấy là con tàu Titanic); giống với cảm giác bạn đang bị một con quỷ lông xanh hiếp dâm ở một bãi đất hoang vắng, bạn chống cự quyết liệt nhưng sức bạn có hạn nên đành buông xuôi, nhắm mắt lim dim tận hưởng, nhưng may quá, một tốp dân phòng từ đâu rầm rập lao tới (dù rất có thể đây là dân phòng do đồng bọn của yêu lông xanh giả mạo); cũng giống với cảm giác bạn đang nằm một mình cô đơn, quằn quại trên chiếc giường rộng thênh thang, tay lăm lăm cuộn giấy ăn, mắt dán vào màn hình đang chiếu cảnh chiến đấu đương hồi gay cấn của Ozawa và đồng đội thì bất ngờ cửa phòng bạn hé mở, một em hotgirl trẻ măng, non tơ, thân hình mơn mởn, mặt ngây thơ, vòng một buông hững hờ, nhẹ nhàng bước vào, bò lên giường, nằm cạnh bạn, giựt cuộn giấy ăn ra khỏi tay bạn và đề nghị được chiến đấu với bạn (dù rất có thể hotgirl này đã từng qua Thái chuyển giới).
Nhưng kệ, biết đâu đây chính là cơ hội của mình? Nghĩ vậy nên tôi lập tức bước vào trong cái cửa hàng có treo biển tuyển người ấy. Vừa nhìn thấy bộ dạng thất thểu và thảm hại của tôi, gã chủ cửa hàng đã nhếch mép cười khẩy ra vẻ coi thường. Nhưng khi đọc qua hồ sơ của tôi, gã đã phải lập tức thay đổi thái độ, không còn cái vẻ khinh khỉnh, ngạo mạn lúc đầu nữa, mặt hắn bây giờ đã tái đi, giọng run run, nhỏ nhẹ:
- Em học Công nghệ Thông tin ra hả?
- Dạ vâng ạ!
- Học xong cả cao học rồi cơ à?
- Dạ không? Em trung cấp thôi anh!
- Thế sao trong hồ sơ ghi là thời gian học những 6 năm?
- Dạ! Em nợ môn, mãi mới trả hết được!
- Đệt! Thế biết ngoại ngữ gì không?
- Dạ, ngoài tiếng Anh ra, em còn nói được tiếng Hà Lan, Ý, Ắc-hen-ti-na, và một số nước thuộc châu Âu và châu Mỹ nữa ạ!
- Tốt quá! Có thể nói thử tiếng Hà Lan cho anh nghe không?
- Dạ! Rô-Bin-Van-Péc-Si, A-Ri-Ân-Rốp-Bần, Éc-win-Van-Đéc-sa!
- Đệt!
- Tiếng Hà Lan đó anh! Có cần em nói thêm tiếng Ý nữa không?
- Ờ, thôi! Thế em có biết công việc của mình là gì nếu được nhận vào làm không?
- Dạ không ạ!
- Nhiệm vụ của em là giao hàng tận nhà, đồng thời hướng dẫn sử dụng cho khách!
- Bên mình bán sản phẩm gì vậy anh?
- Séc-toi!
- Dạ?
- Séc-toi! Đồ chơi tình yêu ấy!
- Dạ! Em hiểu rồi ạ!
- Tốt! Hợp đồng lao động đây, mọi điều khoản về quyền lợi và trách nhiệm đều ghi rõ trong này, em xem đi, nếu ok thì ký luôn, làm việc luôn!
- Dạ vâng! Em ký xong rồi ạ!
- Tốt! Giờ em đi giao hàng luôn nhé! Trước tiên, em giao ngay con búp bê tình dục nam này cho bà góa ở ngôi biệt thự số 69 Hai Bà Tưng, sau đó giao tiếp con cu giả này cho một chị ở phố Elly Trần! Xem qua hướng dẫn sử dụng đi để khách hỏi thì còn biết mà trả lời!
Tôi ngoan ngoãn vâng lời rồi chằng néo hàng vào xe cẩn thận, hăm hở lao đi. Cái cảm giác thoát khỏi cảnh thất nghiệp nó mới dễ chịu làm sao?! Giống hệt một thằng FA, quay tay quanh năm tự nhiên vớ được gấu dâm. Vậy là đã hết thật rồi những tháng ngày vất vả tìm việc khắp nơi, đã xa thật rồi những tháng ngày đen tối của cuộc đời. Người tôi trào lên một thứ xúc cảm lâng lâng, bồi hồi nhưng lại rất khoan khoái, thảnh thơi…
Giao con búp bê tình dục nam cho mụ góa ở Hai Bà Tưng xong, tôi lập tức rẽ qua phố Elly Trần để giao cu giả. Theo đúng địa chỉ đã cho, tôi tìm đến một khu chung cư mới xây khá khang trang. Đây rồi, phòng 69! Tôi gõ cửa nhưng không thấy ai ra mở, gõ thêm vài lần nữa thì nghe tiếng một chị ở trong nhà nói vọng ra:
- Vào đi! Cửa không khóa mà!
Tôi run run bước vào, không thấy ai, gian nhà vắng tanh…
- Chị ơi, em đến giao cu!
Lúc này, cửa phòng tắm mới hé mở. Một chị khoảng 40 tuổi, mặt xinh như hoa, tròn trịa, đẫy đà, thò đầu từ trong nhà tắm ra để lộ bờ vai trần trắng nõn nà…
- Ngồi đợi chị tí nhé! Chị đang tắm!
- Dạ vâng!
Tôi run run bám vào thành ghế rồi lần lần ngồi xuống, người nóng bừng, mắt vẫn nhìn trừng trừng vào tấm cửa kính nhà tắm mờ mờ với bộ mặt thẫn thờ. Rồi tôi giật thót mình khi cái cánh cửa ấy lại một lần nữa bật ra, và lại là giọng nói ấy, khuôn mặt ấy, và bờ vai trần nõn nà ấy…
- Lấy hộ chị cái coóc-sê với sơ-lít trong tủ cái! Nãy chị quên chưa lấy!
- Nhiều quá chị ơi, em hoa hết cả mắt! Chẳng biết lấy cái nào! Chị định mặc cái màu gì?
- Tùy em! Em thích màu gì thì lấy màu đó, cho em chọn đấy!
Ôi đệt! Cái quái gì đang diễn ra thế này?! Tôi chọn đại lấy một bộ rồi mang ra cho chị. Chị vừa đưa tay ra đón, vừa nhìn tôi cười tủm tỉm:
- Em có sở thích giống chị nhỉ! Chị cũng thích màu nõn chuối!
Lát sau, chị từ trong nhà tắm bước ra. Chiếc váy ngắn cũn cỡn, mỏng dính đã không thể che nổi cái coóc-sê màu nõn chuối bên trong đang lấp ló, dập dình. Lúc này, người tôi đã cứng đờ rồi! Chị thấy tôi bối rối thì chỉ mỉm cười rồi hỏi bằng giọng lả lơi:
- Cu đâu?
- Dạ? Cu nào ạ?
- Cu em mang đến giao chứ còn cu nào!
- Dạ vâng! Đây ạ! Mà trông chị thế này, sao không kiếm hàng thật mà dùng, dùng hàng giả này làm gì?!
- Hàng thật chị có rồi, nhưng anh ấy đi công tác suốt, vài ba tháng mới về một lần, để không nó cũng phí đi, nên chị mua cái này về dùng tạm. Mà chị chưa biết cách dùng đâu! Hướng dẫn chị đi!
- Dạ, cũng dễ thôi chị! Nút này là chỉnh kích thước, to nhỏ dài ngắn. Nút này là chỉnh độ rung, độ ngọ nguậy. Còn nút này là chỉnh volume…
- Nói thế thì bố ai mà hiểu được! Em thực hành luôn với chị cho nó dễ nhớ nhé!
Thế rồi chị nằm vật luôn ra giường và bắt tôi biểu diễn trực tiếp từng chức năng để chị cảm nhận. Sau khi giúp chị tận hưởng hết những cảm xúc mà món đồ ấy mang lại, tôi mới nhẹ nhàng hỏi chị:
- Cảm giác thế nào hả chị?
- Khá là chân thật! Chị thấy người gai gai khi nó chạm vào tai, thấy rạo rực khi nó chạm vào ngực, thấy e thẹn khi nó chạm vào bẹn, và thấy bồn chồn khi nó chạm vào chân!
Thanh toán tiền xong, chị không quên cảm ơn và xin số điện thoại của tôi để khi nào cu trục trặc thì chị sẽ gọi tôi đến bảo hành. Sáng hôm sau, tôi lại phải đi giao bướm giả cho một lão góa vợ ở cuối phố. Không hiểu sao tâm trạng tôi thấy rất lo lắng! Liệu lão ấy có bắt tôi phải thực hành các chức năng của sản phẩm trực tiếp trên người lão giống như chị gái xinh đẹp ấy không? Đang chuẩn bị nổ máy phóng đi thì có điện thoại gọi tới. À, là bà chị hôm qua! Không biết có chuyện gì?!
- Alo, em nghe chị ơi! Cu đã hỏng rồi sao chị?
- Không hỏng, vẫn ngon, vẫn rung, vẫn kêu! Nhưng sao chị tự làm lại không thấy thích như lúc em làm cho chị nhỉ? Hay em qua đây làm giúp chị đi!
- Không được chị ơi! Giờ em phải đi giao hàng mà!
- Nghỉ việc ở đó đi! Chị sẽ trả lương cho em gấp 10 lần chỗ đó, từ nay em chỉ phục vụ mình chị thôi!
- Ok chị! Em qua luôn!
Tôi quay trở vào cửa hàng, đập cái bướm giả vào mặt thằng chủ rồi xin nghỉ việc luôn. Thế đấy, cuộc đời tôi đã bước sang trang mới thật rồi! Cũng bõ những ngày tháng lang thang, dặt dẹo đi xin việc. Hỡi các bạn trẻ đang miệt mài ôm hồ sơ đi rải khắp nơi, đừng nản lòng nhé! Hãy lấy tôi làm tấm gương, làm động lực mà phấn đấu! Chỉ cần kiên trì, có niềm tin, thì chắc chắn một ngày nào đó các bạn cũng sẽ thành công như tôi! Chúc các bạn may mắn!
Tác giả: Vo_tonq_danh_meo