80s toys - Atari. I still have
-->
2Hi.Biz
Hỗ trợ | TWIG | Xtscript | Templates | Xtgem
Truyện cười bựa
Bao Công xử án Kan Nộ Nộ

Bao Công xử án Kan Nộ Nộ



- Chuyên mục: Truyện cười bựa
- Lượt xem:
sau khi ăn cu-đơ. Lão ấy ăn lúc chiều thì đến tối cu lão cứ đờ ra, không làm ăn gì được, vợ viết đơn li dị luôn.

- Thật thế cơ à? Chết mịa, nãy ngồi trên xe buồn nôn và hơi say xe nên ta xơi hết 4 cái, thảo nào thấy cu cũng hơi đơ đơ. Thôi, cứ mang bánh chia hết cho bọn Triển Chiêu với Trương Long, Triệu Hổ ăn đi, cho chúng nó chết. Thế còn vụ hai cái xác, có những thông tin gì báo cáo ta nghe nào.

- Dạ, tại hạ cũng đang định thông báo cho đại nhân đây. Qua khám nghiệm tử thi cho thấy, hai xác này không có chất độc, không có vết bầm tím hay chấn thương, cũng không phát hiện thấy tiết canh trong dạ dày, như vậy có thể kết luận nguyên nhân chết vì bị đầu độc, đánh đập và tiêu chảy là không thể.

- Còn điều gì bất thường khác không?

- Dạ, có một điều lạ là nét mặt của hai cái xác này đều biểu hiện một trạng thái cảm xúc giống nhau, giống như họ đang rất hưng phấn, nhìn cái mặt đần đần, ngu ngu, rất giống Bao đại nhân.

- Cụ thể hơn đi.

- Dạ, là giống mặt của mấy thằng diễn viên nam trong mấy cái clip bậy bạ mà đại nhân hay xem ấy, lúc cao trào ấy ạ, giống lắm!

- Vậy sao? Đưa ta đến chỗ 2 cái xác nào, có vẻ như ta đã tìm ra manh mối rồi.

Lập tức Bao Chửng và Công Tôn Sách đến nơi để hai cái xác. Bao Công tụt quần hai nạn nhân xuống rồi giảng giải cho Công Tôn Sách nghe.

- Ngươi nhìn đi, súng của hai tên này vẫn rất cương cứng và ở trạng thái cực đại. Nói ra thì xấu hổ chứ bọn nó chết rồi mà súng vẫn to hơn của ta với ngươi gấp mấy lần. Ngươi không thấy có gì bất thường sao?

- Ý của đại nhân là 2 tên này chết vì…

- Vì Thượng mã phong chứ còn vì CLG nữa. Ta mấy lần suýt bị Thượng mã phong nên ta biết.

- Tại hạ có thắc mắc là Bao đại nhân chưa từng có vợ, người yêu thì càng không, đi chơi gái cũng không thấy. Vậy sao mà bị Thượng mã phong được?

- Ta quay tay.

- Dạ? Quay tay mà cũng bị Thượng mã phong được sao?

- Có chứ, nếu ngươi vừa ốm dậy, mệt mỏi, say rượu mà vẫn cố tình quay tay thì tỉ lệ Thượng mã phong là rất cao. Hoặc quay trên 30 lần mỗi ngày cũng nhiều khả năng bị. Ta suýt chết mấy lần rồi đấy. Giờ ngươi ra gọi Triển Chiêu vào đây cho ta nhanh.
Đợi mọi người tập hợp đầy đủ, Bao Chửng mới lên tiếng:

- Bây giờ đã có thể kết luận chắc chắn rằng Lương Diệt và Mặc Cốc chết vì Thượng Mã Phong. Các ngươi có hướng điều tra nào tiếp theo không?

Triển Chiêu nghe vậy thì chắp tay kính cẩn nói:

- Theo tại hạ thì khả năng hai anh em hắn tự thông nhau dẫn đến Thượng Mã Phong là rất thấp. Vì dù sao họ cũng là anh em ruột, hơn nữa một người lại bị táo bón kinh niên, nếu đã thông ass nhiều lần thì ass sẽ nở như cái bát, quả bí đao cũng chui qua vừa, làm sao mà bị táo bón được.

- Triển Chiêu nói rất có lý. Trương Long, kiểm tra ass của hai xác chết xem có dấu hiệu giao thông không.

- Bẩm bao đại nhân, ass của cả hai đều rất khít và hồng, màu sắc tươi tắn, chắc chắn vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị thông lần nào đâu ạ.

- Tốt, vậy là ta đã loại bỏ được khả năng hai anh em hắn tự thông nhau. Công Tôn Sách có ngu ý gì không?

- Bẩm bao đại nhân, tại hạ đang nghĩ đến khả năng là hai anh em họ cùng thông ass Vương Dật rồi cùng chết, đại nhân thấy sao?

- Ý ngươi là three-some?

- Dạ.

- Nhưng lỗ đít của anh em hắn còn rất khít mà.

- Thì hai anh em hắn thông Vương Dật thôi chứ Vương Dật không thông lại. Giờ chỉ cần kiểm tra lỗ ass của Vương Dật, nếu nở hoa thì chính xác hắn là thủ phạm.

- Còn nếu không nở hoa?

- Thì chỉ còn khả năng thứ 3 là hai anh em hắn three-some với Kan Nộ Nộ.

- Chính xác, ta cũng nghiêng về khả năng này nhất. Vì ai cũng biết, Kan Nộ Nộ là con đàn bà lẳng lơ thích giai tơ. Hai tên này lại đang tuổi đôi mươi, khỏe mạnh, sung mãn nhưng lại rất ngu ngơ, thật khó thoát khỏi sự cám dỗ của người đàn bà già dơ ấy.

- Tại hạ nghĩ, đã đến lúc phải cho gọi vợ chồng Vương Dật và Kan Nộ Nộ rồi đại nhân ạ.

- Được, Triển Chiêu đâu, y lệnh ta, giải hai vợ chồng Vương Dật và Kan Nộ Nộ về đây ngay lập tức.

- Tuân lệnh.

Dứt lời, Triển Chiêu nhanh như cắt nhún chân thi triển khinh công, lộn một vòng bay lên cao rồi đạp mạnh vào cột điện, bật tiếp lên nóc nhà và cứ thế nhào lộn trên không trung. Bao Chửng thấy vậy thì lắc đầu:

- Cái thằng này, bảo bao nhiêu lần rồi, đi đứng đàng hoàng ở dưới đất thì không chịu, cứ thích thể hiện nhào lộn trên cao, lại còn đạp vào cột điện nữa, thế nào cũng có ngày điện nó giật cho trụi lông.

- Bao Đại nhân yên tâm, nói về khinh công thì thiên hạ này mấy người hơn được Triển Chiêu. Chúng ta ra công đường chuẩn bị đi là vừa, đệ ấy chắc sẽ về ngay thôi.

Triển Chiêu sau một hồi nhào lộn khắp các mái nhà, ngọn cây, đống rơm, đống rạ, cuối cùng cũng đã tới được nhà vợ chồng Vương Dật và Kan Nộ Nộ. Tuy nhiên Triển Chiêu không vào ngay mà đứng ngoài cổng nghỉ một lúc cho đỡ chóng mặt vì vừa nhào lộn một đoạn đường khá dài. Chợt thấy từ trong nhà có người đi ra. Chỉ thoạt nhìn, Triển Chiêu đã biết chắc đó là Kan Nộ Nộ bởi vẻ đẹp mặn mà, bởi đôi mắt lúng liếng đong đưa, bởi cả cái yếm trước ngực buông xuống trễ nải đầy lẳng lơ.

- Xin hỏi, bổn cô nương đây có phải là Kan Nộ Nộ?

- Là ta đây. Không biết vị công tử đẹp zai tới tìm ta có việc gì?

- Tại hạ là Triển Chiêu, phụng mệnh của Bao đại nhân mời cô nương cùng phu quân về Phủ Khai Phong một chuyến. Bao đại nhân có vài điều muốn hỏi hai vị về cái chết của anh em Lương Diệt và Mặc Cốc. Mong hai vị hợp tác.

- Hai anh em nhà nó tham ăn mà chết thôi, ta chả liên quan gì hết. Hơn nữa vợ chồng ta còn phải đóng gạch, bao nhiêu khách hàng đang đặt mua gạch kia kìa, đâu có thời gian rảnh mà đi vớ đi vẩn.

- Nếu hai vị không chịu hợp tác, xin đừng trách Triển Chiêu này thất lễ.

- Cũng được đấy nhỉ! Có bản lĩnh gì thì thể hiện cho ta xem nào.

- Đây, Thượng Dương bảo kiếm do đương kim Hoàng thượng ban tặng, thấy kiếm như thấy Hoàng thượng giá lâm, còn không mau quỳ xuống?

- Hừm, Thượng Dương bảo kiếm là cái quái gì. Đến Thượng Dương đại bác gặp ta cũng chỉ vài phút là gục thì liệu cái mà ngươi đang cầm trên tay chịu được bao lâu? Có giỏi thì nhào vô, ta sẽ cho Thượng Dương bảo kiếm thành Xìu Dương bảo kiếm luôn.

Bị một con đàn bà dâm đãng lăng mạ, Triển Chiêu giận sôi máu và rút gươm lao tới. Kan Nộ Nộ cũng rất nhanh lùi lại một bước, đồng thời khẽ nghiêng người tránh mũi gươm sáng loáng đang đâm thẳng về phía mình. Thân thủ linh hoạt và phản ứng cực nhanh của Kan Nộ Nộ khiến Triển Chiêu thoáng giật mình. Mũi gươm đi sượt qua vai của ả khiến Chiển Triêu lỡ đà và hơi chúi về phía trước. Chưa kịp thu gươm lại thì Triển Chiêu đã thấy nhói đau ở vai. Một vết thương kéo dài từ ngang lưng tới tận bả vai làm rách nguyên một mảng áo phía sau của Triển Chiêu, năm đầu ngón tay sắc nhọn của Kan Nộ Nộ tạo thành năm vệt dài ngoằn ngoèo rướm máu, in hằn trên da thịt.

- Hừm, tưởng gì, hóa ra những tin đồn bấy lâu về võ công cao siêu của Triển Chiêu cũng chỉ là nói điêu, Triển Chiêu cũng tầm thường như bao kẻ ngoài đường mà thôi.

Bị kích động, Triển Chiêu lại vung gươm xông lên. Lưỡi gươm oằn mình rung lên bần bật và xé gió rin rít lao đi. Lần này Triển Chiêu ra đòn ở tầm thấp và nhằm ngang người Kan Nộ Nộ mà chém tới, nếu dính đòn thì thật khó để Kan Nộ Nộ có thể sống sót bởi Triển Chiêu đã dồn toàn lực, dồn cả sự tức giận và niềm kiêu hãnh của một cao thủ võ lâm vào trong cú đánh này. Tuy nhiên, Kan Nộ Nộ cũng không phải tay mơ, thấy Triển Chiêu muốn ra đòn triệt hạ, ả nhanh như cắt bật mạnh lên cao vừa kịp lúc lưỡi gươm của Triển Chiêu xẹt tới. Và cũng gần như tức thì, Kan Nộ Nộ vung chân tung một cước cực mạnh vào giữa gáy của đối thủ. Dính đòn nặng, Triển Chiêu lăn lông lốc, lê đi một đoạn phải hơn chục mét, mặt cày xuống đất.

Phải mất vài phút sau Triển Chiêu mới lồm cồm bò dậy được. Vừa đứng lên, Triển Chiêu đã quay ngang quay ngửa mặt ngơ ngác:

- Gươm của ta đâu rồi?

- Ở gốc cây kia kìa, vừa rồi ngươi lăn mấy vòng rồi quăng ra đó, sao lại hỏi ta.

Triển Chiêu lật đật chạy ra nhặt gươm lên rồi quay lại chĩa thẳng thanh gươm vào mặt Kan Nộ Nộ quát lớn:

- Triển Chiêu ta xưa nay không bao giờ muốn xuống tay với phụ nữ, đó là nguyên tắc. Vì thế ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn theo ta về Phủ Khai Phong, đừng ép Triển Chiêu này phải phá vỡ nguyên tắc của mình.

- Thế thì hôm nay ta muốn được xem ngươi phá vỡ nguyên tắc của ngươi một lần.

- Không đời nào, Triển Chiêu này có một nguyên tắc đó là không bao giờ phá vỡ nguyên tắc của mình. Ngươi không theo ta về thì thôi, ta về trước đây.

Thế rồi Triển Chiêu thất thểu quay về. Lúc đi thì nhào lộn hoành tráng lắm mà lúc về thì khật khưỡng như thằng ăn mày. Vừa nhìn thấy Triển Chiêu, Bao Chửng đã hỏi dồn:

- Sao lại về một mình thế? Vợ chồng Kan Nộ Nộ đâu? Mà sao quần áo rách nát bẩn thỉu thế này? Hai cái răng cửa đâu?

- Dạ, xin đại nhân tha tội, tại hạ đã không hoàn thành nhiệm vụ. Kan Nộ Nộ quả thực rất lợi hại, Triển Chiêu…

- Hừm, vậy mà lúc nào cũng vỗ ngực tự xưng là vô địch thiên hạ. Có thời gian rảnh rỗi, ta bảo luyện tập võ công đi thì không nghe, chỉ lừa lừa tót ra quán nước đầu ngõ rồi cắm đầu vào cái quyển kết quả lô đề mà tính tính toán toán. Kể cũng lạ thật, từ ngày ngươi chơi lô đến giờ ta chưa thấy ngươi trúng được phát nào, thế mà vẫn cứ ham.

Thấy Bao Chửng nổi nóng, Công Tôn Sách liền đỡ lời:

- Bao đại nhận bớt giận, cậu ấy là thanh niên nên ham chơi cũng là lẽ thường. Còn võ công thì núi cao vẫn có núi cao hơn, cái đó cũng không trách cậu ấy được.

- Nhưng bây giờ không giải được vợ chồng nhà đó về đây, ta làm sao phá án?

- Cái này đại nhân đừng lo, núi cao vẫn có núi cao hơn mà. Thắng được Triển Chiêu, đương nhiên phải là người có thân thủ kiệt xuất rồi. Chắc có lẽ chỉ còn một người có thể khuất phục được Kan Nộ Nộ mà thôi.

- Là ai?

- Là em trai tại hạ.

- Ngươi có em trai? Sao ta chưa bao giờ nghe tới?

- Em trai tại hạ vốn là một cao thủ bậc nhất trên giang hồ với tuyệt chiêu “Đấm phát chết luôn”. Đang thời kỳ đỉnh cao của quyền lực thì em trai tại hạ bất ngờ bị bắt vì tội lừa gái vào nhà nghỉ để chiếm đoạt tài sản. Sau khi ra tù, nó lẳng lặng rút khỏi giang hồ, hằng ngày âm thầm bán trà đá kiếm sống ở cổng trường Đại học Mỏ địa chất Hà Nội, sống cuộc sống thanh bạch, tao nhã, không còn vương vấn đến những tranh đấu, bon chen của người đời nữa.

- Vậy liệu lần này nó có chịu tái xuất giúp ta không?

- Cái này thì tại hạ cũng không chắc, nhưng ta phải thử thôi, vì cũng không còn cách nào khác.

- Ừ, mà em trai của ngươi tên gì nhỉ?

- Dạ, là Công Tôm Sếch ạ.

- Được, sáng mai ngươi cùng ta qua trường Mỏ tìm Công Tôm Sếch nhé. Có cần mang theo Thượng Dương bảo kiếm để phòng trường hợp nó không chịu giúp ta không?

- Ấy chớ. Đại nhân chớ dại mà đưa Thượng Dương bảo kiếm ra uy hiếp nó, nó đấm phát gẫy luôn đấy.
Sinh viên trường Mỏ, đặc biệt là những người dân quanh khu này không ai còn lạ gì người đàn ông bán trà đá dưới gốc cây trứng cá cạnh cổng trường. Một cái bàn cũ kỹ; vài cái ghế nhựa oặt ẹo; mấy cái cốc cáu bẩn, nhưng ngày nào anh ta cũng đều đặn dọn hàng ra bán. Ngày nắng cũng như ngày mưa, buổi trưa cũng như buổi chiều, khách nhiều cũng như khách ít, anh ta vẫn ngồi đó im thin thít với cái mũ lưỡi chai che kín mít gần hết khuôn mặt, lặng lẽ và âm thầm. Có cảm tưởng như anh ta bán hàng không phải để kiếm sống mà bán vì sở thích, vì thú vui, bán để ngày ngày được ngồi với mọi người, để chứng tỏ mình còn sống trên cuộc đời.

Anh ấy bán hàng với một nguyên tắc là trà pha hôm nào bán ra hôm đó, cuối ngày còn ế, còn thừa bao nhiêu anh ấy sẽ tự uống hết chứ không bao giờ để bán dây dưa sang hôm sau. Có lẽ vì thế mà quán của anh luôn đông khách. Sáng nay cũng thế, vừa mới bày ghế ra, chưa kịp sắp xếp cốc chén thì đã có hai vị khách mò tới.

- Hai anh uống gì ạ?

- Cho xem cái Menu nào.

- Dạ đây ạ.

- Menu gì mà có mỗi loại đồ uống thế này?

- Thì em chỉ bán mỗi trà đá thôi mà.

- Vậy cho hai trà đá.

- Đây, mời hai anh.

Cầm cốc nước lên và nhâm nhi, một trong hai người khách cất lời bằng giọng rất bề trên:

- Công Tôm Sếch. Mới có vài năm không gặp, ngươi đã không nhận ra anh trai ngươi nữa hay sao?

- Nhận ra hay không thì có quan trọng gì. Từ ngày ra tù, Tôm Sếch này đã coi như không anh em, không người thân, không bạn bè rồi.

- Ngươi vẫn giận ta vì cái chuyện đó sao?

- Hừm, khi tôi đang đang tung hoành trên giang hồ thì anh liên tục nhờ vả, vài hôm lại bảo tôi đi đòi nợ giúp, rồi cả cái thằng đang lăng nhăng với vợ anh, anh cũng nhờ tôi đi xử nó. Có lần nào tôi từ chối không? Thế mà khi tôi vào tù, anh không một lần đến thăm nuôi, không mua được bao thuốc, gói bánh nào gửi vào cho tôi. Giờ anh còn dám vác mặt đến đây nhận anh em sao?

- Sếch à! Không phải ta không muốn vào thăm ngươi, mà đợt đó vợ chồng ta bị vỡ kế hoạch, chị ấy sinh đứa thứ hai trong khi đứa thứ nhất mới tròn 9 tháng tuổi. Hai đứa con nheo nhóc một mình ta chăm sóc, nào là thay bỉm, nấu bột, tắm rửa, bế ẵm, ru ngủ…ngươi chưa có con nhỏ nên ngươi chưa hiểu được nỗi vất vả ấy, thử hỏi ta còn thời gian đâu mà vào thăm ngươi được. Mà nói đi cũng phải nói lại, từ ngày chị sinh 2 đứa đến giờ, ngươi đã tới thăm hai cháu lần nào chưa? Đã cho nó được đồng nào mua sữa chưa?

- Thế tức là hôm nay anh đến đây trách móc tôi?

- À, không có, ta đâu dám. Chỉ là đang có một người muốn nhờ ngươi dằn mặt giúp.

- Tôi biết ngay mà, không dưng tự nhiên anh đến đây. Lại có thằng nào vừa ngủ với vợ anh à?

- Không. Vợ ta giờ có cho thêm tiền cũng không đứa nào muốn ngủ cùng. Người mà ta muốn chú ra tay lần này là nghi can trong một vụ giết người. Bao đại nhân muốn bắt về phủ để tra hỏi, tuy nhiên võ công của nó quá lợi hại, ngay cả Triển Chiêu cũng không địch nổi, nên ta và Bao đại nhân đành đến đây làm phiền chú.

- Tôi không liên quan. Thôi, hai vị uống nhanh rồi đứng dậy cho tôi nhờ, mới sáng sớm đã thấy một ông đen sì sì với một ông mặt lì lì ngồi đây, còn khách nào dám vào nữa.

- Có thật là ngươi không muốn giúp ta đi bắt người?

- Thật.

- Kể cả người đó là Kan Nộ Nộ?

- Cái gì? Anh vừa nói cái gì?

- Phải, hôm nay ta đến là nhờ ngươi đi bắt Kan Nộ Nộ.

- Đệt, anh biết nó đang ở đâu sao? Từ ngày ra tù, tôi đã lùng sục khắp nơi mà không tìm được ra tung tích nó. Nếu gặp được, Tôm Sếch này phải băm nó ra làm trăm mảnh mới hả lòng.

- Băm nó ra thì nhân đạo với nó quá. Nó là người đã đưa ngươi vào tù, vậy thì ngươi cũng phải đưa nó vào tù cho nó nếm mùi cay đắng và tủi nhục chứ. Với lại nếu n

Đến trang:
Bài mới cùng chuyên mục

Truyện cười bựa: Hên xui

Truyện cười bựa: Hịch Phây-búc

Truyện cười bựa: Cô dâu 80 tuổi

Truyện cười bựa: Thật Và Giả

Truyện cười bựa: ÁNH VIÊN HƠI QUÁ ĐÁNG!

1234...424344»
Bài ngẫu nhiên

Này em gái Anh Yêu Em full chap

Hot girl da trắng mịn và mềm mại

Good Smile Company trình làng nendoroid Charlotte Dunois

Hot girl da trắng mịn và mềm mại

Good Smile Company bất ngờ công bố hình ảnh của Miku Racing 2015

Hot girl da trắng mịn và mềm mại

Good Smile Company bất ngờ công bố hình ảnh của Miku Racing 2015

TAG: