80s toys - Atari. I still have
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện cười bựa
Tình yêu ở đâu

Tình yêu ở đâu



- Chuyên mục: Truyện cười bựa
- Lượt xem:
Có rất nhiều bạn nữ yêu cầu Tòng rằng ngày 20-10 này phải viết một cái gì đó làm quà tặng các bạn ấy. Đương nhiên là không thể từ chối được yêu cầu quá chính đáng ấy. Và đây là câu truyện Tòng viết tặng riêng các bạn nữ. Nói là tặng các bạn nữ thôi nhưng các bạn nam vẫn có thể đọc với điều kiện là phải like và comment . Nếu đã đọc đến chỗ này rồi mà không like và comment thì đúng ngày 20-10, các bạn nam sẽ tự động bị chuyển giới thành nữ hết (có bộ phận sẽ phình ra, có bộ phận sẽ thụt vào). Cũng vì là món quà dành riêng cho các bạn nữ nên Tòng cố gắng viết trong sáng nhất, ít bựa nhất, và vì vậy cũng có thể sẽ ít hài hơn. Thông điệp của Tòng qua câu truyện này rất đơn giản thôi, rằng tình yêu quý giá lắm, ai đang có rồi thì hãy cố gắng bảo tồn, gìn giữ và phát huy; ai chưa có thì đừng nản, hãy cứ sống, học tập, lao động thật hăng say, bớt chảnh bớt kiêu, tình yêu sẽ đến .

Còn bây giờ, mời các bạn nữ nhận quà:

Theo như mọi người nhận xét thì mình là đứa con gái cũng không đến nỗi nào, nếu không muốn nói là quá ổn. Này nhé: vòng eo thon thon; dáng người mi nhon; môi đỏ như son, nhìn là muốn hôn; đôi mắt rất có hồn; ba vòng đều chuẩn và căng tròn, tóm lại là ngon. Đàn ông còn cần gì hơn ở người phụ nữ mà anh ta yêu ngoài những điều như mình vừa nói? Ấy thế mà mình vẫn chưa có người yêu.

Cái này cũng không phải là vì mình khô khan, khép kín, hay là có trái tim lạnh lùng gì cả, ngược lại, mình rất dễ rung động. Đã ai xem phim “Trái Tim Mùa Thu” chưa? Cái anh diễn viên chính ấy, tên gì nhỉ? À, Song Seung Hun, nhìn phát yêu luôn. Đấy, mình dễ yêu lắm! Ấy vậy mà mình vẫn chưa có người yêu.

Ngay từ khi còn bé tí, được xem phim Tây Du Ký, mình đã quyết tâm sau này phải yêu một anh đẹp trai và đứng đắn như Đường Tăng; giỏi võ và thông minh như Ngộ Không; chăm chỉ và hiền lành như Sa Tăng; đàn ông và ga-lăng như Bát Giới. Đến năm 13 tuổi, bắt đầu dậy thì, trong một lần xem tivi có chiếu mấy lực sĩ đang biểu diễn thể hình, mình đã đổi ý và quyết định phải yêu một anh lực sĩ. Đấy, nhìn kìa, từ đầu đến chân, chỗ nào cũng cuồn cuộn, săn chắc, to bự, có được người yêu như mấy anh ấy thì để đâu cho hết sung sướng?

Ấy vậy mà mình vẫn chưa có người yêu, trong khi mấy đứa bạn mình, kể cả những đứa xấu như quả dưa hấu, gầy như cái điếu cày, mập như con cá mập, hay là lùn như cái chổi cùn, thì tất cả chúng nó đều đã có người yêu. Những ngày đặc biệt như Valentine, Noel, 20-10, 8-3, mình toàn phải ở nhà lủi thủi một mình, chúng nó còn bận tình yêu chứ, sao đi chơi với mình được. Vậy nên mình rất sợ những ngày đó, là bởi vì:

“Năm nào cũng giống năm nao
Chán chê Phây-búc lại vào Yahoo”

Thì cả buổi tối ở nhà, không ôm lấy cái laptop mà lướt phây thì còn biết làm gì? Bố mẹ mình thấy thế đã không an ủi được câu nào thì thôi lại rất hay hỏi đểu:

- Ơ hay, ngoài đường chúng nó ôm nhau đi chơi đông vui thế mà con gái xinh của mẹ lại nằm nhà như bà già thế này à?

- Dạo này ngoài đường nạn cướp giật ghê lắm mẹ ạ! Hôm trước có một chị vừa đi xe vừa nghe điện thoại bị hai thằng vô lại nó giật mất điện thoại, còn đạp cho ngã xe khiến giờ vẫn đang nằm bán thân bất toại, đã vậy còn bị chồng chửi cho là đồ ăn tàn phá hoại, chị ấy bực quá nên bỏ về nhà ngoại.

Mẹ mình nghe vậy thì không dám nói lại, chỉ lắc đầu ra điều ái ngại…

Mình thì mình luôn tin vào duyên số, tin rằng một nửa của mình đang ở đâu đó chờ mình, thế nên mấy cái chuyện làm mai làm mối là mình không thích. Vậy nhưng chẳng hiểu sao thỉnh thoảng mình vẫn nhận được những cuộc điện thoại từ số lạ, và nội dung thì thường là như thế này:

- A lô, ai gọi mình đấy ạ?

- Em có biết anh là ai không?

- Dạ, em biết em chết liền.

- Anh là bạn của Lựu.

- Dạ, Lựu con cô Đạn đúng không anh?

- Ừ, đúng rồi! Lựu cho anh số điện thoại của em. Anh hiện là Trưởng phòng nhân sự của tập đoàn B52, anh muốn làm được làm quen với em.

- Vâng, vậy anh làm quen đi.

- Nói qua điện thoại không tiện, vì anh có quá nhiều tâm sự muốn chia sẻ cùng em, liệu tối nay anh có thể mời em đi café được không?

- Ơ…hơ…cái này thì…

- Em đừng ngại, anh sẽ lái ô tô đến tận ngõ đón em.

- Dạ, ngõ nhà em bé tí teo, xe đạp đi còn không vừa, sao anh lái ô tô vào được.

- Vậy anh đỗ xe ngoài đường, rồi đi bộ vào đón em.

- Đường chỗ nhà em cấm đỗ anh ạ. Anh mà đỗ phát là bị phạt ngay.

- Vậy phải làm sao hả em?

- Đành phải đợi đến lúc nào bố em mở rộng ngõ, hoặc đường ở khu em bỏ lệnh cấm đỗ thôi anh. Hi vọng đến lúc đó anh vẫn chưa lấy được vợ. Chào anh.

Tất nhiên là không phải anh nào cũng vậy. Có một anh nói chuyện rất thật thà và tình cảm khiến mình thấy vui vui. Rồi khi anh ấy ngỏ ý muốn đến đón mình đi chơi, mình đã mạnh dạn nhận lời, coi như là cho mình cơ hội, đến được với nhau thì đến, không thì là bạn bè bình thường cũng chẳng sao. Vì là lần đầu hẹn hò nên mình trang điểm và lựa chọn trang phục rất kỹ càng. Lục tung cả tủ quần áo cuối cùng mới chọn được một cái váy ưng ý. Dù nó hơi ngắn tí nhưng trông rất nữ tính và trẻ trung. Cái cảm giác ngồi sau xe trai lạ khá là hồi hộp. Trong đầu đang băn khoăn tự hỏi không biết anh ấy sẽ đưa mình đi đâu nhỉ? Một quán cà phê yên tĩnh, ấm cúng hay một buổi hòa tấu ghi ta lãng mạn, nhẹ nhàng? Vậy nhưng đang đi anh ấy rẽ luôn xe vào vỉa hè rồi nói:

- Mình ăn ngô nướng em nhé. Cho cháu hai bắp ngô nướng to nhất và già nhất cô ơi.

Sau đó anh ấy lấy cái ghế nhựa bé như viên gạch đưa cho mình rồi bảo mình ngồi quây quanh cái bếp than đang hồng rực để ăn cho nó ấm cúng. Muội than đen sì bay lên bám cả vào mặt mình, phí cả công lúc tối hì hục trang điểm. Anh ấy đưa bắp ngô lên mồm gặm ngon lành, lúc gần hết rồi mới quay sang mình:

- Ơ, em không ăn à? Sao cứ cầm mãi thế? Ăn đi cho nóng, ngon lắm!

- Dạ, em bị đau răng, không ăn được.

- Thế đưa đây anh ăn giúp cho. Bỏ đi phí quá.

Vậy là anh ấy lại cặm cụi gặm nốt bắp ngô của mình. Thực ra mình không bị đau răng, nhưng mình không ăn được bởi vì hai tay mình còn phải kéo váy. Các bạn tưởng tượng xem, váy mình ngắn thế, lại ngồi trên cái ghế nhựa bé như viên gạch, không lấy hai tay kéo váy xuống thì có mà lòi hết ra à? Lại còn ngồi cạnh bếp lửa đang cháy bừng bừng nữa chứ, không che chắn cẩn thận, nó mà bắt lửa một phát thì có mà khét lẹt, trụi hết luôn. Và đó cũng là lần cuối cùng mình nhìn thấy anh ấy ăn ngô nướng.

Đấy, có phải là mình không chịu mở lòng, không chịu cho mình cơ hội đâu. Nhưng toàn những người như thế, rồi lần nào cũng như thế khiến con tim mình chưa thể một lần rung động. Bố mẹ thì ngày càng thúc giục: “Bằng tuổi mày ngày xưa là mẹ đã đẻ 3 đứa rồi đấy”. Đám cưới thì không dám đến dự, chỉ cáo bận rồi gửi phong bì, vì mình biết nếu đi sẽ gặp nhiều bạn bè, rồi lại cái điệp khúc quen thuộc: “Con Tưng xấu thế mà nó lấy được chồng rồi kìa, còn mày thì sao?”.

Áp lực từ gia đình và bạn bè cũng chỉ là một phần, nhưng quan trọng hơn, từ trong sâu thẳm trái tim của một người con gái, ai lại chẳng khao khát được yêu thương, được rung động, được có một bờ vai để mỗi khi nước mắt rơi có thể gục đầu vào nức nở, được một vòng tay ôm ấm áp, dịu dàng khi ngoài kia gió lạnh đang ùa về…

Thế nên lúc anh xuất hiện, tim mình đã vui biết chừng nào. Anh không nổ như anh trưởng phòng của tập đoàn B52, không vụng về, tham ăn như anh chàng ngô nướng. Anh tâm lý, khéo léo, dịu dàng, lại rất hiểu mình. Anh biết chỗ mình thích để đưa mình đi chơi, biết tạo ra những bất ngờ làm mình vui, biết nói những câu dí dỏm khiến mình cười, và có lẽ anh cũng biết là mình rất mến anh. Dù quen nhau chưa lâu, chưa một nụ hôn, chưa vòng tay ôm, nhưng mình đã thấy lấp ló đâu đó một tình yêu mà mình hằng mong đợi…

Và lúc này đây, mình đang cùng anh ngồi ngắm những vì sao lung linh trên bầu trời đêm. Anh cứ ngước lên trời chăm chú rất lâu khiến mình phải tò mò:

- Anh đang định đếm hết sao trời đấy à?

- Không, anh đang tìm ngôi sao đẹp nhất.

- Thấy chưa?

- Thấy rồi.

- Chỉ em xem nào…

- Đừng ngửa cổ lên, không có ở trên đó đâu em, ngôi sao đẹp nhất đang ngồi bên cạnh anh mà.

Rồi anh nhẹ nhàng kéo mình vào lòng. Nụ hôn đầu đời với mình thật ngọt ngào dẫu còn nhiều bỡ ngỡ. Người ta bảo khi hôn lần đầu tiên, con gái thường không còn biết trời đất xung quanh là gì. Nhưng không phải vậy, vì hôn được một lúc, mình bắt đầu cảm nhận được là gió đang nổi lên, mây đang ùn ùn kéo về, bụi táp vào rát mặt.

- Mình về thôi kẻo mưa anh.

- Ừ, về nhé. Trời vừa đầy sao thế mà lại mưa ngay được.

Nhưng không kịp nữa rồi, cơn mưa rào ập đến nhanh quá, cả mình và anh đều ướt hết.

- Đằng nào cũng ướt rồi, cứ đi thôi anh, đi dưới mưa càng lãng mạn.

Vậy là anh chở mình băng đi trong mưa. Mình vòng tay ôm chặt anh, áp vào lưng anh để tránh những hạt mưa như những mũi tên đang lao đến vun vút. Một cảm giác thật ấm áp và thích thú ùa về, có phải tình yêu là thế chăng?
Đang lâng lâng tận hưởng những xúc cảm ngọt ngào, đột nhiên mình thấy anh cho xe chạy chầm chậm lại rồi rẽ luôn vào một nhà nghỉ bên đường. Mình sững người nhảy xuống, nhìn thẳng vào mặt anh và nói bằng giọng lạnh tanh:

- Tại sao anh lại đưa em vào đây?

- Anh…Anh sợ em bị mưa lạnh…

- Anh nghĩ em là loại con gái đó à?

- Loại con gái gì chứ? Anh yêu em thật lòng mà, bây giờ còn ai giữ gìn và quan trọng cái chuyện đó nữa đâu em…

- BỐP!!!!!!!!!!!

Mình dồn hết sức lực giáng một cái thật mạnh vào mặt anh ta rồi chạy vụt ra ngoài, chạy như thể sợ rằng anh ta sẽ đuổi theo và lôi mình trở lại. Mưa vẫn trút ào ào, táp vào mặt, vào thịt da đau rát. Mình không biết nước mắt có rơi không bởi nước mưa vẫn đang xối xả cuốn đi tất cả, cuốn đi luôn một tình yêu tưởng chừng như vừa chớm nở, cuốn đi cả những hi vọng, những ngọt ngào, chỉ để lại những lắng cặn đầy chua chát, xót xa.
Trước mặt mình giờ lại là màn đêm mịt mùng, là màn mưa giăng trập trùng, là cả câu hỏi mà bấy lâu mình vẫn chưa thể tìm được câu trả lời…

Tình yêu ở đâu, ai biết không?
Ở đầu ngọn suối, cuối con sông?
Ở miệng thác ghềnh, hang núi thẳm?
Hay ở ngoài khơi sóng mênh mông?

Vì đâu tình yêu vẫn xa xôi?
Cho em cứ đợi cánh chim trời
Tháng ngày ngắn lại, đời ngắn lại
Chỉ thấy dài thêm những đơn côi.

Em cứ bước đi, mặc mưa rơi
Ai cho em được những môi cười?
Cho lòng bớt lạnh, tim thôi nguội
Bỏ lại đằng sau những chơi vơi…

Nếu tình yêu là mặt trời, thì em là người đang đi giữa đêm khuya. Nếu tình yêu là nắng ấm ban mai thì em vẫn mệt nhoài trong màn mưa bất tận. Anh không biết khi nào tình yêu sẽ đến, nhưng anh biết rằng cơn mưa nào rồi cũng sẽ tạnh, bóng đêm nào rồi cũng phải tan, đừng chùn chân em nhé!

Tái bút: Năm nay Tòng chưa có người yêu nên có thời gian viết truyện làm quà 20-10 tặng các bạn. Sang năm, nếu trời thương mà cho Tòng có người yêu thì có lẽ Tòng phải dồn toàn bộ thời gian và sinh lực phục vụ cô ấy, nên có thể sẽ không viết truyện tặng các bạn nữ được nữa. Lúc đó các bạn không được giận Tòng, mà ngược lại, phải mừng cho Tòng nhé . À quên, nhớ like page Tòng nữa: https://facebook.com/truyencuoibua
Bài mới cùng chuyên mục

Truyện cười bựa: Hên xui

Truyện cười bựa: Hịch Phây-búc

Truyện cười bựa: Cô dâu 80 tuổi

Truyện cười bựa: Thật Và Giả

Truyện cười bựa: ÁNH VIÊN HƠI QUÁ ĐÁNG!

1234...424344»
Bài ngẫu nhiên

Game Mystery Gensokyo từ Touhou Project sẽ ra mắt trên PS Vita tại Nhật Bản vào tháng 6 này

Dự án K Project tiếp theo sẽ là season 2 cho series anime K

Giọt nắng mùa đông

Dự án K Project tiếp theo sẽ là season 2 cho series anime K

Truyện cười bựa: Bí quyết tìm chồng

Dự án K Project tiếp theo sẽ là season 2 cho series anime K

Truyện cười bựa: Bí quyết tìm chồng

TAG: