XtGem Forum catalog
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện cười bựa
Truyện cười bựa: Tắt điện

Truyện cười bựa: Tắt điện



- Chuyên mục: Truyện cười bựa
- Lượt xem:
Có một đất nước xa xôi, tách biệt hẳn với phần còn lại của thế giới. Ở đất nước đó cũng có người giàu, kẻ nghèo, người tốt, kẻ xấu, nhìn chung là mọi thứ đều giống với xã hội của chúng ta. Chỉ có một khác biệt duy nhất trong quy luật sở hữu và lưu thông tiền tệ, đó là: người nghèo là người có nhiều tiền, và kẻ giàu là kẻ có rất ít, hoặc không có tiền.
Bạn thấy khó hiểu phải không? Tôi sẽ lấy ví dụ cụ thể cho bạn hiểu nhé. Ở đất nước đó, khi đi chợ hoặc đi mua sắm, bạn cứ đi người không. Khi bạn mua một mớ rau, người bán rau sẽ đưa cho bạn 5 nghìn; mua cân thịt, người bán thịt sẽ đưa cho bạn 100 nghìn; mua một cái xe máy, bạn sẽ phải nhận về vài chục triệu, tùy theo thương hiệu và giá trị của xe. Nghĩa là khi đi thì tay trắng, nhưng lúc quay về, bạn sẽ có rau, có thịt, có xe, và rất nhiều tiền.
Bởi thế, mọi hành động tiêu hủy tiền, che giấu, vứt tiền xuống sông, xuống cống hoặc những nơi công cộng đều là phạm pháp và bị xử phạt nghiêm khắc. Bạn công khai ném tiền vào nhà người khác giữa ban ngày rồi bỏ chạy thì bạn là cướp; bạn lén lút thả tiền vào vườn nhà người ta lúc nửa đêm thì bạn là trộm. Cảnh sát rất đông, liên tục tuần tra và gắt gao giám sát. Bạn chỉ có một lựa chọn duy nhất là để tiền ở nhà mình, hoặc đeo tiền theo bên người.
Ở đất nước đó, bạn cũng phải cẩn thận khi đi xe buýt, vì có nhiều kẻ lưu manh trà trộn, lợi dụng lúc chen lấn để nhét ví tiền của chúng vào túi bạn. Hôm nọ, ở đầu phố, có một chị đang lững thững đi bộ thì bị một thằng nghiện từ đằng sau vọt lên, dúi vào tay chị ta một bọc tiền phải đến gần năm chục triệu, rồi cắm đầu bỏ chạy. Chị này hốt hoảng đuổi theo và hô to: “Ối bà con ơi! Cướp! Cướp!”. Lập tức mọi người hò nhau đuổi theo, tóm được, đánh cho thằng nghiện một trận nhừ tử, rồi bắt nó phải nhận lại số tiền vừa dúi vào tay chị kia. Nhìn thằng nghiện nằm bò soài trên đất, mặt mũi bầm tím, máu me choe choét mà tay vẫn phải ôm bọc tiền gần năm chục triệu, thật tội nghiệp!
Cũng bởi thế nên ở đất nước kỳ lạ này, cái khái niệm đại gia bỗng trở nên chuẩn và chính xác đến lạ kỳ. Đại gia nghĩa là có nhà to, nhà to thì có nhiều chỗ xếp tiền, chứ còn nghèo như vợ chồng anh Đậu ở cuối phố thì thật là rất khổ! Căn nhà thuê của anh chị bé tí tẹo, có hơn hai chục mét vuông mà tiền xếp kín mít, khít khìn khịt từ nền lên đến nóc, nhìn đâu cũng thấy tiền, không còn một khoảng trống, chỉ chừa lại được cái khe nhỏ xíu làm lối đi. Nói cuộc sống gia đình anh chị Đậu eo hẹp thật đúng cả nghĩa đen và bóng.
Anh chị Đậu có hai con: thằng lớn chưa giúp được gì, đứa nhỏ thì chưa đầy một tuổi. Chị Đậu đành phải gửi đứa nhỏ về quê, còn mình thì bám trụ trên này cùng chồng lo miếng cơm manh áo. Chị Đậu bán trà đá, còn anh Đậu chạy xe ôm. Mỗi sáng trước khi ra khỏi nhà, anh chị mỗi người lại xách theo chục triệu để trả cho khách. Xách cho oai vậy thôi, chứ bán trà đá với xe ôm thì được bao nhiêu. Thành ra, đến chiều quay về, mấy chục triệu ấy vẫn gần như còn nguyên, chả hao hụt đi được mấy. Chị Đậu nhớ mãi lần ấy, có một ông khách giàu lắm, đi ô tô hẳn hoi, chắc đợi ai đó nên ghé quán chị uống nước. Lúc ổng đứng dậy, vì không có tiền lẻ nên chị đưa ổng hẳn tờ 500 nghìn. Chắc thấy chị nghèo nên ổng nhét luôn tiền vào ví ổng, rồi nói bằng giọng đầy thương cảm: “Thôi! Tôi cầm cả! Không thối lại!”. Chị vui và cảm động đến nghẹn ngào! Người vừa giàu, vừa có tình như ông ấy, bây giờ thật hiếm lắm!
Tối nay, đi làm về muộn, dù khá mệt và đói, nhưng chưa kịp đưa miếng cơm lên mồm thì anh Đậu đã khựng lại vì thấy cái cọc tiền ở gần lối ra vào có dấu hiệu xộc xệch và hơi lệch ra ngoài. Anh lập tức chạy tới kiểm tra. Quái lạ! Sáng nay đi, rõ ràng cái cọc tiền này còn đúng một trăm triệu, sao giờ lại thừa ra, thành một trăm lẻ hai triệu thế này? Anh không tiêu, vợ anh không tiêu, vậy thì chỉ có thằng con trai anh thôi…
- Nói đi! Hai triệu này ở đâu ra? – Anh Đậu gầm lên và hất cái nhìn giận giữ về phía thằng con.
- Dạ! Con…
- Nói mau không tao đập chết!
- Con xin lỗi bố! Là con chơi games ngoài quán nét!
- Chơi games thôi mà những hai triệu sao?
- Dạ! Chơi nhiều lần rồi ạ, nhưng chơi chịu! Đến hôm nay, chủ quán không cho chịu nữa, bắt phải cầm tiền về!
Anh Đậu hất tung mâm cơm, và lại gầm lên:
- Thằng mất dạy! Mày nhìn lại nhà mình đi! Toàn tiền là tiền, tiền chất đầy đến tận nóc, tiền ngập ngụa lối đi. Bố mẹ bán nước, chạy xe cả ngày mới đẩy đi được vài đồng bạc, còn mày, lớn tướng rồi mà đã làm được gì? Đã lấy được đồng nào của nhà đi chưa hay suốt ngày chỉ biết mang tiền về? Mày muốn tiền nhiều đè chết bố mẹ mày hả thằng khốn nạn?
Chửi một hồi, anh Đậu cũng chán, hậm hực bỏ ra đầu hè ngồi uống nước chè. Chị Đậu đợi lát sau thấy chồng có vẻ đã nguôi thì mới dám mon men lại gần, giọng bùi ngùi:
- Mình à! Em tính thế này, mình nghe qua xem có thuận?!
- Tính gì?
- Độ này bán trà đá ế quá! Không biết đứa nào tung tin là trà đá nhà mình có ruồi, thành ra khách khứa ít hẳn…
- Rồi sao?
- Hồi chiều, có người giới thiệu em đi ở vú cho nhà cụ cố trên phố. Cụ cố gần tám mươi tuổi rồi, nên thích uống sữa gái đẻ để tẩm bổ. Nghe nói, cụ cố trả lương những 20 triệu một tháng đấy!
- Cụ bú trực tiếp luôn à?
- Không! Vắt ra cốc chứ! Chỉ có mình và con thì em mới cho bú trực tiếp thôi.
Anh Đậu nghe vợ nói thì cũng khá hoang mang. Tự nhiên lại cho thằng khác bú sữa vợ mình, dù là không bú trực tiếp thì cái cảm giác khó chịu là vẫn không tránh khỏi. Cơ mà giờ thằng nhỏ đang ở quê, sữa để không vậy cũng phí, anh thì độ này chạy xe về mệt nên tối thường ngủ lăn quay, ít khi bú. Thôi thì để vợ đi ở vú cho lão cố, được đôi chục triệu một tháng, chả tốt sao?
Vậy là hôm sau, chị Đậu nghỉ bán trà đá và qua nhà cụ cố ở vú. Lúc đi, chị không quên xách theo hai chục triệu để cuối tháng, lúc thanh toán lương, sẽ đưa số tiền đó cho cụ cố. Công việc hằng ngày của chị Đậu khá nhàn hạ: chỉ việc ăn cháo móng heo, móng chó cho nhiều sữa, rồi chịu khó tắm rửa, kì cọ cho sữa sạch, sữa thơm để đến tối vắt sữa vào lọ, xóc xóc cái lọ cho sữa tan đều rồi mời cụ cố xơi. Vậy thôi!
Hôm ấy là tết dương lịch, cụ cố ra ngoài từ chập tối, tới tận 9 giờ đêm - tức là giờ uống sữa, mà vẫn chưa thấy cụ về. Chị Đậu nghe nói là cụ cố ra bờ hồ xem bắn pháo hoa. Thôi thì kệ cụ, lúc nào cụ về cụ uống sau vậy.
Hai bầu sữa căng cứng vì chưa được vắt cứ trồi lên làm chị thấy bứt rứt, khó chịu. Chị cảm nhận được rất rõ thứ chất lỏng trăng trắng, đùng đục đang nhỏ ra râm rỉ, thấm ướt cả một mảng loang lổ… Rồi chị thiếp đi lúc nào không hay…
Trong lúc mơ màng, thình lình chị thấy như có người nào sờ tay vào ngực. Giật mình, chị tỉnh dậy. Bóng điện tuýp bị đã tắt lúc nào, cánh cửa khép kín. Trong phòng tối om. Hoảng hốt chị nắm cái bàn tay ấy và giật giọng hỏi:
- Ai đấy?
Mũi chị xộc vào mùi rượu nồng nặc, mang tai chị thấy hơi rầm rạm như bị những sợi râu ngắn quét vào, rồi có tiếng thì thào:
- Tao! Tao đây. Cụ cố đây… Nằm im…
- Cụ đang làm cái quái gì vậy hả? – Chị Đậu hốt hoảng.
- Cụ bú!
- Cụ bú thì để con vắt ra lọ đã chứ!
- Không! Ta chán bú lọ rồi! Bú trực tiếp ngon hơn…
Dứt lời, cái mồm cụ lại ngấu nghiến, những sợi râu rầm rạm như cái chổi cùn đang quét dần xuống phía dưới…
- Cụ ơi! Sữa ở trên này mà, dưới đó làm gì có sữa…
Nhưng cụ cố thì dường như không nghe thấy, cụ giờ giống như một người nông dân nuôi lợn chăm chỉ, đang đưa từng nhát chổi cùn đều đặn để dọn vệ sinh cho cái máng lợn. Chị Đậu co chân, đạp mạnh vào mặt cụ rồi vùng dậy mở cửa định chạy té ra sân. Thế nhưng cụ cố đã gọi giật lại…
- Muốn đi thì cầm cả hai chục triệu của mày theo luôn đi, đừng hòng để tiền ở nhà tao!
Dứt lời, cụ cố quăng bịch tiền về phía chị. Chị Đậu ôm hai chục triệu, lao vụt đi. Ngoài phố, mưa vẫn rơi, đèn đường sáng trưng, nhưng với chị, mọi thứ đều tối om. Tối om là phải, bởi thân gái một mình, nửa đêm lang thang ngoài đường, lại còn phải ôm theo hai chục triệu, chị biết xoay sở làm sao đây?
Tác giả: Võ Tòng Đánh Mèo
Xem thêm các truyện khác của Võ Tòng tại: https:// facebook.com/ truyencuoibua
Bài mới cùng chuyên mục

Truyện cười bựa: Hên xui

Truyện cười bựa: Hịch Phây-búc

Truyện cười bựa: Cô dâu 80 tuổi

Truyện cười bựa: Thật Và Giả

Truyện cười bựa: ÁNH VIÊN HƠI QUÁ ĐÁNG!

1234...424344»
Bài ngẫu nhiên

Gakusen Toshi Asterisk sẽ có anime chuyển thể vào mùa thu này

Thiếu nữ Nhật Bản xinh xắn!

Danh sách seiyuu chính sẽ tham gia anime Urawa no Usagi chan đã được công bố

Thiếu nữ Nhật Bản xinh xắn!

Cách diệt kiến ba khoang

Thiếu nữ Nhật Bản xinh xắn!

Cách diệt kiến ba khoang

TAG: